Phần 182
Đã hẹn với Monica cùng nhau ăn cơm trưa, Hướng Nhật tự nhiên không thể lỡ hẹn. Vừa hay Monica gọi một bữa ăn ngay tại sảnh Broadway, sát với phố người Hoa. Đây là nhà hàng chuyên về các món ăn Nhật Bản, Hướng Nhật tuy không thích sushi, các món cá sống, nhưng Monica lại thích, nên hắn cũng không tiện phản đối.
Vừa chạy tới ngoài cửa nhà hàng Nhật Bản, ở cửa đã xuất hiện một tiểu nha đầu tóc màu xanh ngăn hắn lại, biểu tình rất không thoải mái nói:
“Ngươi như thế nào bây giờ mới đến? Không biết là để một người con gái đẹp và thùy mị đợi lâu là rất thiếu lễ độ sao?”
Hướng Nhật tập trung nhìn kỹ, nguyên lai là em gái của Monica, hình như là tiểu nha đầu Elie gì đó, nhưng lại không thấy Monica ở đây, lông mày không khỏi nhíu lại:
“Tại sao là ngươi? Monica tiểu thư đâu?”
“Chị Monica có việc nên không thể tới.” Tiểu nha đầu đối với việc Hướng Nhật chỉ quan tâm tới chị gái mà đem mình làm người vô hình nên giọng điệu rất bất mãn, quệt miệng nói thẳng.
“Chuyện gì mà bận rộn như vậy, ngay cả thời gian ăn một bữa cơm cũng không có sao?” Hướng Nhật trong lòng có chút khó chịu nói, đã hẹn trước là cùng nhau ăn cơm trưa, bây giờ lại bị cho leo cây.
Vốn là hắn vẫn đang hào hứng hừng hực mà tới đây, dù sao đây cũng là bữa ăn chính lần đầu của hắn cùng Monica từ khi hai người xác định quan hệ tới nay, nhưng bây giờ thì đã hoàn toàn thất vọng.
“Hắc, ngươi không cảm giác là mình quản quá nhiều chuyện sao?”
Tiểu nha đầu chẳng thèm nhìn hắn, tuy lúc trước đã thấy qua Hướng Nhật xuất hiện trong căn hộ của chị gái Monica, nhưng nàng cũng không nhận ra như thế này thì có thể nói rõ hai người có cái quan hệ thân mật gì, hơn nữa nàng hoàn toàn sẽ không liên tưởng tới phương diện kia. Tại vì nàng nhìn thấy hắn so với mình còn nhỏ hơn một hai tuổi, như vậy thì chị gái Monica của mình sao có thể coi trọng hắn được chứ?
Tiểu nha đầu bị nói trúng chỗ đau, nên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút dữ tợn: “Hỗn đản! Đừng quên ngươi bây giờ vẫn còn ở trong nhà chị gái ta, là nàng mời ta tới, nghe cho rõ đây, nếu như ngươi hiện tại ly khai nơi này, ta lập tức gọi điện thoại nói cho chị Monica, sau đó ngươi chờ mà đợi bị đuổi đi a!”
“… Nàng gọi ngươi tới để làm gì? Lẽ nào gọi ngươi đến là để mời ta ăn cơm, ta sẽ không tự mình ăn được sao?”
Hướng Nhật cuối cùng là vẫn không thể bỏ đi, mặc dù trong lòng rất không thoải mái, nhưng nói thật, lời uy hiếp của tiểu nha đầu rất có hiệu quả, suy cho cùng hắn đã làm việc có lỗi với Monica cho nên lại không thể mặt dày mà đắc tội thêm với cái cô em gái được chị gái cưng chiều này được!
“Hừ!” Thấy Hướng Nhật không dám rời khỏi, tuy rằng ngữ khí hắn nói còn có đôi chút làm nàng khó chịu, nhưng tiểu nha đầu nghiễm nhiên mang một bộ dạng đắc thắng, kiêu ngạo hất mũi hả giận, “Ngươi không phải dự định rời khỏi sao? Như thế nào còn chưa đi?”
“Nói đi, Monica rốt cuộc có chuyện gì, nàng bảo ngươi tới làm gì, dù sao vẫn không có khả năng nàng không rảnh để đến cho nên để ngươi thay thế nàng đi theo ta ăn một bữa cơm chứ?”
Hướng Nhật trực tiếp bỏ qua lời nói của tiểu nha đầu, trong lòng đối với Monica có chút oán giận, không rảnh để đến có thể nói nhanh trong điện thoại a, như thế nào không rằng không nói mà phái cái đài này đến là có ý gì?
“Ngươi cho rằng ta muốn tới nơi này á? Nếu như không phải… Ta mới sẽ không tới nơi này. Nghe đây, chờ cơm nước xong xuôi ngươi phải đi theo ta, ta sẽ thay ngươi chọn một bộ y phục thích hợp. Đương nhiên, là ngươi thanh toán!”
“Mua quần áo?” Hướng Nhật rốt cục nhớ ra, buổi sáng trước khi Monica tới văn phòng, nàng đích xác có yêu cầu mình mua một bộ âu phục chính thức, như thế mới thuận tiện cho buổi tối đi ra sân bay tiếp đón cha mẹ nàng.
Nhưng mà…
Xem cái bộ dạng của tiểu nha đầu trước mắt như người khác thiếu nàng mấy trăm vạn, Hướng Nhật có chút hoài nghi ánh mắt nàng có hay không có năng lực thay hắn chọn lựa được một bộ tây trang “Hợp” với hắn, Monica thật đối với nha đầu kia có lòng tin lớn như vậy sao?
“Đúng, ngươi còn chưa nói Monica rốt cuộc có chuyện gì không thể tới?” Việc trước mắt là chọn âu phục có thể để qua một bên, cái này mới là trọng yếu nhất.
Tiểu nha đầu mặt nhăn mày nhíu, có ý không muốn nói cho Hướng Nhật, nhưng vẫn là không tình nguyện mà nói ra: “Chị Monica muốn bồi tiếp một khách nhân rất trọng yếu, cũng là người Trung Quốc, từ Hồng Kông đến…”
“Đến từ Hồng Kông? Nam hay nữ?” Hướng Nhật nhất thời biến sắc mặt, chỉ là bồi tiếp mà thôi. Khách nhân trọng yếu cái rắm, lại có thể đem mình vứt xuống dưới, khách nhân nào trọng yếu như vậy?
… Bạn đang đọc truyện Hướng Nhật – Quyển 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/09/huong-nhat-quyen-9.html
Thời gian quay trở lại khoảng 20 phút trước, phi trường quốc tế Kennedy, New York.
Đeo kính râm màu đỏ thẫm, Hoắc Vãn Tình từ bên trong đường hành lang sân bay đi ra ngoài, bên cạnh nàng cũng là người đồng dạng đeo kính râm – La tỷ, trong tay hai người đều kéo theo một cái rương hành lý.
“La tỷ, ngươi có muốn gọi điện thoại thông báo cho người kia hay không?” Hoắc Vãn Tình hỏi La tỷ bên cạnh, trong lòng đối với việc có hay không nên thông báo cho cái tên tiểu sắc lang là mình đã đến nước Mỹ, thực sự rất do dự.
La tỷ mang kính mắt che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, nhìn không rõ biểu tình hiện tại của nàng là cái dạng gì, nhưng nàng tuyệt đối không tán thành cái đề xuất này, nhưng vẫn khẳng định:
“Hoắc tổng, tốt nhất là không nên gọi, ngươi vừa xuống phi cơ đã gọi điện thoại cho hắn, hắn sẽ nghĩ tới ngươi vội vàng mà tới nước Mỹ là để tìm hắn a.”
La tỷ tự nhiên là lo lắng cho chính mình, trước kia không ngừng cướp đi hai rương USD của người nào đó, càng thuận tiện mà lấy đi của hắn “Nhất Diệp Trâm (kỳ thực là Hồng Long nhưng nàng cũng không biết)”, điều này làm cho nàng rất chột dạ, sớm biết rằng trước đây nếu có lấy đi “Nhất Diệp Trâm” thì nàng cũng sẽ không để lại cái tờ giấy đó, bây giờ nàng mới thực sự hối hận.
Nếu như bản thân nàng không có phát sinh biến hóa lớn như vậy, nàng cũng rất yên tâm thoải mái, mấu chốt là hiện tại chính mình lại trẻ ra nhiều tuổi như vậy, gặp phải tiểu tử ngu ngốc kia, không phải là đã minh bạch mà nói cho đối phương biết, mình chính là người áo đen kia sao?
“Ngươi nói đúng, không gọi điện thoại cho hắn thì hơn!” Hoắc Vãn Tình khẽ cắn môi, phi thường tán thành lời nói của La tỷ, ngẫm lại cũng đúng, chính mình thật cũng không nên vội vàng như thế, không phải nói cho tiểu tử kia mục đích chính mình đến nước Mỹ là để tìm hắn sao? Tuy sự thực là như vậy, nhưng nàng vẫn muốn để lại cho mình chút tôn nghiêm a!
La tỷ buông lỏng một hơi, tuy nói sớm muộn gì cũng bị vạch trần, nhưng bản năng của nàng muốn có thể gặp người nào đó càng muộn càng tốt cho nên phải tận lực mà kéo dài thời gian a, trừ cái điểm chột dạ ở ngoài ra, rất có thể cũng vì nguyên nhân cảnh tượng chân thực trong mơ kia, nhớ tới cái kia của tiểu hỗn đản tại trong mộng cảnh quá “Hung mãnh”, nàng cũng có chút run sợ trong lòng, cái cảnh trong mơ kia thực sự quá chân thực, chân thực đến mức nàng cũng phải hoài nghi có hay không đã từng phát sinh qua một màn như vậy.
“Hoắc tổng, chúng ta bây giờ đi đâu?” Đem những ý niệm hỗn loạn trong đầu vứt qua một bên, La tỷ hỏi.
“… Ta bây giờ gọi điện thoại, ở New York này ta cũng có quen biết được mấy vị bằng hữu, chúng ta ở chỗ này chờ bọn họ đón là được.” Hoắc Vãn Tình rất thanh nhã đáp lời, đường đường là Hoắc đại tiểu thư nếu như ở các nơi trên thế giới mà không có quen biết được mấy người hảo hữu, vậy thì thật là đáng chê cười.