Phần 166
Trời vẫn chưa tối hoàn toàn, bên ngoài bãi đỗ xe khách sạn Hilton đã xuất hiện hơn trăm chiếc siêu xe, tất cả đều là siêu xe nổi tiếng thế giới, nói đây là một cuộc…
Triển lãm siêu xe cũng không quá đáng.
Bất quá ngày hôm nay không có triển lãm siêu xe như vậy, mà là tới để tham dự bữa tiệc của đại đạo diễn phim hành động Pierce. Phim hành động, không cần nói mọi người cũng biết, bữa tiệc nho nhỏ của đạo diễn phim hành động số một số hai Hollywood này, cũng đã trở thành bữa tiệc của những người nổi tiếng, đi đâu cũng thấy nhưng gương mặt có tên tuổi quen thuộc a.
Chỉ cần là khách được mời, đều lái chiếc xe thể thao tốt nhất của mình đến, thể hiện mặt mũi của mình bằng những chiếc xe ấy. Trong đây ngoại trừ những người được đạo diễn Pierce mời ra, đương nhiên cũng không thiếu thuần khiết nhân đến tìm kiếm “của lạ”.
Phải biết rằng, những bữa dạ tiệc kiểu này, nhất định sẽ có rất nhiều mỹ nữ mỹ nam, Hollywood không thiếu nhất là cái gì? Chính là hai cái loại này a.
Hướng Nhật và Alice bắt taxi đến, cùng những người xung quanh có chút bất đồng. Bất qua hai cái người này cũng không có nghĩ tới cái gì nó gọi là bất đồng cả, người trước thì không thèm quan tâm đến mấy thứ này, người sau thì bởi vì biết nam nhân có nhiều tiền đến cỡ nào, cho nên trên tâm lý cũng không cảm thấy điều này có cái gì mất mặt.
Hơn nữa khách sạn Hilton cũng sẽ không bởi vì khách nhân ngồi xe taxi đến mà không cho vào, châm ngôn của khách sạn đối với nhân viên là: “Ngươi sao còn chưa mỉm cười với khách nhân?”, Cho nên dù có người đạp xe đạp đến, cũng sẽ không làm tiếp tân tắt đi nụ cười mà không cho vào.
Bất quá tình huống đêm nay có chút bất đồng, bởi vì có bữa dạ tiệc do đạo diễn Pierce tổ chức, cho nên ban quản lý cao cấp của khách sạn đối với lực ảnh hưởng cực lớn của đạo diễn Pierce tại nước Mỹ, bọn họ đã chấm dứt hết tất cả các hoạt động kinh doanh, chỉ quan chuyên tâm chăm sóc đối với riêng những vị khách được đạo diễn Pierce mời tới mà thôi.
“Xin hỏi hai vị có thiệp mời không?” Hai tiếp tân ngoài cửa là một đôi nam nữ cao ráo đẹp trai xinh xắn, hỏi hai người là chàng trai nho nhã lễ độ đẹp trai ngời ngợi.
“Không có, chúng ta là được đạo diễn Pierce gọi điện mời đến.” Hướng Nhật cũng không có làm khó đối phương, tất nhiên bởi vì đấy là chức trách của người ta a.
“… Ngài là Jack tiên sinh?” Người tiếp tân đẹp trai kia liếc nhìn thật kỹ Hướng Nhật, đột nhiên hỏi.
“Chính là anh.” Hướng Nhật gật đầu, xem ra lão Pierce này làm việc cũng chu đáo phết, dặn dò cẩn thận với tiếp tân ngoài của như thế, chỉ cần nhìn điểm này thôi, cũng biết sự coi trọng đặc biệt của đạo diễn Pierce đối với mình là thế nào rồi.
“Vậy thì thật là tốt, Pierce tiên sinh đã đã phân phó, chỉ cần ngài đến, lập tức dẫn ngài đi vào.” Tuấn nam tiếp tân mặt mũi nhất thời tươi như hoa, đây chính là người được đích thân đạo diễn Pierce dặn dò, bận rộn dẫn Hướng Nhật hai người tiến vào.
Vào thang máy lên thằng tầng 5, nơi này là hội trường của khách sạn chuyên môn dùng để tổ chức các bữa tiệc đặc biệt, không chỉ có không gian rộng, quan trọng nhất là nơi này rất xa hoa.
Lúc này bên trong đại sảnh bữa tiệc, đã có đến mấy trăm vị khách nhân, tuy rằng âm thanh trò chuyện có chút ồn ào hỗn tạp, nhưng từng người vẫn toát ra được cái phong độ của riêng mình.
Những giai điệu ưu mỹ vang lên khắp phòng, khách nhân chia thành tốp năm tốp 3 đứng nói chuyện với nhau, cũng có những thân sĩ thục nữ đang lựa chọn thức ăn trên chiếc bản tiệc trải dài giữa sảnh, đương nhiên, những “thuần khiết nhân” đang tập trung ánh mắt trên người các nàng không có 1 rổ thì cũng phải đến hàng tá.
Hai người Hướng Nhật đi vào bên trong đại sảnh, người tiếp tân tuấn mỹ kia đã sớm đi thông báo tin cho Pierce, rất nhanh, đạo diễn Pierce cả người là tây phục đã đi tới, trang điểm khác xa so với người buổi chiều ở trong khu bảo tồn hắn gặp đang mặc áo T – shirt quần soóc đội mũ lưỡi trai kia, tựa như là một người khác vậy.
Nếu như buổi chiều trông giống như một ông chăn bò, như vậy hiện tại lại giống một người quản lý công ty thành công a.
Pierce cả người tây phục từ đằng xa thấy Hướng Nhật thì dang hai tay ra bước qua:
“Hắc, Jack, bằng hữu thân ái của ta.”
Hướng Nhật hơi nhăn mặt lại, hăn không thích ôm nam nhân, nhẹ nhàng mà tránh thoát khỏi lang thủ của đối phương đang hướng tới:
“Pierce, ông đừng có bảo là mời ta tới đây, chính là để ôm ta một cái đấy nhá.”
“Không, đương nhiên là không!” Pierce cũng không thèm để ý đến phản ứng của Hướng Nhật, hắn đương nhiên là biết người người Trung Của không có cái loại lễ tiết này, đang muốn nói ra, bỗng nhiên chú ý tới Alice bên người Hướng Nhật, ánh mắt nhất thời sáng lên:
“Jack, vị tiểu thư mỹ lệ này là bằng hữu của ngươi sao?”
“Nàng là bạn gái của ta.” Hướng Nhật vừa nhìn thấy chữ sắc lang hiện lên trên mặt lão đạo diễn, vội vàng nói.
“Bạn gái?” Pierce trong mắt hơi lộ ra vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh đã hưng phấn trở lại.
“Jack, ngươi có bạn gái cũng không nói sớm, ta còn tưởng rằng ngươi là… đang muốn tìm một người bạn gái xinh đẹp đấy, giờ không cần ta phải phí tâm nữa rồi. Đúng, vị tiểu thư xinh đẹp này, ta có hạnh biết được biết tên của cô không.” Câu nói sau cùng, là hắn hướng về Alice bên cạnh nói.
“Đạo diễn Pierce, ông khỏe chức, tôi tên là Alice. Tôi đã xem qua tất cả các bộ phim do ông đạo diễn, bộ nào cũng xuất sắc cả, người nhà của tôi cũng đều rất thích ông, có thể vì tôi và người nhà của tôi mà ký tên không?” Alice cao hứng phi thường, tuy từ trong miệng lão gia hỏa này biết được lão đã từng có ý niệm trong đầu hứa hẹn tìm một người bạn gái xinh đẹp cho Hướng Nhật, nhưng lúc này nàng cũng chẳng muốn đi tính toán. Hơn nữa đạo diễn Pierce, xác thức chính là thần tượng của cả nhà nàng a.
“Đương nhiên, đương nhiên, đây là vinh hạnh của ta. Cảm tạ cô, mỹ lệ tiểu thư, cô chính là công chúa xinh đẹp nhất đêm nay.” Công phu tâng bốc của Pierce cũng không kém, làm Alice mặt mày hớn hở hẳn ra…
Hướng Nhật ở một bên có chút không thoải mái:
“Pierce, ông còn chưa nói ông tìm ta là có chuyện gì?”
Pierce vừa muốn trả lời, cũng không biết là cố tình hay là vô ý, thấy một người nào đó, vội vàng bỏ mặc Hướng Nhật:
“Jack, xin lỗi, ngươi chờ ta một chút, ta lập tức sẽ trở lại.” Sau đó vội vã hướng địa phương bên kia chạy qua.
Móa!
Hướng Nhật thầm mắng một câu, nếu không phải Alice đang ở bên cạnh hắn, hắn đã đuổi theo tóm cổ lão sắc lang kia để hỏi chuyện rồi.
Quay đầu, chú ý tới sắc mặt Alice có chút không đúng đang nhìn cái gì đó, Hướng Nhật theo ánh mắt của nàng nhìn qua, bên kia đứng rất nhiều người, cũng không biết Alice là đang nhìn ai nữa.
Bất quá trong đó có một nam một nữ nổi trội hơn tất cả, nữ vóc người nóng bỏng, tuy chỉ có thể nhìn thấy nửa bên mặt, nhưng chỉ cần thế thôi cũng đã có thể khẳng định đối phương là một đại mỹ nữ, mà nam nhân mặc tây phục bên cạnh, thân hình cao lớn, chỗ đứng lại xảo hợp hướng bên này nghiêng tới, có thể thấy được đấy là một nam nhân rất có mị lực.
Hai người đang nói chuyện rất sôi nổi với nhau, ánh mắt người chung quanh nhìn bọn họ đã sớm bị bọn họ bỏ qua, tự như đối với những ánh mắt này chiếu vào đã thành thói quen vậy.
“Thế nào? Nhìn thấy người quen hả?” Hướng Nhật vỗ vỗ vai Alice hỏi.
“Vâng, là bạn trung học của em.” Alice nhìn nữ nhân kia một lúc, thu hồi ánh mắt lại, sắc mặt có chút cổ quái, tựa như… đang ăn dở quả táo thì cắn đúng con sâu đang đào hang vậy.
“Là nữ nhân kia?” Hướng Nhật thử hỏi, hắn cũng không biết vì sao mà mình lại hỏi ra vấn đề này.
“Vâng.” Alice thấp giọng mà trả lời.
“Em không qua chào hỏi hả?” Hướng Nhật tựa như thở phào một hơi vậy, bất quá rất nhanh hắn đã chú ý tới thần sắc cổ quái kia của Alice biểu hiện không biết là chán ghét hay là e ngại, “Em cùng nàng… có phải hay không là có những ký ức không thoải mái?”
“Xem như là thế đi… Jack, em đói bụng rồi, anh có thể cầm chút thức ăn đến cho em được không?” Alice bỗng nhiên chỉ chỉ vào những mỹ thực bên chiếc bàn ăn phía xa xa.
“Được rồi, em chờ một chút, anh sẽ quay trở lại ngay.” Hướng Nhật hiểu Alice là không muốn nói tiếp nữa, bất quá hắn cũng có thể hiểu được, trong lòng mỗi người đều có một bí mật không thể cho người khác biết, hắn đương nhiên sẽ không ép buộc nàng nói ra.