Phần 137
– Các vị nhớ rõ nhân viên ngân hàng “nhiệt tình” kia hình dáng ra sao không?
Giao dịch lúc trước Lâm Tử Anh cảm thấy rõ ràng là có vấn đề cần hỏi, như vậy thì suy đoán của hắn mới chuẩn xác được.
– Tôi nhớ, hắn xấu đui xấu què, có phải hắn có vấn đề không?
Lý mẫu và Lý phụ liếc nhau, lúc này hai người cảm thấy không ổn. Trước đó họ cho rằng mình bị hiểu lầm nên cảnh sát mới bắt, giờ thì xem ra ngay cả bạn của con rể cũng trở nên nghiêm túc, khẳng định là có việc ngoài dự đoán của họ.
– Có vấn đề hay không thì chưa dám chắc, nhưng nhân chứng của chúng tôi có thể chứng minh hai vị đang giao dịch tiền giả, mà số lượng lại rất lớn, các vị giải thích thế nào đây?
Đột nhiên Lâm Tử Anh hỏi, cái hắn muốn là khiến đối phương không kịp trở tay. Quả nhiên ngoài Hướng Nhật đã quen biết Lâm Tử Anh còn trấn định, sắc mặt Lý phụ, Lý mẫu và Lý Trinh Lan trở nên tái nhợt. Trước đó cũng biết việc này sẽ phiền phức nhưng không ngờ rằng lại liên quan tới vấn đề tiền giả, phải biết rằng ở bất cứ quốc gia nào, sử dụng tiền giả hoặc giao dịch tiền giả đều là trọng tội, người bắt chước làm theo thì tội càng thêm nặng.
– Tiền giả? Những tờ đô la Hồng Kông kia đều là giả?
Lý mẫu và Lý phụ đã hiểu ra, những tờ đô la Hồng Kông đổi được đều là giả, khó trách vì sao tỉ suất quy đổi lại cao như thế. Nghĩ lại thì cũng đúng, trên thế gian này làm gì có miếng ngon nào tới miệng dễ như vậy?
– Cảnh quan, chúng tôi không hề biết số tiền kia là giả, nhân viên nhân hàng kia giới thiệu chúng tôi đi đổi… Đúng, nhất định là hắn, khẳng định hắn chính là cò mồi của bọn đổi tiền giả cho chúng tôi, là nhân viên ngân hàng không ngờ hắn lại vô sỉ như vậy, chúng tôi…
– Hai vị không cần kích động, lát nữa tôi sẽ gọi người tới, đến lúc đó hai bên đối chất tôi sẽ biết ai nói thật, ai nói dối.
Nhìn sắc mặt kích động của hai vợ chồng họ Lý, Lâm Tử Anh càng thêm mờ mịt, cặp vợ chồng Hàn Quốc này rốt cục là cao thủ diễn xuất hay đúng như họ nói, đành chờ nghi phạm và nhân chứng đối chất vậy.
– Cảm ơn, cảm ơn.
Hiển nhiên cha mẹ Lý Trinh Lan không biết tâm tư của Lâm Tử Anh, còn cho rằng hắn đang suy nghĩ cho mình, thực ra cách làm của Lâm Tử Anh cũng nhằm gỡ rối cho họ. Lý Trinh Lan ở bên cạnh cũng nhìn ra chút manh mối, dường như vị cảnh quan này không phải bạn bè gì của kẻ kia, nếu không trước đó sẽ chẳng hỏi nghiêm khắc như vậy. Nhìn Hướng Nhật bằng ánh mắt phức tạp, trong lòng cũng thầm hối hận, chẳng biết lúc ấy ma xui quỷ khiến ra sao lại tìm hắn giúp đỡ chứ? Chẳng lẽ từ trong tiềm thức nàng đã coi hắn là chỗ dựa sao?
Sắc mặt Lâm Tử Anh càng thêm cổ quái, lúc này đôi vợ chồng Hàn Quốc vẫn cảm ơn hắn, chẳng lẽ coi hắn là bạn của kẻ kia sao? Tăng xông máu chưa lên khỏi mông à? So ra thì bọn họ kém xa con gái. Nhìn ánh mắt biến hóa của đồng nghiệp Hàn Quốc kia thì Lâm Tử Anh đã hiểu, tiểu mỹ nữ này rất biết quan sát, không hổ là đồng nghiệp.
Lâm Tử Anh ra ngoài một lát rồi quay lại, hiển nhiên là có thêm người đi cùng, một cảnh sát trẻ tuổi dẫn hai kẻ sắc mặt ủ rũ đi vào.
Một tên chừng 30 tuổi trông như con cá mắm, sắc mặt tái nhợt. Kẻ còn lại khiến Hướng Nhật kinh ngạc, không ngờ là người quen, là nhân chứng tố cáo hắn giết Dương Nghĩa Thiên, thằng ranh hèn mọn, không rõ trong chuyện này hắn giữ vai trò gì.
– Thử Minh.
Hướng Nhật cười đầy thâm ý, hắn nhớ rất rõ ngoại hiểu của kẻ này. Trước đó không hứng thú so đo với thằng ranh này, lại lo đối phương xảy ra chuyện gì đó Lâm Tử Anh sẽ đổ lên đầu mình, dù gì thì Hướng Nhât cũng có động cơ trả thù…
Đương nhiên Lâm Tử Anh cũng nhận ra Thử Minh, nhìn sắc mặt khó coi liền đoán ra, khẳng định trước đó hắn không ngờ sẽ gặp lại Thử Minh sớm vậy, rõ ràng Thử Minh nằm trong sổ đen của hắn, có mặt kẻ này thì dám khẳng định cặp vợ chồng Hàn Quốc kia bị oan, hoặc hiện trường và nhân chứng là giải đối nên phán đoán sai lầm.
– Cảnh quan, là hắn, chính hắn là kẻ giới thiệu chúng tôi đổi tiền giả.
Lý mẫu thấy con cá mắm kia lập tức kích động chỉ vào hắn. Con cá mắm kia tái mặt vội nói:
– Sếp Lâm tôi bị oan, rõ ràng là họ chủ động tới tìm tôi… Sếp Lâm, tôi nguyện làm nhân chứng…
– Câm miệng!
Lâm Tử Anh quát, khi thấy Thử Minh thì cán cân công lý trong lòng hắn đã nghiêng hẳn về phía Lý phụ và Lý mẫu, càng không cần nói tới con cá mắm này vốn đã có vốn liếng trong sở cảnh sát, cả hai đều là thứ chẳng tốt đẹp gì.
Sớm biết là hai kẻ này thì hắn đã không nhận vụ án, xem ra sau này thụ án cũng phải xem xét rõ ràng nếu không ôm đồm vào thì lại rước lấy phiền toái. Như hôm nay vậy, thiếu chút nữa hàm oan hai vợ chồng Hàn Quốc, nếu việc này lộ ra thì hắn không còn đất sống ở cảnh cục trung tâm nữa, sợ rằng sẽ bị đá ra ngoài đảo hoang làm lính quèn luôn.
– Sếp Lâm, ông đừng thấy bọn họ là người nước ngoài mà thiên vị chứ? Sao ông bất công như vậy, tôi muốn kiện ông!
Con cá mắm kia chửi ầm lên, sắc mặt tái nhợt trở nên đỏ ứng cực kỳ quái dị.
– Kiện tôi? Cậu đi đi, tôi không cản, nhưng trước khi đi thì tốt nhất cậu nên khai cho rõ ràng, những tập tiền giả kia từ đâu mà ra?
Lâm Tử Anh lạnh lùng nhìn hắn, nếu là người khác thì hắn còn cố kị, nhưng kẻ đã có tiền án tiền sự thì không cần quan tâm. Chưa nói là tìm được chỗ để kiện, dù kiện được nhưng có người thụ lý hồ sơ vụ án của hắn hay không lại là chuyện khác.
– Sếp Lâm, ông nói vậy là muốn thiên vụ đúng không?
Hiển nhiên con cá mắm kia muốn lý sự, ngay cả Thử Minh nháy mắt ra hiệu hắn cũng không thèm quan tâm khiến Thử Minh lầm tưởng kẻ này uống nhầm thuốc, lại dám đi khiêu chiến cảnh sát.
– Tôi không thiên vị bất kỳ ai, tôi chỉ dùng pháp luật và sự thật để nói chuyện…
Lâm Tử Anh cũng nóng mặt, thực ra từ lúc nhận vụ án hắn cũng dốc chút tâm lực chuẩn bị đả kích Hướng Nhật, giờ thì lại có kẻ nói hắn thiên vị cặp vợ chồng Hàn Quốc có liên quan tới Hướng Nhật, còn nỗi oan nào bằng đây?
– Pháp luật? Pháp luật có tác dụng thì thế giới này sớm đã không còn kẻ xấu.
Con cá mắm lạnh lùng mỉa mai, nhân lúc người trong phòng không chú ý liền lấy kim tiêm đâm vào tay mình.
– Cậu…
Lâm Tử Anh tức giận, trong sở cảnh sát lại dám can đảm tiêm thuốc độc, hắn chưa kịp cướp lấy kim tiêm thì một màn khủng bố xuất hiện. Con cá mắm kia run rẩy một hồi rồi thân thể bành trướng ra tựa như thổi bóng bay, thân thể gầy còm chỉ vài giây đã biến thành một quái vật cơ bắp.