Phần 129
– La Nhứ? Gã trung niên kia sửng sốt, cái tên này rất quen thuộc khiến hắn không ngừng thì thào:
– La Nhứ, La Nhứ, a, cô có phải…
– Khỏe chứ K? La tỷ ngắt lời đối phương rồi lễ phép mỉm cười, chỉ tay về phía phòng mình:
– Nếu không ngại thì vào phòng tôi nói chuyện?
– Quả nhiên là cô. Gã trung niên kia cực kỳ kinh hãi, hắn không ngờ rằng L thần bí nhất lại xuất hiện ở cửa hàng châu báu tầm thường này, lại còn cam tâm tình nguyện làm một quản lý nhỏ bé.
– Tôi rất ngạc nhiên, vì sao đột nhiên các người lại hứng thú với Hoắc gia? Vào phòng quản lý, La tỷ ngồi xuống, lạnh lùng trào phúng gã trung niên kia.
– Không phải Hoắc gia. Gã trung niên lắc đầu, đương nhiên hắn biết L ám chỉ điều gì, không phải Hoắc gia không thể đụng, nhưng động tới Hoắc gia sẽ rước lấy mối thù của các đại thế gia như Hoắc gia, dù năng lực tổ chức cường đại đến đâu cũng chẳng địch nổi các thể gia liên hợp vây công.
– Hả? Không phải Hoắc gia, vậy anh tìm chủ cửa hàng châu báu làm gì? Chẳng lẽ anh không biết sếp của tôi là Hoắc đại tiểu thư sao? Gã trung niên phủ nhận khiến La tỷ bất ngờ.
– Chúng tôi muốn tìm thanh niên tới từ đại lục đi cùng Hoắc đại tiểu thư. Gã trung niên không hề giấu diếm mà nói ra tất cả. Thực ra khi đối mặt với L thần bí nhất của tổ chức, muốn giấu nàng là điều không thể.
– Tìm hắn? La tỷ sửng sốt sau đó cười có chút hả hê:
– Tôi phải chúc mừng các người vì lần này đập đầu vào đá rồi.
– Là sao? Gã trung niên không hiểu ý tứ nàng nên ngẩn ra, hiển nhiên hắn chưa đoán được thâm ý trong lời nói vừa rồi. La tỷ vẫn mỉm cười nhưng nụ cười pha chút hả hê:
– Tôi đã giao thủ cùng hắn, tuy hắn muốn giết tôi là điều không thể, nhưng tôi muốn giết hắn là vô cùng khó khăn.
– Hắn là… Gã trung niên chấn động, hiển nhiên đã bị lời vừa rồi của La tỷ hù dọa. Nói đùa, L là người lợi hại nhất và thần bí nhất của tổ chức, ngay cả nàng muốn giết cũng khó khăn. Điều này cũng chứng minh thực lực kẻ đó cũng không kém gì nàng, đối thủ cường đại như vậy mà hắn từng muốn tìm tới gây sự, mọi ý niệm trong đầu hắn đều chết từ trong trứng nước, nghĩ tới đây hắn cũng thầm cảm thấy sợ hãi.
– Chấp năng giả, mà còn là Mật giả nữa. La tỷ thản nhiên nói. Gã trung niên kia hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi, đối phương là Chấp năng giả, lại còn là Mật giả nữa. Phải biết rằng Mật giả cấp độ Chấp năng giả chênh lệch so với Chấp năng giả bình thường cũng như Yên Diệt giả với Chấp năng giả vậy, kém hơn hẳn một bậc.
Đây là quái vật còn đáng sợ hơn Chấp năng giả nhiều, khó trách L lại nói vậy. Nếu không phải hắn biết L chưa từng đùa giỡn về chuyện này thì đánh chết hắn cũng không tin. Xem ra lần này đạp đầu vào đá, mà còn là đá hoa cương nữa.
– Sao, nghe Chấp năng giả là không dám ra tay nữa à? La tỷ cười lạnh nhìn đối phương, Mật giả khác biệt so với Chấp năng giả khác nàng biết rõ hơn ai hết bởi lẽ nàng là một Mật giả.
Dù bị mỉa mai một cách trần trụi nhưng gã trung niên không hề phản bác bởi sự thực là vậy. Nếu L không phải Mật giả thì trong tổ chức cũng không đồn nàng còn lợi hại hơn so với K.
– Cô biết không? Z và S đã chết. Gã trung niên kia đổi chủ đề.
– Đã chết? La tỷ hơi sửng sốt, nhưng giọng điệu vẫn lạnh nhạt:
– Biết ai ra tay không?
– Không có dấu vết gì. Gã trung niên lắc đầu tỏ vẻ cay đắng:
– Bọn họ bị giết khi làm nhiệm vụ ở thủ đô. Trước kia vẫn nghĩ Chấp năng giả đã là tồn tại vô địch, nhưng giờ Chấp năng giả cũng bị giết, chẳng lẽ thế gian này xuất hiện “Chủ tế giả” sao?
– Chủ tế giả… La tỷ lẩm bẩm, trong mắt lóe lên hào quang khiến người khác sợ hãi:
– Chủ tế giả? Hừ, tôi cũng muốn xem có phải là chúa tể vạn vật hay không.
– Cô… khi nào trở lại? Thấy La tỷ hứng thú với vấn đề của mình gã trung niên liền nhân cơ hội dò hỏi.
– Tôi nhớ trước kia đã nói rõ, chỉ cần K không ngừng kế hoạch “S. M” thì tôi sẽ không trở về. Trong mắt La tỷ lóe lên hàn quang.
– K cũng vì tổ chức…
– Vì tổ chức? La tỷ lạnh lùng ngắt lời:
– Tại sao không nói là vì bản thân hắn? Sáng tạo ra “Chủ tế giả” dễ dàng như vậy sao? Sợ rằng đến lúc đó sẽ hủy diệt cả tổ chức. Nhưng giờ tôi đã rời khỏi tổ chức, chuyện sau này không còn liên quan tới tôi. Thấy La tỷ kiên quyết, gã trung niên biết khuyên nữa cũng vô dụng nên đổi chủ đề:
– Lưu Phi, cô nhớ chứ?
– Nàng, có việc gì sao? La tỷ biết gã trung niên sẽ không vô cớ mà nhắc tới việc này, nhất định là xảy ra việc gì đó rất đặc thù trên người cô gái này.
– Nàng cũng giống cô, đã rời khỏi tổ chức.
– À… La tỷ mỉa mai:
– Các người không “mời” nàng về sao? Gã trung niên cảm thấy xấu hổ nhưng vẫn gật đầu:
– Đã cho người tới nhưng thất bại bởi bên cạnh nàng có một Chấp năng giả, mà thực lực nàng tăng lên Yên Diệt giả trong thời gian rất ngắn.
– Là Chấp năng giả kia giúp? La tỷ hỏi.
– Cái này khó khẳng định nhưng chắc chắn có liên quan tới Chấp năng giả kia.
– Chấp năng giả kia… Các người không tra ra tư liệu về hắn sao? Gửi cho tôi một phần. Còn nữa, tôi khuyên các người, cảnh cáo mới đúng, mặc kệ mục đích tới Hồng Kông lần này của các người là gì, Hoắc đại tiểu thư có ơn với tôi, nếu các người dám động vào Hoắc gia thì đừng trách tôi vô tình.