Phần 74
Đã khuya, Hướng Nhật không biết chính xác mấy giờ, nhưng chỉ cần biết mấy cô nàng đều quay về phòng mình và đi ngủ là đủ rồi. Kế tiếp, phải là thời gian thâu hương thiết ngọc. Rón rén bò dậy từ ghế salon, Hướng Nhật đi tới trước cửa phòng ngủ của nữ cảnh quan, nhẹ nhàng gõ gõ cửa. Đợi một lúc, nhưng bên trong cánh cửa không có chút động tĩnh nào, Hướng Nhật có chút sốt ruột, hắn chắc chắn nữ cảnh quan có thể nghe thấy tiếng gõ cửa của mình. Như mọi khi, vì sợ bị mấy vị đại tiểu thư ở cách vách nghe được, nàng đã sớm đi ra mở cửa. Mà bây giờ sở dĩ còn chưa mở cửa, chỉ có một cách giải thích, nàng không muốn mở.
Hướng Nhật xem chừng nữ cảnh quan còn đang tức giận chuyện mình ở bên ngoài có tư tình cùng nữ nhân khác, không còn cách nào khác, hắn đành gõ cửa tiếp. Đáng tiếc bên trong vẫn là không có chút phản ứng nào, hiển nhiên nữ cảnh quan đã quyết tâm không ra mở cửa. Nghĩ như vậy, Hướng Nhật biết có gõ nữa cũng chỉ uổng công, đang định rời đi, đột nhiên mắt sáng lên, một kế sách hiện lên trong đầu, hắn lén lút trốn sang một bên, chuẩn bị đọ nhẫn nại cũng nữ cảnh quan.
Bên trong phòng, Thiết Uyển tất nhiên biết ai gõ cửa vào lúc này, nhưng không ra mở, nàng quyết định trừng phạt nam nhân thật nghiêm, để xem sau này hắn còn dám tùy tiện trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài nữa không, dù làm vậy có thể bị mấy người Sở Sở biết việc đáng xấu hổ là nam nhân ban đêm đến gõ cửa phòng mình nàng cũng mặc. Mặc dù cũng hiểu được cách làm này chắc chắn sẽ đẩy nam nhân vào phòng ngủ của mấy cô nàng kia, tuy nhiên Thiết Uyển cho rằng đáng giá, ít nhất mình phải dùng phương pháp này để biểu lộ sự bất mãn. Hơn nữa, không phải nàng khoe khoang, nhưng nàng rất tự tin về mị lực của bản thân, trong vòng mười năm ngày không cho nam nhân chạm đến mình, đến lúc đó nhất định đối phương phải đến cầu xin mình.
Suy nghĩ một chút, Thiết Uyển yên lòng, tiếp tục nằm trên giường. Nhưng lúc tiếng gõ cửa lần thứ hai truyền đến, trong lòng nàng lại có chút dao động, không phải nàng không có tự tin vào bản thân, mà là sợ như vậy không biết có thể dẫn tới sự bất mãn của nam nhân hay không. Cân nhắc một hồi, cuối cùng nàng hạ quyết định, nếu như nam nhân gõ một lần nữa, coi như là hắn có thành ý, vậy thì… Cho hắn tiến vào. Có điều đợi một lúc lâu, tiếng gõ cửa lần thứ ba thủy chung vẫn không vang lên.
Thiết Uyển chờ đến sốt cả ruột, cuối cùng nàng oán hận xuống giường, đồng thời nghiến răng nghiến lợi, trong lòng lại càng thầm mắng nam nhân, sao ngươi không gõ thêm vài cái, nói không chừng ta mềm lòng sẽ mở cửa ra. Lúc này nàng đã hoàn toàn quên mất lời thề không cho nam nhân tiến vào phòng ngủ mà mình mới thốt ra cách đấy không lâu. Chầm chậm đẩy cửa, chỉ mở ra một khe thật nhỏ rồi dừng lại, Thiết Uyển nheo mắt nhìn ra bên ngoài, không phát hiện bóng người.
Trong lòng không khỏi thất vọng, xem ra đối phương thật sự bỏ đi rồi, chỉ là không biết đi vào phòng nào. Thở dài một hơi, đang định đóng cánh cửa lại, một lực thật mạnh bất ngờ truyền đến, ra sức kéo cửa mở ra.
– Anh…
Thiết Uyển há hốc miệng, ngây ra nhìn nam nhân từ ngoài cửa tiến vào.
– Có phải muốn hỏi tại sao anh không bỏ đi phải không? Bởi vì anh biết bà xã nhất định không nỡ để anh ôm gối ngủ một mình.
Hướng Nhật cười hehe, thuận tay đóng cửa lại, khóa cẩn thận, tiếp theo ôm lấy nữ cảnh quan.
– Anh đừng đụng vào em!
Thiết Uyển vội vàng lắc mình né tránh, trong lòng vừa xấu hổ vừa tức giận, nàng không ngờ nam nhân lại trốn ở một bên, chuyện mình đẩy cửa mở ra một khe hở nhỏ giống như ăn trộm hiển nhiên đã bị hắn nhìn thấy. Nghĩ tới điều này, nàng càng cảm giác mặt nóng bừng.
Hướng Nhật biết nữ cảnh quan xấu hổ vì cái gì, tất nhiên sẽ không ngu xuẩn đụng vào ổ kiến lửa, hắn mở miệng nhận sai:
– Bà xã, anh biết sai rồi, lần sau có chuyện gì nhất định sẽ nói cho em trước, không bao giờ che giấu em điều gì nữa!
Thấy nam nhân cũng không đả động đến chuyện vừa rồi của mình, trong lòng Thiết Uyển trấn tĩnh rất nhiều, nhưng lời của nam nhân lại làm cho nàng nhớ tới chuyện không thoải mái, mặt nghiêm lại lạnh lùng, xoay người đi đến bên giường:
– Em muốn ngủ, anh đừng quấy rầy em.
– Anh ngủ chỗ nào?
Hướng Nhật đứng một bên trừng mắt.
– Sàn nhà!
Để lại hai chữ này, Thiết Uyển nằm lên giường, kéo chăn mền che kín người.
Hướng Nhật biết nữ cảnh quan cứng miệng mềm lòng, nếu như thật sự cho mình ngủ sàn nhà, có lẽ đã sớm đuổi mình ra ngoài. Cười hehe, Hướng Nhật cũng bò lên giường, đồng thời kêu lên một cách ủy mị:
– Bà xã!
Thiết Uyển mặc kệ, nằm xoay người lại, đưa lưng về phía nam nhân.
Hướng Nhật vươn tay nhẹ nhàng đặt lên bờ vai nàng, thấy nữ cảnh quan không kháng cự, hắn lập tức ôm nàng vào lòng.
Thiết Uyển giẫy dụa một chút, cuối cùng không nhúc nhích, mặc dù biết rõ làm vậy chỉ giúp nam nhân lên tinh thần, nhưng trong lòng không khơi dậy được chút phản kháng nào, thậm chí mơ hồ còn có phần chờ mong.
Hướng Nhật cũng không vội vã tấn công bộ vị mẫn cảm trước ngực nữ cảnh quan, mà nhẹ nhàng đặt tay đặt lên bụng nàng, vuốt ve qua lại, hắn cảm nhận được bên trong nơi đó đang mang một sinh mệnh nhỏ.
Thiết Uyển bị nam nhân làm cho cả người không được tự nhiên, nàng bấm nhẹ một cái vào bàn tay nóng hổi của nam nhân đang đặt trên bụng mình, có chút oán giận nói:
– Anh đừng động vào!
– Anh chỉ muốn sờ em bé một chút.
Hướng Nhật ôn nhu nói, cũng không thu tay lại, vẫn đặt nó trên vùng da thịt mềm mại trắng mịn.
– Hừ!
Thiết Uyển hừ một tiếng, không nói gì nữa.
Hướng Nhật đã có phần không thỏa mãn với tình trạng hiện tại, tay dần dần mò lên, Thiết Uyển vội vàng giữ lại:
– Không phải anh nói sờ em bé sao?
– He he…
Hướng Nhật thổi hơi vào lỗ tai nàng, đồng thời ôm nàng chặt hơn nữa.
– Bà xã, có nơi anh càng muốn sờ hơn, chẳng lẽ em không biết sao?
Thiết Uyển chỉ cảm thấy bên tai ngứa râm ran, toàn thân lập tức nhũn ra, mấy lời trêu ghẹo của nam nhân sao nàng có thể không rõ cơ chứ? Hơn nữa càng làm cho nàng ngượng ngùng không chịu nổi chính là thần thương cứng rắn của nam nhân đang kề sát vào vị trí mẫn cảm nằm giữa hai đùi của nàng, cố gắng giãy ra, nhưng toàn thân bủn rủn, không lấy đâu ra sức lực lực.
Hướng Nhật cũng không nhân cơ hội chiếm tiện nghi, hắn vẫn thổi hơi vào bên tai nữ cảnh quan như trước, nhưng lại hỏi một câu không tương xứng chút nào với tình cảnh ám muội lúc này…
– Bà xã, em nói đi, sao em lại quen biết nữ nhân điên kia?
Thiết Uyển đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nàng lập tức khôi phục lại vài phần thần trí.
– Cái gì mà nữ nhân điên, đừng gọi người ta như vậy, tốt xấu gì cô ấy cũng đã cứu em.
– Được, được, anh không gọi thế nữa, vậy em nói cho anh biết đi, sao lại quen biết cô ta?
Hướng Nhật nói vuốt theo nàng.
Hắn rấ tò mò về mối quan hệ giữa nữ cảnh quan cùng nữ nhân điên, lúc ấy nghe hai người xưng hô thân mật như vậy, chắc quan hệ không đơn giản. Hướng Nhật cảm thấy cần phải hỏi thăm minh bạch, tránh cho tương lai nếu đánh nhau với nữ nhân điên kia mà ra tay quá nặng thì khó ăn nói nữ cảnh quan.
Thiết Uyển lập tức kể lại một lượt chuyện mình gặp mỹ nhân tóc dài mỹ nhân, sau đó lại nói tới hành động buổi tối hôm nay cùng hết thảy những gì đã phát sinh.
– Em làm ẩu quá đấy!
Ban đầu nghe ra nữ cảnh mới chỉ mới quen biết mỹ nhân tóc dài chưa được một ngày, Hướng Nhật còn có chút thư thái, nhưng khi nghe tới cái kế hoạch mạo hiểm kia của nàng, hắn nghĩ lại mà nhịn không được rùng cả mình, đồng thời trong lòng thầm nhủ may mắn, cũng may có nữ nhân điên ở đấy, nếu không chỉ dựa vào một mình nữ cảnh quan, sợ rằng… Hướng Nhật không dám nghĩ tiếp, hắn lập tức xoay người nữ cảnh quan lại đối mặt với chính mình, nghiêm túc nói:
– Tiểu Uyển, sau này không được mạo hiểm như vậy, em không thể đối phó được tên hung thủ kia đâu. Em phải nhớ trong bụng mình còn có một sinh linh, vạn nhất xảy ra điều gì…
Có lẽ cảm thấy nói tiếp sẽ là điềm gở, Hướng Nhật lập tức sửa lại:
– Nếu như em có đầu mối về hung thủ, lập tức báo cho anh biết, anh sẽ giúp em bắt hắn!
– Biết rồi!
Thấy nam nhân nói một cách nghiêm trọng như vậy, Thiết Uyển cũng không dám tiếp tục giải thích, thật ra nàng cũng biết tình huống đêm nay rất nguy hiểm, nếu như không phải trùng hợp mình làm quen với mỹ nhân tóc dài, vậy hậu quả có lẽ không thể lường được. Nhưng lời của nam nhân cũng khơi dậy nghi vấn trong lòng nàng, cho nên nhịn không được hỏi:
– À này, tại sao mấy người lại có năng lực kinh khủng như vậy, còn “số 98” là cái gì, “Hiên viên tổ” là cái gì?
Đối mặt với một chuỗi câu hỏi, Hướng Nhật gãi gãi đầu, dựa vào những suy đoán của mình, hắn nói:
– Cái này… anh cũng không rõ lắm, “số 98” hẳn là một tổ chức rất kinh khủng, còn “Hiên Viên tổ” hẳn là một đơn vị đặc biệt của quốc gia? Nếu như em muốn biết rõ ràng hơn, như vậy chỉ có thể đi hỏi bà điên kia… à không, là cô nàng tóc dài kia.
Hướng Nhật đã từng nghe qua “Số 98” mấy lần, kết hợp với những gì nữ cảnh quan kể lại, cơ bản có thể khẳng định đấy quả thật là một tổ chức kinh khủng tổ chức, hơn nữa từ lời của nữ cảnh quan mở hồ có thể đoán ra một điều, hình như bọn chúng đang tiến hành một loại thí nghiệm sinh hóa, hung thủ của các vụ án mất chính là vật thí nghiệm của bọn chúng. Về phần “Hiên Viên tổ”, Hướng Nhật cũng được nghe nhắc đến từ trong miệng nhóm người tới từ Vatican, lúc đầu đối phương còn hiểu lầm mình là người của “Hiên Viên tổ”, có điều mình đã phủ nhận. Nhưng cũng nhờ vậy mới biết được đám người Liễu Y Y Liễu đại tiểu thư là thành viên của “Hiên Viên tổ”, bây giờ lại nghe nữ cảnh quan nói nữ nhân điên cũng là thành viên của “Hiên Viên tổ”, hắn càng thêm khẳng định phán đoán ban đầu, bởi vì nữ nhân điên từng đi cùng Liễu đại tiểu thư, như vậy hai nàng đều xuất phát từ một đơn vị cũng không có gì lạ.
Thiết Uyển có chút bất mãn đối với câu trả lời của nam nhân, cảm giác như đối phương đang nói cho có lệ, trên thực tế, nàng có biết đâu rằng, nam nhân cũng chỉ có kiến thức nửa vời, những gì nói ra vẫn dựa vào suy đoán của hắn là chính. Nhưng Thiết Uyển cũng không tiếp tục dây dưa ở vấn đề này, ngược lại nàng càng cảm thấy hứng thú với một vấn đề khác:
– Anh vẫn chưa trả lời tại sao các anh có sức mạnh ghê gớm như vậy?
Hướng Nhật càng cảm thấy nhức đầu, vấn đề này còn khó trả lời hơn cái trước, cân nhắc một chút câu từ, Hướng Nhật nói thế này:
– Cái này chính là dị năng nằm trong thân thể con người, nó có thể thức tỉnh, người đã thức tỉnh nó thông thường đều tự xưng là “Dị năng giả”.
Vốn Hướng Nhật cũng định trả lời lập lờ nước đôi, bởi vì hắn chỉ biết mỗi sức mạnh của bản thân xuất hiện như thế nào, còn dị năng của người khác từ đâu mà tới, hắn căn bản không rõ lắm. Đương nhiên, chuyện hắn nhập vào thân xác này là bí mật lớn nhất, chắc chắn không thể nói ra. Nhưng hắn lại sợ nữ cảnh quan tiếp tục hỏi, cho nên dứt khoát bịa bừa.
Thiết Uyển cũng không biết nam nhân đang tự sáng tạo ra lý luận về dị năng, nàng nghiêm túc hỏi:
– Tại sao em không có?
– Đại khái là em còn chưa được thức tỉnh, chắc là vậy?
Có cái lý do bịa đặt kia, Hướng Nhật trả lời câu sau ung dung thoải mái hơn rất nhiều.
– Làm thế nào mới có thể thức tỉnh?
Thiêt Uyển hỏi luôn miệng, thật sự nàng rất muốn biết điều này này, nghĩ mà xem, nếu như mình cũng có loại sức mạnh này, vậy hai tên không cọi mạng người ra gì kia chưa chắc có thể chạy trốn được, nhất định mình sẽ bắt bọn chúng về quy án.
– Anh cũng không biết, cái này phải xem cơ duyên của mỗi người.
Hướng Nhật vuốt mồ hôi lạnh, may mà cuối cùng mình cũng trả lời được đầy đủ.
– Vậy anh thức tỉnh như thế nào?
Thiết Uyển có vẻ như muốn truy hỏi đến cùng.
Hướng Nhật rốt cục chịu không nổi, cứ hỏi mãi như vậy, mình phải bịa ra bao nhiêu lý do mới đủ đây? Lập tức cắt đứt đề tài:
– Bà xã, chúng ta đừng nói về vấn đề này nữa, em xem bây giờ đã khuya lắm rồi, em không cảm thấy thời gian này càng thích hợp để làm chuyện khác phi thường có ý nghĩa hay sao?
Vừa nói, Hướng Nhật vừa cười dâm để phối hợp.
Cái dáng cười xấu xa của nam nhân lại làm cho Thiết Uyển mặt đỏ bừng và trống ngực đập thình thịch, hơn nữa sao nàng lại không biết cái chuyện “phi thường có ý nghĩa” là gì chứ? Nhất thời cũng chẳng còn lòng dạ nào hỏi tiếp, nàng trừng mắt nhìn nam nhân:
– Đừng tưởng em không biết anh muốn làm gì, lưu manh!
– Tiểu Uyển, em nói vậy thật sự làm anh rất đau lòng. Thân thiết cùng bà xã của mình coi như là chuyện thiên kinh địa nghĩa mà, lưu manh chỗ nào?
Nói xong, không đợi nữ cảnh quan có phản ứng, Hướng Nhật xoay người đè lên thân thể mềm mại của nàng, nhẹ nhàng tách ra cặp chân thon dài đầy sức sống.
– Bà xã, anh tới đây.
– Cẩn thận em bé!
Thiết Uyển vội vàng nhắc nhở, đúng như lời nam nhân nói, nàng bây giờ không chỉ là một người.
– Rồi, anh sẽ cẩn thận.
Và khi nữ cảnh quan rên khẽ một tiếng, hai người rốt cuộc kết hợp làm một thể.
Mây mưa qua đi, Hướng Nhật cũng không rút thần thương ra, mà vẫn để nguyên “nó” trong cơ thể nữ cảnh quan.
Chờ cho cao trào khoái cảm lắng xuống, Hướng Nhật đột nhiên mở miệng hỏi:
– Bà xã, ngày mai thứ bẩy, em có được nghỉ không?
– Không, anh hỏi cái này để làm gì?
Bởi vì vừa mới trải qua ân ái, vẻ ửng hồng ướt át trên mặt Thiết Uyển cũng chưa mất đi, cả người thoạt nhìn trông quyến rũ hơn nhiều so với bình thường.
– À, buổi chiều ngày mai có một liveshow ca nhạc, anh cùng mấy người Sở Sở định đi xem, cho nên muốn hỏi xem em có thể đi cùng hay không.
– Vậy mọi người đi đi, em còn có việc ở cục cảnh sát.
Thiết Uyển hiển nhiên không có bao nhiêu hứng thú với trào lưu hâm mộ ngôi sao, nàng chỉ quan tâm đến việc phá những vụ án của mình.
Hướng Nhật cúi đầu thở dài, thực ra, hắn cũng biết khó có khả năng nữ cảnh quan sẽ đi, sở dĩ hỏi như vậy là mong nàng thư giãn một chút, đừng quá lao đầu vào công việc, còn có rất nhiều chuyện thú vị hơn làm việc. Nhưng xem điệu bộ của nữ cảnh quan, Hướng Nhật hiểu được mình không cách nào khuyên bảo được cô nàng cuồng công việc này. Chỉ đành hạ quyết tâm trong lòng, phải nhanh bắt được thủ phạm của vụ án mất tích, như vậy nữ cảnh quan mới có thể thực hiện lời hứa của nàng, ở nhà sinh con cho mình.