Phần 50
– Jack, sắp tới nơi rồi.
Phi hành khoảng chừng hơn ba giờ đồng hồ, máy bay từ từ hạ thấp độ cao. Bên trong khoang điều khiển, Pattinson chỉ về địa phương có ánh sáng đằng xa nói.
Hướng Nhật theo phương hướng ngón tay hắn chỉ nhìn lại, bởi vì trời quá tối với cả khoảng cách vẫn còn rất xa, cho nên chỉ thấy mơ hồ địa phương đầy những ánh đèn đằng trước.
Pattinson bên cạnh liền đưa cho hắn một chiếc kính viễn vọng, Hướng Nhật tiếp lấy đưa lên coi.
Có kính viễn vọng trợ giúp, thấy rõ ràng hơn rất nhiều.
Đó là hòn đảo nhỏ không lớn cho lắm, ở lối vào tiểu đảo, có xây dựng một cái sân bay tạm thời, bởi vì không có tháp không lưu điều khiển, cho nên ở bốn phía sân bay lắp đặt đầy những ngọn đèn, như vậy mới có thể chỉ dẫn máy bay hạ cánh.
Trừ sân bay ra, bên dưới còn đứng rất nhiều người, tối thiểu khoảng ba, bốn mươi người, cùng với những máy móc vận chuyển cỡ lớn, xem ra Pattinson chuẩn bị rất chu đáo, cũng không biết tàu ngầm hiện đang ở nơi nào.
Hướng Nhật nhìn quanh ngoài khơi tiểu đảo, bởi vì có ánh đèn chiếu sáng, mơ hồ có thể thấy đại khái hoàn cảnh xung quanh. Nhưng dù như vậy cũng không thấy bóng dáng chiếc tàu ngầm nào cả, phỏng chừng là nó vẫn còn đang chìm bên dưới mặt nước, còn không có trồi lên.
0ooo0…
Máy bay sắp sửa hạ cánh, Hướng Nhật cùng Pattinson đi ra khỏi khoang điều hiển, trải qua một đoạn thời gian, Shalom và giáo sư Grace đã không còn bị trói nữa, bởi vì bọn họ đã bị Pattinson hoàn toàn thôi miên.
“Bịchhh ~” thân máy bay chấn động mạnh một cái, rốt cục cũng đã hạ cánh, sau đó trượt một đoạn dài trên đường băng, mới dừng lại hoàn toàn.
Cửa khoang mở ra, Pattinson đi ra đầu tiên, bước xuống phi cơ trước.
Sau đó hắn chỉ huy cho những người ở đây bắt đầu làm việc, những người này cũng đã bị hắn dùng dị năng thôi miên hoàn toàn.
Hướng Nhật âm thầm có chút líu lưỡi, dị năng tinh thần của Pattinson mặc dù chỉ có cấp bốn, thế nhưng lại có thể có thể đồng thời khống chế nhiều người như vậy, không biết cực hạn của hắn là bao nhiêu người.
Tuy rằng người hắn khống chế chỉ là người thường, thực lực cũng không mạnh, không có như K tùy ý nhập vào người nào là người ấy đều có thể phát huy được thực lực của dị năng giả cấp năm, nhưng hắn được cái ở số lượng nhiều.
Lượng biến đồng dạng có thể khiến cho chất biến, giả dụ như hắn có thể khống chế một chi quân đội khổng lồ, vậy tuyệt đối có thể xưng vương xưng bá khắp mọi nơi.
Có điều hẳn là không có biến thái như vậy, nếu như có thể thật sự khống chế được một chi quân đội, đã sớm khiến khắp nơi hỗn loạn mà đi thành lập quốc gia riêng, hà tất phải vì vài tỷ đô mà đi gây chiến như thế này.
“Hàng hóa” trên máy bay vận chuyển ra rất nhanh, mà trên mặt biển, lúc này cũng xuất hiện thêm một con “Thuyền”, trên thực tế, đó chính là chiếc tàu ngầm được giấu ở vùng biển này.
Tàu ngầm nhìn qua phi thường khổng lồ, so với chiếc máy bay vận tải này thì còn dài hơn. Những “công nhân bốc vác” đang miệt mài làm việc này, kỳ thực chính là binh sĩ trên chiếc tàu ngầm, xem trên cách ăn mặc của bọn họ là biết, bên trên áo còn có ký hiệu của hải quân Anh quốc.
Trước đây nghe Pattinson nói “chính hắn” có một chiếc tàu ngầm thì, Hướng Nhật thì đoán được hắn có thể là đã “bắt cóc” của một quốc gia nào đó, không có nghĩ đến quốc gia này chính là quốc gia của chính hắn, tên này muốn phát tài thực sự là đã không từ một thủ đoạn nào.
Mắt thấy “hàng hóa” không ngừng được vận chuyển vào bên trong chiếc tàu ngầm, Hướng Nhật cùng Pattinson hai người đứng ở bên cạnh theo dõi.
Từ lúc máy bay hạ cánh đến giờ đã gần được ba mươi phút, phỏng chừng còn khoảng mười phút nữa là có thể dọn dẹp xong xuôi rồi rời đi.
Để tránh việc kế hoạch có gì đó sơ sót, sau khi “hàng hóa” trong máy bay được vận chuyển ra hoàn toàn, Pattinson sẽ mệnh lệnh cho cơ trưởng máy bay vận tải cất cánh quay về nước Mỹ, đương nhiên, nhân viên trên máy bay cũng quay trở về không thiếu một ai, Shalom cùng giao sư Grace cũng nằm trong số những người này.
– Jack, chúng ta sắp phát tài rồi!
Nhìn đám binh lính hải quân vẫn đang nỗ lực làm “công nhân bốc vác”, Pattinson kích động khiến toàn thân hắn khẽ run lên, kế hoạch lần này, hắn đã hao hết tâm tư, đã tính đến từng cái khả năng ngoài ý muốn, rốt cục cũng thành công, hơn nữa còn thuận lợi một cách phi thường.
– Ừm.
Trong lòng Hướng Nhật cũng có chút kích động, đây cũng là khoản tài phú ngoài ý muốn, chỉ là tiêu hao thời gian lâu hơn một chút, rõ ràng đã làm lỡ dự định về nước của hắn.
Hơn nữa thời gian dài như vậy không có liên hệ, phỏng chừng Monica đã muốn phát rồ rồi. Trước khi đi, hắn đã để điện thoại di động ở lại phòng của Monica, cùng với một mảnh giấy mình còn một nơi phải đi, thời gian chắc sẽ rất lâu, nhưng cụ thể bao lâu cũng không có nói rõ, đi lại một chuyến như thế này, tính cả thời gian vận chuyển và bốc dỡ hàng hóa, ít nhất cũng phải đến một ngày rưỡi.
Tất nhiên khi đã mất tích lâu như vậy, Monica chắc chắn sẽ rất tức giận với hắn.
– Jack, anh muốn tiền hay là muốn vàng hoặc hiện vật?
Mắt thấy một nhóm “hàng hóa” cuối cùng sắp vận chuyển xong, Pattinson đột nhiên hỏi.
Nghe thấy lời nhắc nhở của hắn, Hướng Nhật mới nhớ tới, đây đúng là một vấn đề. Nếu là hoàng kim và tác phẩm nghệ thuật mà nói, lấy năng lực của một mình hắn căn bản là không thể mang về nổi, thế nhưng đòi tiền mà nói, tựa hồ như hắn sẽ có chút cảm giác thiệt thòi.
Dù sao quấy rầy kế hoạch hắn về nước lần này chủ yếu chính là lực hấp dẫn của vàng, nếu như đổi thành tiền, biến thành chi phiếu một đống số 0, cảm giác cứ như là không được cái gì vậy.
– Anh thấy thế nào? Tôi dựa theo số lượng vàng và giá trị thị trường của nhóm tác phẩm nghệ thuật này trả bằng đôla hoặc bảng Anh cho anh, Euro cũng được, sau đó đồ vật tôi lưu lại.
Pattinson đưa ra một kiến nghị cũng coi như là rất hợp tình hợp lý.
Hướng Nhật cổ quái mà liếc hắn một cái, hắn lại có thể có nhiều tiền như vậy để trả cho mình sao?
Tựa hồ nhận ra sự hoài nghi từ phía đối tác, Pattinson nói:
– Không cần phải hoài nghi năng lực trả tiền của tôi, Jack. Tôi thấy mấy thứ này anh không thể mang trở về, thấy phiền phức mà nói, có thể ‘Bán’ cho tôi. Nếu như anh muốn mang về, tôi cũng có thể an bài cho anh một con đường, có điều phỏng chừng sẽ rất phiền phức, hơn nữa cũng phải cần rất nhiều thời gian đấy.
Hướng Nhật suy xét một lúc, hắn biết những gì Pattinson nói đều là sự thực, nếu như vậy, chỉ có thể buông tha chỗ vàng mà lựa chọn chi phiếu:
– Có thể, có điều tôi muốn nhìn qua chỗ châu báu và tác phẩm nghệ thuật kia một chút, nếu có gì đó tôi thích, tôi sẽ lưu lại một vài thứ.
– Đương nhiên, tôi nghĩ việc này cũng không có vấn đề gì cả.
Pattinson tựa hồ cũng buông lỏng một chút, đối với việc Hướng Nhật có thể đưa ra lựa chọn như vậy, chí ít cũng đã làm hắn giảm đi được rất nhiều phiền phức.
Chờ tất cả “hàng hóa” đều được vận chuyển lên tàu ngầm xong, Hướng Nhật cùng Pattinson cũng bắt đầu chuẩn bị tiến vào trong con tàu.
Đúng lúc này, trong bầu trời đêm truyền đến những tiếng ầm vang thật lớn, đó là tiếng cánh quạt cắt không khí tạo thành.
– Là tiếng trực thăng!
Thần sắc Pattinson biến đổi mãnh liệt, đây không phải là thứ hắn sắp xếp.
Thần sắc Hướng Nhật đồng dạng cũng biến đổi:
– Tắt mấy cái bóng đèn ngay đi.
Hắn không biết đấy là loại trực thăng gì, thế nhưng muộn như vậy rồi, chắc chắn là không phải là trực thăng dân dụng. Có thể là bởi vì nơi này có chút động tĩnh, khiến cho chỗ nào đó chú ý, mới tại thời điểm này phái trực thăng tới điều tra.
May là toàn bộ “hàng hóa” đã được vận chuyển xong, tàu ngầm đã được Pattinson ra lệnh, đã lặn vào trong lòng nước biển, chỉ là trên đảo nhỏ vẫn còn thừa lại hắn và Pattinson hai người.