Phần 36: Cầu Vồng Sau Mưa
Dương thật sự thích cảm giác thoáng đãng, cái không khí trong lành, mùi hương hoa thoang thoảng của đất trời sau cơn mưa nặng hạt. Dương thích hơn cả là những lúc ngắm nhìn cái dải xanh xanh đỏ đỏ kia bắc ngang qua những tầng mây mà người ta gọi đó là cầu vồng. Chiếc cầu vồng của những hy vọng và ước mơ, sau cơn mưa sẽ được thấy cầu vồng, sau bão giông sẽ thấy được ngày mai tươi sáng.
Dương đứng trên sân thượng của 1 tòa nhà trong khu nhà máy, cô giáo Trinh, Phương, My… và mọi người đang dọn dẹp, sắp xếp lại mọi việc trong trại tập trung. Dương đốt điếu thuốc, rít mạnh 1 hơi, cậu không biết giờ mình sẽ phải đối mặt với My như thế nào, làm sao để có được trái tim cô ấy 1 lần nữa, hay là quên hết đi. Ở thế giới của mình, cậu còn có Hương, còn cô giáo Trinh, ở đây cũng không thiếu phụ nữ bên cạnh cậu, liệu rằng khi đưa My qua thế giới cậu, cậu có thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy.
Hoa: “Này… cho mượn tí lửa”
Dương quay qua, lấy cái zippo đưa cho Hoa, Hoa cũng đốt một điếu rồi nhìn về bầu trời.
Hoa: “Woaaa, cầu vồng đẹp thật đấy”
Dương: “Uhm, đẹp thật”
Hoa: “Sao thế, có tâm sự à?”
Dương: “Cũng không có gì”
Hoa: “Không có gì mà đứng đây, mới đó đã cảm thấy chán rồi à?”
Dương: “Cậu nói gì, mình không hiểu”
Hoa: “Thì… dì Liên, chị Loan, cô giáo Trinh… hình như cả Phương nữa phải không, cậu tham lam thật đấy”
Dương cứ nghĩ nào giờ Hoa không biết gì cả, bây giờ Hoa nói ra cậu cũng không cần phải giải thích nữa, cậu cũng không thể nói việc cậu làm nhiệm vụ, mà có lẽ không hẳn là vì nhiệm vụ, đó cũng là ham muốn trong lòng cậu. Dương không chối bỏ nó nữa, tự nhận về bản thân và lòng tham của mình.
Dương: “Uhm, cậu biết rồi cũng đỡ phải giấu nữa, nhưng mà nói là chán thì mình cũng không phải kẻ xấu xa vậy đâu”
Hoa: “Hừ… ngụy biện… nói cho cùng thì cậu được hơn nhiều tên khác đấy, hôm nay những tên đó bị giết tớ thấy rất hả dạ, mặc dù chả liên quan đến việc của tớ”
Dương nhìn Hoa: “Cậu…”
Hoa: “Nhìn gì… muốn ăn lắm à? Nếu muốn thì nói, tớ không từ chối đâu”
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống trên chiếc điện thoại thần bí tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/04/he-thong-tren-chiec-dien-thoai-than-bi.html
Dương: “Không mình chỉ muốn hỏi cậu đã vượt qua bản thân rồi hả, việc ở nhà lúc đó cũng không thua kém những gì xảy ra ở đây”
Hoa: “Này, cậu vừa phải thôi, có phải cậu coi thường tôi đúng không, đúng tớ không còn sạch sẽ, tới bố của mình tớ còn quan hệ, cậu khinh rẻ con này chứ gì?”
Dương bối rối: “Không, không… mình không có ý đó, mình chỉ quan tâm hỏi thăm thôi, chỉ mong cậu đừng nhớ đến việc đó nữa, vui vẻ mà sống tiếp”
Hoa: “Cậu là người mới nhắc lại đấy… hix…”
Không phải do Dương mà Hoa khóc, tự bản thân của Hoa tủi thân, tự cô suy diễn những ý nghĩ của Dương rồi bất chợt nước mắt tự rơi, như bị nói trúng nỗi đau, vết thương trong lòng Hoa còn cần thời gian dài lắm mới có thể liền lại. Nhưng oái oăm vết thương đó sẽ để lại một vết sẹo vĩnh viễn trong tâm hồn cô, khiến cô sẽ luôn mặc cảm tự ti về chuyện đó.
Phương: “Nè Dương, anh làm gì người ta thế”
Dương: “Anh không làm gì cả… thật”
Hoa vừa thấy cô bạn thân thì ôm chầm lấy Phương vùi vào vai Phương mà khóc. Phương mặc dù không phải là Phương nhưng cô thấu hiểu nỗi đau này, cô đã nghe về việc của Hoa, trong thâm tâm cô có 1 sự đồng cảm. Phương dìu Hoa đi xuống còn quay lại nhìn Dương bằng cặp mắt hình viên đạn:
“Hừ…”
Dương quay lại tay vịn lan can: “Aizzz lên đây ngắm cầu vòng cũng có chuyện…”
Al: Hé sờ lô hé sờ ly ly… nhận nhiệm vụ mới nè bạn tui.
Dương bật cười: Bạn tui luôn, mày cũng đú trend nhanh đó.
Al: Giờ có nhận nhiệm vụ không?
Dương: 3 Tiếng nữa mày tự nhận dùm tao đi, tao cần xả stress cái.
Nói Xong Dương xuống phòng điều khiển của nhà máy, cậu mở loa lên.
Dương: “Alo… alo… đề nghị các cô chú anh chị ai có khả năng sử dụng vũ khí thì cầm vũ khí lên sân thượng tòa nhà trung tâm nhà máy. Hôm nay chúng ta sẽ quẩy nát khu này”
Nói xong Dương chọn 1 cây trong kho vũ khí ở đây, mở đoạn nhạc Bass chất như nước cất phát lên loa rồi quanh lại sân thượng. Tiếng nhạc vang lên, xung quanh hàng trăm con Zombie nghe thấy âm thanh chúng dần tiến về hàng rào khu nhà máy. Trinh, Phương, Long, Nhã, My… thêm nhiều tay súng lao lên sân thượng. Thấy Dương đang xả đạn vào Zombie bên ngoài hàng rào, mọi người cũng hiểu ý làm theo. Tiếng súng, tiếng nhạc vang trời trong vài tiếng đồng hồ, lũ Zombie bên ngoài rào đều bị hạ gục. Tất cả hò reo sảng khoái.
Dương: “Có lẽ bây giờ Zombie cách vài dặm khu này cũng không còn đâu, nếu có thì cũng sót vài con què quặt không di chuyển được. Ngày mai, chúng ta sẽ làm lại mới hoàn toàn nơi này, dọn dẹp tất cả xác Zombie xung quanh, chúng ta sẽ đối mặt với đại dịch, không còn sợ sệt lẩn trốn nữa”
Trinh: “AAAAA… sảng khoái thật, từ ngày đầu dịch tới giờ nói cũng không dám nói lớn, súng bắn cũng phải dùng giảm thanh”
Mọi người nhìn nhau cười vui vẻ, nhạc đã tắt, tiệc đã tàn, mọi người ai làm việc người đó, chuẩn bị cho bữa tối.
Al: Thông báo nguy hiểm, thông báo nguy hiểm.
Dương: Việc gì thế, chưa đủ 3 tiếng mà, nhận nhiệm vụ mà cũng nguy hiểm nữa à?
Al: Cảnh báo, có mục tiêu nguy hiểm đang tiến đến đây.
Dương: Hả không lẽ khu này cũng có Zombie biến dị, có lẽ nó bị thu hút bởi hàng loạt tiếng ồn khi nảy, có phải giống tên lần trước ở trường học không?
Al: Theo phân tích tạm thời, mục tiêu không phải con người mà là 1 loài động vật bị biến dị, sức mạnh cao hơn với Zombie biến dị lần trước. Bạn hãy mau chóng rời khỏi khu vực này đến nơi an toàn khác.
Dương: Mày có bệnh à, ở đây bao nhiêu là người sao tao bỏ đi được?
Al: Với tôi cậu là quan trọng nhất, chưa xác định được tổng thể lực chiến của quái vật, mong cậu mau chóng rút đến nơi an toàn.
Dương: Haiz bỏ đi, nói với mày mày cũng không hiểu đâu. Vậy con quái vật đó ở hướng nào đến.
Al: Nó rất nguy hiểm, cậu đừng nghĩ đến việc đối đầu với nó.
Dương: ^^! Vậy giờ tao phải chạy theo hướng nào là an toàn?
Al: Hãy chạy nhanh về hướng Bắc.
Dương: Uhm he he, tao hiểu rồi, con quái vật đang đến từ hướng Nam phải không, cảm ơn nhé.
Al: Cậu lừa tôi à, tôi cảnh báo nó rất nguy hiểm… aizzz thằng nhóc ác này.
Dương nắm thông tin thì gọi Trinh: “Em, anh đi ra ngoài có việc, mọi việc giao cho em nhé”
Trinh: “Gần tối anh lại đi đâu đó, đợi mai sáng rồi đi”
Dương: “Anh thì có nguy hiểm gì chứ, em cứ yên tâm ở đây đi”
Dương chụp khẩu MX5 của Phương rồi phóng đi. Mọi người quá quen với việc Dương đi về thất thường nên thôi kệ, chỉ có Hoa là tò mò nên chạy xuống kho chọn chiếc Ex, cô bóp côn vô số lao theo.
Lát sau, Hoa: (Quái, hắn nhanh quá, mất dấu rồi, nhưng mà hắn cứ đi 1 mạch về hướng Nam, mình cứ đi chắc chắn sẽ gặp)
Dương chạy rất xa rất xa về hướng Nam nhưng chưa phát hiện gì, càng đi cậu càng tiến vào sâu một vùng đầm lầy, Dương bật kỹ năng “Nhanh Nhẹn” để lướt đi trên đầm lầy, một lúc lâu sau đã chạm được vào bãi đất, có lẽ khu vực này là chỗ đất liền duy nhất giữa đầm lầy này:
(Má Al nó phát hiện ở xa thế, đến đây vẫn chưa thấy gì, chứng tỏ con quái vật không phải nghe thấy âm thanh từ khu trại, mà khu trại chỉ là nằm trên lộ trình nó đi qua, khu đầm lầy này rộng quá, đi tiếp nữa thì hết thể lực mất, cứ ở đây chờ nó vậy)
Dương khéo léo ngụy trang rồi nằm rạp trên bãi cỏ chờ đợi. Chỉ lát sau tiếng gầm the thé dưới đầm lầy, 1 đường sóng cuồn cuộn lướt qua chỗ nấp của Dương với tốc độ rất nhanh. Dương không thể để nó vụt qua như thế, cậu nhắm vào dưới nước bên dưới cuộn sóng rồi bắn đến khi hết băng đạn thì dừng lại. Lớp sóng cuộn ấy đã dừng, Dương nín thở hồi hộp chờ đợi.
Từ dưới nước phóng vút lên là 1 con quái vật, ngoại hình nó gần giống cá sấu, nhưng to hơn gấp nhiều lần, lớp da nhìn rắn và cứng, 4 chân to lớn cùng bộ móng vuốt, rõ ràng nó cũng không phải là quái vật vùng đầm lầy này. Con quái vật to lớn đó bay vồ đến Dương, cậu lăn vội né qua 1 bên rồi bật dậy. Con quái vật chả phải rồng đất mà cũng chả phải cá sấu này đã lên mỏm đất cao chỗ Dương, lúc này cậu mới nhìn rõ hình thù quái dị của nó, da dày thành từng lớp như 1 bộ giáp kim loại, dưới ánh trăng nó đôi khi phản chiếu chút ánh sáng, đôi mắt khi đèn pin trên súng cậu rọi vào thì lóe rực đỏ. Đầu nó to tương đương cả một chiếc bán tải với bộ hàm lực lưỡng nhiều răng sắc nhọn lởm chởm nhô ra, Dương có thể cảm nhận chỉ cần 1 cú táp từ bộ hàm đó thôi cũng khiến một chiếc xe 4 chỗ loại nhỏ nát vụn. Bộ vuốt trên 4 chi đầy cơ bắp có thể xé nát cả 1 tấm thiếc mỏng. Dương xã hết băng đạn còn lại lên con quái vật đồ sộ đó, nhiều viên đạn không xuyên qua được lớp da, lâu lâu còn nẹt lửa lóe sáng lên nảy ra.
Al: Địt mẹ, đúng là không sợ kẻ địch mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu dốt mà, kêu chạy thì cứ đâm đầu vào.
Dương: Cờ mờ nờ, lúc này là lúc nào còn lo chửi nhau. Má đạn bắn không thủng giáp của nó, không lẽ cứ nhảy né tránh thế này.
Al: Hệ thống đang tính toán… để tìm chủ nhân mới cho chiếc nhẫn…
Dương: FUCK… lượn đi cho nước trong.
Dương rút kiếm ra vừa né tránh, vừa cố chém con quái vật tìm điểm yếu.
(Má nó, không chỗ nào xuyên qua được lớp da nó, để xem nào… điểm yếu của người hay vật đều là đầu, mẹ nó cái đầu nó da dày nhất, má nó… à mắt, đúng rồi mắt nó)
Dương nhảy phắt lên cao né cú táp con quái vật, cậu dùng cả 2 tay cầm vào thanh kiếm nhắm chuẩn mắt nó rồi bật luôn cả Nhanh Nhẹn dồn sức mạnh đâm xuống.
Con quái vật đau đớn gầm rú khi bị đâm xuyên vào mắt. Đầu nó quằn quại giãy lên xuống rồi qua lại, cơ thể Dương bị va đập tứ tung. Đến khi thanh kiếm gãy làm đôi thì Dương bị hất văng vào gốc cây gần đó đau điếng. Nửa đầu thanh kiếm găm sâu vào mắt con quái vật, máu màu xanh nhầy nhụa gớm ghiếc từ con mắt đó chảy ra.
Dương đau đớn lồm cồm bò dậy, người cậu cũng đầy vết thương và máu từ vai chảy xuống, trên tay chỉ còn nửa thanh kiếm…
Dương: “Ha ha… mày tới đây, tao đâm được con mắt đó của mày thì con còn lại tao cũng đâm được, mày ngon mày tới đây”
Con quái vật lần nữa gầm lên rồi lao tới, Dương đã vẽ chữ cổ Đoạn Hồn trên kiếm, cậu niệm khẩu ngữ rồi bật luôn Nhanh Nhẹn nhảy lên chém xuống.
Dương: “Ha ha, mày bị lừa rồi, ai lại đi dùng 1 chiêu 2 lần chứ”
Thanh kiếm trên tay Dương sáng rực chém xuống, 1 luồng ánh sáng vòng cung bay vút vào giữa thân hình con quái. Con quái không sao cả, nó chỉ mất đà tông ầm vào gốc cây khô sau lưng Dương.
Al: Trời ơi, bạn của tui ơi, quái vật làm éo gì có linh hồn như con người mà ngươi dùng chiêu đó.
Dương: Vậy hả, ha ha… má lỗi kỹ thuật, không xài chiêu đó được thì xài lại chiêu cũ.
Từ trên không Dương cũng mất thăng bằng té lên đầu con quái, cậu xoay nhanh người, tay bám vào gờ của lớp da thô dày đó, rồi dùng hết lực đâm nửa thanh kiếm trên tay vào mắt còn lại.
Con quái vật đã mù hoàn toàn, nó đau đớn gầm lên, quật đầu ầm ầm vào gốc cây để Dương văng ra định bỏ chạy. Nhưng nửa thanh kiếm còn lại trên tay Dương đã cắm sâu đến cán, nó không gãy nữa, Dương bấu chặt 2 tay vào cán thanh kiếm, mặc con quái vật vùng vẫy lúc lâu. Lát sau con quái vật kiệt sức, nó đưa chân trước cào cấu lên đầu, Dương khéo léo né tránh, cậu dùng hết phần sức còn lại phóng lên cao đưa chân trụ dài ra lộn 1 vòng tạo lực xoáy, từ trên cao dùng toàn bộ sức nặng và sức mạnh cơ thể kèm lực xoay đá.
“ẦM”
Lớp vảy như kim loại trên đầu con quái nứt ra để lộ lớp da mềm bên trong, Dương chụp lại cán kiếm đang cắm ở mắt con quái, chịu 2 chân vào đầu rồi rút mạnh ra, dùng cây kiếm gãy nữa đó đâm liên tiếp nhiều nhát vào phần da mềm trên đầu. Con quái vật ngửa đầu lên gầm rống lần cuối rồi té “Uỳnh” xuống đất.
Al: Chúc mừng, bạn đã hạ gục được con quái vật.
Dương ngồi dựa vào gốc cây, người đầy máu và vết thương: Con mợ mày, ai mà chả biết chuyện đó, có gì hay hơn để nói không.
Al: Trong đầu con quái có vật thể lạ tương tự cái cậu gọi là Tinh Hạch ở con Zombie biến hóa lần trước, nhưng tôi cảm giác luồn sức mạnh từ viên này mạnh hơn trước nhiều, cậu mau lấy nó ra để vào nhẫn tôi xem xét.
Dương: Để sau đi, tao kiệt sức rồi.
Dương nằm hẳn luôn xuống đất rồi lịm đi.
Từ ngoài bãi đất, trong đầm lầy, Hoa đang bì bõm bơi đến, cô từ xa đã nghe thấy tiếng súng và tiếng quái vật gầm thét, cô biết Dương xảy ra chuyện nên không ngại bỏ xe, liều mình lội vào đầm lầy bơi đến đây.
Thêm vài chục phút sau Hoa mới bơi tới, leo lên bãi đất thở hồng hộc, rồi bò nhanh lại chỗ Dương đang nằm cạnh xác con quái vật to tổ bố, Hoa đỡ đầu Dương nằm lên đùi cô rồi lay mãi mà Dương không dậy. Hoa đặt Dương dựa vào gốc cây rồi nhanh chóng đi nhặt ít cũi xung quanh, lục trung túi Dương cái zippo rồi đốt một đống lửa, Hoa ôm Dương vào lòng rồi cùng sưởi ấm.
Mãi trưa chiều hôm sau, Dương tỉnh dậy thấy Hoa đang dựa vào gốc cây, cậu thì nằm trên người Hoa, bên cạnh là đống lửa tí tách. Dương hít thở thấy đau nhói ở ngực, có lẽ do trận chiến đêm qua, ơ mà… “ọe” mùi tanh hôi từ xác con quái vật khiến Dương suýt ói, cậu cố gắng ngồi dậy, lấy con dao từ trong nhẫn, đến rạch sâu vào đầu con quái vật, đưa nguyên cánh tay sâu vào bên trong bộ óc hôi thối đó mò kiếm, móc ra được 1 viên tinh hạch màu tím. Dương lau sơ rồi vứt vào không gian nhẫn, Dương lại lết cái thân đang đau lại gọi Hoa dậy.
Al: Bạn tui ơi, hôm qua quá giờ nhận nhiệm vụ hệ thống đã cưỡng ép nhận, cậu bất tỉnh tôi gọi mãi không được, giờ cậu nên xem qua nhiệm vụ.
Dương: Uhm mở lên đi, tao xem.
Al: Nhiệm vụ: Bạn phải xuất tinh 3 lần trong 1 cuộc làm tình.
Phần thưởng: Khả năng tự phục hồi cơ thể, giúp cơ thể mau chóng hồi phục thể lực, có khả năng tái tạo những vết thương đơn giản, miễn nhiễm virus Zombie, không thể hồi phục vết thương chí mạng hoặc tình trạng xuất huyết.
Phần thưởng thêm: Hệ thống đã tìm ra 1 cách tận dụng sức mạnh tinh hạch, hệ thống sẽ tặng bạn 1 vũ khí tùy chọn, vũ khí này ngoài tốt và mạnh hơn bình thường còn có khả năng khảm tinh hạch, tăng khả năng công phá với zombie cao cấp, ghép tinh hạch càng mạnh thì sát thương với zombie càng cao.
Chú ý: Bạn phải thực hiện nhiệm vụ trong vòng 24 tiếng, nếu không… Cảnh báo: Bạn còn 4 tiếng để thực hiện nhiệm vụ.
Dương: Đậu… lại chuyện gì nữa thế này, má còn có 4 tiếng, Al sao mày không nhắc tao sớm.
Al: Hôm qua tôi nhắc cậu rồi còn gì, cậu không lo nhiệm vụ còn mãi bắn súng nghe nhạc. Đến tối thời gian mất dần, cậu thì ngất đến giờ mới tỉnh, tôi mới nhắc lần nữa đó thôi.
Dương: Má tao quên mất nhiệm vụ lần này có 24 tiếng, má tao đã đánh dấu chú ý trong nhật ký mẹ tao rồi, trời ơi là trời… giờ làm sao đây.
Al: Có mục tiêu ngay cạnh kìa, kêu gì mà kêu.
Dương: Hừ… lại ép tao vào thế bí, lại trò của tên quỷ đó. Biến đi.
Al: Chúc cậu vui vẻ ^^!
[Ở 1 nơi trên thế giới khác: Các tên thần biến thái đang hứng thú theo dõi hành động của Dương và bàn tán:
– Haha, lần này hắn sẽ đụ cô gái đó liên tục đến khi xuất tinh đến 3 lần, cô gái đó sẽ trải nghiệm lại cảm giác kinh hoàng hôm đó.
– Bị hiếp lần nữa, má ông bạn tôi thật là cao minh, trò này đúng là thú vị…
– Có khi nào hắn từ bỏ không làm nhiệm vụ không…
– Không đâu, hắn đã quen với việc thỏa mãn ham muốn tình dục, hắn sẽ đè cô ta ra thỏa mãn thú tính của hắn.
– Ha ha bọn ta trông chờ lắm đấy]
Quay lại Dương, cậu đang đến gần Hoa, Dương gọi Hoa dậy.
Hoa mở mắt ra: “Cậu tỉnh rồi à, đêm qua tớ lo quá, tớ chăm cậu cả đêm đó, đến trưa tớ mệt quá nên ngủ quên, hì”
Dương: “Hoa này, hôm qua cậu nói nếu mình muốn cậu sẽ chiều đúng không”
Hoa vịn tay lên ngực: “Tên dâm tặc cậu đang nghĩ cái gì trong đầu đó, dẹp ngay suy nghĩ đó cho tôi, hôm qua khác, hôm nay miễn đi, tôi đổi ý rồi”
Dương ấp úng: “Con gái thật là khó hiểu… mình có bánh ngọt và nước nè, cậu ăn đi”
Hoa: “Cậu tưởng tôi con nít à, tôi có chết đói cũng không làm theo yêu cầu đó của cậu đâu, giữa đầm lầy, bên cạnh còn có cái xác hôi thúi kìa, cậu bị biến thái à”
Dương ánh mắt thành khẩn: “Coi như mình cầu xin cậu, chỉ lần này thôi, mình sắp tiêu rồi, coi như cậu cứu mình lần này, mình cũng từng cứu cậu mà, hay là… cậu chỉ cần dùng tay hỗ trợ làm cho mình ra thôi”
Phương: “Biến đi, tinh trùng lên tới não cậu rồi à, tôi nói không là không, uổng công đêm qua tôi lo lắng bơi đến đây, còn chăm sóc cho cậu”
Dương: “Đến mức này mình không giấu cậu nữa, việc này liên quan đến mạng sống, cậu biết hệ thống hay kỹ năng… cái gì cũng được, đại loại 1 hỗ trợ trong game hay phim về mạt thế”
Hoa: “Đại loại có xem qua, nhưng liên quan éo gì?”
Dương: “Khi mạt thế bắt đầu, mình có hệ thống, mình mới có sức mạnh này, giờ mình phải làm nhiệm vụ, gấp lắm, không còn thời gian”
Hoa: “Ha ha ha, với sức mạnh của cậu có thể tôi tin cậu có hệ thống gì đó, còn cái nhiệm vụ là để cậu thỏa mãn, cậu lừa con nít à”
Dương: “Tôi nói thật, tôi sẽ lấy vật phẩm trong không gian dự trữ cho cậu xem”
Vừa nói Dương lấy nước, thức ăn, và các vũ khí cậu cất giữ trong nhẫn trước mặt cho Hoa xem.
Hoa: “Uhm… đúng là nhẫn không gian thật, nhưng mà… nhưng mà nhiệm vụ là cậu gạt tôi, hừ…”
Dương: “Cậu chạm vào nhẫn và xem đi, mình sẽ mở bản thông tin và kỹ năng, cả nhiệm vụ cho cậu xem”
Hoa xem xong vẫn nửa thật nửa tin: “Má cái hệ thống biến thái vậy mà cậu cũng chấp nhận, vậy là… vậy là trước giờ, dì Liên, cô giáo Trinh, chị Loan rồi Phương đều là giúp cậu làm nhiệm vụ à?”
Dương: “Đúng là tôi làm nhiệm vụ với họ, nhưng họ không biết về chuyện hệ thống, à có Phương là biết chút chút thôi, mà cậu cần biết gì tớ sẽ giải thích rõ sau, bây giờ cậu giúp mình đi”
Hoa: “Không nhé, cậu có sức mạnh mà, cậu chạy về kiếm dì Liên hay cô Trinh là được mà”
Dương: “Cậu nhìn mình xem còn đi nổi không mà kêu mình chạy, mình tính hết rồi, nếu bơi từ đây về kịp thì mình cũng đã bơi đi rồi chứ không làm khó cậu đâu”
Hoa: “Không, mình cũng không thể làm chuyện đó ở đây đâu, người cậu… người cậu còn đầy máu kìa”
Dương: “Mình có nước nè, mình sẽ tắm rửa, mình sẽ qua mé bên kia vừa khô ráo vừa sạch sẽ… mình… mình cũng chỉ cần cậu làm bằng tay thôi… nhé…”
Hoa dần xiêu lòng, Dương không cho Hoa thời gian đổi ý, cậu vội nâng cao bình nước xả ra cho Hoa rửa mình của cô, xong Dương đến sau gốc cây cởi đồ tắm sạch sẽ, thay bộ đồ mới. Đi thêm 1 đoạn dưới bóng cây khác, Dương lấy thêm vài bộ đồ trong nhẫn ra trải xuống đất cho Hoa ngồi, rồi cậu nằm xuống bên cạnh, cậu cởi quần ra nắm lấy tay Hoa đặt vào.
Hoa cầm con cu bự của Dương xoa xoa: “Cậu nằm im đó, không được chạm vào tớ đâu đấy”
Dương im lặng, nhắm mắt, cố thư giãn. Lát lâu sau…
Hoa: “Sao mãi chưa ra, tớ mỏi tay lắm rồi, cậu mau ra đi”
Hoa cầm cu sục mà cứ mãi cằn nhằn, đa số người khác nhìn cu của cậu đều trầm trồ, thèm khát, chỉ có Hoa không thèm nhìn, còn kêu ca miết, cậu không thể tập trung, Dương hơi quạo nhưng vẫn nhỏ nhẹ: “Mình xin lỗi, mình không thể tập trung được, mình… mình… ôm vào eo cậu nhé”
Hoa suy nghĩ 1 lúc thì gật đầu, Dương ôm vào eo Hoa, xoa xoa lên lưng, chốc lại siết vào eo Hoa nhắm ghiền mắt, Dương gồng lên…
Dương: “Mình… mình sắp ra… ư… cố lên”
Dương xoa vuốt vào eo Hoa, tay vô ý đưa dần lên trên, bóp vào vú Hoa qua lớp áo ngực, Hoa định dừng lại nhảy ra nhưng thấy Dương rên rỉ sắp ra, với nãy giờ cô rất mỏi tay, không thể phí công làm lại từ đầu được nên cô cũng để im Dương bóp vào. Dương ôm cả bàn tay bóp chặt vào vú Hoa rồi cu Dương giật lên, bắn tinh trùng lên cao dính đầy vào tay Hoa. Hoa rụt tay lại, lấy cái áo dưới đất lau tay.
Dương: “Hơ… cảm ơn… mệt chết mất, sao mà mình mệt còn hơn khi quan hệ”
Hoa: “Có lẽ vì cậu coi thường tớ, tớ không xứng đáng”
Dương bật dậy: “Không… không phải thế đâu, mình không hề coi thường ai cả, cậu đừng áp đặt suy nghĩ như vậy nữa, mình chỉ đang nói đến cảm xúc thôi, đúng là chỗ này không hợp để làm chuyện này”
Dương kéo eo Hoa lại, ôm vào lòng, xoa xoa vào lưng cô, Hoa xô Dương ra: “Thôi, không cần an ủi đâu, tiếp tục thôi, nhiệm vụ không thể gián đoạn mà đúng không”
Dương lại nằm im xuống để Hoa cầm cu mình, nhưng mà Hoa mân mê mãi nó không chịu cương lên, Dương chưa định dùng nước kích dục, cậu định để lần thứ 3, nếu uống sớm và nhiều lần quá cậu sợ sẽ không kiểm soát được bản thân mà làm chuyện có lỗi với cô gái đang tổn thương này. Dương cố tập trung, cậu xoa vào eo Hoa, rồi lần xuống mông, xoa vào đùi. Hoa giật nảy mình.
Hoa: “Cậu đừng mò lung tung vậy nữa, tớ khó chịu lắm”
Dương: “Ơ… uhm… nhưng mà vòng 3 cậu đẹp mà, mông cũng săn chắc nữa, sờ vào có cảm giác thích lắm, mình đang cứng lên lại rồi đó”
Hoa: “Không thích, cậu sờ ở trên như nảy được rồi”
Dương hí hửng, giờ được sờ ngực thỏa thích, cậu nhanh tay chuyển lên trên, Dương khá lắm lỉnh, cậu mơn man vào ngực Hoa, miết ngón tay vào sát áo của Hoa, rồi vuốt ve theo viền áo ngực, chỉ lát sau, cái tay đó đã từ eo Hoa, đưa vào trong áo, chạm hẳn vào da thịt, xoa từ eo lên chạm vào áo ngực Hoa, cậu lấn sâu vào viền chân ngực dưới cái áo, rồi phần trên bầu ngực. Cuối cùng là ngón tay ấy chui tọt vào trong áo ngực khều lên núm vú.
Hoa: “Ưm… cậu tập trung đi, cậu cứ mò vào trong áo tớ như thế sao mà cậu tập trung được, ưm… ơi… đừng khều núm vú mình mà…”
Dương: “Không… mình thích lắm, ngực cậu chắc đẹp lắm, núm vú cậu săn lên rồi, cảm giác phấn khích lắm, mình sắp ra nữa rồi, mình sờ tí nữa thôi… ơ…”
Hoa đổi tay quay hẳn lại đưa ngực về phía Dương: “Ưm… hơ… đừng… ơ… đừng kẹp núm vú mình như vậy… áaa… ưm… se núm như vậy càng không được… ưm… đừng mà…”
Má Hoa dần dần đỏ ửng lên, không biết tự lúc nào, Dương đã tháo cái khóa áo phía sau lưng cô, Dương đưa hẳn cả bàn tay vào trong áo ngực mà xoa rồi nắn nó, Dương chồm lên hôn Hoa, nút môi Hoa, 2 tay cậu đưa vào trong áo, bóp vào 2 vú, Hoa nhắm mắt cho Dương bóp, Dương vẫn le lưỡi liếm lên môi cô rồi mút môi cô, tay Hoa siết vào cu của Dương sục nhanh hơn, Dương siết mạnh vào 2 vú Hoa rồi rên ư ư bắn tinh. Dòng tinh trùng bắn lên vào cả người Hoa khi cô đang áp sát như vậy. Hoa sục cu Dương thêm vài cái rồi bỏ ra, lùi lại chỉnh vội quần áo.
Hoa: “Cậu… cậu… cậu chả giữ lời hứa gì hết”
Dương: “Mình xin lỗi, nhưng mà nó kích thích lắm, chỉ 1 lần nữa thôi”
Hoa: “Tớ đổi ý rồi, cậu ham hố lắm, cậu phải bù lại cho tớ cái khác”
Dương: “Cậu muốn gì? Mình đồng ý”
Hoa: “Cậu có hệ thống, có phần thưởng và kỹ năng, cậu phải chia cho tớ 1 cái kỹ năng hay gì đấy, sau này tớ sẽ tự bảo vệ mình, dù gì sau lần này cậu cũng sẽ bỏ mặc tớ thôi”
Dương: “Không, mình không bỏ mặt cậu đâu, còn kỹ năng không cho được, nếu có kỹ năng nào chia sẻ được mình sẽ cho”
Hoa: “Làm sao biết cậu sẽ giữ lời hứa chứ”
Dương: “Tớ sẽ cho cậu phần thưởng kế này… nhé, kỹ năng cậu không nhận được, nhưng mà vũ khí mình sẽ chọn theo ý cậu”
Hoa: “Hứa đó”
Dương cười: “Ok ok”
Dương nằm xuống lần thứ 3, lần này vì phần thưởng Hoa chủ động mân mê con cu Dương. Dương cởi nút áo sơ mi Hoa phanh ra, Hoa hơi rụt lại nhưng vẫn im lặng ngồi im cho Dương tiếp tục. Dương lòn tay ra sau lưng Hoa cởi áo ngực, dây áo vướng vào áo sơ mi của Hoa, Dương nhìn vào mắt Hoa rồi cởi nhẹ cả 2 áo ra, cặp vú của Hoa tròn, xinh xắn, viền vú hồng xung quanh chiếc núm nhỏ lún sâu vào trong. Dương ngồi dậy, ôm tay vào 2 tai Hoa mơn man viền tai của Hoa rồi áp sau gáy kéo cô sát lại. Dương hôn nhẹ lên tóc, rồi trán, rồi mắt, Hoa nhắm mắt lại rồi nương theo tay Dương nằm xuống, Hoa vẫn nhắm mắt để cho Dương hôn tiếp, cậu tiếp tục nhẹ nhàng hôn lên má, mũi, môi, cằm, cổ của Hoa, mỗi nụ hôn đều nhẹ nhàng, không liếm mút, cứ hôn và hôn 1 cách từ từ xuống tới ngực Hoa, hôn lên bầu ngực, hôn xung quanh, rồi hôn lên viền núm, Dương khẽ mở miệng ra nút nào đó, núm vú cương lên nhô ra khỏi chỗ ẩn nấp, cậu lại hôn nhẹ lên nó, con cu Dương dần cương lên.
Dương vẫn rất bình tĩnh, hôn dần xuống bụng eo. Dương nhẹ nhàng cởi quần Hoa ra kéo nó xuống, cậu hôn lên mu, hôn lên đám lông đang lơ phơ, không vội tiến vào giữa, Dương hôn ra ngoài chân đi xuống tiếp rồi quay ngược lại, hôn dần vào trong mép đùi. Từ vị trí này Dương đưa lưỡi ra, liếm qua lại, vừa đi dần vào vừa đá lưỡi liên tục đến sát mép lồn cậu lại hôn ngược lại, sau đó Dương liếm dài từ má trong đùi dọc lên liếm luôn vào mép lồn của Hoa. Hoa rên lên, nước lồn rỉ ra.
Hoa: “Ơ… ơ…”
Dương liếm đều 2 bên đùi trong của Hoa rồi tiến lên lần nữa hôn mút môi Hoa.
Dương: “Thích không, mình tiếp nhé”
Hoa mở mắt ra nhìn Dương: “Dạ”
Dương lần nữa hôn từ trên xuống lần này cậu dùng lưỡi và mút nhiều hơn. Dương liếm rồi mút vòng quanh chân vú lên đến chiếc núm. Liếm nhẹ vào nó, rồi ngậm lấy bú mút. Lồn Hoa chảy nước ra, kể từ sự cố ở nhà đến nay, Hoa chưa hề có cảm giác này, lồn Hoa luôn khô hạn, Hoa đã sẵn sàng, cô ôm đầu Dương.
Hoa: “Mình… mình muốn rồi, cậu bắt đầu đi”
Dương: “Không cần vội, lát nữa đã”
Dương hôn xuống giữa 2 chân Hoa, cậu liếm vào 2 mép, vạch mép ra, cậu liếm lên xuống chỗ khe lỗ ấy nhiều lần.
Hoa: “Ớ… hơ… hư… ơm… cậu… cậu cho vào đi”
Dương ngồi dậy, chà nhẹ đầy cu vào lồn Hoa, đầu con cu vừa chui vào lỗ thì Hoa đã run lên, nhắm chặt mắt, 2 tay bấu xuống dưới. Dương dừng lại ngay, cậu áp sát người vào Hoa, hôn nhẹ lên môi cô.
Dương: “Không sao, bình tĩnh, là anh, Dương, anh đây… em thả lỏng tay ra, nhìn anh này… anh sẽ thật nhẹ, em đau hay gì cứ nói, anh sẽ dừng lại… nhé”
Hoa nhìn Dương mắt đang rơm rớm, cô an tâm hơn với lời động viên đó, Hoa thả lỏng tay, ôm vào vai Dương, hôn lại. Dương khẽ rút nhẹ cu rồi ấn sâu hơn một chút.
Hoa: “Ớ… hơ…”
Dương: “Dễ chịu mà đúng không, anh cho sâu chút nữa nhé”
Hoa nhắm mắt gật đầu. Dương lại rút nhẹ lên rồi ấn sâu 1 chút, rồi lại thêm 1 chút đến khi con cu của Dương chạm hẳn vào đáy cái lỗ đó. Dương nhẹ nhàng đều đặn rút ra đẩy vào.
Dương: “Em cứ mở mắt nhìn anh này, đừng gòng lên… đúng rồi… thả lỏng ra, ôm anh đi, em biết gì không, em đẹp lắm… cả cơ thể em, a rất thích… anh muốn hôn lên tất cả, anh muốn nhìn ngắm nó mỗi ngày”
Vừa nói Dương vừa đều đặn rút ra đút vào.
Hoa: “Hớ… hơ… ơ… ơ… hơ hơ… ưmmm… anh xạo… hứ… ơm… hơ hơ… ơ”
Cả 2 nhìn nhau cười, Dương làm nhanh và đều đặn hơn đến khi Hoa lên đỉnh, người Hoa run nhẹ lên, nước lồn chảy ra, cô ôm siết lấy Dương hôn cậu. Dương cũng dừng hẳn cho Hoa thỏa mãn rồi rút cu ra, cậu tự sục thêm 1 lát rồi xuất tinh. Dương chưa bao giờ áp lực như vậy khi quan hệ, cậu nằm phịch xuống thở. Hoa quay qua ôm Dương.
Hoa: “Dù biết là lời nói dối, nhưng nó rất ngọt ngào, tớ cảm ơn cậu”
Dương bật dậy: “Không, mình hoàn toàn thật lòng, cậu đẹp lắm”
Dương cúi xuống hôn Hoa lần nữa. Cơ thể Dương sau khi hoàn thành nhiệm vụ dần hồi phục, các vết trầy xước liền lại nhanh chóng, thể lực cậu trở lại sung mãn. Dương quay qua Hoa.
Dương: “Cậu thích vũ khí gì?”
Hoa: “Tớ không cần đâu, cậu có sức mạnh, cậu chọn vũ khí mà bảo vệ mọi người”
Dương lựa chọn 1 lúc rồi lấy ra 1 cây Magnum Desert Eagle, bên trên cây súng còn được khảm viên Tinh Hạch màu tím nhìn rất đẹp, cậu đưa cho Hoa…
Dương: “Dùng như bình thường, chỉ là sát thương lên zombie rất cao”
Hoa: “Cậu chọn cho tớ thật à”
Dương: “Thật giả gì ở đây, cầm đi còn về, cậu còn đang chưa mặc đồ đó, đẹp lắm”
Hoa sực nhớ nhặt chiếc áo lên che người lại: “Áaaaa… đồ dâm tặc… đồ lưu manh”
Dương cười, cậu mặc đồ cho cả 2 rồi bế Hoa lướt đi vun vút qua mặt nước đầm lầy rồi cả 2 cùng lên chiếc Ex quay về nhà máy.