Phần 30
Khi bị Mạnh Nhạc Nhạc kêu dừng lại, Tiêu Diệp vẫn ngơ ngơ ngác ngác, nhưng cũng biết biểu hiện của mình không được tốt nên nào dám hỏi, chỉ biết xám xịt đi theo cô xuống xe.
Mạnh Nhạc Nhạc thở dài, xem ra thời khắc mấu chốt vẫn cần tự cô phải làm rồi.
Mà cô cũng đã nhìn ra, tiêu chuẩn đạo đức của đồng chí Tiêu Diệp này vốn đã cao. Mấy loại kịch bản như loạn luân, dâm loạn bỉ ổi không những không thể kích thích anh, mà sẽ chỉ càng phản tác dụng.
Cô nghĩ nghĩ, có lẽ những hoàn cảnh có điểm tương đồng với cuộc sống sinh hoạt hằng ngày là dễ kích thích người nhất, bèn mở miệng nói:
“Dẫn em đến sân huấn luyện của bọn anh đi.”
Tiêu Diệp ngạc nhiên, nhưng cũng lập tức hiểu tính toán của cô, yết hầu anh không khỏi hơi căng lên nghèn nghẹn, đến máu huyết cũng lập tức rần rần kích động.
Trong đại doanh huấn luyện lính đặc chủng, nhìn ra xa đều là các loại thiết bị huấn luyện, vô số bộ đội đặc chủng đang tiến hành thi đấu ở đó, trong không khí đều tràn ngập hơi thở hormone nam tính.
Cô cùng anh tiến vào Đại doanh rồi, Mạnh Nhạc Nhạc mới chậm rãi mở miệng.
“Đồng chí Tiêu Diệp, xin mời biểu diễn một chút thành quả huấn luyện của anh.”
Tiêu Diệp ăn mặc một thân quân trang đĩnh bạt, lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía sân huấn luyện, bắt đầu tiến hành các hạng mục huấn luyện: Trước tiên tìm linh kiện súng ống, lắp ráp rồi bắn bia di động, sau đó bò qua lưới thép gai, dùng một tay để chống, trường trên mặt đất tiến tới điểm ẩn náu, ngắm bắn trúng bia nhỏ hơn cách đó 500m, lại vượt qua các chướng ngại vật, hoàn thành bài huấn luyện.
Hoàn thành toàn bộ quá trình mà anh chỉ dùng có 3 phút 29 giây.
Người đàn ông nhanh gọn, chuẩn xác, bình tĩnh, nháy mắt đã hạ gục tất cả các mục tiêu huấn luyện. Khi trở lại trước mặt Mạnh Nhạc Nhạc cũng chỉ hô hấp hơi hỗn loạn, chứ toàn thân trên dưới vẫn luôn hiển lộ trọn vẹn khí thế sắc bén của quân nhân đang bị anh đè nén. Trong mắt anh ẩn chứa kỳ vọng được khen ngợi như một con đực đang ra sức phô diễn bày tỏ trước mặt con cái hòng chiếm được lòng phối ngẫu của mình.
Mạnh Nhạc Nhạc chưa gì đã cảm thấy bím nhỏ không nhịn được nhiễm ướt. Cô rất muốn hung hăng xé bỏ quân trang của anh xuống, không, không cần xé xuống, mà muốn ngồi trên chính thân thể dưới lớp quân trang này, dùng nước dâm tưới ướt đẫm, rồi móc ra cây gậy hùng vĩ được giấu bên dưới, dụ dỗ người đàn ông địt chết cô trong chính quân doanh này.
Cô chậm rãi đi về phía anh, đầu tiên là cởi bỏ bộ đồng phục đang mặc, sau đó cởi quần jean, cuối cùng chỉ mặc mỗi áo ba lỗ màu trắng cùng quần lót nhỏ xinh.
Ăn mặc như thế này cũng coi như không, Tiêu Diệp hoàn toàn có thể nhìn hết bầu ngực sữa bị bao vây bên trong áo ngực, rừng rậm đen nhánh phía dưới, cùng từng giọt nước dâm đang nhỏ tong tỏng từ trong quần chảy ra.
Hai chân Mạnh Nhạc Nhạc treo trên người anh, đôi tay bám quanh cổ, cả người như con koala, da thịt non mềm dán sát trên thân quân trang lạnh lùng của anh.
Cô không nhịn được khẽ run rẩy, bím nhỏ chống lên chỗ nào đó đã căng phồng dưới hạ thân, cách một lớp quần lót mỏng manh mà vẫn bị quân trang thô ráp ma sát hơi đau, từng ngụm từng ngụm nước dính nhớp phun trào như vòi nước quên đóng, cô cất tiếng khẽ khàng gợi cảm:
“Vừa rồi cũng không tệ lắm, bây giờ thử bế con tin làm lại bài huấn luyện xem sao.”
Tiêu Diệp có nhịn ý nghĩ muốn đè cô xuống mà làm, một tay đỡ mông nhỏ đã giàn giụa nước dâm chạy tới sân huấn luyện.
Anh thề, dù có phải vác vật nặng hơn, khó hơn nữa, cũng đều không khó đến muốn mạng bằng cô gái trong lòng.
Cô bị người đàn ông ôm lên chạy nhưng hoàn toàn không chịu an phận, bàn tay hạnh kiểm xấu mò xuống bụng dưới của anh, kéo ra khóa kéo quần, khẽ xoa nắn con cu to tướng có thể thọc nát cô. Trong lúc đùa giỡn còn không quên dịch dịch mông đang bị bàn tay to của anh nắm lấy, để ngón tay của anh tì ngay lên khe rãnh cách lớp quần lót ướt đẫm, thi thoảng móng tay còn day lên viên đậu non nớt, làm Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi rên rỉ to hơn.
Mới chỉ chạy đến điểm lắp súng mà mồ hôi Tiêu Diệp đã tuôn như mưa, anh còn đang do dự xem có nên “tử hình” cô ngay tại chỗ hay không, thì cố tình lúc này cô lại đột nhiên buông tay, từ trên người anh nhảy xuống.
“Đồng chí Tiêu Diệp, để gia tăng độ khó, linh kiện lắp súng lần này súng sẽ bị con tin giấu giếm, anh quay đi.” Mạnh Nhạc Nhạc kiêu căng ngạo mạn tuyên bố, sau khi nói xong còn bỏ thêm một câu, “Không cho phép dùng ý thức để tra xét.”
Tiêu Diệp đành phải xoay người, vừa muốn kéo khóa quần lên lại phát hiện bị gậy thịt làm vướng, thành ra chỉ có thể thầm niệm Thanh Tâm kinh, an ủi gậy “nhỏ” vừa mới được vuốt ve nửa chừng thì đã bị bỏ rơi, lúc này còn đang giật giật bất mãn. Một hồi lâu mới miễn cưỡng kéo được khóa quần, cả chiếc quần to rộng mà bị dựng lều lên căng chặt như sắp bị chọc thủng đến nơi.
Mạnh Nhạc Nhạc cầm đủ loại linh kiện, giấu mấy thứ lớn ở các nơi trên người, mấy thứ nhỏ thì nhét vào áo ngực, lúc sờ đến nòng súng, bím dâm còn không tự chủ được khẽ thắt lại, như muốn xung phong nhận giấu thứ này đi.
Cô thở sâu một hơi, ngón tay vén bên cạnh quần chen vào, khẽ day day ngoài cửa mình, nhỏ giọng dỗ dành:
“Không được, cái kia quá lớn.”
Vừa nói vừa lấy 2 viên đạn nhỏ nhỏ men theo lớp thịt non đẩy đi vào, chờ mãi mới được ăn một chút, bím nhỏ cực kỳ vui vẻ, lập tức ngậm lấy đầu viên đạn hút vào trong như muốn giấu vào sâu hơn nữa, không thể để anh phát hiện ra dễ dàng.
“Được rồi, anh tới tìm đi.” Mạnh Nhạc Nhạc tự nhận đã giấu không tệ, còn hơi tự mãn muốn xem kịch vui lên tiếng.
Tiêu Diệp xoay người, dựa vào dấu vết còn lại ở hiện trường, nhanh chóng tìm ra đủ loại linh kiện, cuối cùng nhìn chằm chằm vào áo ba lỗ cùng quần lót của cô, khuôn mặt từ trước đến nay luôn bình tĩnh nghiêm túc giờ đã ửng đỏ, không biết phải xuống tay thế nào nữa.
Mạnh Nhạc Nhạc càng thêm kiêu ngạo.
“Vị đồng chí này, nếu không thể hoàn thành hạng mục lắp súng bắn trong vòng 3 phút, vậy sẽ phải chịu trừng phạt đấy.”
Tiêu Diệp không còn cách nào, túm lấy đỡ sau lưng cô, khi cởi áo Nhạc Nhạc ra còn rất lịch sự nghiêng đầu đi, quả nhiên mấy linh kiện theo áo ngực lách cách rơi xuống, nhưng vẫn còn có món bị kẹp giữa khe vú sâu thẳm và áo lót.
Tiêu Diệp nheo mắt, chỉ còn chưa đầy 3 phút, bộ đội đặc chủng ưu tú cần phải lấy tốc độ nhanh nhất để hoàn thành nhiệm vụ.
Người đàn ông dứt khoát lấy thế sét đánh không kịp bưng tai ôm chặt chân Mạnh Nhạc Nhạc, xoay người cô chúc đầu xuống dưới rồi giũ giũ mấy cái.
Tất cả linh kiện kẹt giữa 2 vú đều lập tức rơi liểng xiểng. Toàn bộ quá trình cùng lắm chỉ mất 3 giây. 🙃
!!!
Mạnh Nhạc Nhạc bàng hoàng cạn lời.
Đây là thể loại thao tác lẳng lơ gì???
Lúc này không phải anh nên đỏ mặt, tay to run rẩy vuốt ve trên ngực cô, lần mò móc linh kiện ra sao??
Anh thế nhưng coi người đã gần lõa thể là cô như – bao – tải??? Còn giũ nữa!!!
Tình thú đâu? Kích thích đâu??
Càng đáng sợ chính là, người đàn ông còn không thèm nhìn vú lớn mềm mại bị xóc nảy run rẩy lung tung, chỉ một mạch nhặt linh kiện trên mặt đất, lập tức lắp súng ào ào.
Sự thật chứng minh, đừng có giới hạn thời gian làm nhiệm vụ cho bộ đội đặc chủng. Bằng không bạn sẽ phát hiện, tất cả mọi chiêu trò tình thú đều sẽ biến thành chướng ngại vật cần vượt ải hết.
Sau khi lắp ráp hoàn tất, lại phát hiện vẫn khuyết thiếu mất viên đạn quan trọng nhất, Tiêu Diệp nhìn lại cô gái chỉ còn mỗi quần lót bao vây lấy mu thịt mềm mại kia, yết hầu không nhịn được khẽ nhấp nhô mấy cái.
Lúc này, cuối cùng cũng không có lối tắt nào khác, anh chỉ có thể đỏ mặt, run rẩy móc ngón tay men theo viền quần lót tiến vào, moi móc trong huyệt động chặt chẽ ướt át.
Toàn thân Mạnh Nhạc Nhạc đều căng chặt, cảm giác được ngón tay thô ráp của người đàn ông không ngừng moi móc vòng quanh, rất nhiều lần đều sắp đụng tới viên đạn, nhưng bởi vì quá trơn ướt mà lại bị tuột mất.
Rốt cuộc vẫn có một viên bị anh sờ đến, Tiêu Diệp khẽ gập ngón tay, móc một cú thật mạnh, lập tức có một viên rơi xuống.
“Á.” Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được kêu ra tiếng, vách thịt non đã bị anh lôi ra một ít, sáng lấp lánh nhễu nước, cứ như đang cầu ngón tay của anh nghịch thêm chút nữa.
Cũng may là nhiệm vụ yêu cầu trang bị đủ 2 viên đạn, tương đương với việc có 2 cơ hội ngắm bắn, cho dù không dùng hết thì cũng yêu cầu lắp đủ hai viên.
Hiện tại tuy đã bị móc mất một viên, Mạnh Nhạc Nhạc cũng vẫn không hoảng hốt, một khác viên đã bị đẩy vào càng sâu hơn, lúc này bị thịt non kẹp chặt, không dễ dàng bị móc ra như vậy.
Như ghi hận việc vừa bị anh giũ như bao tải, Mạnh Nhạc Nhạc còn cố ý thít bụng nhỏ kẹp thật chặt, còn rất không có ý tốt nhắc nhở:
“Còn có 1 phút, xem ra anh không hoàn thành được rồi.”
Tiêu Diệp dừng moi đào, dứt khoát ngồi xổm xuống, rút ngón tay từ trong bím nhỏ ra, vén quần lót của cô vạch sang một bên.
Âm hộ vừa bị móc lốp tàn nhẫn, dầm dề ướt sũng giờ hoàn toàn bại lộ trong không khí, còn chưa được thỏa mãn mấp máy, phát ra âm thanh ùng ục ùng ục khó chịu.
Tiêu Diệp dướn người lên, ngón tay đẩy cánh hoa ra, môi phủ lên miệng huyệt, dùng sức mút thật mạnh.
“A… A… Anh làm gì vậy…”
Chân Mạnh Nhạc Nhạc lập tức mềm nhũn, nước dâm trong thân thể bị người đàn ông ra sức hút, viên đạn không ngừng trượt xuống, Mạnh Nhạc Nhạc thật sự không đứng vững nổi nữa. Cửa mình banh ra ngồi thẳng lên mặt Tiêu Diệp, để mặc anh hút đến run rẩy.
Anh vẫn ăn mặc bộ quân phục nghiêm trang chỉnh tề, toàn thân trên dưới không hề rối loạn, đến khuy áo cũng cài đến tận cúc trên cùng, thế nhưng lúc này lại đang ngồi xổm trên mặt đất, dùng môi lưỡi mút mát ngoài âm hộ cô gái, dùng mặt đỡ lấy cả thân thể cô. Bởi vì thật sự dán quá sát, hai cánh môi âm hộ đều phủ lên phần mũi cùng môi anh, ướt át run rẩy, bất lực đáng thương.
Vừa hút mấy ngụm thật mạnh, trong miệng Tiêu Diệp đã tràn đầy nước lồn của Nhạc Nhạc. Anh nuốt ực một tiếng, uống xuống hơn phân nửa ngụm nước, còn một ít không kịp từ khóe miệng chảy ra, trộn lẫn cùng mồ hôi của người đàn ông rồi theo cổ áo chảy vào lớp quân phục chặt chẽ.
Đầu viên đạn đã bị hút ra ngoài cửa động, anh vừa khẽ cuộn lưỡi đã moi được ra bên ngoài, Mạnh Nhạc Nhạc nhẹ nhàng thở ra, Tiêu Diệp thật sự hút quá mạnh, thịt non cũng sắp bị hút ra mất, chỉ vừa mới mấy ngụm mà cô đã thật sự chịu không nổi.
Tiêu Diệp vẫn duy trì tư thế hiện tại không nhúc nhích, một tay để không nhét viên đạn vẫn dính đầy nước nhờn vào ổ đạn, anh ngẩng đầu tùy ý nhìn thoáng qua, cứ như vậy bắn luôn, một viên trúng tâm, ngay trước khi hết thời hạn hoàn thành nhiệm vụ.
Hoàn thành nhiệm vụ xong rồi Tiêu Diệp vẫn chưa chịu đứng dậy, tiếp tục liếm láp thịt non, ngẫu nhiên còn dùng đầu lưỡi quấy một trận, làm Mạnh Nhạc Nhạc đành phải xin tha.
“Chúng ta… A… Mau đi đến… ưm… Hạng mục… tiếp theo. Không… Đừng liếm… A…”
Tiêu Diệp vẫn liếm láp mạnh bạo không hề để ý, anh đã không còn dáng vẻ khắc chế như vừa nãy nữa.
Dạng giống đực như đàn ông quả thật không thể khắc chế, cho dù trước đó có đứng đắn thế nào, một khi đã bước qua ranh giới thì coi như không thể quay về được nữa.
Đột nhiên Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác hoa huyệt không chỉ bị môi lưỡi ấm áp của anh ăn ngấu nghiến, còn bị một thứ cứng rắn lạnh băng chặn ngay ngoài cửa mình.
Cô vừa cúi đầu đã thấy…
Trời má, chính nòng súng vừa mới hoàn thành nhiệm vụ ngắm bắn kia, lúc này đang bị người đàn ông cầm để ngay bên miệng huyệt vừa liếm ướt mềm, như muốn thâm nhập vào bên trong từng chút một.
“Đừng, không được…” Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được rụt về, sao có thể nhét nòng súng vào bím được.
“Sao lại không được, vừa rồi anh nghe thấy em nói muốn cái này mà.” Tiêu Diệp khàn giọng nói, vừa nói còn vừa muốn thọc nòng súng vào trong.
Thứ này đâu có giống với gậy thịt của đàn ông, cây gậy của nam giới có cứng thì cũng làm bằng thịt, có độ ấm nóng. Thứ này lại cực kỳ lạnh lẽo, góc cạnh bên trên còn rất thô cứng. Nếu thật sự nhét vào, động hơi mạnh một chút cũng có thể làm xước thịt non.
Hơn nữa, họng súng đen như mực trời sinh đã làm người ta cảm thấy sợ hãi lắm, bên trong còn có một viên đạn, nếu nhỡ không cẩn thận bóp cò, vậy cũng quá khủng bố rồi.
Mà cho dù không có đạn, Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác bị thứ này nhét vào cứ như dê nướng nguyên con bị xiên lên bếp không bằng. (Đây là cái so sánh quỷ gì, khả năng tác giả đêm khuya viết văn đói bụng rồi 🙃
Thật sự sợ sẽ bị bắn thủng cùng đồ, Mạnh Nhạc Nhạc chỉ có thể nhanh chóng xin tha.
“Em không cần nó, em muốn cái kia của anh.”
“Không phải em vừa nói nói nòng súng quá lớn sao?” Người đàn ông nheo mắt, làm ra vẻ còn muốn tiếp tục thọc vào.
“Không, gậy thịt của anh lớn nhất cơ, thứ này đã tính là cái gì, sao có thể so với anh được.”
Thấy Tiêu Diệp vẫn có vẻ do dự, Mạnh Nhạc Nhạc khẽ cắn môi, tiếp tục mở miệng:
“Lấy gậy to ra chơi em được không? Em rất nhớ nó, bé bím cũng rất nhớ nó.”
Người đàn ông cuối cùng cũng dời nòng súng khỏi cửa mình cô một đoạn, còn không đợi Mạnh Nhạc Nhạc kịp thở phào nhẹ nhõm, anh đã ngừng lại, nghiêm trang mở miệng:
“Không cần ngượng ngùng, hiện tại em đang ở trong ý thức của anh, anh là chủ nhân, hẳn nên cố gắng thỏa mãn mọi suy nghĩ của em mới đúng.” Vừa nói Tiêu Diệp lại vừa dí họng súng về phía trước.
Mạnh Nhạc Nhạc muốn nghiến trẹo răng luôn, ngài thật đúng là chủ nhà tốt quá nhờ!!!
Thế sao không thấy ngài gọt hết góc cạnh lồi lõm của khẩu súng đi? Sao không bỏ đạn ra hả? Ai dám dùng thứ đồ chơi này cắm vào lồn chứ???
“Xin anh đó, dùng anh chim to nhét vào bím em được không, cắm thẳng vào tử cung như lần trước, làm em phải phun nước dâm tung tóe khắp nơi ý.” Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Từ “cái kia”, đến “gậy thịt”, lại đến “gậy to”, cuối cùng đến “anh chim to”, miêu tả càng ngày càng lộ liễu rốt cuộc cũng làm Tiêu Diệp vừa lòng, nòng súng bị dời đi, ném xuống đất, còn bị anh lơ đãng đạp ra xa.
Lúc này bé bím đã sớm bị anh mút đến trào nước tràn lan, huyệt thịt non gào khóc đòi ăn, Mạnh Nhạc Nhạc chờ mong nhìn chiếc quần đã dựng lều căng chặt dưới háng người đàn ông, nơi đó ẩn giấu một thứ lớn đến dọa người, nhưng lại có thể làm lỗ nhỏ ngứa ngáy này sảng khoái.
Tiêu Diệp hút một ngụm cuối cùng trên bím cô, đứng dậy, môi đã bị ướt nhẹp nước, anh kéo đôi tay cô đặt lên vai mình, vừa thoáng dùng lực đã ôm cả người Nhạc Nhạc lên.
Hai chân Mạnh Nhạc Nhạc bị bế lơ lửng lập tức vòng quanh hông Tiêu Diệp, trong lòng thì khấp khởi mừng thầm, rốt cuộc anh cũng muốn tới rồi sao? Muốn ôm làm sao?
Vừa nghĩ đến việc sắp bị người đàn ông dùng một cây côn thịt tàn nhẫn cắm vào, cô đã cảm thấy toàn thân lên cơn nứng rạo rực.
Nhưng còn không đợi cô thò tay lần xuống thả con cu to tướng kia ra…
Người đàn ông lại đột nhiên chạy xồng xộc, xông lên võng dây thừng, nghiêm túc bắt đầu hoàn thành bài huấn luyện. 🙃🙃🙃
Mặt Mạnh Nhạc Nhạc hiển thị rõ một câu: “CLGT!!!”
Đại ca!!
Có phải ngài diễn sâu quá rồi không!!!
Bản chất huấn luyện là vì cái gì?
Giờ tôi cmn đã nhoe nhoét như su kem. Để chờ được chim to dập vào đấy!!!
Vậy mà trong lòng ngài chỉ có nhiệm vụ? Chỉ có huấn luyện thôi àaaaa??
Trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc bỗng thấy chua xót, cô cũng không biết mình sao nữa, chỉ tự dưng cảm thấy bản thân không được coi trọng.
Im lặng nhìn người đàn ông bò qua võng dây thừng, lao đi băng băng, lại phủ phục, ngắm bắn, cuối cùng lướt qua chướng ngại vật hoàn thành toàn bộ bài huấn luyện…
Hoàn thành xong, Tiêu Diệp lấy tốc độ nhanh nhất móc ra côn thịt, xé xoẹt một phát vứt bỏ chiếc quần lót đã hoàn toàn ướt sũng của Mạnh Nhạc Nhạc, hung hăng cắm phập vào.
Nhưng dương vật quá lớn, không thể hoàn toàn tiến vào trong một lần, chỉ có thể dùng một nửa cây gậy đã cắm ngập đưa đẩy, nhưng thế cũng đủ làm côn thịt phải cương lên đã lâu sướng muốn chết.
Tiêu Diệp cắm cắm lại phát hiện có gì đó sai sai, chẳng thấy Nhạc Nhạc phản ứng lại gì cả, còn cắn môi thật chặt, dáng vẻ như không thèm để ý đến anh.
Người đàn ông luống cuống, mạnh mẽ ngừng di động gậy lớn đang sướng mất hồn. Anh cẩn thận ngẫm lại, cuối cùng cũng hiểu ra, bèn cúi đầu giải thích:
“Huấn luyện vượt qua chướng ngại vật này trước kia thành tích nhanh nhất của anh cũng phải mất 3p36s, đây đã là kỷ lục huấn luyện của Doanh trại. Hôm nay đi cùng em, lần đầu tiên anh hoàn thành chỉ mất có 3p 29 giây, không những phá kỷ lục, mà cho dù anh dùng tốc độ nhanh nhất thì từ chặng bò qua võng đến lúc kết thúc cũng phải mất tầm 2p rưỡi. Thế nhưng nãy vừa ôm em mà chỉ mất có 2 p 11 giây.”
“Mạnh Nhạc Nhạc, em không phải con tin của anh, em là Doping* của anh.”
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: https://nongcuc.co/2024/06/he-thong-tinh-duc.html
Không thể không nói, Tiêu Diệp đã rất hiểu Mạnh Nhạc Nhạc.
Lúc này nếu anh lại xin lỗi hay xin tha thứ như những người đàn ông bình thường, nói thì hay nhưng cũng sẽ không quá hiệu quả với cô.
Nhưng nếu anh có thể bày ra chứng cứ, lấy số liệu làm căn cứ, vậy sẽ dễ dàng hơn nhiều, dù sao cốt lõi của nghiên cứu khoa học chính là bằng chứng, số liệu so với mấy lời âu yếm còn muốn động lòng người hơn.
Thừa dịp cô gái hơi buông lỏng, Tiêu Diệp liền đứng thẳng lên, nhồi nốt nửa dương vật to tướng kia vào, cũng không dập quá mạnh mà chỉ cọ xát nghiền mài từng chút một.
Đóa hoa nhỏ bé bị cự vật to tướng nong ra, vừa mới bị đụ tàn nhẫn, loại tần suất nhỏ nhẹ như lúc này chỉ như gãi ngứa với nó. Thậm chí càng cọ lại càng ngứa, càng cọ càng tiết nước, âm đạo đã hoàn toàn lấn át ý chí của chủ nhân, tự ý cắn hút chim lớn chặt chẽ.
Phát hiện cô gái thả lỏng hơn, Tiêu Diệp vẫn không nhân cơ hội làm mạnh, mà tì vào trán Mạnh Nhạc Nhạc, khàn giọng bắt đầu tính sổ.
“Sao lại giận anh?”
Mạnh Nhạc Nhạc ngạc nhiên, bởi vì anh chỉ lo huấn luyện chứ sao!!!
Ngay sau đó lại chợt nhận ra, đúng vậy, anh chỉ tập trung vào huấn luyện thì sao mình lại giận dỗi làm gì??
Thật ra đáp án đã quá rõ ràng, cô…
“Em thích anh.”
Vì thích nên mới có thể để ý xem có phải mình quan trọng nhất với anh hay không, cũng mới có thể bởi vậy mà giận dỗi.
Tiêu Diệp khẳng định nói, ngay sau đó còn lặp lần nữa, lần sau to hơn lần trước như đang thông báo bàn dân thiên hạ.
Người đàn ông từ trước đến nay vẫn nghiêm túc trầm ổn, lúc này lại vui vẻ tuyên bố như trẻ con, mỗi lần đều hôn lên môi Mạnh Nhạc Nhạc, khẽ nỉ non bên môi cô.
“Cho anh một thân phận được không, làm bạn gái anh được không?”
Vừa nói, anh còn vừa rút dương vật lớn ra ngoài cửa mình. Nó vẫn còn dính ướt dâm dịch, giương lên uy phong lẫm liệt cứ như đang phô trương hết vốn liếng bản thân, lại tựa như đang dụ dỗ cô gái, chỉ cần cô đáp ứng một tiếng là anh có thể tiến quân thần tốc, thẳng tắp đâm vào tận cùng.
Đại ca Diệp – lớn đang xông pha tình trường, ra trận cần có người yểm trợ, còn đang ngay thời khắc mấu chốt, sao có thể không có phần của Diệp – bé dược.
Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa kịp trả lời thì đã bị “cướp lời”.
Bé bím bị dụ dỗ đã sớm không thèm nghe lời bỏ nhà theo trai, cất tiếng “ùng ục” hộc ra một ngụm nước to, nôn nóng mút mát lấy quy đầu to tướng, cứ như đã tự ý đáp ứng lời thỉnh cầu của người đàn ông.
Diệp – bé cũng không nhịn được giật giật nảy lên, “Đại ca vô dụng, nhìn thằng em đây, một giây đã thu phục được cô em này!”
Cảm thụ được toàn bộ thân thể đã phản bội lý trí, Mạnh Nhạc Nhạc cũng dứt khoát thừa nhận…
Nếu đã thích thì sao không thử cho nhau cơ hội?
Hợp thì tiến tới, không hợp thì chia tay, cũng coi như chân chính đối mặt với tình cảm của mình một lần.
Cô nâng người lên để miệng hoa ngậm hẳn lấy quy đầu, tự đẩy vào trong từng chút một, mở miệng đáp lại:
“Vào đi, bạn trai.”
Tiêu Diệp đã không thể nào dùng ngôn từ để diễn tả tâm tình lúc này của mình nữa. Mọi phương án anh dự phòng đều bỗng hóa vô dụng, gậy thịt to lớn lập tức đẩy vào trong từng tấc từng tấc một.
Sâu bên trong lỗ nhỏ còn chưa bị làm mở, nhưng hai người đều ăn ý không hề ngừng lại, một người dùng hết lực mà đẩy, một người tận lực thả lỏng toàn thân.
Cả hai đều quả quyết muốn lần làm tình đầu tiên sau khi trao nhau thân phận, đều sẽ hoàn hoàn chỉnh chỉnh dung nhập được toàn bộ đối phương.
Cuối cùng, dương vật lớn đã nhồi chặt khít trong âm đạo, thịt non đều bị nong căng hết cỡ, đầu nấm to tướng xông thẳng vào cổ tử cung, vững vàng ngừng lại bên trong, 2 túi trứng cũng dán sát không một khe hở với âm hộ.
Hai người cứ như vậy ngừng lại, Tiêu Diệp thì thở hổn hển nhẫn nại dục vọng muốn lập tức được cắm rút điên cuồng trong lồn cô.
Mạnh Nhạc Nhạc thì ngược lại, cô căn bản không dám há miệng để thở nữa, chỉ sợ nhỡ không cẩn thận sẽ cắn chặt dương vật tắc bên trong mất.
Tiêu Diệp ôm chặt cô cười vui vẻ, mở miệng nói:
“Báo cáo bạn gái, quân hạm đã cập bến, xin mời kiểm tra tiếp nhận.”
Mạnh Nhạc Nhạc đã bị căng sắp nứt đến nơi, thậm chí còn có cảm giác lỡ mở miệng nói chuyện là cửa mình sẽ vỡ mất, chỉ có thể hung hăng lườm người đàn ông một cái. Ai ngờ anh lại không thèm để ý, còn tiếp tục tự diễn:
“Đã nhận, hiện tại bắt đầu tiến hành nhiệm vụ tuần tra”
Nói xong cũng bắt đầu cử động chầm chậm, thật sự cứ như đang tuần tra xem xét từng ngóc ngách trong đóa hoa non nớt, vừa đâm thọc còn vừa báo cáo:
“Báo cáo, bước đầu chấp hành nhiệm vụ tuần tra ở khu vực nước nông.”
“Báo cáo, đã tuần tra xong sườn Đông của khu nước nông, có thể thấy dòng “hải lưu” lớn chảy ra.”
“…”
“Báo cáo, đã tuần tra xong toàn bộ khu vực nước nông, hải lưu trôi chảy đầy đủ, thịt non mềm nhũn, toàn bộ quân địch đã đầu hàng.”
“…”
“Báo cáo, bước đầu gặp phải sự chống cự ở khu vực “tử cung” nước sâu, đàm phán hòa bình không có kết quả, đề nghị được trực tiếp tấn công.”
“…”
“Báo cáo, đã hoàn toàn khống chế được khu vực nước sâu, quân hạm đã có thể tự do xuất nhập vịnh, “đạn dược” được trang bị đầy đủ, đề nghị được bắt đầu nhiệm vụ chiến đấu.”
Tiên sư “nhiệm vụ” với chả “chiến đấu” nhà anh! Cuối cùng còn không phải chim to nhà anh được tha hồ tung hoành à??
Mạnh Nhạc Nhạc bỗng nghĩ ra.
Không phải đang diễn sao?? Để cô xem anh còn có thể diễn tập quân sự được đến bao giờ!
Cố nén tiểu huyệt bị người thọc nhũn ngứa ngáy, cô mở miệng ra chỉ thị:
“HỦy bỏ nhiệm vụ, yêu cầu quân hạm lập tức rút lui khỏi vịnh.”
Tiêu Diệp sững sờ hơi do dự, anh vừa mới cưỡi ngựa nhậm chức bạn trai chưa được 3 giây, giờ hẳn nên nghe lời cô mới phải.
Thế là bất đắc dĩ, đành phải chậm rãi rút côn thịt lớn ra, mới vừa rút được một nửa đã cảm giác bị huyệt thịt non vội xoắn lấy, sướng đến không buồn động đậy.
Mạnh Nhạc Nhạc cũng chỉ ỡm ờ nói thế mà thôi.
Ai nha, sao lúc này anh lại biết nghe lời vậy hả??? Nói rút liền rút? Không biết con gái nói có là không, nói không là có à???
Nhưng dù sao cũng là “trụ cột trong gia đình”, cô đương nhiên không thể cứ thay đổi xoành xoạch, chỉ có thể cố nín nhịn.
Tiêu Diệp cũng cực kỳ khó chịu, anh nhìn lại Mạnh Nhạc Nhạc, hình như cô vẫn ổn mà, đâu đến nỗi nào?
Ngẫm lại thì… mình cũng là trụ cột trong nhà, lại còn là Hạm đội trưởng quân hạm, cũng phải tự có chính kiến để còn ứng biến với mọi kịch bản chứ?
Thế là anh dứt khoát không rút ra nữa, mà bỗng đâm phập vào cực sâu, dí sát đến miệng tử cung, lần này không hề dừng lại, mà vừa cắm rút biên độ nhỏ vừa nói:
“Báo cáo, quân hạm bị thịt non tập kích chặn đường ở khu vực nước sâu, chỉ có thể tiến hành phản công.”
Nói đến “tiến hành phản công”, dương vật lớn lại lần nữa phá vỡ cổ tử cung, đục vào sâu hơn từng chút từng chút một.
Mạnh Nhạc Nhạc bị đâm đến nhũn cả người, chỉ có thể run run rẩy rẩy xin tha:
“Canh phòng quân sự khu vực nước sâu yếu kém, đến… A… khu vực nước nông… trước… Được không… Ưm…” Còn vội tự dâng lên môi thơm hối lộ “Hạm đội trưởng” hạm đội cơ hội. 🙃
Cánh môi mềm mại của cô gái liếm mút trên môi anh, lại “có đi mà không có về”, bị đầu lưỡi thô ráp bắt cóc, cắn mút đến tê dại.
Từ trước đến nay không phải có câu “bắt giặc phải bắt vua trước” đó sao?
Tiêu Diệp luôn lựa chọn phương án có thể giảm mọi tổn thất xuống tối đa để hoàn thành nhiệm vụ, giờ lại lần đầu tiên quyết định tạm thời lui lại, để “quân địch” có cơ hội hồi sức tổ chức phòng tuyến một lần nữa.
Chim lớn không đâm vào lút cán nữa mà rút ra một phần, vừa vặn chèn ngay trước cổ tử cung.
Nhưng đối với người đàn ông đã được học tập giáo dưỡng đến Max điểm bộ môn Quân sự mà nói, tạm thời rút lui cũng không có nghĩa anh phải ăn thua thiệt.
Từ bỏ một phần trận địa, tập trung binh lực chọc thủng những điểm phòng tuyến mỏng manh, mau chóng chiếm được ưu thế cũng là một chiến thuật kinh điển.
“Báo cáo, đã rút khỏi trung tâm khu vực nước sâu, bởi vì bị địch quân chống cự kịch liệt, hiện cần tổ chức lại đội ngũ để “Tấn công thần tốc”.”
Tấn công thần tốc??
Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa kịp phản ứng lại thì dương vật to tướng đã cắm rút phầm phập cực nhanh, dù chỉ đút vào có 2/3 thân gậy thì cũng đã nhồi đầy toàn bộ âm đạo của cô.
Vừa mới trải qua cảm giác kinh hãi khi bị anh suýt chọc thủng, giờ lại là cảm giác bị chà xát quá nhanh.
Vách thịt non đã bị địt banh ra, mỗi một lần đều chẳng kịp làm gì thì đã bị nện vào ngập mồm, trừ bỏ khóc thút thít thì chẳng còn biện pháp nào khác.
Mạnh Nhạc Nhạc không chịu nổi thét lên, nói xin được đầu hàng, hoàn toàn hàng phục.
Nhưng mỗi khi anh hơi ngừng một chút, lại cứ luôn có chút thịt non vã quá không nhịn được, phải mút chim “cắn” lấy vài cái.
Thế là hay lắm 🙂
Lại bị Tiêu Diệp lấy lý do vẫn có quân địch mai phục đánh lén, lần nữa nện cô nhừ tử.
Một đợt tấn công này thật sự quá độc ác, cũng đã hoàn toàn triển lãm ra toàn bộ chiến lực của quân ta.
Dương vật to tướng thẫm màu đỏ tím đã bị nước dâm tưới ướt nhẹp cả lông cu, một đoạn vẫn còn để dành bên ngoài, gân xanh nổi lên vằn vện, một đoạn kia thì lúc ẩn lúc hiện trong lồn cô.
Mỗi lần rút ra đều phải kéo theo cả đống nước nhoe nhoét cùng thịt non quanh mép, rồi lại thọc vào phập một cái, tốc độ nhanh đến không thể nhìn rõ.
Hai môi âm hộ sưng đỏ đã sớm bị đụ đến doe cả ra, không còn hơi sức đâu để chống lại các cú dập tàn nhẫn này nữa.
Bị nện điên cuồng nhừ tử như vậy chừng hơn 20 phút, gậy thịt đỏ sẫm đã bị ngâm trong nước lồn ướt sũng mà vẫn không tha, thọc đến làm bụng dưới Mạnh Nhạc Nhạc nhô lên một khối.
Thẳng đến khi đã đưa cô lên cao trào, anh mới buông cô xuống, đổi thành tư thế đứng thẳng mặt đối mặt, dương vật tự nhiên bất động, vững vàng tắc cứng trong tử cung.
Tiêu Diệp cất tiếng trầm khàn, nói:
“Ngoại trừ khu vực trung tâm, quân địch trong vịnh đã hoàn toàn đầu hàng, hiện cần dò hỏi xem khu vực trung tâm có chủ động đầu hàng, hay vẫn định dựa vào địa thế hiểm trở để chống cự?”
Ha ha ha, có gì khác biệt sao?
Chủ động đầu hàng chính là dụ địch thâm nhập, dựa vào địa thế hiểm trở chống cự, vậy coi như bắt buộc phải “khai chiến” chứ gì?
Không phải kết quả đều là bị phang tơi tả sao?
Nhưng để không phải hứng chịu một đợt “leo thang bạo lực” khác, Mạnh Nhạc Nhạc vẫn gớt nước mắt cố thả lỏng tử cung, để song phương tiến hành đàm phán trong hòa bình.
Dương vật lớn thừa cơ tiến quân thần tốc, không lưu tình chút nào chiếm cứ toàn bộ lãnh địa.
Huyệt nhỏ yêu kiều đã sắp căng muốn nứt mới có thể ngậm hết cả cây giò vào, giờ còn bị đụ theo tư thế ôm, mỗi lần đều bị đâm cực sâu, mỗi khi người đàn ông hất eo cũng đều đẩy cô gái như muốn bay lên, rồi lại bị bàn tay to đang bấu lấy bờ mông mạnh mẽ ấn trở về.
Lỗ dâm non mềm không ngừng co rút, nước như được xả van tuôn ra xối xả, hai mảnh hoa môi cũng run run như nghẹn đến không thể thở nổi.
Tiêu Diệp tuy thấy thương tiếc nhưng cũng không định sẽ dừng lại.
Anh giờ đây đã là tấm chiếu cũ rồi, mà lịch sử chiến trận cũng nói cho chúng ta biết, sau khi chiếm lại được lãnh thổ thì cũng nhất định phải nhổ cỏ tận gốc, diệt trừ hết những mầm họa về sau.
Hiện tại còn không phải tình huống như vậy sao?
Nghĩ vậy, gậy thịt thô lớn điên cuồng giã tới, mỗi lần đều rút ra nguyên cây rồi lại cắm vào lút cán, thế nhưng còn cảm thấy chưa đủ sâu, anh lại nâng một chân Mạnh Nhạc Nhạc lên vòng quanh eo mình, lấy tư thế cắt kéo chữ thập làm tiếp.
Tiếng thân thể va đập vào nhau phát ra tiếng vang bạch bạch, lồn nhỏ trào ra nước dâm bị bắn văng nhoe nhoét, cú đâm sau lại sâu hơn cú đâm trước, lần nện sau lại mạnh hơn lần nện trước.
Hai đùi Mạnh Nhạc Nhạc không ngừng run rẩy, đặc biệt là cái chân phải đứng thẳng kia đã nhũn ra sắp ngã, chỉ có thể chống đỡ bằng cách bị dương vật của anh thọc đẩy lên. Cổ tử cung cũng bị nhồi đến banh lỏng, bất lực chịu đựng từng cú đút thô lỗ, đến cả bụng cô cũng bị đâm đến nhấp nhô phồng lên.
Trong lúc điên cuồng làm tình, anh còn rất hào hứng nói:
“Không phải vừa rồi em trách anh chỉ mải mê huấn luyện sao? Giờ để anh mang em cùng huấn luyện”.
Vừa nói cũng vừa lật cô lại, đỡ chim to cắm phập vào từ phía sau, bước dần lên lưới dây thừng, còn tét mông ra hiệu cho cô bò lên.
Mạnh Nhạc Nhạc nghiến răng.
Tiên sư nhà anh!
Đúng là không thể chiều hư đàn ông mà!
Nếu không phải cần làm anh có đủ kích thích thì cô đã sớm trở mặt rồi.
Anh là cái kích cỡ gì còn không tự biết chắc???
Đụ cô tàn nhẫn thế cũng coi như xong, giờ còn đòi cô phải leo lên lưới nữa!!!