Phần 3
Ông Huy à há… một tiếng như ra chiều ông đã hiểu chuyện rồi tự nhiên phá ra cười. Con Kris chẳng hiểu chủ của nó đang đắc chí chuyện gì nó nhẹ lắc lắc cái đầu tóc ngắn, quay lại với những xen bốc lửa trên màn ảnh nhỏ, nó chúm chím nói nho nhỏ một mình:
– Đàn ông ưa nghĩ tầm bậy?
Ông Huy không nghe rõ nó nói cái gì, ông hỏi:
– Mày lảm nhảm chi đó, Kris?
Nó trả lời:
– Tôi nói đàn ông ưa nghĩ chuyện tầm bậy tầm bạ! Mấy cái trò này đâu có chi cần thắc mắc! Ai cũng làm như vậy mà ông ơi?
Ông Huy dạy đời:
– Mày nói phải! Dĩ nhiên ai cũng phải làm như vậy Nhưng mà làm với ai kia chứ? Với vợ với chồng hay bạn trai bạn gái hay làm bất cứ với ai cũng được sao?
– Ai cũng được! Nhưng phải thích người đó thì mới vui.
Ong Huy rấn mắt hỏi:
– Vậy mày nghĩ xem, tao có phải là người mày thích không, Kris? Tao cũng bảnh lắm à…
Nó cười ngặt nghẽo:
– Tôi có nói thích ông cũng chẳng ăn được cái giải gì. Bà Hương còn sờ sờ ra đó chứ bộ. Coi chừng bà ấy đập tôi đến tan xác.
– Bộ mày nghĩ bà Hương dữ như vậy hay sao?
– Tôi không biết! Nhưng đàn bà thì hay ghen, ông hiểu như vậy mà!
Ong Huy gồng mình nói luôn:
– Nếu tao dám bảo đảm với mày sẽ không xảy ra chuyện gì xảy ra, mày có dám O. K với tao không?
– Sao lại không dám? Rồi đột nhiên, nó thú tội:
– Nhiều lúc phải coi ba cái phim quỷ quái này, tôi cũng thèm nhỏ rãi mà đâu có dám nói ra. Cũng có khi ngó tướng tá của ông, tôi muốn rủ ông thử lửa cho đỡ ghiền, tôi nghe người ta nói mấy người đàn ông á Châu như ông bền sức lắm, tôi cũng khoái ông. Nhưng chả bao giờ tôi dám nói vì ngại bà Hương. Tôi cũng là con người mà, Ông Huy!
Ông Huy không ngờ bên trong cái vẻ thầm lặng nhu mì, con nhỏ này lại dạn dĩ và có quan niệm về sex một cách rất ư là cởi mở như vậy. Ông không còn ngờ vực gì nữa. Ông chậc lưỡi nghĩ thầm:
– Mình quả là một thằng khờ. Con Kris nói đúng quá. Hãy thử với nó xem sao. Nghĩ xong, nhân lúc trong tiệm hơi vắng khách. Hương lại mới bỏ đi nhà băng. Ong Huy tiến lại chỗ con Kris đang ngồi “kiểm duyệt” phim con heo, ông nói với nó:
– Nếu vậy, tao săn sàng để cho mày thử lừa. Mày chịu không?
Con Kris tròn mắt lên ngó ông Huy:
– Ngay lập tức? Ở đây? Bộ ông khùng hay sao?
Ông Huy xua tay:
– Đâu cần phải gấp gáp như vậy. Vụ này diễn ra trong tiệm sẽ gặp xui lắm, mày biết không?
– Người á Đông chúng tao tin tưởng điều này.
Ông Huy tiến đến đứng sát sau lưng ghế con Kris đang ngồi, ông hơi cúi chồm người về phía trước, thọc tay vào bên trong quần nó, mò mẫm rờ xuống đến tận cái gò lông nóng hổi to phồng của con người làm mà cảm thấy cơ thể đột nhiên nóng bừng. Hàng ngàn con sâu nhỏ li ti trong cơ thể của ông đang bắt đầu hoạt động rần rật khắp châu thân như đang dở trò khiêu khích, xúi ông đè con nhỏ ra làm thịt ngay trong căn tiệm của mình. Những ngón tay của ông chạm vào vùng âm hộ đã ứa ra ngập tràn âm thủy của Kris. Ông hỏi nhỏ nó bên tai:
– Mày đang bị ướt nhẹp đây này. Muốn lắm phải không?
Con Kris đưa tay giữ chặt lấy bàn tay hâm hấp của ông Huy trong lớp vải quần không để cho ông thám thính sâu hơn bên trong. Nó nhắc nhở:
– Muốn lắm! Nhưng đừng làm ở đây. Ông nói như vậy sẽ bị xui xẻo mà, tìm chỗ khác đi, tôi cho phép ông đó, đừng có lo.
Nghe con Kris nói, ông Huy bỗng ngẩn người. Không ngờ con nhỏ hay thiệt. Nó thuần hậu và rất biết tôn trọng “luật” chơi. Ông nói với nó như một “hợp đồng”:
– O. K! Tao nghe lời mày. Lúc nào mày cho là thuận tiện thì nói với tao, tao sẵn sàng nhập cuộc Nhưng giao trước, không được bắt đền tao này nọ à nghe! Tao không chấp nhận dây dưa tới mấy cái luật lệ phiền hà của Mỹ.
Nó dấm dẳng:
– Đền với lại không đền! Tao tự ý cùng hưởng chung với ông kia mà. Nó nói giọng quả quyết:
– Nếu cần, tao viết xuống để cho ông khỏi lo, Ông Huy biết nó nói thật, ông kéo những ngón tay ướt nhẹp chất nhờn ra khỏi lưng quần con Kris, ông nói:
– Vậy nghe! Nhớ không nên để cho bà Hương biết chuyện. Tao với mày đâu có ai muốn gặp sự phiền phức, phải không?
Con Kris nhí nhảnh cười:
– O. K!
Ông Huy thích chí huýt sáo vui vẻ, hai tay ông thọc sâu trong túi quần vừa chùi cho khô nước dâm thủy vừa kín đáo nắn lại khúc gân cứng độn lồi lên bên trong quần trông không được đẹp mắt đúng lúc Hương – vợ ông đầy cửa bước vào tiệm. Hương đi vào quầy để cái xách tay vào một chỗ, nàng nói bâng quơ:
– Bên ngoài trời nóng quá, bước ra khỏi xe y như bước vào cái lò nóng chang chang chịu hết nổi.
Nàng quay sang thản nhiên nhắc chồng:
– Anh đã ăn uống gì chưa? Hay là về nhà ăn tạm món soup hôm qua em nấu còn lại trong tủ lạnh đi.
Huy đáp lời:
– Vậy cũng được? Còn em với con Kris sẽ ăn gì?
– Em chưa thấy đói. Em với nó ăn cái gì ở đây chẳng được, khu này thiếu gì tiệm ăn.
Ông Huy như sực nhớ ra việc phải làm. Ông vọng vào phía trong gọi con Kris:
– Kris? Mày nhớ đi giao hàng cho mấy cái tiệm gần đây để họ có phim mới cho khách mướn…
Con Kris từ phía phòng trong đi ra:
– Bộ sẽ phải giao hết trong ngày hôm nay hay sao? Tôi nghĩ không kịp đâu ông Huy.
Nó chợt nhìn thấy và hiểu được ngay lập tức cái nheo mắt kín đáo của ông Huy gửi tới cho nó trong lúc Hương đang lúi húi cúi xuống mặt bàn. Ông nói:
– Mày cứ đi đi! Giao được bao nhiêu thì giao, còn lại bao nhiêu về đây điện thoại cho họ tự đến lấy… Nói xong ông bỏ chỗ đứng đi vào phòng vệ sinh, cài cửa lại viết vội vài chữ trên một tờ giấy nhỏ rồi đi trở ra kín đáo dúi vào tay con Kris. Nó vội rời chỗ đứng đi lại một góc khuất trong tiệm, hé mảnh giấy ra coi những lời ông Huy dặn dò bí mật: “Tao đợi mày ở nhà…” Nó khẽ mỉm cười, cúi xuống giả vờ xếp lại mấy cuốn phim cho ngay hàng thẳng lối.
Con Kris đi giao phim chừng nửa tiếng thì đã có mặt ở nhà. Căn nhà mát rượi vì lúc nào cũng có săn máy điều hòa không khí. Mọi vật im lìm không có một tiếng ồn ào huyên náo nào từ bên ngoài lọt vào, không có ai ngoài ông Huy đang bình thản ngồi xem báo. Ba đứa con của ông Huy đã đi ở trọ học trong Dome kể từ đầu niên khóa học, thỉnh thoảng mới về nhà chốc lát vào những cuối tuần hoặc những ngày lễ nghỉ.
Ông Huy và vợ thì lại có một cuộc sống vật chất êm ấm bình lặng cùng những sinh hoạt tình dục đầy đủ và rất ăn ý từ lâu đến trở thành một thói quen hiếm có đối với các cặp vợ chồng và họ chẳng có gì cần phải ngờ vực lẫn nhau khi họ đã tự mãn nguyện với những điều nằm trong cuộc sống đã qua dư thừa.