Mưa, vẫn mưa. Những cơn mưa tầm tã trút xuống đường ngập cả lối đi. Ở một góc sân ga, con Lượm nằm co ro trong cái bao bố cũ mèm, rách nát. Nó thút thít khóc. Ngồi cạnh nó là gã xếp ga mặt nhìn ra đường, lâu lâu gã liếc nhìn nó.
Trời vẫn đổ mưa. Mưa càng ngày càng nặng hạt, cái lạnh càng tăng dần lúc trời gần về sáng. Gã xếp ga xích lại tới bên cạnh nó. Gã đặt tay lên vai con nhỏ và nói:
– Mày nín đi, mai tao cho một ít tiền tiêu. Có gì mà khóc.
Nghe tiếng gả nói, nó càng tức tưởi khóc lớn hơn. Tiếng khóc của con Lượm dường như không ai nghe trong màn đêm tĩnh mịch này ngoại trừ tiếng lộp độp của mưa rơi, tiếng ào ào trút nước từ cái máng xối.
Con Lượm nằm đó nghĩ đến thằng Tí, thằng bạn trai của nó, người mà nó thương yêu và tính trao cái trong trắng ngọc ngà cho thằng Tí. Nghĩ lại bây giờ mọi chuyện đã quá muộn. Nó không có gì để tự hào và trao cho thằng Tí nữa. Càng nghĩ, nó càng khóc lớn. Thôi hết rồi, hết sạch những chuyện mà nó cùng thằng Tí vẽ ra hồi chiều này. Mới hồi chiều này thằng Tí hứa với nó là sẽ kiếm thật nhiều tiền để lo cho nó, nhưng bây giờ…
Con Lượm thở dài chán nản.
Con Lượm không biết ai đã sinh ra nó, nó nghe người ta nói là mẹ nó đẻ nó ra rồi đem bỏ ở cái sân ga này vào một đêm mưa rơi. Rồi từ đó nó sống với cái sân ga và xem cái sân ga như là nhà của nó. Ban ngày con Lượm đi rong ra chợ phụ người ta làm việc vặt, hay đi ăn xin đâu đó. Tối về trùm mền ngủ ở một góc sân ga. Gần đây con Lượm quen với thằng Tí, thằng khuân vác cho tiệm chạp phô Vĩnh Thắng. Và hai đứa định sống với nhau sau khi thằng Tí dành dụm một ít tiền để mua cái xe ba gác và dựng một túp lều lý tưởng.
Sau khi chia tay với thằng Tí, con Lượm trở về sân ga như mọi ngày.
Trời bắt đầu đổ mưa, những cơn mưa tầm tã, trút nước.
Càng về khuya, sân ga càng vắng lặng. Hôm nay sân ga không một bóng người nào khác ngoại trừ gả xếp ga và nó. Lúc nó đang thiu thiu ngủ thì gã sếp ga lại tới cạnh nó kêu nó dậy.
Con Lượm thức dậy, ú ớ thì gã xếp ga ôm chầm lấy nó hôn tới tấp trên mặt, trên môi nó. Nó phản kháng, dãy dụa, và đánh vào lưng gã. Nhưng gã vẫn không buông tha. Gã hấp tấp cởi cái quần sa – ten của con Lượm ra. Con Lượm co chân, dằn co.
– Xẹt…
Cái quần rách nát trong tay gả đàn ông thô bạo. Xé xong cái quần con Lượm, một tay gã giữ lấy người con Lượm còn một tay gã thò xuống mu con Lượm mà bóp lấy bóp để. Cái mu trắng phau, mum múp dưới mấy sợi lông đen lưa thưa hiện ra dưới ánh đèn vàng vọt của sân ga. Con Lượm đưa tay che lại. Gã sếp giữ lấy hai tay của con Lượm và tiếp tục sờ mó cái lồn nó. Gã thô bạo bóp mạnh vào lồn con Lượm. Con Lượm cong người rên khẽ. Miệng thì luôn hồi la…”xin đừng… xin đừng…”
Gã xếp ga bóp lồn con Lượm một hồi rồi gã lại bóp vú. Đôi vú con nhỏ tí xíu, vậy mà gã lại nhồi, lại nắn không hề thương tiếc.
Bóp vú, lồn một hồi, dường như chính gã cũng không thể nào chịu nổi cái cảm giác kích thích cứ dâng trào lên. Gã nhìn vào cái lồn đỏ au, hai cái mép sưng phù, mọng nước. Nó kích thích gã quá, khêu gợi gã quá. Gã cúi xuống liếm nhẹ lên cái mu lồn con Lượm. Con Lượm giật bắn người. Toàn thân nó run lên bần bật, những cái run không phải vì mưa lạnh mà vì cái lưỡi kích thích của gã xếp ga. Giờ đây con Lượm không còn dãy dụa nữa. Dường như chiếc lưỡi quá kích thích. Con Lượm phó mặc cho gã muốn làm gì thì làm. Gã nhẹ nhàng dùng hai tay banh hai mép lồn con nhỏ ra. Nước lồn chảy ra lênh láng trên mép gã. Gã liếm hết. Lúc gã banh hai mép lồn ra, cái hột le đỏ hồng cũng dựng lên công kích. Gã đánh nhẹ đầu lưỡi vào chỗ ấy làm người con Lượm ưỡng lên như thể con tôm đang bỏ vào nồi nước đun sôi. Gã liếm, gã bú, gã mút hết những gì trong lồn con Lượm ứa ra. Vừa bú lồn, gã lại vừa với tay lên trên ngực con nhỏ mà bóp mà nhồi.
Gã xếp ga chịu hết nỗi. Gả mở khóa quần Tây màu cứt ngựa và cả cái quần cụt mà gã đang mặc ra. Con cặc gã đã căng cứng từ lúc nào. Giờ được thoát khỏi vòng kìm hãm, nó hùng dũng đứng lên. Đầu cặc đỏ ối, bóng lưỡng. Chính giữa đầu cặc là một khẽ rãnh nhỏ có một vài giọt nước đang rỉ. Trên mu gã là những sợi lông quăn đen mọc xung quanh lấy thân cặc. Dưới chút nữa là hai hòn dái săn cứng bám sát vào gốc cặc. Con cặc gã thật bự so với những con cặc của tụi con nít mà Lượm đã từng thấy. Con cặc nó ngóc đầu và luôn luôn giật giật. Lượm thấy vậy hoảng hồn, vùng dậy. Gã nhanh tay hơn, chụp lấy người con Lượm và đè xuống. Gã ấn con cặc của gã vào mép lồn của Lượm. Cái lồn nhỏ nhắn, trơn tuột cứ đẩy con cặc của gã ra. Gã chọt vào rồi lại chọt, nhưng vô dụng. Gã càng tức điên lên. Gã đè mạnh con Lượm xuống và dùng thân gã kẹp lấy mình Lượm lại. Còn hai tay gã lại banh rộng hai mép lồn Lượm ra. Gã thấy được cái lỗ lồn nằm sát lỗ đít của Lượm rồi ấn vào ấy.
– Phựt… Á… Ây da… Đau quá.
Lượm rên rỉ khóc. Gã để nguyên con cặc trong lồn Lượm một hồi rồi bắt đầu kéo nó ra, thụt vào. Nhè nhẹ, nhè nhẹ rồi tăng dần vận tốc. Gã tăng nhanh, mạnh. Tiếng phì phập, chèm nhẹp, anh ách của lồn cặc chạm nhau càng làm kích thích gã. Gã làm mạnh dần. Mồ hôi gã nhỏ xuống, từng giọt và từng giọt, xuống bụng con nhỏ. Càng ngày gã càng hăng. Gã hăng sức như thể một con sói đói lâu ngày được miếng mồi ngon.
“Phầm phập, ì ạch” vang lên. Lồn con Lượm nhỏ, khít rịt bó sát cả con cặc gã, như thể xiếc lấy chặt lấy cặc gã làm gã chịu không nổi nên đầu hàng sớm. Gã nắc mạnh thêm vài cái nữa, người gã run bần bật. Gã vội rút cặc gã ra khỏi lồn Lượm, nhắm nghiền mắt, hẩy người lên phía trước, và xịt những dòng nước trắng đục ra trên bụng, trên ngực, và ngay cả trên mặt Lượm. Xịt xong những dòng khí, gã nhìn lại lồn Lượm. Cái lồn chèm nhẹp dính đầy khí trắng và máu trinh túa ra từ lỗ lồn.
Gã vội kéo cái quần cụt lau chùi con cặc gã và lau lồn cho Lượm. Gã đứng dậy và ngồi trên cái băng ghế đưa mắt nhìn Lượm. Gã im lặng. Con Lượm chui vào cái bao bố và thút thít khóc. Nó khóc mãi cho đến gần sáng mới thiếp.
— Hết —