Phần 97
Lạc Nam điều khiển Bá Vũ Điện hướng về Chân Võ Thần Cung xuất phát…
Bất quá trước đó, hắn truyền âm cho Khương Lê thông báo:
“Ta ghé qua chỗ Chân Mật rồi sẽ đến Đạo Hành Điện gặp nàng.”
“Ta chờ được mà.” Khương Lê nhẹ giọng đáp lại.
“Khương Lê à, ta muốn nàng hiểu các nàng đều không thể thiếu đối với ta, nhưng ta không thể phân thân để có thể đến tất cả địa điểm cùng một lúc được.” Lạc Nam ôn nhu nói:
“Chân Mật ưa thích làm nũng và giận dỗi, còn nàng thì lại điềm tĩnh và hiểu chuyện, nên ta liên hệ báo trước một tiếng, mong nàng đừng trách ta lưu Đạo Hành Điện lại sau cùng, đừng cảm thấy uỷ khuất.”
“Cái tên ngốc nhà chàng.” Khương Lê hừ một tiếng:
“Lo xa quá đó, ta không phải người tính toán như vậy.”
“Hehehe, lo xa còn hơn chọc nàng giận, chẳng may ta không hỏi được vợ thì sao?” Lạc Nam cười xấu xa:
“Nàng biết ta là kẻ tham lam, phải cưới cho bằng hết mới chịu.”
“Yên tâm đi, ta đã nhìn trúng thì chàng chạy không thoát.” Khương Lê nói:
“Người ta dẫn chàng đi gặp mẫu thân rồi, nếu để chàng chạy, biết giấu mặt vào đâu?”
“Thế còn phụ thân của nàng thì sao?” Lạc Nam dò hỏi.
“Chàng tài cao gan lớn, phụ thân cũng không ăn thịt chàng đâu.” Khương Lê bật cười:
“Ngay cả ải của họa Thần Đạo Chủ đã vượt qua được rồi, còn ngại gì nữa hả?”
“Nàng biết chuyện rồi à?” Lạc Nam kinh ngạc.
“Tin tức ở các đại thế lực tuyên truyền rất nhanh, có tên yêu nghiệt vượt cấp đại bại Lâm Thiên, bất khuất vượt qua thử thách của nhạc phụ đại nhân để có được đệ nhị mỹ nhân Đạo Địa, đây chính là một đoạn truyền kỳ khiến thế nhân bàn luận say sưa a.” Khương Lê trêu tức nói.
Lạc Nam tặc lưỡi, thật không ngờ chuyện ở Tam Đạo Môn lan truyền nhanh đến như thế…
“Họa Thuỷ không phải đệ nhị mỹ nhân, bất kể Khương Lê hay họa Thuỷ… tất cả các nàng đối với ta đều là đệ nhất mỹ nhân.” Lạc Nam đính chính.
“Sợ cái miệng của chàng.” Khương Lê yêu kiều hừ một tiếng:
“Mẫu thân gọi thiếp rồi, chàng đừng nóng vội, ta cũng không chạy trốn đâu.”
Nói xong cắt đứt truyền âm…
Lạc Nam nở nụ cười, hắn đối với Khương Lê từ trước đến nay luôn có một loại cảm giác “tương kính như tân”.
Trong bốn nữ nhân, hắn lưu nàng đến cuối cùng cũng khó tránh khỏi thiệt thòi cho nàng… hắn rất chú trọng cảm xúc của nàng nên mới liên lạc để an ủi trước một tiếng.
Như đã nói, đối với mỗi hồng nhan của mình, Lạc Nam luôn quan tâm dù là những gì nhỏ nhất.
Các nàng đã bao dung chấp nhận một mình hắn, vậy thì hắn cũng phải biểu hiện cho xứng đáng với từng người…
Tốc độ của Bá Vũ Điện rất nhanh, không lâu sau… Chân Võ Thần Cung hiện ra trong tầm mắt.
Hít sâu một hơi, Lạc Nam mặt dày chắp tay cao giọng quát:
“Tiểu tế Lạc Nam, đến Chân Võ Thần Cung bái phỏng nhạc phụ Chân Võ Đạo Chủ.”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ Chân Võ Thần Cung đột nhiên chấn động.
Sau đó bên ngoài cung điện cao chót vót, Trận Văn chói sáng, Đại Trận kích hoạt, hình thành 9999 bậc thang từ thấp đến cao.
Chưa dừng lại ở đó…
ĐINH… ĐINH… ĐINH… ĐINH…
Theo từng thanh âm nặng nề vang lên, bên trên mỗi một bậc thang lại giáng xuống một vò rượu lớn.
Ứng với 9999 bậc thang chính là 9999 vò rượu.
Lạc Nam còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, một thanh âm nam tử uy nghiêm trầm thấp vang lên:
“Muốn làm con rể của bổn tọa, phải xem tửu lượng của ngươi thế nào đã!”
“Tửu lượng?”
Lạc Nam sắc mặt trở nên cực kỳ cổ quái…
Thân là cường giả Thiên Đạo Cảnh, thế gian đã có rất ít loại rượu có khả năng làm hắn say…
Dù là những loại rượu cấp bậc Thiên Đạo, sợ rằng hắn có thể tiêu thụ số lượng không giới hạn mà chẳng biết say là gì.
Tuy nhiên hắn không cho rằng đường đường là Chân Võ Đạo Chủ sẽ đi làm trò mèo, rượu ông ta lấy ra chắc chắn không phải thứ đơn giản.
“Tiểu tế chấp nhận thử thách.”
Lạc Nam chắp tay hướng về phía Chân Võ Thần Cung cao giọng nói.
Hít sâu một hơi, hắn đặt chân bước lên bậc thang đầu tiên.
Khoảnh khắc đó, bậc thang dưới chân như có trọng lực cực mạnh tác động vào chân hắn, đồng thời từ trên cao có thêm một cổ uy áp cấp Thần Đạo đè nặng lên vai hắn…
Hai chân của hắn như đeo gông cùm xiềng xích, trên vai như gánh cả một ngọn núi khổng lồ.
Lạc Nam cười nhạt, cũng không có gì đáng ngại.
Hắn nâng lên vò rượu nặng nề mà phải hai tay mới ôm xuể, bật nắp vò… một mùi hương như thảo dược, cây rừng dễ chịu lan tràn vào trong mũi.
Khuôn mặt Lạc Nam đổi sắc, loại rượu này hắn từng có duyên được uống một lần.
Chính là Man Thần Tửu của Man Lực Thần Ngưu Tộc ngâm ủ luyện chế, nồng độ cực kỳ mạnh, uống vào như được rèn luyện từ cốt cách cho đến lục phủ ngũ tạng, ngay cả máu huyết cũng phải sục sôi, giá trị vô cùng.
Lần trước ở Man Thần Sơn có uống mấy chén với Man Lực Tộc Trưởng đã khiến đầu óc có phần lâng lâng, hiện tại đối mặt với 9999 vò… cũng không phải dễ tiêu.
Cửa ải này không dễ dàng vượt qua…
“Bất quá như vậy mới thú vị, haha.” Lạc Nam sảng khoái cười một tiếng, ngửa đầu đổ rượu vào trong miệng.
Ực ực ực…
Một hơi uống cạn vò rượu đầu tiên, toàn thân phát nhiệt.
Đặt chân bước lên bậc thang thứ hai, cảm giác nặng nề dưới chân và sự đè ép trên vai lại gia tăng gấp đôi.
Lại một vò Man Thần Tửu được uống cạn.
Tốc độ nốc rượu và leo thang của Lạc Nam là rất nhanh, chỉ trong vòng vài phút ngắn ngũi đã leo lên hơn trăm bậc…
Vô số đệ tử, thành viên của Chân Võ Thần Cung tụ tập xung quanh xem náo nhiệt, ánh mắt hài hước nhìn lấy Lạc Nam như muốn chờ đợi hắn sẽ xấu mặt.
Kể từ khi Chân Mật có được Thanh Thiên Trùng Ngưu mang huyết mạch của Man Lực Thần Ngưu, quan hệ giữa Chân Võ Thần Cung và Man Lực Thần Ngưu đã trở nên khá thân thiết, cao tầng của hai thế lực thường xuyên qua lại với nhau.
Chân Võ Thần Cung cũng nhân cơ hội đó đem các tài nguyên, sản vật khai thác được ở Đạo Địa cùng với Man Lực Thần Tộc giao dịch trao đổi… mang về một lượng lớn Man Thần Thuỷ và Man Thần Tửu để bồi dưỡng đệ tử.
Các đệ tử của Chân Võ Thần Cung thừa biết sự lợi hại của Man Thần Tửu, đây chính là loại rượu mà ngay cả Thần Đạo Cảnh uống nhiều cũng phải say, hơn nữa nó sẽ bí mật ngấm dần, ngấm dần khiến ngươi không kịp phản ứng, cho đến lúc bất tỉnh nhân sự.
Nghe nói ngay cả các vị Đạo Chủ và Man Lực Tộc Trưởng sau khi cùng nhau nâng chén ba ngày ba đêm, uống hết một vạn vò cũng đều ngã lăn ra đất…