Phần 88
Thành công thông qua lĩnh vực Luyện Khí, Lạc Nam lại được Thái Diễm bồi dưỡng phương diện phù chú…
Bất quá sau khi trao đổi một thoáng, ngay cả Thái Diễm cũng bị trình độ của Lạc Nam dọa sợ.
Có một số kiến thức ở lĩnh vực luyện chế phù chú hắn còn biết nhiều hơn cả nàng, có những lý giải khiến nàng cũng phải lau mắt mà nhìn.
“Ngươi học được từ đâu?” Thái Diễm tấm tắt lấy làm kỳ lạ hỏi.
“Từ thê tử của ta a, ta có mấy vị thê tử là Phù Sư…” Lạc Nam nửa thật nửa giả đáp.
Đúng là hắn học được từ chỗ Bảo Kiều và Điêu Thuyền ở lĩnh vực này, nhưng trước đó các nàng cũng đã được thỉnh giáo Phù Tổ tại Phá Đạo Hội, còn nhận được truyền thừa của Phù Sư Thượng Cổ tại Thâm Uyên Chư Thần.
Cho nên những hiểu biết của Lạc Nam về phù chú là đến từ nơi đó.
Thái Diễm tuy là nhân vật toàn diện… nhưng ở lĩnh vực Phù Chú nàng chắc chắn không thể nào sánh bằng một kẻ cuồng nhiệt, cả đời sống chết với lĩnh vực phù chú như Phù Tổ.
Phải biết rằng Thái Diễm chưa thể sáng tạo ra Tổ Phù nhưng Phù Tổ đã làm được điều đó.
Thế nên khi Lạc Nam nói ra những kiến thức và lý giải đạt được từ chỗ Phù Tổ, Thái Diễm kinh ngạc là điều dễ hiểu.
“Các thê tử? Xem ra ngươi cũng rất đào hoa.” Thái Diễm ánh mắt lóe lên.
“Thê tử của đệ tử từng có cơ duyên học tập ở chỗ một vị Phù Sư cao cấp, đệ tử cũng là nhờ đó mà hiểu biết.” Lạc Nam lựa lời giải thích.
“Phù Sư cao cấp đó là ai? Có thể giới thiệu cho bổn tọa không?” Thái Diễm biểu lộ hứng thú.
Chỉ sau một phen trao đổi ngắn ngũi với Lạc Nam, nàng nhận ra trình độ phù chú của vị kia vượt qua bản thân mình, cho nên muốn thỉnh giáo.
“Nếu có cơ hội, đệ tử sẽ giới thiệu cho hai vị nhận thức, về phần danh tính của vị tiền bối đó thứ lỗi không thể tiết lộ.” Lạc Nam đáp.
“Tốt lắm.” Thái Diễm nở nụ cười hài lòng:
“Kiến thức và hiểu biết của ngươi ở lĩnh vực phù chú này đã rất tốt, chỉ cần thăng cấp nữa mà thôi.”
“Nhờ Đạo Chủ chỉ điểm.” Lạc Nam chắp tay.
“Hãy luyện chế số lượng lớn Phù Chú mà ngươi có thể, ta sẽ góp ý nếu xuất hiện sai lần, đẳng cấp Phù Chú luyện ra phải ngày càng tăng lên.” Thái Diễm đề nghị.
Lạc Nam gật đầu, lúc này hắn lại áp dụng Toàn Chức Đạo Kinh cho quá trình luyện chế Phù Chú.
Hai tay của hắn liên tục hoạt động, thi triển các loại Phù Văn vẽ ra trên không trung.
Từ những Phù Chú đơn giản ban đầu như Dịch Không Phù giúp dịch chuyển không gian, Na Di Phù cao cấp hơn cũng dùng để bỏ trốn nhưng có thể na di đến vị trí cụ thể mà bản thân mong muốn, Ngự Thân Phù hỗ trợ phòng ngự, Phi Tốc Phù gia tăng tốc độ, Phản Kiếp Phù chống lại Đạo Kiếp, Ngũ Hành Phù bạo phát năm loại thuộc tính công kích, Dẫn Lôi Phù có thể dẫn Lôi Kiếp oanh tạc đối thủ…
Sau đó đến những phù chú cao cấp hơn như Chú Linh Phù có thể bùa chú, nguyền rủa linh hồn của mục tiêu, lại đến Oanh Không Phù phát ra sóng xung kích…
Lạc Nam mất ba tháng thời gian để luyện chế ra hàng loạt Phù Chú, trong quá trình này có những sai sót và thất bại, đặc biệt là ở những công đoạn thăng tiến tiểu cảnh giới.
Từ Thiên Đạo Phù Sư Sơ Kỳ đến Thiên Đạo Phù Sơ Viên Mãn phải trải qua bốn cột móc quan trọng.
Tuy rằng Lạc Nam có kiến thức nhưng cũng thất bại không dưới nghìn lần.
Cũng may có Thái Diễm giáo dục, chỉ điểm sai lầm của hắn ngay khi vừa mắc phải, dần dần nâng cao trình độ của hắn…
Mà Lạc Nam cũng không khiến Thái Diễm thất vọng, hắn thể hiện ra ngộ tính nghịch thiên, nàng chỉ cần nhắc nhở một lần, hắn lập tức có thể khắc phục vấn đề một cách hoàn hảo, không cần chỉ điểm đến lần thứ hai.
Hai người như chìm đắm vào thế giới riêng, Lạc Nam rốt cuộc đã có thể tự tay luyện chế ra Phù Chú cấp độ Thiên Đạo Cực Phẩm.
Thái Diễm cảm thấy tên đệ tử này quá mức yêu nghiệt, còn Lạc Nam thì lại cảm thấy nhờ có một vị Thần Đạo Phù Sư lợi hại chỉ điểm nên mình mới tiến bộ nhanh chóng như thế, nếu được cầm tay chỉ việc, một kèm một mà còn không nên thân, vậy hắn cũng quá vô dụng.
Cứ tưởng đã có thể thuận lợi thông qua cửa ải Luyện Phù, nào ngờ Thái Diễm đưa ra nan đề:
“Phù Sư thú vị ở chỗ có thể kết hợp với các lĩnh vực khác, chỉ những nhân vật có thể tinh thông đa lĩnh vực mới tạo ra được một số Phù Chú độc đáo, quý giá vô cùng.”
“Ví dụ như Thiên Đạo Thăng Khí Phù là loại phù có thể thăng cấp cảnh giới của Thiên Đạo Binh, đòi hỏi Phù Sư phải có trình độ Luyện Khí mới luyện chế ra được.”
“Lại ví dụ như Ngộ Vực Phù, đòi hỏi phù sư phải lý giải về các loại vực… mới có thể chế tạo ra.”
“Rồi lại như Giải Độc Phù, bắt buộc Phù Sư phải có hiểu biết nhất định về Độc Tu.”
“Còn có các loại Phù Chú kết hợp với Trận Pháp, đem Trận Pháp phong ấn bên trong lá phù, chỉ cần bóp nát là Trận Pháp lập tức được kích hoạt, nếu Phù Sư không kiêm Chiến Trận Sư… căn bản tạo ra không được.”
Thái Diễm nói: “Ngươi phải luyện ra những loại Phù đặc biệt như thế mới được phép thông qua cửa ải này.”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, hắn từng đạt được mấy thứ Phù Chú tương tự như thế từ Hệ Thống… vốn tưởng rằng chỉ có Hệ Thống mới cho ra được những loại Phù Chú độc đáo như vậy, bên ngoài hiếm khi thấy Phù Sư có thể tự chế ra, điển hình như Thăng Bảo Phù các loại…
Thì ra không phải chúng nó không tồn tại, mà đòi hỏi Phù Sư còn phải tinh thông các lĩnh vực khác để kết hợp vào.
Phóng nhãn khắp thiên hạ, số lượng Phù Sư như thế đếm được trên đầu ngón tay, Thái Diễm có lẽ là một trong số đó.
Hiếm có dịp được nhân vật như vậy bồi dưỡng, Lạc Nam làm sao có thể bỏ qua cơ hội?
Thế là hắn nhanh chóng vào việc…
Đầu tiên, Lạc Nam muốn thử chế tạo Thăng Bảo Phù, thứ phù chú mà hắn thường được Hệ Thống ban tặng để thăng cấp Pháp Bảo.
Để luyện Thăng Bảo Phù, đòi hỏi hai lĩnh vực là Phù Sư và Luyện Khí Sư kết hợp.
Lạc Nam lúng túng, tạm thời không biết phải bắt đầu từ đâu…
“Thế nào?” Thái Diễm nhếch môi cười.
“Đệ tử không biết.” Lạc Nam gãy gãy đầu, làm sao để đem quá trình thăng cấp pháp bảo dung hợp vào bên trong tấm Phù được?
Việc này không hề dễ dàng, nhìn chúng nữ Hậu Cung là hiểu… hầu hết pháp bảo, vũ khí của các nàng đều là do Ái Tâm luyện khí thăng cấp, trong khi mấy nữ Phù Sư như Bảo Kiều hay Điêu Thuyền cũng không thể giúp đỡ được gì.
Ngay cả hắn tinh thông hai nghề còn không làm được, thì Phù Sư thuần tuý như các nàng sao có thể tạo ra Thăng Bảo Phù hay Thăng Khí Phù cơ chứ?
“Thả lỏng tinh thần!” Thái Diễm nói.
Lạc Nam gật đầu, chăm chú nhắm hai mắt lại.
Thái Diễm lại đặt ngón tay lên mi tâm của hắn…
Khoảnh khắc đó, tinh thần cả hai như hòa làm một.
Trong đầu của Lạc Nam hiện ra bóng dáng của Thái Diễm đang thăng cấp một kiện Pháp Bảo, nhưng kiện Pháp Bảo ở trước mặt nàng lại không có hình dạng rõ ràng, tất cả hiện ra chỉ là những thủ pháp, quá trình điều động quy tắc, điều khiển ngọn lửa…
Động tác của Thái Diễm mang đến một loại cảm giác, dường như bất cứ loại Pháp Bảo nào rơi vào tay nàng lúc này sẽ đều có thể thăng cấp thành công chỉ với một quá trình duy nhất.
Chưa dừng lại ở đó… hình ảnh thăng cấp pháp bảo của Thái Diễm bỗng nhiên hóa thành vô vàn điểm sáng, ngưng kết thành các loại Phù Văn, sau đó dung hợp thành một tấm Phù Chú.
Chính là Thăng Bảo Phù…
Đầu ngón tay rời khỏi mi tâm của hắn, thanh âm ôn hòa của nàng vang lên bên tai:
“Luyện ra Thăng Bảo Phù chẳng khác nào tự tay ngươi thăng cấp một kiện Đạo Bảo thật thụ cả, mấu chốt là đem quá trình đó dung hợp thành phù chú để có thể mang ra sử dụng bất cứ lúc nào… công đoạn này đòi hỏi sự kết hợp hoàn hảo giữa khả năng tưởng tượng và làm chủ quy tắc.”
Thái Diễm thử lấy ra một kiện Đạo Bảo cấp thấp, lại dùng tấm Thăng Bảo Phù vừa luyện xong bóp nát.
Phù Văn và Quy Tắc Chi Lực tỏa ra bao trùm Đạo Bảo…
Ngay lập tức, kiện Đạo Bảo này như đang được chính đôi tay và thủ pháp của Thái Diễm tác động, dần dần thăng cấp… trở thành một kiện Đại Đạo Bảo.
“Đệ tử thụ giáo.” Lạc Nam hít sâu một hơi, có cảm giác như được khai sáng.
“Còn nữa, ngươi ở trước mặt ta không cần giả thân phận.” Thái Diễm đột ngột nói.
Lạc Nam toàn thân chấn động, nhất thời cười khổ nói: “Xin lỗi Đạo Chủ vì đã che giấu bấy lâu…”
Hiển nhiên khi hắn chấp nhận thả lỏng tinh thần để cùng nàng trao đổi, thân phận của hắn cũng không thể che giấu được nàng.
“Lẽ ra bổn tọa có quyền trục xuất ngươi, nhưng nghĩ đến ngay cả Tổ Sư Gia cũng đã công nhận ngươi là đệ tử, bổn tọa không còn cách nào khác đành phải chấp nhận.” Thái Diễm ánh mắt có chút phức tạp nhìn hắn.
Hơn ai hết nàng hiểu rõ ràng, trong lúc tiếp nhận truyền thừa từ pho tượng của Tổ Sư, Lạc Nam buộc phải thả lỏng toàn bộ linh hồn… không thể che giấu lai lịch trước mặt Tổ Sư.
Nhưng Tổ Sư đã tán thành hắn, thậm chí chấp nhận đem Toàn Chức Đạo Kinh hoàn chỉnh truyền thụ cho hắn… vậy hắn chính là đệ tử của Toàn Chức Đạo Thống.
Trừ phi hắn làm ra hành vi phản bội sư môn, bằng không nàng không có lý do loại bỏ hay trục xuất hắn.
Lạc Nam động ý niệm, Thần Diện Mặt Nạ thu liễm, khôi phục dung mạo thật…
Ngũ quan tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, có phần cương nghị uy vũ kết hợp với nét yêu dị tà mị…
“Không tồi, so với khuôn mặt bình thường trước đó dễ nhìn hơn.” Thái Diễm cảm thán:
“Yêu nghiệt trên thế gian này quả nhiên không nhiều, đã có một tên Lạc Nam… thật khó để tên Tiểu Ma là một người khác.”
“Đạo Chủ xin hãy yên tâm, dù là Tiểu Ma hay Lạc Nam, đệ tử vĩnh viễn là người của Độ Đạo Môn và Toàn Chức Đạo Thống.” Lạc Nam trịnh trọng chắp tay hứa hẹn.
“Thế nếu Độ Đạo Môn và Phá Đạo Hội kết thù, ngươi sẽ đứng về phe nào?” Thái Diễm hài hước hỏi.
Lạc Nam không hề do dự đáp: “Đệ tử sẽ dùng cả tính mạng để hòa giải, trừ phi ta chết… ta sẽ không để Phá Đạo Hội và Độ Đạo Môn đối nghịch.”
Thấy hắn trả lời dứt khoát và chân thành như vậy, Thái Diễm xem như hài lòng, hé môi nói:
“Ngươi nên cảm ơn tổ sư gia, bằng không sự đột nhập nằm vùng của ngươi dù mang ý đồ tốt hay xấu cũng sẽ khiến cao tầng Độ Đạo Môn bất mãn, cụ thể là bổn tọa.”
Không cần hỏi nhiều, nàng thừa hiểu mục đích tên này gia nhập Độ Đạo Môn ngoại trừ việc lôi kéo thế lực của mình nghiêng về Phá Đạo Hội ra thì chẳng còn gì khác.
Nếu hắn có ý đồ bất chính hay dụng ý xấu xa từ ban đầu, Tổ Sư Gia đã không công nhận hắn rồi.
Một phần nguyên nhân khiến Thái Diễm không quá tức giận là vì nàng nổi lòng ái tài.
Bất kể là thiên phú, ngộ tính hay sự quyết tâm cố gắng của Lạc Nam đều khiến nàng ưa thích…
Lần đầu tiên Toàn Chức Đạo Thống có được một tên đệ tử hợp khẩu vị của nàng đến như thế.
Có thể nói Lạc Nam đã thành công thuyết phục nàng công nhận hắn bằng chính tài năng của hắn.
“Đạo Chủ, chẳng may Vực Thần Đạo Thống và Thiên Âm Đạo Thống không công nhận đệ tử thì sao?” Lạc Nam dò hỏi.
“Ngươi là người của Toàn Chức Đạo Thống, chỉ cần bổn tọa công nhận ngươi thì hai Đạo Thống kia sẽ không có ý kiến gì.” Thái Diễm nói thẳng:
“Đương nhiên điều này không đồng nghĩa ta hay bọn họ sẽ đồng ý nghiêng về Phá Đạo Hội.”
“Ngươi là ngươi, Phá Đạo Hội là Phá Đạo Hội… bổn tọa và Độ Đạo Môn sẽ không gộp chung vào.”
Lạc Nam âm thầm mừng rỡ, lại được đà cắn răng hỏi lấn tới: “Vậy nếu đệ tử mạo muội muốn Độ Đạo Môn đứng về phía Phá Đạo Hội thì sao?”
“Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi, hãy làm gì đó thuyết phục được ba vị Đạo Chủ.” Thái Diễm mỉm cười.
“Khà khà, đệ tử muốn thuyết phục người.” Lạc Nam ánh mắt tỏa sáng, tràn ngập mong đợi nhìn Thái Diễm:
“Xin Đạo Chủ hãy nói, làm thế nào để người chấp nhận ủng hộ Phá Đạo Hội?”
Thái Diễm hơi suy tư… hiển nhiên đang suy nghĩ điều kiện, cuối cùng hạ quyết định:
“Lần này ở Bách Đạo Đại Hội, chỉ cần ngươi lấy tư cách đệ tử của bổn tọa toàn thắng trên mọi lĩnh vực, bổn tọa sẽ ủng hộ ngươi, thậm chí giúp ngươi thuyết phục Cầm Di sư tỷ và Bùi Nhật Linh sư huynh.”
Lạc Nam rùng mình, đây là một thử thách cực đại…
Sở trường lớn nhất của hắn chính là chiến lực, hắn tự tin mình gần như vô địch trong cùng cấp.
Nhưng ở các phương diện Luyện Đan, Luyện Khí, Phù Chú, Trận Pháp… vân vân… hắn không dám công nhận mình đứng thứ nhất, cũng chưa từng tỷ thí ở các lĩnh vực này với người khác tại Đạo Giới.
“Thế nào? Không dám sao?” Thái Diễm nhếch miệng khiêu khích.
“Sao lại không dám?” Lạc Nam hít sâu một hơi, nghiêm túc nói ra:
“Mong được Đạo Chủ dốc lòng bồi dưỡng, đệ tử sẽ không để người thất vọng.”