Phần 78
“Hự…”
Một cổ áp bách cực mạnh đem Minh Hà trấn áp trên mặt đất, màn nước không gian do nàng tạo ra vỡ vụn…
“Yêu Chỉ Hân.” Lạc Nam sắc mặt kịch biến.
“Haha, nữ nhân này rốt cuộc chịu ra tay, tiểu súc sinh ngươi chết chắc rồi.” Cao Tuyệt, Bách Tà Quân đám người ngửa đầu cuồng tiếu.
Bên trong Đạo Yêu Thần Cung, Yêu Mị Uyển nhìn thân ảnh của đại tỷ đằng không lao đi, đáy lòng mãnh liệt trầm xuống, thầm mắng một tiếng:
“Cái tên này hết chỗ chiến đấu rồi sao? Vậy mà đại chiến ở Đạo Vực để sư tỷ đánh hơi được.”
Nói xong nàng cũng hóa thành luồng ánh sáng như lưu tinh bay vọt theo, chỉ có thể tùy cơ ứng biến…
“Phạt Viêm Trảm – Nộ Hải Trảm!”
Loạn Thuỳ Trân cùng Loạn Ninh Lam liên thủ vung kiếm trảm ra, hai nàng hợp lực thành công chém tan áp bức đang đè nặng trên cơ thể Minh Hà.
Minh Hà phản ứng rất nhanh, lại một lần nữa tạo ra màn nước để mấy người bỏ trốn.
Đáng tiếc tốc độ của Thần Đạo Viên Mãn thật sự là quá nhanh, Yêu Chỉ Hân đã ngự trị trên bầu trời…
GÁY!
Theo một tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần vọng lên từ thể nội của nàng, sau lưng Yêu Chỉ Hân hiện ra một tôn phượng hoàng toàn thân trong suốt như pha lê, những sợi lông vũ phản chiếu bên dưới ánh mặt trời vô cùng cao quý.
Phượng Hoàng tung cánh, vô vàn sợi lông vũ trong suốt bắn ra cắm vào không gian hình thành một toà lao ngục phong tỏa toàn bộ chiến trường.
RĂNG RẮC…
Màn nước của Minh Hà một lần nữa vụn vỡ, ở trong phạm vi của những sợi vũ phượng này, Yêu Chỉ Hân đã chính thức làm chủ.
“Đó là Chủ Không Thần Phượng, một trong những chiến sủng cường đại của Đạo Yêu Cung Chủ.”
Rất nhiều cường giả lên tiếng kinh hô.
Đạo Yêu Thần Cung cũng là một thế lực ngự thú, nơi nhân loại và yêu tộc liên hợp phát huy sức mạnh, Yêu Chỉ Hân đương nhiên cũng sở hữu rất nhiều chiến sủng hùng mạnh.
Trong đó Chủ Không Thần Phượng là phượng hoàng tộc biến dị nổi tiếng của Yêu Chỉ Hân, được xưng là một trong những loài Thần Thú thống trị, làm chủ không gian hàng đầu thiên địa.
“Chết tiệt…” Lạc Nam nghiến chặt hàm răng.
“Phá Đạo Hội hành tung quỷ dị, thần bí khó lường… khó khăn lắm ngươi mới hiện thân, đừng mơ chạy trốn.”
Yêu Chỉ Hân thẳng thừng tuyên bố, trong tay hội tụ Yêu Thần Lực và Thần Đạo Quy Tắc Viên Mãn, hình thành một cái lồng chim chụp thẳng xuống đầu Lạc Nam.
Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Trân ngăn cản ở trước mặt của hắn, hai vị nữ kiếm thần bạo phát toàn bộ lực lượng trong khả năng của mình, Diêm Ly Kiếm cùng Lam Thuỷ Kiếm gào thét trảm ra.
OÀNH…
Thiên địa nổ tung, hai nàng liên tục lùi bước… nhưng cũng thành công đẩy lùi lồng chim của Yêu Chỉ Hân.
“Thì ra là hai nữ Kiếm Thị năm đó của Loạn Phàm, các ngươi thực lực không tệ… nhưng còn chưa đủ ngăn cản bổn cung.” Yêu Chỉ Hân hờ hững nói, tóc dài tung bay.
GÁY!
Chủ Không Thần Phượng phá thể bay ra, lao đến vây khốn Loạn Ninh Lam cùng Loạn Thuỳ Trân, thi triển Cương Không Lĩnh Vực biến không gian trở nên cứng rắn như kim cương vây khốn các nàng.
Mà Yêu Chỉ Hân càng là như quỷ mị hiện thân trước mặt Lạc Nam, một tay hướng về cổ hắn chụp đến như muốn xách cổ gà.
Lạc Nam sắc mặt khó coi, nữ cường nhân này thật sự quá mạnh, tốc độ nhanh đến mức hắn không theo kịp.
Mắt thấy Lạc Nam sắp bị túm lấy…
XÀ… XÀ… XÀ…
Bầu trời bỗng nhiên xuất hiện hàng vạn con đại xà khổng lồ, chúng nó mang theo kịch độc không biết sống chết lao vọt đến, vậy mà cắn nát toàn bộ lông vũ phượng hoàng khảm nạm không gian.
Một con Thần Độc Xà xuyên qua thời không lao thẳng đến vị trí của Yêu Chỉ Hân và tự bạo.
BÙM!
Vụ nổ dữ dội khiến Yêu Chỉ Hân bị đánh lui hàng trăm bước, mà Lạc Nam cũng bị phản chấn bay vọt ra ngoài.
“Minh Hà!”
Nhân cơ hội khó được, hắn gầm lên một tiếng.
Màn nước mở ra, Lạc Nam ôm lấy Minh Hà nhảy vào.
Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Trân cũng bạo phát kiếm kỹ mạnh nhất thoát khỏi sự đeo bám của Chủ Không Thần Phượng, lao thẳng vào bên trong màn nước không gian.
“Đứng lại!” Yêu Chỉ Hân tức giận, tung một chưởng đánh ra.
ẦM!
Không gian sụp đổ, đáng tiếc khả năng của Minh Hà quá mức kinh người, chỉ cần có một cơ hội nhỏ nàng đã thành công mang theo tất cả đào thoát.
“Vạn Xà Cốc Chủ, ngươi có ý đồ gì?”
Yêu Chỉ Hân phẫn nộ thở hổn hển, hướng về phía Đại Hoang Thương Khung quát lớn, thanh âm như sấm chấn động cửu tiêu khiến vô số xà yêu thổ huyết.
Sắc mặt đám người Bách Tà Quân, Cao Tuyệt, Ngự Phách Sơn trở nên cực kỳ đặc sắc…
Vốn tưởng rằng có Yêu Chỉ Hân ra tay, kết quả của Lạc Nam đã như cá lọt lưới…
Vậy mà nửa đường giết ra một vị Vạn Xà Cốc Chủ phá hư.
Ngăn cản được một vị Thần Đạo Viên Mãn, chỉ có thể là Thần Đạo Viên Mãn.
“Khanh khách, vừa đột phá Thần Đạo Viên Mãn muốn thử tay một chút mà thôi, Chỉ Hân tỷ tỷ bớt giận.” Tiếng cười yêu mị của Vạn Xà Cốc Chủ vọng lên:
“Hôm nào rảnh rỗi, muội sẽ đến Đạo Yêu Thần Cung bồi tội.”
“Ngươi…” Yêu Chỉ Hân ánh mắt như muốn phún hoả, hiển nhiên không tin lời ma quỷ của Vạn Xà Cốc Chủ.
Chỉ là nữ nhân này đột nhiên ra tay phá hư chuyện tốt là muốn thị uy hay có ý đồ gì khác?
Nếu là trước đây, Yêu Chỉ Hân sẽ không ngại san bằng Vạn Xà Cốc.
Nhưng hiện tại Vạn Xà Cốc Chủ đã đột phá Thần Đạo Viên Mãn, một vị Oa Xà Thần Mẫu tu vi cao thâm như vậy, ngay cả Yêu Chỉ Hân cũng không dám xem thường.
Phải điều tra rõ ràng mọi việc…
“Các ngươi nhớ lấy, chuyện hôm nay bổn công chúa sẽ không quên.” Hoài Khánh bất mãn nhìn đám người Bách Tà Quân.
Hiển nhiên việc đám người này dám phá hư trận chiến đang cao trào của mình đã khiến nàng ghi hận.
“Mau chia người đi tìm, chắc chắn chúng chưa chạy xa được.” Bách Tà Quân đám người không thèm để ý đến Hoài Khánh, nhanh chóng phân phó các thuộc hạ.
Toàn trường thoáng chốc đã giải tán, nhưng chiến lực kinh khủng của vị Bá Chủ kia đã khắc sâu vào tâm trí của mỗi sinh linh Đạo Vực…
Thiên Đạo Viên Mãn kịch chiến Thần Đạo Trung Kỳ, chưa từng nghe qua cũng chưa từng thấy qua trong lịch sử.
“Vì sao Vạn Xà Cốc Chủ ra tay?”
Yêu Mị Uyển đứng ở một bên nhíu mày lẩm bẩm…
“Phù… may mắn quá.”
Sát Chiến Điện, Lạc Nam cùng mấy nữ chật vật hiện ra.
Yêu Chỉ Hân là một trong những nhân vật cấp trùm cuối ở Đạo Vực, cường giả như vậy xuất thủ… thật sự xém chút đã có thể chế ngự hắn rồi, nhất là khi trước đó còn tiêu hao rất nhiều khi chiến đấu với yêu nghiệt như Hoài Khánh.
“Thiếu chủ, ngươi và Vạn Xà Cốc Chủ chẳng lẽ có một chân à?” Loạn Thuỳ Trân kỳ quái nhìn Lạc Nam hỏi:
“Vì sao nàng ra tay giúp ngươi?”
Loạn Ninh Lam và Minh Hà cũng nghi ngờ nhìn hắn, hiển nhiên cảm thấy lời của Loạn Thuỳ Trân không phải không khả thi.
“Ta cũng không biết.” Lạc Nam cười khổ đáp, nếu hắn và Vạn Xà Cốc Chủ có mờ ám… hắn còn sợ Yêu Chỉ Hân cái rắm a, trực tiếp chơi Cấm Chiêu – Triệu Hoán Lão Bà Chi Thuật là xong.
“Không có gì là ngẫu nhiên.” Bích Tiêu cùng Đông Hoa thong dong bước đến.
“Vạn Xà Cốc Chủ chẳng lẽ cũng là thành viên của Phá Đạo Hội?” Hai mắt Lạc Nam sáng rực hẳn lên.
“Nằm mơ đi!” Bích Tiêu hừ một tiếng:
“Tiểu Cam đã cấp tốc thay ngươi cầu tình nên Vạn Xà Cốc Chủ mới đồng ý ra tay, bất quá lần này Phá Đạo Hội đã nợ nàng một ân tình rất lớn.”
“Thì ra là Cam Đại Miêu giúp đỡ.” Lạc Nam thở ra một hơi, mấy nữ nhân cũng bừng tỉnh.
“Nếu là như thế, việc Cam Đại Miêu là người của chúng ta đã bị Vạn Xà Cốc Chủ biết rồi.” Loạn Ninh Lam chau mày.
“Đương nhiên, việc này cũng đành chấp nhận.” Đông Hoa gật đầu:
“May mắn Tiểu Cam cũng rất được Vạn Xà Cốc Chủ sủng ái nên nàng mới nể mặt nó mà ra tay.”
“Nợ thì phải trả, chuyện này cứ tính lên đầu ta.” Lạc Nam chỉ đành chấp nhận.
Ân tình của một vị Thần Đạo Viên Mãn cũng không dễ dàng a…
Hắn lấy ra Rương Đặc Biệt Thiên Cấp, trong lòng nghiêm túc niệm:
“Nếu ngươi là thứ vô dụng, cũng không xứng đáng để ta liều mạng lần này a… hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.”
Không do dự, hắn đem Rương Đặc Biệt mở ra…
Một mặt hồ tĩnh lặng như gương xuất hiện, đưa mắt nhìn xuống dưới hồ chỉ thấy có vòng xoáy thần bí đang chậm rãi xoay tròn…
“Nhập Phàm Hồ, tạo ra những thế giới phàm nhân không chân thật nhưng lại thích hợp nhất với thiên phú của từng vị Bán Thần Cảnh tiến hành hóa phàm trước khi đột phá Thần Đạo.”
Thông tin về cái hồ được truyền vào trong đầu Lạc Nam…
“Đồ tốt a.” Lạc Nam nhất thời kinh hỉ.
Các hồng nhan của hắn, thê tử của hắn tương lai không xa đều sẽ phải hóa phàm để đột phá Thần Đạo Cảnh.
Nhưng theo như hắn tìm hiểu, việc tiến nhập luân hồi vào thế giới phàm nhân là một cách ngẫu nhiên do Giới Linh Nguyên Giới quyết định, lợi ích từ quá trình đó thu được chưa chắc sẽ tối ưu nhất.
Còn Nhập Phàm Hồ này tuy chỉ là các thế giới mô phỏng, nhưng nó lại không khác gì thế giới thực, hơn nữa còn có thể tuyển chọn ra hoàn cảnh, quá trình hóa phàm để phù hợp nhất với mỗi một người tiến vào…
Quan trọng nhất, Lạc Nam cũng sẽ khó tránh khỏi lo lắng những biến cố sẽ xảy ra khi các thê tử và hồng nhan của mình hóa phàm ở thế giới thực… nhưng có Nhập Phàm Hồ thì tất cả mọi phiền toái đều đã được giải quyết.
“Không tệ chút nào…” Lạc Nam hài lòng cười haha:
“Ta có thể dùng cái hồ này không?”
“Không thể.” Kim Nhi lắc đầu: “Bất Hủ Diễn Sinh Kinh của công tử vượt ngoài khả năng mà Nhập Phàm Hồ có thể đánh giá và tiếp nhận để tạo ra thế giới thích hợp với ngươi, ngươi chỉ có thể tự mình hóa phàm ở thế giới thực.”
“Vậy cũng được.” Lạc Nam cảm thấy không có vấn đề gì, quan trọng vẫn là các thê tử và hồng nhan mà thôi.
Hắn mang theo Nhập Phàm Hồ vào nơi ở của chúng nữ giới thiệu với các nàng, đặc biệt là mấy nữ sắp có dự định hóa phàm như Phương Du, Ngân Trinh, Loạn Thanh Quân đều vô cùng hưng phấn và hứng thú với công năng của cái hồ này…
Nếu đã có Nhập Phàm Hồ tiện lợi như vậy, các nàng đương nhiên không cần phải lăn lộn xa xôi đến thế giới bên ngoài…
Lạc Nam lưu Nhập Phàm Hồ tại tổng bộ Sát Chiến Điện, để ai cần đến có thể thoải mái sử dụng…
Đồ chơi từ Rương Đặc Biệt Thiên Cấp không để hắn thất vọng, xứng đáng thiếu nợ Vạn Xà Cốc Chủ một đại ân tình…
Mà theo tin tức về trận chiến giữa hắn và Ngự Long Công Chúa ngày một lan truyền rộng rãi.
Điểm Danh Vọng lấy tốc độ chóng mặt gia tăng…