Phần 7
Lạc Nam trong vai Chiến Pháp Đạo Chủ – Vương Tùng trở về Chiến Pháp Đạo Thống cùng với hai vị trưởng lão và mấy tên hộ pháp.
Vừa mới về đến, hắn lập tức lấy ra Lệnh Bài Đạo Chủ tuyên bố:
“Toàn bộ Chiến Pháp Đạo Thống tập hợp, xuất chinh tiêu diệt Sát Pháp Đạo Thống.”
Lời vừa nói ra, Đạo Thống từ trên xuống dưới sắc mặt đột biến, là ai chọc giận Đạo Chủ rồi? Vậy mà phát động Đạo Thống Chi Chiến?
Nhưng ở tại Đạo Thống, lời của Đạo Chủ giống như thần minh hạ chỉ, không ai dám không tuân.
Ngay lập tức, từ đệ tử, quân đội cho đến lực lượng cao tầng đều cấp tốc tập hợp…
XOẸT.
Một thân ảnh già nua như lưu tinh lao vọt đến trước mặt Lạc Nam, cung kính chắp tay hỏi:
“Đạo Chủ, vì sao vội vàng như vậy?”
Lão già này chính là Đại Trưởng Lão của Chiến Pháp Đạo Thống – Vương Chuẩn.
“Ý bổn Đạo Chủ đã quyết, trước đánh rồi giải thích sau.” Lạc Nam bá đạo nói.
Vương Chuẩn sắc mặt khẽ biến, nội tình của Chiến Pháp Đạo Thống và Sát Pháp Đạo Thống là ngang nhau, nếu như đại chiến cho dù chiến thắng thì chắc chắn sẽ phải trả cái giá nặng nề.
Như hiểu được nội tâm suy nghĩ của hắn, Lạc Nam trấn an một tiếng:
“Đại trưởng lão ngươi yên tâm đi, bổn Đạo Chủ đã có chi viện giải quyết tên Sát Pháp Đạo Chủ, đây là cơ hội tốt nhất để cường công Sát Pháp Đạo Thống khi Đạo Chủ của bọn hắn vắng mặt.”
“Thì ra là thế.” Đại trưởng lão bừng tỉnh đại ngộ, nhất thời hưng phấn đi tập hợp lực lượng.
Các vị Chiến Trận Sư toàn lực ra tay, một cái Truyền Tống Trận khổng lồ nhanh chóng được hình thành.
Lạc Nam nở nụ cười tà, dẫn dắt mười vạn tu sĩ Chiến Pháp Đạo Thống bùng phát tu vi lao thẳng vào Truyền Tống Trận.
Bên ngoài địa bàn của Sát Pháp Đạo Thống…
Một Truyền Tống Trận cự đại nhanh chóng mở ra giữa bầu trời, hai con Kim Khôi và Ngân Khôi dưới sự điều khiển của Lạc Nam như hai ngọn núi nặng nề lao vọt xuống.
OÀNH OÀNH…
Đại Trận Phòng Ngự của Sát Pháp Đạo Thống lập tức bị chúng nó nện đến nổ tung.
“Chuyện gì xảy ra? Kẻ phương nào dám đến Sát Pháp Đạo Thống gây sự?”
Biến cố quá đột ngột khiến một đám trưởng lão của Sát Pháp Đạo Thống vừa giận vừa sợ.
“Sát!” Lạc Nam ngửa đầu gầm thét, Ngân Khôi cùng Kim Khôi dưới sự khống chế của hắn chủ động lao vào địa bàn địch nhân mở đường.
Ở phía sau lưng, tất cả thành viên của Chiến Pháp Đạo Thống dưới sự dẫn dắt của Vương Long và Vương Vũ bạo phát Vô Tận Chiến Kinh, Chiến Thế hoành hành, nghiền ép trực diện.
“Chiến Pháp Đạo Thống? Các ngươi muốn chết!” Bảy vị trưởng lão của Sát Pháp Đạo Thống rống to:
“Mau truyền tin cho Đạo Chủ trở về, tất cả đệ tử theo các trưởng lão tiến lên nghênh địch.”
“Giết!”
Từng thanh đại đao được rút ra, Sát Pháp Đạo Thống thi triển Đao Pháp kết hợp với Sát Vực vô cùng dữ dội, ngạnh kháng trực diện Chiến Vực của Chiến Pháp Đạo Thống.
Chỉ trong nửa ngày ngắn ngũi, hai Đạo Thống có tiếng tăm tại Đạo Vực đã điên cuồng kịch chiến sinh tử… chấn động kinh nhân.
“Lớn mật!”
Cùng lúc đó, Sát Pháp Đạo Chủ – Tuần Lâm cũng nhận được tin tức Chiến Pháp Đạo Thống dám đột ngột động thủ với Sát Pháp Đạo Thống của mình.
Hắn bất chấp tất cả ra sức xé rách không gian, cũng mặc kệ mục tiêu cướp đoạt còn trốn trong khách điếm, cố gắng đuổi về Đạo Thống càng nhanh càng tốt:
“Vương Tùng, Tuần Lâm ta cùng ngươi không chết không ngớt.”
Nhưng mà ở giữa đường trở về trong không gian, Tuần Lâm lại xui xẻo gặp phải ba vị trưởng lão của Yểm Ma Điện.
Bọn hắn như u linh, thi triển thân pháp không phát ra một chút tiếng động nào, kết hợp với Yểm Ma cường hoành, chẳng khác nào sáu vị Hồn Thần Đạo vây giết một vị Thần Đạo Trung Kỳ.
Chỉ thấy Nhị Trưởng Lão thống ngự một tôn Thời Không Yểm Ma, kích hoạt Thời Không Thần Hồn khiến Linh Hồn của Tuần Lâm đứng im bất động.
Tam Trưởng Lão không bỏ qua cơ hội, Thần Viêm Yểm Ma xuất động mang theo ngọn lửa có thể diệt thần phun trào, thiêu đốt trực tiếp linh hồn của Tuần Lâm.
“AAAAA…”
Tuần Lâm tê tâm liệt phế gào thét như lệ quỷ, cơn đau khiến hắn như muốn chết đi sống lại, linh hồn bị thiêu đốt gần như sắp hóa thành hư vô.
Đây chính là sự đáng sợ của Hồn Tu, hơn nữa còn là Hồn Tu Sát Thủ, không phải tự nhiên mà Yểm Ma Điện lại trở thành thế lực sát thủ đứng đầu Nguyên Giới.
Bọn hắn ra tay đánh lén, nhưng toàn đánh lén vào tận linh hồn… nơi được xem là yếu điểm nhất của phần lớn tu sĩ.
Tuần Lâm lúc này đã xấu số trở thành nạn nhân…
Đại Trưởng Lão không bỏ qua cơ hội từ phía sau tập kích, đỉnh đầu hiện ra một con Yểm Ma khổng lồ há miệng, cắn nuốt toàn bộ Linh Hồn của Tuần Lâm vào bên trong…
Sát thủ ra tay chính là ngoan tuyệt và gọn gàng dứt khoát, huống hồ gì ba người còn dốc hết toàn lực đánh lén?
Tuần Lâm thậm chí còn chưa kịp thấy rõ dáng vẻ của những địch nhân đã triệt để hóa thành một cái xác không hồn.
Thần Đạo Trung Kỳ cấp cường giả, Đạo Chủ của Sát Pháp Đạo Thống nặng nề ngã xuống…
“Đi!”
Thu thập thi thể và tài sản của Tuần Lâm, ba vị trưởng lão như u linh tan biến mất dạng.
Ở tại Sát Pháp Đạo Thống, Lạc Nam nghe được đại trưởng lão báo cáo Sát Pháp Đạo Chủ – Tuần Lâm đã xong đời, hắn hài lòng gật đầu, vẫn lấy thân phận Chiến Pháp Đạo Chủ giữ thái độ ngạo nghễ nhìn xuống trận chiến của hai Đạo Thống.
Không lâu sau đó, Yểm Ma Đại Trưởng Lão thông qua Yểm Thiếu Chi Lệ đem đầu của Tuần Lâm gửi đến.
Lạc Nam nâng đầu Tuần Lâm trong tay, cao giọng tuyên bố:
“Sát Pháp Đạo Thống nhìn cho rõ đây, Đạo Chủ của các ngươi đã chết, quy hàng không giết.”
Không sai, Lạc Nam dự định từ giờ mình sẽ trở thành Chiến Pháp Đạo Chủ chấp chưởng Chiến Pháp Đạo Thống, đồng thời thu phục thêm Sát Pháp Đạo Thống, kết hợp hai Đạo Thống thành một, dựng lên căn cơ tại Đạo Vực.
“Làm sao có thể?”
Nhìn thấy cái đầu của Tuần Lâm trên tay Lạc Nam, sắc mặt tất cả thành viên của Sát Pháp Đạo Thống đại biến, mà ngay cả các trưởng lão cũng không giữ được bình tĩnh.
Ngược lại, Chiến Pháp Đạo Thống như được cho uống chất kích thích, Đại Trưởng Lão Vương Chuẩn hưng phấn cười dài:
“Đạo Chủ vạn tuế, Sát Pháp Đạo Thống quy hàng không giết!”
“Quy hàng không giết!”
“Quy hàng không giết!”
“Các ngươi nằm mơ đi!” Đại Trưởng Lão của Sát Pháp Đạo Thống căm hận rống lên:
“Dù lão phu có chết cũng sẽ không hàng.”
“Vậy ngươi có thể đi chết!” Lạc Nam biểu lộ lạnh lùng, ra lệnh cho Ngân Khôi và Kim Khôi hướng về Sát Pháp Đại Trưởng Lão vây công.
Đồng thời ở trong bóng tối, ba vị trưởng lão của Yểm Ma Điện cũng đã bí mật trở về, âm thầm sử dụng Hồn Kỹ oanh tạc vào linh hồn của Sát Pháp Đại Trưởng Lão khiến hắn ta xém chút hôn mê bất tỉnh.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, chỉ trong vòng vài phút ngắn ngũi, Sát Pháp Đại Trưởng Lão đã bị Ngân Khôi và Kim Khôi đánh cho nổ đầu.
“Hít, viện quân của Đạo Chủ rốt cuộc là ai? Vì sao khủng bố như vậy… chẳng trách có dã tâm chiếm đoạt Sát Pháp Đạo Thống.” Vương Chuẩn đổ cả mồ hôi lạnh khi nhìn thấy cảnh này.
“Không xong rồi, Đạo Chủ chết… Đại Trưởng Lão cũng chết…”
Cục diện đã chính thức nghiêng về một phía, hầu hết thành viên của Sát Pháp Đạo Thống đã mất đi ý chí chiến đấu.
Hai Đạo Thống tưởng chừng vẫn luôn cân tài cân sức về mặt nội tình và lực lượng, vô số năm cạnh tranh bất phân thắng bại…
Nhưng ngay khi có ba vị Trưởng Lão của Yểm Ma Điện đứng về một bên, cán cân liền chênh lệch như trời và đất, dễ dàng giúp Chiến Pháp Đạo Thống áp chế toàn diện Sát Pháp Đạo Thống.
Qua đó có thể thấy sự khủng bố của Yểm Ma Điện là như thế nào.
“Đầu hàng không giết!” Lạc Nam một lần nữa nhấn mạnh, Vô Tận Chiến Kinh bạo phát khắp toàn trường, sóng xung kích ầm ầm chấn động.
“Đầu hàng không giết!” Mười vạn tu sĩ Chiến Pháp Đạo Thống ngửa đầu thét gào, thanh âm như sấm động oanh tạc nhân tâm.
“Ta đầu hàng, xin đừng giết ta.” Một vị đệ tử chấp nhận buông đao.
Như hiệu ứng di truyền, vô số người chấp nhận đầu hàng…
Đùa sao? Hai vị cường giả mạnh nhất của Sát Pháp Đạo Thống đều đã chết, bọn hắn đâu có điên mà tiếp tục liều mạng một cách vô nghĩa.
Đương nhiên cũng có những kẻ ngoan cường bất phục, bất quá vừa mở miệng nói lời ngoan cố liền bị ba vị trưởng lão của Yểm Ma Điện ở trong bóng tối làm thịt sạch sẽ.
Ngắn ngũi mười ngày thời gian, một sự kiện oanh động Đạo Vực lan truyền khắp nơi.
Vương Tùng chẳng biết từ nơi nào mời được cường giả khủng bố tiếp viện tiêu diệt Tuần Lâm, cường ngạnh chiếm đoạt Sát Pháp Đạo Thống, đem hai Đạo Thống dung hợp vào nhau, thống nhất thành một.
Khi tất cả mọi người còn đang say sưa bàn tán về cuộc đấu giá quy mô lớn ở Đạo Yêu Thần Cung, thủ đoạn sát phạt quyết đoán, lôi lệ phong hành của Chiến Pháp Đạo Chủ khiến tất cả phải rùng mình.
Lạc Nam lấy danh nghĩa Vương Tùng tuyên bố:
“Chiến Pháp Đạo Thống và Sát Pháp Đạo Thống hợp nhất thành một, đổi tên thành Sát Chiến Điện.”
“Từ giờ cũng không còn Chiến Pháp Đạo Chủ, thay vào đó sẽ lấy danh xưng là Sát Chiến Điện Chủ.”
“Nội tình quan trọng nhất của Sát Chiến Điện chính là hai môn thần đạo công pháp Vô Tận Chiến Kinh và Vạn Sát Đao Pháp.”
Trong lúc nhất thời, vô số nhân loại, yêu tộc, thế lực các nơi nghị luận ầm ĩ, suy đoán rốt cuộc là thế lực nào đã âm thầm chi viện cho Vương Tùng…
Bất quá không một ai biết được, và cũng không ai để tâm quá lâu.
Ở tại một nơi cạnh tranh tàn khốc như Đạo Giới, việc thế lực bị diệt rồi lại có thế lực mới được lập ra xuất hiện mỗi ngày là chuyện quá bình thường… nếu như không đủ nội tình, không thể phát triển, cứ giậm chân một chỗ thì sẽ có ngày bị đào thải là điều dễ hiểu.
So với Sát Pháp Đạo Thống, Chiến Pháp Đạo Thống rõ ràng có dã tâm hơn, có thủ đoạn hơn… giành chiến thắng thuyết phục.
Đây là thế giới mạnh được yếu thua, kẻ yếu sẽ không đáng được ai đứng ra lấy lại công bằng.
Sau khi trận chiến kết thúc, Lạc Nam cũng phối hợp với đám người Vương Long và Trưởng Lão Yểm Ma Điện ở trong bóng tối cường ngạnh khống chế Vương Chuẩn cũng như các nhân vật cao tầng của hai Đạo Thống.
Vương Chuẩn chỉ là Thần Đạo Sơ Kỳ, đương nhiên không thể chống lại Yểm Ma Đại Trưởng Lão đích thân xuất thủ, mặc dù biết được Vương Tùng đã bị người bí ẩn thay thế nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên.
Mà không riêng gì hắn, từ trưởng lão cho đến hộ pháp của hai thế lực… toàn bộ đều phải giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên nếu muốn được sống sót.
Lạc Nam ra lệnh hợp nhất địa bàn của hai Đạo Thống, đem tất cả kiến trúc và nội tình di dời đến khu vực trung tâm của hai địa bàn, lập nên tổng bộ Sát Chiến Điện.
Quá trình này tốn thêm một tháng thời gian…
“Công tử, đây là tất cả tài sản bên trong bảo khố thu thập được.”
Ngân Trinh ung dung tiến vào đại điện, chắp tay dâng lên tài sản thu hoạch được từ Chiến Pháp Đạo Thống và Sát Pháp Đạo Thống.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, gộp chung với Nhẫn Trữ Vật của hai tên Đạo Chủ bắt đầu kiểm kê…
Nếu như Chiến Pháp Đạo Thống có được Ngân Khôi và Kim Khôi, thì Sát Pháp Đạo Thống cũng có được hai thanh đao đạt đến đẳng cấp Thần Binh lần lượt là Huyết Sát Đao và Liệp Sát Đao.
Huyết Sát Đao và Liệp Sát Đao một khi kết hợp với Vạn Sát Đao Pháp, uy năng thể hiện ra ngoài vô cùng vượt trội, có thể vượt cấp chiến đấu.
Các loại Thân Pháp, Vũ Kỹ, Thần Thông… tuy rằng cũng khá đa dạng nhưng chưa đủ lọt vào mắt Lạc Nam.
Ngoài ra còn có đan dược, tài nguyên, nguyên liệu luyện chế khôi lỗi, nguyên liệu luyện đan, nguyên liệu luyện khí…
Lạc Nam kiểm kê một phen liền ra lệnh mang những thứ không dùng trở về bảo khố, ngày sau để phát triển Sát Chiến Điện.
Hắn tịch thu tất cả Đạo Xu và Nguyên Thạch của hai Đạo Thống, số lượng vừa vặn đủ để trả nợ cho Bích Tiêu, đem toàn bộ giao trả cho nàng chuyển về Phá Đạo Hội.
“Thoải mái…”
Cảm giác trả dứt nợ nần đè nặng trên đầu, Lạc Nam thư sướng như chưa từng có…
Từ trước đến giờ hắn chỉ ưa thích cho người khác thiếu nợ mình, rất hiếm khi chấp nhận nợ ơn người khác, càng huống gì là nợ cô em vợ, nếu nợ quá lâu sẽ mất uy tín…
Ngoài những thứ vừa thu hoạch được, còn có đồ vật mà Vương Tùng và Tuần Lâm giành được từ Đấu Giá Hội.
Nguyên liệu luyện chế Khôi Lỗi cao cấp – Kim Cương Cổ Thạch, đan dược có thể lập tức đột phá Thần Đạo Hậu Kỳ – Hậu Thần Đan.
Kim Cương Cổ Thạch là thứ Lạc Nam quyết định giữ lại để ngày sau nâng cấp Thần Chiến Khôi của mình, còn Hậu Thần Đan thì hắn giao cho ba vị trưởng lão của Yểm Ma Điện:
“Hậu Thần Đan này là vật phẩm đầu tiên ta đền đáp ba vị, kế tiếp còn nhờ vả nhiều hơn, sẽ không để ba vị thất vọng.”
“Đa tạ Yểm Thiếu.” Ba vị trưởng lão chắp tay cảm kích, nội tâm có chút vui sướng, thu hoạch xem như không tệ a.
Mặc dù bọn hắn không thích sử dụng Hậu Thần Đan… nhưng có thể đem nó quy đổi Điểm Cống Hiến từ trong bảo khố của Yểm Ma Điện để chọn vật phẩm khác a.
Với đan dược cao cấp như Hậu Thần Đan, có thể nói Yểm Thiếu đã rất hào phóng…
Tuy bọn hắn cũng ra tay chiến đấu nhưng cũng chẳng tốn bao nhiêu sức lực vì con mồi quá yếu, huống hồ kế hoạch thuận lợi và trót lọt như thế tất cả đều dựa vào Yểm Thiếu bày mưu đặt kế, từ đầu đến cuối hành động không một sơ hở, cũng chẳng để lộ dấu vết của Yểm Ma Điện…
Được trả công một viên Hậu Thần Đan, lại thêm kết được giao tình với Yểm Thiếu.
Thấy thế nào cũng không lỗ…