Phần 60
Lạc Nam giới thiệu cho các lão bà nhận thức các nàng Phương Du, Thiên Lệ, Hàn Chi, Ngân Trinh, Loạn Thuỳ Trân và Loạn Thuỳ Ảnh…
Minh Hà, Loạn Ninh Lam và Loạn Thanh Quân thì chúng nữ đã sớm nhận biết từ trước.
Thông qua Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, Lạc Nam thử nghiệm chuyển đổi Yểm Ma sang cơ thể của các thê tử Hồn Tu, quả nhiên thành công trót lọt…
Có các nữ Yểm Ma tiến hành hỗ trợ, chúng nữ cũng được hắn truyền thụ Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết, từ đó gia tăng cường độ linh hồn, đẩy nhanh tốc độ tu luyện, đồng thời sở hữu trạng thái Cực Hồn Cảnh.
Mà mấy vị thê tử kiếm tu như Nam Thiên Tố, Độc Cô Ngạo Tuyết, Băng Lam Tịch, Mộc Tử Âm, Lạc Hà… cũng hướng Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Trân thỉnh giáo phương diện kiếm thuật, nhất là quá trình lĩnh ngộ Kiếm Đạo Quy Tắc cấp Thần Đạo.
Đương nhiên các nàng dùng Kiếm và Đao cũng được Phương Du hướng dẫn sử dụng bức họa Đao Kiếm Thần Đấu nhằm gia tăng ngộ tính.
Mà không chỉ riêng Kiếm Tu và Đao Tu, Ninh Huyền Tâm là một họa Sư cũng bị bức họa Đao Kiếm Thần Đấu hấp dẫn, nàng ưu tiên nghiên cứu họa ý ở bên trong.
Dù sao thì bức họa này chính là do một vị họa Thần vẽ lại… thủ pháp cao minh huyền diệu vô cùng.
Bản thân Lạc Nam cũng không muốn dậm chân tại chỗ khi các lão bà của mình đang nỗ lực.
Hắn sử dụng số lượng lớn Đạo Xu thu hoạch được ném vào trong Ngũ Hành Thần Châu của Lạc Long Nhi, sản sinh ra Hỗn Độn Khí.
Một vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm hoặc một vạn Đạo Xu sẽ tạo ra được một loại Hỗn Độn Khí thuộc tính theo ý muốn, cho nên để có đủ năm loại Hỗn Độn Khí ứng với ngũ hành sẽ tốn năm vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm hoặc năm vạn Đạo Xu.
Điều này đồng nghĩa cứ lập nên một hành tinh sẽ đốt của Lạc Nam năm vạn.
Lạc Nam sau khi tiêu tốn 50000 vạn Đạo Xu đã thành công khai mở thêm một vạn hành tinh trong đan điền mình, khiến hóa Vũ Bá Thần Thể đạt đến con số khủng bố là ba vạn hành tinh.
Chưa dừng lại ở đó, nhân lúc tài nguyên cướp được đang phong phú… hắn lại cùng với Bảo Lan miệt mài song tu luyện hóa.
Nhờ vào Sinh Văn Đạo Thể của Bảo Lan, hắn khai mở thêm số lượng khổng lồ là Độc Văn, Ma Văn, Nguyên Văn, Phật Văn, Quỷ Văn, Thần Văn để có thể sánh ngang với Long Văn hiện có sau khi luyện hóa Tổ Long huyết, mỗi loại vừa tròn 20 vạn đường văn.
20 vạn đường Ma Văn, 20 vạn đường Phật Văn, 20 vạn đường Long Văn, 20 vạn đường Nguyên Văn, 20 vạn đường Độc Văn, 20 vạn đường Thần Văn, 20 vạn đường Quỷ Văn.
Bỉ Ngạn Hoa đạt đến 140 vạn Đường Văn đủ các thể loại, khủng bố không cần phải nói.
Lạc Nam hít sâu một hơi, thi triển Nghịch Thần Thủ với hơn trăm vạn Đường Văn hóa hành Bỉ Ngạn Hoa nở rộ và ba vạn hành tinh điên cuồng xoay tròn trong đan điền.
Lần tu luyện này ngốn sạch một nửa tài nguyên lấy được trong quốc khố của Loạn Đạo Thần Quốc, nhưng kết quả mang đến lại khiến Lạc Nam cực kỳ hài lòng.
Bởi lẽ không chỉ riêng hắn, mà Bảo Lan khi cùng hắn song tu vẫn được thơm lây, nàng chính thức trở thành nữ nhân có nhiều đường văn nhất trong số chúng nữ, phối hợp thêm Thiên Hà Quyết cũng hiếm có đối thủ.
“Các nàng ai dám nghênh đón một quyền này?” Lạc Nam khiêu khích nhìn các thê tử.
Chúng nữ rùng mình một cái, vô thức lùi lại bước chân.
“Đáng ghét thật, các tỷ muội vốn định liên thủ thử chiến đấu với hắn một trận, nhưng hiện tại xem ra hy vọng thắng của chúng ta là xa vời.” Âu Dương Thương Lan bất đắc dĩ thở dài.
“Không có cách nào chống lại một quyền của phu quân, nhưng dùng mạng để đón đỡ thì được.” Hồ Khinh Vũ hết sức nghiêm túc nói:
“Ta chấp nhận rụng đuôi đổi mạng cho hắn công kích, mọi người ở xung quanh vây công, chưa chắc không thể thắng.”
“Moá, nàng điên rồi.” Lạc Nam chửi tục một tiếng, vội vàng giải trừ lực lượng, trừng mắt nhìn:
“Phu thê luận bàn cần phải chơi lớn đến mức đó sao?”
“Khanh khách, ai kêu chàng ra vẻ ta đây?” Chúng nữ đắc ý cười rộ lên, xem như ngươi còn biết thương tiếc thê tử.
Nghe các nàng oanh oanh yến yến, Lạc Nam cũng ấm áp trong lòng, cảm giác thỏa mãn tràn ngập nội tâm.
Dù lần này thu hoạch lớn, dù đạt được những chiến tích kinh người, dù có những thành tựu vượt xa cùng thế hệ… không có cảm giác nào mang đến sự vui sướng và thỏa mãn cho hắn như lúc này.
Hắn cố gắng nhiều đến như vậy còn không phải vì ngày hôm nay sao?
Có thể cùng tất cả thê tử đoàn tụ ở Đạo Giới, trợ giúp các nàng ngày càng tiến bộ hơn… phu thê cùng nhau phát triển.
Điều này vẫn luôn là nguyện vọng lớn lao của hắn.
Nhưng Lạc Nam vẫn còn một chút tiếc nuối, bởi vì hắn vẫn còn mẫu thân, nhị tỷ, nữ nhi và những hồng nhan tri kỷ còn lăn lộn bên ngoài…
“Rất nhanh thôi, ta sẽ mang mọi người trở về.” Lạc Nam thầm hạ quyết tâm.
Như hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, Cửu Huân Dao và Diễm Nguyệt Kỳ một trái một phải khoác lấy cánh tay phu quân, dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn không cần nóng vội.
Các nàng từ Phá Đạo Hội biết được tin tức của Thiên Ý và Kỳ Nam, cho nên dù nhớ nhung nhưng không quá mức lo lắng.
Lạc Nam mỉm cười, đem hai thê tử ôm thật chặt, lại đảo mắt nhìn chúng nữ nói:
“Chờ khi mọi người hầu hết đều đột phá đến tiệm cận Bán Thần Cảnh, ta sẽ có quà cho các nàng.”
Ngộ Thần Nến là thứ hắn sẽ giữ lại để giúp các nàng lĩnh ngộ Thần Đạo Quy Tắc…
Để lại các nàng tu luyện bên trong Hậu Cung, Lạc Nam một mình rời khỏi…
Hắn muốn lên kế hoạch trong thời gian tới, Rương Đặc Biệt Thiên Cấp là thứ bắt buộc phải lấy rồi.
Đi được vài bước, hắn phát hiện Đông Hoa ở phía theo phía sau mình.
Bất chợt quay đầu kéo lấy eo nàng, một tay đùa nghịch bờ mông đầy đặn, nở nụ cười xấu xa:
“Bảo bối của ta chẳng lẽ ăn chưa no, muốn cùng phu quân đánh lẻ?”
“Đánh lẻ cái đầu của chàng.” Đông Hoa hung hăng cắn lấy vai hắn, dùng sức đẩy hắn ra, liếc xéo đôi mắt đẹp:
“Toàn thân thiếp vẫn còn mềm nhũn đây.”
“Thế nàng có gì phải nói riêng với ta?” Lạc Nam quan tâm hỏi, đưa tay vuốt ve mái tóc mượt mà thơm ngát của nàng.
“Chàng còn dám hỏi?” Đông Hoa đưa tay véo hông hắn, nghiến răng nghiến lợi:
“Thiếp cho chàng thời gian lâu như vậy ở cùng Bích Tiêu, kết quả chàng cái gì cũng không làm?”
Lạc Nam nghe xong bừng tỉnh, dở khóc dở cười: “Nào có tỷ tỷ muốn đem muội muội ném lên giường phu quân như nàng?”
“Thiếp chỉ muốn tốt cho Bích Tiêu thôi.” Đông Hoa khoanh tay trước ngực ra vẻ hiểu rõ:
“Tính cách của Bích Tiêu thiếp còn lạ gì, nếu như muội ấy không có tình cảm với một nam nhân, chàng nghĩ muội ấy sẽ bằng lòng đi theo phò tá lâu như vậy sao?”
“Dù rằng là vì nhiệm vụ, nhưng đường đường là Tam Đương Gia… vẫn có thể ra lệnh cho rất nhiều người khác thay thế mình đi theo chàng được mà?”
“Điều nàng nói ta hiểu.” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu: “Ta cũng biết Bích Tiêu có hảo cảm với mình, bất quá muội ấy lại là người đặt chuyện chính sự lên trên chuyện tình cảm cá nhân a.”
“Bích Tiêu muốn toàn tâm toàn ý cống hiến cho đại sự của Phá Đạo Hội, sau khi thành công mới cho ta cơ hội bước vào…”
“Thế thì chàng phải mặt dày lên một chút, năm đó chàng tấn công ta cũng không thấy nể nang gì cả.” Đông Hoa yêu kiều hừ một tiếng.
“Ai nói ta không mặt dày? Ta còn gạ kèo hôn muội ấy.” Lạc Nam cười hắc hắc, đắc ý khoe khoang đem việc mình bày tỏ với Bích Tiêu, sau đó…
“Hôn môi rồi?” Đông Hoa hai mắt sáng lên:
“Chẳng trách nha đầu này gặp thiếp có chút mất tự nhiên, thì ra là chột dạ.”
“Yên tâm đi, đối với tính cách của muội ấy, mọi việc trong tình cảm phải từ từ, như rượu ngon ngâm ủ lâu năm vậy, càng lâu sẽ càng đậm vị…” Lạc Nam nói ra suy nghĩ của mình:
“Chỉ cần Bích Tiêu ở bên ta như các nàng, ta đã mãn nguyện rồi…”
Đông Hoa chợt hứng thú hỏi: “Hôn thiếp và hôn Bích Tiêu, cảm giác nào thích hơn?”
“Hôn cả hai cùng lúc là thích nhất.” Lạc Nam gian xảo đáp.
“Tham lam.” Đông Hoa giận dữ trừng mắt:
“Để xem chàng có bản lĩnh đó không.”
Lạc Nam cười khà khà…