Phần 46
Lạc Nam trở về chỗ cũ, nhìn thấy một dòng sông nhỏ trong suốt đang trôi nổi lơ lửng giữa không trung, trong từng tia Thuỷ Thuộc Tính có chứa đựng Không Gian Chi Lực, giữa dòng sông có một mặt trăng tròn thu nhỏ, Long Nhi sắc mặt trắng bệch nằm ở bên cạnh.
“Minh Hà đâu?” Lạc Nam hỏi.
“Đây chính là Minh Hà.” Bích Tiêu chỉ vào dòng sông thánh khiết kia nói:
“Phản phệ quá nặng đã khiến nàng ấy lộ ra bản thể, tình hình có vẻ không mấy khả quan.”
“Chết thật…” Lạc Nam sắc mặt đại biến, vội vàng chạy đến kiểm tra tình huống của Minh Hà.
Nàng vốn là một loại Đạo Thuỷ hóa hình, hiện tại bị quy tắc tại Tứ Đạo Cổ Lâm phản phệ quá nặng phải hiện chân thân.
Lạc Nam thử dùng Hồn Lực thăm dò hoàn cảnh bên trong, phát hiện Thuỷ Thuộc Tính của Minh Hà đang vô cùng hỗn loạn, linh trí có dấu hiệu tan rã.
Đây không phải vấn đề bị thương bình thường, mà nó đã ảnh hưởng đến bản nguyên bên trong, các tài nguyên như Bất Tử Dịch Thuỷ sẽ không thể hồi phục.
“Nếu như linh trí tan rã, vậy khác nào tử vong?” Chúng nữ mặt đầy lo lắng.
“Yên tâm, ta có giải pháp.” Lạc Nam hít sâu một hơi.
Hắn tiến đến bên cạnh Minh Hà, bàn tay đặt vào bên trong dòng nước, cảm giác êm diệu mát lạnh…
“Pháp Tướng Thần Thông – Cải Tử Hoàn Sinh!”
Sinh Mệnh Pháp Tướng bên trong đan điền Lạc Nam gầm rống, tiêu hao tất cả lực lượng truyền vào bản thể của Minh Hà.
Cải Tử Hoàn Sinh là loại thủ đoạn có thể khôi phục trạng thái tốt nhất ở mọi phương diện, vấn đề linh trí, căn cơ bị hao tổn đều có thể bồi đắp lại…
Chỉ là Sinh Mệnh Pháp Tướng sau khi thi triển lại lâm vào ngủ say 30 năm mà thôi.
Quả nhiên đúng như Lạc Nam dự đoán, khi Cải Tử Hoàn Sinh tác động… linh trí đang tán loạn, thuộc tính đang ảm đạm của Minh Hà như được rót vào suối nguồn tươi mới, một lần nữa phục hồi như lúc ban đầu.
Dòng sông tỏa sáng, thay hình đổi dạng, Minh Hà tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành, trong veo như nước lại hiện ra.
“Đa tạ nàng – đa tạ ngươi…”
Hai người cùng lúc mở miệng, sau đó lại bật cười nhìn nhau, những lời khách khí cũng không cần phải nói nhiều.
“Tốt rồi.” Lạc Nam quay sang kiểm tra tình huống của Lạc Long Nhi.
So với Minh Hà, Long Nhi chỉ chịu thương tổn Linh Hồn, cũng không có gì quá mức nghiêm trọng.
“Nàng nghỉ ngơi cho tốt là ổn, chuyện còn lại cứ giao cho ta.”
Hắn hôn lên trán Long Nhi một ngụm, lấy ra Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ thu nàng vào bên trong, nhờ 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ hỗ trợ trị liệu.
“Ta cũng cần tịnh dưỡng một thời gian.” Minh Hà nói, mặc dù thể trạng của nàng đã hoàn hảo, nhưng tinh thần vẫn còn mệt mỏi vô cùng…
“Có một nơi để nàng nghỉ ngơi rất tốt.” Lạc Nam lấy ra Huyền Thuỷ Đỉnh cười trêu:
“Yên tâm đi, ta sẽ không luyện hóa nàng.”
Minh Hà nhoẻn miệng cười, quả thật ở một nơi có rất nhiều loại thuộc tính tương đồng như Huyền Thuỷ Đỉnh sẽ khiến nàng dễ chịu.
Nàng hóa thành một luồng nước tiến vào trong Huyền Thuỷ Đỉnh, cũng muốn ngủ say cho thỏa thích…
Thu hồi Huyền Thuỷ Đỉnh trở về đan điền, Lạc Nam truyền ý niệm cảnh cáo nó không được luyện hóa Minh Hà khi nàng chưa cho phép…
“Không ngờ bản thể của nàng ấy lại là một dòng sông không gian…” Loạn Ninh Lam cảm thán nói.
Loạn Thuỳ Trân gật đầu, dù với kiến thức của nàng cũng chưa từng nhìn thấy loại hình Đạo Thuỷ thần kỳ như vậy.
Khả năng của Minh Hà thật sự quá mức nghịch thiên, thật sự không dám tưởng tượng nếu Minh Hà đạt đến Thần Đạo Cảnh Viên Mãn… e rằng chỉ trong một ý niệm là có thể xuất hiện tại bất cứ nơi nào tại Đạo Giới này.
“Diệt khẩu xong chưa?” Bích Tiêu hỏi.
“Thoải mái.” Lạc Nam nở nụ cười, phất tay đem thi thể không nguyên vẹn của Bách Nhẫn lấy ra.
Hắn đương nhiên không có hứng thú với bộ thi thể này, chỉ dùng kiếm rạch ra mấy con mắt của đối phương.
Ám Vực Đạo Nhãn và Diệt Thế Vạn Tử Đồng.
“Mấy con mắt này đều không tệ, có thể cho các lão bà sử dụng.” Lạc Nam nhếch mép cười.
Tập trung một đám Nhẫn Trữ Vật của Cửu Thánh Đại Trưởng Lão, Yên Vụ Đạo Chủ, Bách Nhẫn, Ngự Yêu Trưởng Lão… tiến hành kiểm kê.
Nguyên Thạch và Đạo Xu thu được gần 20000 vạn…
Cửu Đạo Thánh Pháp bản hoàn chỉnh, Yên Vụ Huyền Đạo Kinh bản hoàn chỉnh, Ngự Yêu Đạo Kinh bản hoàn chỉnh, Khai Nhãn Đạo Kinh bản hoàn chỉnh, ngoài ra còn có kha khá Vũ Kỹ, Thân Pháp, Thần Thông…
Lạc Nam nhếch mép hài lòng, mấy thứ này toàn bộ sẽ xung vào bảo khố của Sát Chiến Điện… cho các thê tử và hồng nhan ai có hứng thú thì lấy tu luyện.
Về phần hắn từ khi có được Loạn Đạo Kiếm Quyết, dù là Công Pháp cấp Thần Đạo cũng khó gây nên hứng thú cho hắn, trừ phi đó là Công Pháp thật sự cần thiết và hữu dụng.
Ngoài ra sau khi Loạn Ninh Lam làm thịt trưởng lão của Ngự Yêu Đạo Thống còn thu được năm bộ thi thể Thần Thú và Ma Thú… vốn đều là chiến sủng của đối phương.
Lại ném cho Bá Kỵ Long Mã và Hỗn Độn Thú hưởng thụ một bữa ăn thịnh soạn.
Lục Đạo Luân Hồi Tâm vận chuyển, Quỷ Đạo mở ra, Lạc Nam một tay hạ xuống mấy bộ thi thể, trầm thấp nói:
“Vong Linh trỗi dậy!”
Rất nhanh, từng tên Vong Linh tu vi Thần Đạo Sơ Kỳ đã cung kính quỳ gối trước mặt hắn, đồng thanh nói:
“Tham kiến chủ nhân.”
“Kể từ bây giờ, các ngươi đều phải trấn thủ Sát Chiến Điện, bất cứ kẻ nào lạ mặt dám bén mảng đột nhập thì lập tức làm thịt bằng mọi giá, dù phải đồng quy vu tận.” Lạc Nam ra lệnh nói.
Tuy rằng chiến lực của mấy con hàng này chắc chắn không bằng lúc còn sống… nhưng Thần Đạo cũng có giá trị của Thần Đạo, đối phó với Bán Thần Cảnh trở xuống là dư sài, mà câu kéo thời gian khi đụng phải Thần Đạo chân chính cũng không tệ…
“Tuân mệnh, bọn thuộc hạ lập tức trở về Sát Chiến Điện.” Cả đám ngoan ngoãn gật đầu, ẩn vào trong bóng tối lặng lẽ rời đi.
“Ở Đạo Vực tạm thời xong… sắp tới phải đến Loạn Đạo Thần Quốc một chuyến.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm nói với mấy nữ.
Vẫn còn Loạn Long nằm trong tầm ngắm, phải lấy được mạng của Loạn Long mới có thể đủ Điểm Cống Hiến đổi được hai thanh kiếm cao cấp.
“Bộ da rắn tính sao đây?” Bích Tiêu nhìn hắn.
Lạc Nam nhất thời lâm vào trầm tư, chuyện này thật sự không dễ a…