Phần 45
Bách Nhẫn đang ngồi xếp bằng trong động phủ liệu thương, mặc dù trước đó hắn may mắn né tránh được kiếm thuật của Loạn Thuỳ Trân… bất quá vẫn bị Hoả Thần Lực của nàng thiêu đốt, thương thế không quá nặng nhưng vẫn tốn khá nhiều thời gian để chữa lành.
Cảm nhận được không gian bên cạnh hơi vặn vẹo, Bách Nhẫn mở mắt ra quan sát.
“Hử? Cái quỷ gì đây?”
Hắn nhìn thấy một cái màn nước như cánh cửa bỗng nhiên hiện ra.
Còn chưa kịp phản ứng, đã nghe thấy một tiếng gầm thét:
“Tử Giới – Bất Hủ Kinh Văn!”
Bóng tối bao trùm động phủ, hắn ám phong tỏa bốn phương tám hướng như một tiểu thế giới, bên trên từng luồng hắc ám còn có vô số kinh văn thần bí màu đồng cổ lập loè phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
“Kẻ nào?” Bách Nhẫn đồng tử co rút lại, hai tay lập tức nâng lên, muốn mở ra Ám Vực Đạo Nhãn tự vệ.
XOẸT XOẸT…
Bất quá không cho hắn cơ hội, hai luồng kiếm khí khủng bố Thần Đạo Hậu Kỳ một thuỷ một hoả đã cách không mà đến.
“PHỐC!”
Máu tươi cuồng phún, đôi tay của Bách Nhẫn rơi rụng, hai con mắt trong lòng bàn tay như muốn lồi cả ra ngoài, máu tươi rỉ ra từ trong đó vô cùng quỷ dị.
Lạc Nam, Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Trân hiện thân…
Dù Lạc Nam lòng nóng như lửa đốt trước tình huống của Minh Hà và Long Nhi, bất quá cái mạng của Bách Nhẫn quá quan trọng, không thể không lấy được.
“Đánh nhanh diệt gọn!” Lạc Nam nói.
“Hiểu!” Loạn Ninh Lam xuất động Lam Thuỷ Kiếm, trăm vạn tầng Kiếm Vực ngưng tụ thành một vòng xoáy nước khổng lồ, bên trong chứa đựng vô vàn kiếm khí khủng bố bao vây Bách Nhẫn vào trung tâm.
“Phạt Viêm Trảm!”
Loạn Thuỳ Trân chấp chưởng Bạch Long Thánh Kiếm, Hoả Thần Lực sôi trào cuồng nộ, một kiếm bổ thẳng xuống đầu Bách Nhẫn.
“Lại là các ngươi? Đáng chết!” Bách Nhẫn nộ hống, cảm giác đau đớn khi mất đi đôi tay không bằng cảm giác sợ hãi trong lòng lúc này.
Rõ ràng hắn đã che đậy khí tức rất tốt, hơn nữa hoàn cảnh Tứ Đạo Cổ Lâm đặc thù… ngay cả Thần Đạo Viên Mãn muốn tìm người ở đây cũng không dễ dàng, làm sao đám người này tìm được hắn?
Bất quá không có thời gian để suy nghĩ, đối mặt với cái chết cận kề, Bách Nhẫn quyết định sử dụng át chủ bài của mình.
Động ý niệm chấn cho đạo bào trên thân nổ tung lộ ra cơ thể trần trụi…
Mà ở giữa bụng của hắn có một con mắt hoàng kim to lớn, bên trong con mắt lại có vô số đồng tử xoay tròn, kích thước của nó to đến mức bao trùm toàn bộ phần bụng.
Diệt Thế Vạn Tử Đồng xem như phiên bản thăng cấp từ Diệt Thế Kim Đồng của Thiên Diệp Dao, uy lực mạnh hơn rất nhiều, ẩn chứa năng lượng huỷ diệt cuồng nộ có thể tru sát cường giả Thần Đạo trong cùng cấp.
Nếu Diệt Thế Kim Đồng chỉ bắn ra một luồng sáng vào một mục tiêu, thì Diệt Thế Vạn Tử Đồng lại như tập trung từ rất nhiều khẩu pháo, mỗi một đồng tử là một họng pháo, oanh tạc trên diện rộng.
“Các ngươi chết hết cho lão phu!” Bách Nhẫn rống giận, Diệt Thế Vạn Tử Đồng như bùng nổ bắn ra vô số luồng sáng huỷ diệt khắp bốn phương tám hướng, vậy mà có thể bắn tan cả biển kiếm khí xoay tròn của Loạn Ninh Lam, chặn đứng cả Phạt Viêm Trảm của Loạn Thuỳ Trân.
Bách Nhẫn điên cuồng xoay bụng về phía Lạc Nam, dự định tiếp tục bắn pháo.
“Định Hồn!”
Nào ngờ đối mặt với hắn chính là Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn bất chợt lóe lên.
Cực Hồn Cảnh cường hóa toàn diện Linh Hồn khiến Hồn Lực của Lạc Nam trở nên cường đại.
Linh hồn của Bách Nhẫn cứng đờ trong thoáng chốc.
Sau khi đạt đến Thần Hồn Bảo Trung Phẩm, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn có thể tác động đến cả Thần Đạo Trung Kỳ.
“Chết!”
Không bỏ qua cơ hội, nhị nữ vung kiếm trảm diệt.
XOẸT…
Bách Nhẫn tách thành ba khúc, sinh mệnh đoạn tuyệt, hai mắt trợn trừng trừng… hiển nhiên không thể tin được mình lại chết ở nơi này.
“Lão già ngu xuẩn, không phải một mình ngươi chơi mắt đâu.” Lạc Nam phất tay dọn dẹp sạch sẽ hiện trường, giải trừ Tử Giới bao phủ.
“Màn nước biến mất rồi.” Loạn Thuỳ Trân nói.
Lạc Nam quay đầu nhìn lại, quả nhiên màn nước của Minh Hà đã tan biến, hiển nhiên nàng ấy đã không còn khả năng duy trì.
“Không sao, chỉ cần biết được vị trí của các nàng ấy, chúng ta có thể nhanh chóng trở về.” Lạc Nam gọi một tiếng:
“Tiểu Tinh!”
RỐNG!
Tiểu Tinh ngửa đầu đầy uy nghiêm, Bá Kỵ Long Mã với khí thế Yêu Thiên Đạo Viên Mãn hiện thân, dáng vẻ oai phong lẫm liệt khiến hai nữ cũng phải tán thưởng.
So với Huyết Dị Yêu Hoàng có thể thiên biến vạn hóa, hình thái nguyên bản của Bá Kỵ Long Mã càng khiến thị giác chấn động hơn.
Sau một thời gian ăn thịt đẳng cấp cao, Tiểu Tinh cũng đã thành công đột phá đến Yêu Thiên Đạo Viên Mãn…
Không chờ Lạc Nam ra lệnh, nó hiểu ý mở ra Thời Không Môn.
Ba người lập tức tiến vào.
RĂNG RẮC…
Bách Tà Quân đang điều động vô số con mắt trên bầu trời soi rọi bốn phương, chợt nghe thấy một thanh âm vỡ vụn.
Sắc mặt hắn tái xanh, lấy ra Nhẫn Trữ Vật quan sát, bên trong thình lình chính là Hồn Bài của Bách Nhẫn vừa vỡ nát.
“AAAAA…” Bách Tà Quân như lên cơn điên ngửa đầu gầm rống:
“Là súc sinh nào giết chết Đại Trưởng Lão?”
Bách Nhãn Đạo Thống chỉ có ba vị Thần Đạo Cảnh tọa trấn mà thôi, trong đó hắn là Thần Đạo Hậu Kỳ, Đại Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão là Thần Đạo Trung Kỳ.
Mất đi hai vị trưởng lão, Bách Nhãn Đạo Thống từ một môn tam thần trở thành đơn thần, nội tình suy giảm không biết bao nhiêu lần…
Mà Bách Tà Quân hắn chẳng khác nào bị trảm mất hai cánh tay đắc lực ở cả trái và phải.
Từ trước đến nay mỗi khi có các sự vụ quan trọng, Bách Tà Quân thường giao cho hai vị trưởng lão thay mình đi làm.
Hiện tại hai vị trưởng lão không còn, Đạo Thống chỉ còn lại duy nhất một Thần Đạo Hậu Kỳ là hắn và một đám Thiên Đạo Cảnh trở xuống…
Vì một bộ da rắn tổn thất nặng nề như vậy, Bách Tà Quân làm sao có thể không phát cuồng? Gần như mất đi lý trí.
“Vạn Xà Cốc Chủ… con tiện nhân này thật thâm độc, tính toán thật giỏi a.” Bách Tà Quân hai mắt đỏ ngầu, chưa tìm được hung thủ, hắn đem lửa giận trút lên đầu Vạn Xà Cốc Chủ.
Bách Tà Quân cho rằng dựa theo lẽ thường, dù sau khi lột bỏ lớp da… thì với mức độ quý giá của bộ da như vậy, Vạn Xà Cốc Chủ nên thu hồi trở về mới đúng.
Nhưng nàng lại cố tình lưu bộ da ở hiện trường, còn thản nhiên rời đi, mục đích chắc chắn là muốn kích phát lòng tham của đám đông, khiến các đại thế lực tranh đoạt bộ da đến đầu rơi máu chảy, từ đó lẫn nhau tự động suy yếu.
“Khốn nạn, khốn nạn…” Bách Tà Quân phẫn nộ đến cái trán nổi gân xanh, vô số con mắt giáng xuống lôi phạt, tàn phá bừa bãi vạn dặm khu rừng.
Hít sâu một hơi, hắn cố gắng thu liễm cơn giận, quyết định tạm thời phải che giấu cái chết của Bách Nhẫn.
Bằng không nếu để các thế lực thù địch biết được hai vị trưởng lão đều đã chết, Bách Nhãn Đạo Thống sợ rằng khó có ngày an bình…