Phần 23
Lạc Nam vừa rời khỏi hiện trường, lập tức đeo vào Phản Quy Mặt Nạ và áo choàng che giấu mọi hành tung.
Kiểm tra bên trong Nhẫn Trữ Vật của Ngự Long Công Chúa, nhìn thấy Loạn Tinh Thạch… hắn hài lòng nhếch mép cười tà.
Hắn lấy đi toàn bộ Nhẫn Trữ Vật trong thân phận Yểm Thiếu của Yểm Ma Điện, như vậy Ngự Long Công Chúa cũng sẽ không thể đoán ra mục đích thật sự của hắn là Loạn Tinh Thạch ở bên trong, chỉ cho rằng hắn tham lam tài sản của nàng mà thôi, rất khó liên tưởng đến thân phận thật sự của hắn.
Dù sao thì trong lúc chiến đấu với nàng, hắn cố gắng không dùng những thủ đoạn thuộc về bản thể của mình.
Chỉ có Càn Khôn Chuyển là thứ duy nhất, nhưng đây là thần thông thuộc tính Không Gian, thế gian rất nhiều người có được năng lực tương đồng như thế này… cũng không thể chứng minh được cái gì.
Lần này xem như trong cái rủi có cái may, sự xuất hiện của Loạn Hoàng Vũ khiến hắn không thể ra tay với lão quốc chủ, nhưng vô tình dụ được Ngự Long Công Chúa xuất hiện, lấy được thứ cứ lấy…
Khiến Lạc Nam vừa cảm thấy tiếc nuối, vừa cảm thấy may mắn chính là hắn không tìm thấy Sinh Linh Thần Nhũ bên trong Nhẫn Trữ Vật.
Trước đó tại buổi đấu giá, Ngự Long Công Chúa bỏ ra 30000 vạn Đạo Xu mua được Sinh Linh Thần Nhũ, đây chính là tài nguyên cao cấp có thể cải tử hoàn sinh bên trong cảnh giới Thần Đạo.
“Khả năng cao là nàng ta giấu nó bên trong đan điền.” Lạc Nam âm thầm đổ mồ hôi lạnh.
Tiếc nuối vì không cướp được loại tài nguyên cao cấp này, nhưng cũng may mắn vì thời điểm đó hắn sáng suốt đưa ra quyết định chạy trốn.
Bằng không một khi dồn ép Ngự Long Công Chúa vào bước đường cùng, nàng ta đem Sinh Linh Thần Nhũ ra sử dụng, khôi phục tất cả mọi tổn thương, kích hoạt Vô Cực Long Thể đến cực hạn, e rằng hậu quả khôn lường a.
“Nữ nhân này quá khó đối phó…” Lạc Nam nhíu chặt chân mày.
Thiên phú nghịch thiên, chiến lực khủng bố, còn có tầng tầng lớp lớp thủ đoạn… mỗi lần đụng độ đều khiến hắn phải chạy thục mạng, dù lần này có thêm ba vị trưởng lão cường đại hỗ trợ.
Ấy là không kể đến việc chưa từng nhìn thấy Ngự Long Công Chúa sử dụng các thủ đoạn phòng thân do trưởng bối ban tặng, chẳng hạn như một ngọc bội chứa một kích toàn lực của Long Tổ hoặc một kích toàn lực của Ngự Long Trang Chủ… có trời mới biết rốt cuộc nàng ta có mang theo bên mình mấy thứ như vậy hay không.
Phải biết rằng bất kể là Long Tổ hay Ngự Long Trang Chủ đều là Thần Đạo Viên Mãn cấp cường giả, nếu Ngự Long Công Chúa mang theo thủ đoạn hộ mệnh của hai vị này trên người, vậy thì càng thêm nguy hiểm.
“Không được, trước khi ta đột phá Thần Đạo Cảnh, phải né tránh bà nương này càng xa càng tốt.” Lạc Nam thầm hạ quyết định.
Đã đạt được mục đích chiếm đoạt Loạn Tinh Thạch, trước mắt cũng không có lý do tìm kiếm Ngự Long Công Chúa gây sự.
Nghĩ đến đây, hắn một lần nữa hóa thân thành Vương Tùng, tìm đến trận chiến của Loạn Hoàng Vũ và Yêu Chỉ Hân xem náo nhiệt.
Chỉ là khi hắn tìm đến, chỉ nhìn thấy vạn dặm thiên địa sụp đổ hoang tàn, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của các phương cường giả.
Quét mắt nhìn một vòng, bắt gặp một vị trưởng lão của Đạo Yêu Thần Cung đang ra lệnh cho các đệ tử dọn dẹp đống hoang tàn, xây dựng lại khách điếm.
Khách điếm này trước đó cũng là một kiện Thiên Đạo Bảo cao cấp, có trận pháp gia trì… đáng tiếc gặp phải cường giả đỉnh cao đại chiến, nó đã nát đến không thể nát hơn được nữa, chỉ còn lại những mảnh vụn nhỏ bé.
“Chiến Pháp Đạo… à không, Sát Chiến Điện Chủ.”
Nhìn thấy Lạc Nam hạ xuống, trưởng lão của Đạo Yêu Thần Cung chắp tay chào hỏi.
“Bổn điện chủ đã nghe qua chuyện ở nơi này, Loạn Đạo Thần Quốc thật sự khinh người quá đáng, dám không xem Đạo Vực chúng ta ra gì, nếu không phải bổn điện chủ đến muộn, phải trợ giúp các vị dạy dỗ bọn hắn một bài học.” Lạc Nam hùng hùng hổ hổ nói, dáng vẻ như hận không thể lập tức làm thịt Loạn Hoàng Vũ.
Trưởng lão âm thầm khinh bỉ, thầm nghĩ nếu ngươi thấy chiến lực của Loạn Hoàng Vũ, ngươi còn dám lộ mặt ra sao?
Bất quá ngoài mặt vẫn lễ độ nói: “Cách làm của Loạn Đạo Thần Quốc thật sự không xứng với bộ mặt của một thần quốc hùng mạnh, rất đáng xấu hổ.”
“Không biết Loạn Hoàng Vũ đâu rồi?” Lạc Nam dò hỏi.
“Hừ, chạy như chuột rồi.” Vị trưởng lão đầy căm phẫn nói:
“Sao khi không tìm thấy thứ cần tìm, hắn đã quyết định rút lui… mà với chiến lực của hắn, Điện Chủ của chúng ta cũng rất khó truy đuổi.”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, kết quả như thế này cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.
Loạn Hoàng Vũ và lão quốc chủ cố gắng tìm kiếm kẻ sở hữu hộp đựng kiếm nhưng không thành công đương nhiên chẳng còn lý do ở lại tiếp tục đại chiến với Yêu Chỉ Hân.
Mà Yêu Chỉ Hân thừa thông minh để hiểu mục đích của Loạn Hoàng Vũ…
Nếu đôi bên thật sự sinh tử chiến đến mức lưỡng bại câu thương, đối với hai phương thế lực đều không có lợi ích gì.
Nhưng nói gì thì nói, hành vi của Loạn Hoàng Vũ đã đụng vào tôn nghiêm của Đạo Yêu Thần Cung là sự thật, quan hệ giữa hai thế lực đã xuất hiện một vết rách.
Nếu cướp được hộp kiếm, Loạn Hoàng Vũ chấp nhận trả giá, chấp nhận đắc tội Đạo Yêu Thần Cung… nhưng cuối cùng cái rắm cũng chẳng đạt được, lần này hắn xem như lỗ lớn rồi.
Mà kẻ có lợi nhất chính là Lạc Nam… dù mọi thứ diễn ra không theo ý muốn của hắn.
“Hắc hắc.” Lạc Nam cười trộm.
“Ngũ Trưởng Lão, mọi chuyện giải quyết thế nào rồi?” Có thanh âm trầm ổn vang lên.
Chỉ thấy từ xa có hai luồng độn quang đạp không mà đến, gồm một nam một nữ.
Nam tử anh tuấn phi phàm, nữ nhân xinh đẹp tuyệt sắc như tiên tử…
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, hắn nhận ra thân phận của đôi nam nữ này, bọn hắn chính là hai người đã ra mặt đón khách ở buổi đấu giá, chính là Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ của Đạo Yêu Thần Cung, đều là đệ tử của Yêu Chỉ Hân.
Mà một trong hai nhiệm vụ của Lạc Nam nhận từ Yểm Ma Điện chính là làm thịt con hàng Thiếu Thần Tử này.
“Hai vị yên tâm, cam đoan ba ngày sau khách điếm lại có thể mở cửa đón khách.” Ngũ Trưởng Lão bất đắc dĩ đáp:
“Nhưng lần này danh dự và uy tín của chúng ta bị ảnh hưởng, rất nhiều khách nhân trọng thương linh hồn trong tay Loạn Hoàng Vũ.”
“Trưởng lão không cần lo lắng, toàn bộ khách nhân bị thương đều đã được đưa đến Y Đan Viện, hai người chúng ta cũng đang định đi thu thập thêm một số nguyên liệu luyện đan để trị thương cho bọn họ.” Thiếu Thần Nữ cất giọng, thanh âm ôn hòa như nước.
Đối với thế lực lớn như Đạo Yêu Thần Cung, muốn ngay lập tức trị thương linh hồn cho hơn trăm vị khách nhân cũng không phải chuyện dễ dàng, đặc biệt là tài nguyên còn thiếu thốn một ít… phải đi huy động, thu thập.
Lạc Nam nghe vậy liền nhanh trí chắp tay:
“Nếu đã không còn chuyện gì, bổn điện chủ cáo từ.”
“Đang bận rộn, thứ lỗi không thể đưa tiễn.” Ngũ Trưởng Lão lịch sự đáp.
“Sát Chiến Điện Chủ đi thong thả.” Thiếu Thần Nữ lễ độ gật đầu.
Chỉ có tên Thiếu Thần Tử kia là mắt cao hơn đầu, ỷ vào sư phụ của hắn là Thần Đạo Viên Mãn nên cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn người đứng đầu của một thế lực nhỏ hơn vào trong mắt.
Lạc Nam thầm cười nhạt, thong dong rời đi…
“Hai vị dự định đến nơi nào thu thập tài nguyên?” Ngũ Trưởng Lão hỏi.
“Chúng ta được phân công vào Địa Khưu Tộc.” Thiếu Thần Tử trả lời.
“Ra là vậy…” Ngũ Trưởng Lão vuốt cằm.
Địa Khưu Tộc nói thẳng ra tộc giun đất, đây là chủng loài yêu thú rất biết cách xới đất, chăm bón thực vật…
Đã từ lâu Địa Khưu Tộc ở Đại Hoang Thương Khung bị Đạo Yêu Thần Cung thu phục, phụ trách bồi dưỡng, chăm sóc các loại dược liệu, thiên tài địa bảo.
“Đi thôi!” Thiếu Thần Tử nhìn sang sư muội của mình mở miệng.
“Được!”
Cùng lúc triệu hoán tọa kỵ, Thiếu Thần Tử gọi ra một con Tử Dực Sư Vương có cái bờm màu tím sặc sở, trên lưng mọc ra đôi cánh đại bằng, vô cùng uy mãnh.
Thiếu Thần Nữ gọi ra một con Đạp Tuyết Thiên Mã, trắng nõn như ngọc, thân phủ lông vũ như thiên nga trắng tuyết, cao quý vô song.
Hai người cưỡi lên lưng tọa kỵ, hướng về phía Đại Hoang Thương Khung lao đi.
Chỉ là khiến bọn hắn không thể ngờ chính là có một kẻ đã ẩn mình trong bóng tối, che đậy mọi khí tức lẽo đẽo theo sau…
Đại Hoang Thương Khung…
Bởi vì mối quan hệ hữu hảo giữa Đạo Yêu Thần Cung và phần lớn yêu tộc tại nơi này, cho nên khi Thiếu Thần Nữ và Thiếu Thần Tử của thế lực tiến vào, rất nhiều yêu tộc đều bày tỏ thái độ khách khí và kính nể.
Hai người một đường thẳng tiếp đến địa bàn của Địa Khưu Tộc, thu lấy hơn trăm loại tài nguyên luyện đan rồi rời đi.
“Nhi muội, hiếm có cơ hội huynh muội chúng ta thoải mái như vậy, có muốn du sơn ngoạn thủy một phen?” Thiếu Thần Tử bắt đầu gạ gẫm.
“Tình huống nguy cấp, phải tranh thủ trở về.” Yêu Nhi bình thản đáp.
“Một đám tu sĩ hèn mọn bị thương mà thôi, cũng không lập tức chết, muội gấp như vậy làm gì?” Thiếu Thần Tử nở nụ cười, ân cần nói:
“Muội cũng biết tâm ý của huynh mà, tại sao không cho huynh cơ hội?”
“Thứ lỗi, ta chỉ muốn tập trung tu luyện, nhanh chóng đột phá Thần Đạo Cảnh, giúp đỡ sư phụ gánh vác trọng trách của thần cung, không có tâm tư cho chuyện nam nữ.” Yêu Nhi vẫn giữ thái độ không mặn không nhạt.
“Nhưng sư phụ đã muốn tác hợp cho chúng ta, chẳng lẽ muội muốn cãi lời sư phụ?” Hắn vẫn không từ bỏ ý đồ, ngược lại đem Yêu Chỉ Hân ra uy hiếp.
“Yêu Dương, ngươi tốt nhất hãy tự trọng, sư phụ chỉ muốn tác hợp nhưng ta có quyền quyết định tương lai của mình.” Yêu Nhi lạnh lùng, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét.
“Sư phụ đã nói nếu huynh đột phá Thần Đạo trước muội sẽ đem muội gả cho huynh.” Yêu Dương cười tà:
“Ngược lại nếu muội đột phá Thần Đạo trước thì sẽ nghe theo ý của muội, đây là một cuộc thúc đẩy cạnh tranh của sư phụ đặt ra nhằm giúp hai ta cùng tiến bộ, bất quá sư huynh tự tin mình sẽ giành phần thắng.”
“Ngươi còn cách xa lắm.” Thái độ của Yêu Nhi đã trở nên gay gắt.
Lạc Nam ẩn nấp ở gần mà vuốt vuốt cằm, thông qua Yểm Thiếu Chi Liên truyền âm:
“Đại Trưởng Lão, các ngươi đều ổn cả chứ?”
“Rất ổn, chúng ta thi triển Linh Hồn Giải Phóng trốn đi, đa tạ Yểm Thiếu quan tâm.” Yểm Ma Đại Trưởng Lão hồi đáp.
“Cho bổn thiếu hỏi một chuyện, kẻ thuê Yểm Ma Điện giết Thiếu Thần Tử – Yêu Dương của Đạo Yêu Thần Cung là người nào?” Lạc Nam hỏi.
“À… mặc dù kẻ thuê chúng ta cố gắng che giấu thân phận, nhưng lúc đó lão phu vẫn nhìn ra nàng chính là Thiếu Thần Nữ – Yêu Nhi của Đạo Yêu Thần Cung.” Đại Trưởng Lão thong dong trả lời:
“Chắc có lẽ là đấu tranh quyền lực, việc nội bộ thuê người giết lẫn nhau không phải chuyện hiếm lạ gì.”
“Hiểu.” Lạc Nam cắt đứt truyền âm.
“Có ý tức…” Hắn cười cười, không ngờ cường giả như Yêu Chỉ Hân khéo quá thành vụn, muốn thúc đẩy hai vị đệ tử của mình ganh đua cao thấp, rốt cuộc lại phản tác dụng, gây ra nội đấu.
Yêu Nhi này vì không muốn mình phải gả cho sư huynh, vậy mà thuê cả tổ chức sát thủ làm thịt sư huynh của mình.
Còn cái tên Yêu Dương kia cũng chẳng phải thứ gì tốt lành, còn muốn cưỡng ép tình cảm của sư muội, khi rất nhiều nạn nhân vô tội bị thương đang chờ dược liệu mang về, hắn lại có tâm trạng rủ rê mỹ nhân du sơn ngoạn thủy.
Nếu đã như thế, hắn cũng không khách khí…
Mà lúc này Yêu Dương và Yêu Nhi đã phát sinh tranh cãi, Yêu Nhi bất mãn điều khiển Đạp Tuyết Thiên Mã gia tăng tốc độ đột ngột lao vọt đi, bỏ lại Yêu Dương ở phía sau.
“Haha, sư muội chạy đâu cho thoát?” Yêu Dương ngông nghênh cười, cũng định thúc giục Tử Dực Sư Vương đuổi theo.
Lạc Nam nhân cơ hội bọn hắn tách ra một trước một sau, Ám Nhiên Chủy Thủ đã xuất hiện trong tay.
Cấm Kỵ Chi Nhã và Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lóe lên, Dò Thám Tương Lai, Nhìn Xuyên Yếu Điểm đồng thời kích hoạt…
Như thợ săn bóng đêm tìm thấy con mồi, như câu hồn sứ giả nhận lệnh từ Diêm Vương…
Nhất kích tất sát!