Phần 111
Theo lời nói của Lạc Nam, Phụng Nguyên Các di dời thế lực về khu vực lân cận của Độ Đạo Môn, tránh cường giả Tổ Phượng Tộc bất ngờ tập kích mà không kịp chi viện.
Hơn nữa địch nhân của Lạc Nam đông đảo, hiện tại hắn đã công khai ra mặt hỗ trợ Phụng Nguyên Các, khó tránh khỏi lọt vào tai mắt của các kẻ thù vì muốn nhắm vào hắn mà ra tay với Phụng Nguyên Các, vì vậy cẩn thận là trên hết.
Tuy rằng việc di dời Phụng Nguyên Các khỏi nơi ban đầu là thoát ly khu vực tổ tiên lựa chọn, nơi được thi cốt Hoả Phượng Hoàng vun đắp sẽ mất đi ưu thế Hoả Thuộc Tính nồng đậm.
Bất quá đây chỉ là chuyện nhỏ.
Sau khi Lạc Nam sử dụng Càn Khôn Chuyển dịch chuyển Phụng Nguyên Các đến nơi cần thiết, hắn lại ra tay lập xuống một toà Hội Quy Hoả Đạo Trận, vừa có thể hỗ trợ phòng ngự, vừa có thể cung cấp đại lượng Hoả Nguyên Khí và Hoả Hệ Quy Tắc dồi dào, hiệu quả còn vượt xa cả địa bàn lúc đầu.
“Oa, Lạc Nam ca ca còn là Chiến Trận Sư lợi hại như vậy sao?” Phụng Tiểu Thất ánh mắt tỏa sáng.
“Tên này thật sự đa tài.” Ánh mắt Cầm Thanh Vận lấp lóe.
Phụng Liên đồng cảm gật đầu, vốn tưởng rằng Lạc Nam đã tập trung tất cả thời gian vào việc gia tăng chiến lực nên mới có thể mạnh mẽ như vậy, kết quả ngay cả phương diện Trận Pháp hắn cũng nghịch thiên, quả thật thế gian hiếm thấy.
“Haha, nhờ có Toàn Chức Đạo Chủ chỉ dạy.” Lạc Nam thoải mái cười nói.
Chỉ là lời nói vừa dứt, khuôn mặt mấy nữ nhân đều trở nên quỷ dị.
“Toàn Chức Đạo Chủ?” Phụng Tiểu Thất chớp chớp mắt:
“Ca ca không phải con rể của Thiên Âm Đạo Chủ sao? Liên quan gì đến Toàn Chức Đạo Chủ?”
Lạc Nam nhún nhún vai, đến mức này hắn cảm thấy cũng không cần che giấu mấy người các nàng.
Bàn tay nhẹ vuốt lên mặt, dáng vẻ của Tiểu Ma lập tức hiện ra.
“A, Tiểu Ma sư huynh!?” Phụng Tiểu Thất nhảy cẫng lên vì khiếp sợ.
Cầm Thanh Vận tròn xoe đôi mắt, Phụng Liên thì không hiểu ra sao.
“Tham kiến sư tỷ.” Lạc Nam hướng Cầm Thanh Vận chắp tay.
“Ngươi…” Cầm Thanh Vận sắc mặt phát lạnh, vô thức vung tay tát vào mặt hắn:
“Tên lừa đảo.”
Lạc Nam thả lỏng toàn thân cho nàng đánh, nào ngờ Cầm Thanh Vận bỗng nhiên thu tay lại.
“Sao sư tỷ không đánh?” Hắn khó hiểu hỏi.
“Ta lấy tư cách gì đánh ngươi?” Cầm Thanh Vận hờ hững nói:
“Ngươi là người của Toàn Chức Đạo Thống, nếu có đánh thì phải là Đan Phỉ đánh… hoặc Dao Nhã sư tỷ đánh.”
“Sư tỷ nói vậy sai rồi, nếu không được nàng chiếu cố, ta cũng không được như ngày hôm nay.” Lạc Nam nở nụ cười chân thành.
Cầm Thanh Vận nghe thế cũng vô thức nhớ lại những ngày đầu, sắc mặt nhất thời đỏ ửng… hóa ra là tên khốn kiếp này đã nhìn thấy quần lót của nàng.
Rốt cuộc thì nàng cũng hiểu, vì sao Tiểu Ma và Lạc Nam rõ ràng nhận thức lẫn nhau, nhưng cả hai chưa từng cùng xuất hiện trong cùng một thời điểm.
Bởi vì bọn hắn vốn dĩ là một.
“Oa, đây là một đại âm mưu, Lạc Nam ca ca hóa thành Tiểu Ma sư huynh nằm vùng, chắc chắn sẽ chọc giận các vị Đạo Chủ.” Cầm Thanh Vận hoảng hốt che miệng:
“Ca ca yên tâm, muội sẽ giữ mồm giữ miệng, tuyệt đối giúp ngươi bảo trì bí mật.”
Cầm Thanh Vận muốn tức chết, tiểu sư muội ngốc này còn vì nam nhân mà che giấu trưởng bối?
“Yên tâm đi, các vị Đạo Chủ đã sớm biết rồi.” Lạc Nam trấn an các nàng:
“Hơn nữa bởi vì ta chỉ muốn kết giao với Độ Đạo Môn, không mang theo ý đồ xấu nên được pho tượng tổ sư tán thành, Dao Nhã cũng biết rồi.”
“Hừ, ngươi giải thích với ta làm gì?” Cầm Thanh Vận lạnh lùng nói, nàng cảm giác mình như một đứa ngốc, bị tên nam nhân này lừa đảo vây quanh.
“Bởi vì ta sợ sư tỷ sẽ giận ta.” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Sư tỷ là một người rất quan trọng nên ta phải chú ý đến cảm xúc của nàng.”
Nhịp tim Cầm Thanh Vận đập lên thình thịch, hình bóng của Tiểu Ma và Lạc Nam ở trước mặt nàng đang dung hợp thành một, đây là hai nam tử mà nàng có quan hệ tốt nhất, không ngờ bọn hắn lại là một người…
Phụng Tiểu Thất nhìn Lạc Nam, lại nhìn Cầm Thanh Vận… vội vàng kéo tay Phụng Liên nói:
“Mẫu thân ngươi không cố gắng, sư tỷ sẽ nhanh chân đến trước a.”
“Xú nha đầu!” Phụng Liên giận dữ cốc lên đầu nàng.
“Ăn nói xằng bậy.” Cầm Thanh Vận cũng ngại ngùng véo lỗ tai tiểu sư muội, lôi kéo nàng bước vào Truyền Tống Trận.
“Các chủ, hãy nhanh chóng đột phá Bán Thần Cảnh, ta sẽ đến đón nàng.” Lạc Nam quay sang Phụng Liên, đem Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan nhét vào tay nàng, sau đó cũng nhanh chóng nhảy vào Truyền Tống Trận.
“Công tử an tâm, ta sẽ cố gắng.”
Phụng Liên nghiêm túc siết chặt nắm tay.