Phần 110
Nam nhân cao lớn trong tà Bá Y trắng như tuyết, tóc dài tùy ý nhẹ bay, Loạn Cổ Bá Thế cường hoành chậm rãi tan biến để lộ ngũ quan như được tạo hóa điêu khắc tỉ mỉ mà thành, nét uy vũ tà mị kết hợp cộng với khí chất phi phàm quả thật có thể khiến ngàn vạn nữ nhân vì đó mà khuynh đảo.
Khỏi cần phải nói, ánh mắt Phụng Tiểu Thất hiện lên vô số ngôi sao nhỏ… mà ngay cả Phụng Liên và Cầm Thanh Vận cũng không nhịn được hoảng hốt khi toàn bộ Phụng Nguyên Các còn trong trạng thái khiếp sợ.
“Tham kiến chủ nhân.” Bắc Nô quỳ xuống cung kính hành lễ.
“Hừ.” Lạc Nam hừ lạnh, thanh âm uy nghiêm:
“Ta từng căn dặn ngươi dù chết cũng phải bảo vệ các nàng, tại sao vừa rồi không chủ động tự bạo?”
Trong tình cảnh đó, nếu như Bắc Nô quyết đoán tự bạo, dù không thể khiến tên Thần Đạo Cảnh kia chết đi thì vẫn có thể khiến hắn trọng thương, từ đó kéo dài thời gian cho chúng nữ đào tẩu.
Việc Bắc Nô cố gắng phòng thủ thay vì cùng địch nhân đồng quy vu tận đã chọc giận Lạc Nam.
“Thuộc hạ đáng chết, mong chủ nhân trách tội.” Bắc Nô toàn thân run lẩy bẩy, quả thật khi đó hắn có phần tham sống sợ chết.
Dù đã trở thành Vong Linh, bản tính khi còn sống của hắn vẫn còn… vô thức suy nghĩ cho bản thân đầu tiên.
Nhìn thấy Lạc Nam vì mình suy nghĩ như vậy, Phụng Tiểu Thất vui sướng chạy đến kéo tay hắn:
“Ca ca tha cho Bắc Nô đi, cũng tại muội không có ra lệnh cho hắn tự bạo.”
“Muội đúng là ngốc, lần sau hành động quyết đoán lên!” Lạc Nam nghiêm túc căn dặn, đưa tay xoa xoa đầu nàng.
Lúc này hắn mới đưa mắt nhìn Phụng Liên và Cầm Thanh Vận ôn tồn hỏi:
“Mọi người không có sao chứ?”
“Bọn thiếp không sao, cảm tạ Lạc công tử đại triển thần uy, ra tay cứu giúp.” Một đám nữ đệ tử của Linh Cầm Sơn oanh oanh yến yến chạy lên phía trước, từng đôi mắt đẹp không ngừng ném mị nhãn về phía hắn.
Mặc dù đã sớm nghe nói về những chiến tích huy hoàng của Lạc Nam, nhưng khi tận mắt nhìn thấy hắn chỉ bằng uy thế đã tiêu diệt tất cả địch nhân cường đại, trong đó thậm chí có cả một vị Thần Đạo Cảnh, các nữ đệ tử của Linh Cầm Sơn vẫn vô cùng sùng bái, chỉ hận không thể được nam nhân như vậy bảo hộ, che chở.
Lạc Nam nhìn các nàng nở nụ cười ôn hòa, những nữ đệ tử này hắn đều nhận thức.
“Hừ.” Cầm Thanh Vận nghiêm mặt hừ một tiếng.
Các nữ đệ tử lè lưỡi vội vàng lui về phía sau.
“Sao Lạc công tử có mặt kịp thời vậy?” Cầm Thanh Vận chớp mắt hỏi, đem Ngọc Bội liên hệ với Thiên Âm Đạo Chủ thu vào.
“Ta thông qua liên kết với Bắc Nô cảm ứng được mọi người gặp nguy hiểm nên vội vàng đuổi đến.” Lạc Nam chém gió nói.
Mặc dù quả thật hắn có thể liên kết với Vong Linh, nhưng khi đó cũng phải mất một khoảng thời gian, tuyệt đối không thể có mặt ngay lập tức như vừa rồi.
Nghe hắn nói biết mình gặp nguy liền đuổi tới, ánh mắt của Cầm Thanh Vận thoáng hiện một tia ôn nhu khó thấy.
“Phụng Liên thay mặt toàn bộ Phụng Nguyên Các đa tạ Lạc công tử cứu viện.”
Phụng Liên lấy lại bình tĩnh tiến lên một bước, hướng Lạc Nam trịnh trọng thi lễ.
Đối với người nam nhân mang đậm sắc thái truyền kỳ, lại còn là thần tượng của nữ nhi nhà mình, nàng không dám có chút lơ là.
Thực lực của Lạc Nam vừa rồi thể hiện quá kinh hãi thế tục, có thể tưởng tượng chỉ cần một ý niệm của hắn liền có thể đem Phụng Nguyên Các tiêu diệt.
“Đội ơn Lạc công tử xuất thủ tương trợ.” Toàn bộ Phụng Nguyên Các cung kính hô vang.
“Các vị đừng khách khí, ta xem Tiểu Thất như muội muội của mình, Phụng Nguyên Các gặp nạn chính là chuyện của ta.” Lạc Nam phất tay chân thành nói.
“Hì hì, nghe thấy chưa? Đây chính là thần tượng của ta đó.” Phụng Tiểu Thất cực kỳ hãnh diện, ngạo nghễ ưỡn lên hai bầu ngực có chút quy mô của mình.
Nàng lúc này vừa kiêu hãnh, vừa vui vẻ lại vừa hạnh phúc… thần tượng của nàng oai phong như vậy, thử hỏi thiên hạ còn có ai?
“Mau dọn dẹp hiện trường.” Phụng Liên ra hiệu cho người dưới trướng dọn dẹp đống thi thể còn sót lại, còn bản thân thì mời Lạc Nam vào bên trong các.
Tại phòng nghị sự, Lạc Nam ngồi đối diện với Phụng Liên, bên cạnh có Cầm Thanh Vận và Phụng Tiểu Thất, phía dưới là các nữ đệ tử Linh Cầm Sơn.
Sau khi nghe Phụng Liên kể rõ nguyên nhân, Phụng Tiểu Thất bực bội siết chặt nắm tay mắng:
“Tổ Phượng Tộc thật đáng ghét, dù sao cũng là một trong những thế lực hàng đầu, vậy mà nhắm vào Phụng Nguyên Các chúng ta.”
Đường đường là một Thần Đạo Thế Lực đứng đầu, lại ức hiếp Thiên Đạo Thế Lực… Phụng Tiểu Thất cảm thấy khinh bỉ.
“Việc này thật ra không phải do Tổ Phượng Tộc.” Lạc Nam lắc đầu cười nói:
“Tổ Phượng Tộc cực kỳ mênh mông, trong đó Tổ Phượng cầm đầu, dưới trướng còn có Hoả Phượng, Lôi Phượng, Băng Phượng, Kim Phượng… rất nhiều nhánh nhỏ.”
“Ta đã đoạt lấy Linh Hồn của tên Thần Đạo Cảnh kia, biết được hắn chỉ là Trưởng Lão của nhánh Hoả Phượng mà thôi, kẻ ra lệnh cho hắn là thiếu chủ của nhánh Hoả Phượng này, ở tại Tổ Phượng Tộc chỉ miễn cưỡng lọt vào hạng 20 thiên tài, thân phận tầm thường.”
Phụng Liên nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, vậy là nàng chỉ đắc tội với một nhánh nhỏ thay vì toàn bộ Tổ Phượng Tộc, áp lực giảm đi không ít.
“Nhưng dù là thế, việc giết trưởng lão của một nhánh trong Tổ Phượng Tộc cũng khá nguy hiểm, không ai biết được Tổ Phượng Tộc có truy cứu chuyện như vậy hay không.” Phụng Tiểu Thất chu môi lo lắng, nàng rất sợ Lạc Nam vì mình mà đắc tội với thế lực lớn như Tổ Phượng Tộc.
“Yên tâm đi, nếu Tổ Phượng Tộc không nói lý lẽ, vậy ta không nể mặt bọn hắn.” Lạc Nam nhếch mép.
Hắn ngay cả Ngự Long Sơn Trang cũng đắc tội rồi, còn sợ thêm một cái Tổ Phượng Tộc hay sao?
“Phụng Nguyên Các là thế lực dưới trướng Độ Đạo Môn, nhánh Hoả Phượng động vào Phụng Nguyên Các chẳng khác nào không nể Độ Đạo Môn, ta sẽ trình báo với các vị Đạo Chủ chuyện này.” Cầm Thanh Vận lạnh lùng nói:
“Độ Đạo Môn không phải dễ chọc.”
“Ừm.” Lạc Nam gật gù:
“Nhưng để cẩn thận, Phụng Nguyên Các cũng nên di dời đến phụ cận của Độ Đạo Môn cho an toàn.”
“Ca ca, ngươi sắp rời đi sao?” Phụng Tiểu Thất không nỡ kéo tay hắn làm nũng.
“Haha, ta còn có việc của mình, đương nhiên không thể nán lại nơi này quá lâu.” Lạc Nam véo cái má phụng phịu của Phụng Tiểu Thất cười nói:
“Muội phải chăm chỉ tu luyện, chỉ cần đột phá đến Bán Thần Cảnh, ca ca sẽ ban cho muội một cơ duyên, giúp muội dễ dàng hóa phàm thành thần.”
Phụng Tiểu Thất nghe vậy hai mắt lóe lên một tia sáng thông minh, hé môi cười hì hì:
“Muội xin cơ duyên này trước được không?”
“Tại sao?” Lạc Nam không hiểu.
“Mẫu thân của muội sắp thành Bán Thần rồi.” Phụng Tiểu Thất chỉ chỉ Phụng Liên:
“Chỉ cần ca ca giúp mẫu thân thì đó chính là cơ duyên của muội.”
Nói đến đây, thiếu nữ lớn mật tuyên bố: “Nếu mẫu thân thành Thần sẽ sinh ra thêm một tiểu muội muội, chúng ta sẽ tác hợp cho ca ca và mẫu thân kết hôn.”
“Phốc!” Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm trà.
“Nha đầu điên khùng, ăn nói vớ vẩn.” Phụng Liên mím môi mắng một tiếng, vung tay muốn đánh.
Cầm Thanh Vận chỉ biết bất đắc dĩ lắc đầu, nàng đã sớm biết dụng ý làm mai mẫu thân của tiểu sư muội, chỉ là không ngờ lời như vậy cũng dám lớn mật nói ra cho được.
“Nói sai chỗ nào?” Phụng Tiểu Thất không phục:
“Mẫu thân ngươi độc thân, gả cho thần tượng của ta có gì không được? Lạc Nam ca ca có chỗ nào không xứng với ngươi?”
Lạc Nam nhất thời chẳng hiểu ra sao: “Vì sao mẫu thân của muội thành Thần lại sinh ra một tiểu muội muội?”
“Bởi vì Thể Chất của mẫu thân đặc biệt, đột phá Thiên Đạo sẽ sinh một đứa, đột phá Thần Đạo sẽ sinh thêm một đứa.” Phụng Tiểu Thất giải thích:
“Muội là do mẫu thân khi đột phá Thiên Đạo sinh ra đây.”
Nghe nàng giải thích, đừng nói là Lạc Nam… ngay cả các nữ đệ tử của Linh Cầm Sơn cũng trở nên hồ đồ rồi, rốt cuộc là thể chất gì mà khi đột phá đại cảnh giới phải sinh con?
“Đừng nghe nó nói bậy.” Phụng Liên thở dài:
“Thể chất của ta là phân thân… chẳng qua hình thức lại giống như sinh con mà thôi.”
“Nói vậy Tiểu Thất là phân thân của Các Chủ?” Lạc Nam hứng thú hỏi, hắn chưa từng nghe qua loại Thể Chất đặc biệt như vậy.
“Không sai.” Phụng Liên cảm thấy việc này cũng chẳng có gì đáng che giấu, dù sao thì Thể Chất là thứ trời sinh đã có, không có gì phải xấu hổ, môi son nhấp một ngụm trà, sau đó từ tốn nói:
“Ta sở hữu Tam Thân Đạo Thể, loại Đạo Thể này chỉ kích hoạt khi ta đột phá Thiên Đạo trở lên.”
“Theo đó khi ta đột phá Thiên Đạo Cảnh, cơ thể của ta sẽ tự mang thai và sinh ra một phân thân của mình, phân thân này sở hữu thiên phú đặc biệt vượt xa bản thể, chính là Tiểu Thất.”
“Ngày sau nếu ta thành công đột phá Thần Đạo Cảnh, cơ thể của ta sẽ lại sinh ra thêm một phân thân mới, mà phân thân sau đó thiên phú chắc chắn lại vượt xa cả ta và Tiểu Thất cộng lại.”
“Khi cả bản thể và hai phân thân cùng tồn tại, chúng ta sẽ có thể hợp nhất thành một, từ đó chiến lực và tu vi nhảy vọt trên diện rộng.”
“Đó mới là lúc Tam Thân Đạo Thể phát huy chiến lực khủng khiếp.”
Lạc Nam và mấy nữ Cầm Thanh Vận đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự kinh dị.
Thế gian quả nhiên không thiếu cái lạ, Tam Thân Đạo Thể này càng là vượt khỏi tưởng tượng của mấy người.
Nói vậy khác nào Phụng Liên khi đột phá Thần Đạo mới là trạng thái mạnh nhất của nàng ấy? Bởi vì khi đó có thể dung hợp cùng hai phân thân với thiên phú vượt trội.
“Thì ra là thế, chẳng trách thiên phú của các chủ chỉ ở dạng bình thường lại sinh ra Tiểu Thất sở hữu một đôi Thất Hồn Đạo Nhãn, mang trong mình 14 loại Linh Hồn tương ứng 14 loại Thuộc Tính khác nhau, thiên phú này ngay cả Đạo Chủ cũng phải ưa thích.” Cầm Thanh Vận cảm thán, sau đó lại đính chính:
“Không phải, các chủ sở hữu Tam Thân Đạo Thể vốn đã là không bình thường.”
“Phân thân do Tam Thân Đạo Thể tạo ra chắc chắn có thiên phú siêu việt.” Phụng Liên vuốt nhẹ mái tóc:
“Bất quá nói gì thì nói, Tiểu Thất là do ta sinh ra, ta xem nàng như nữ nhi của mình mà không phải phân thân.”
“Hì hì, thế mới nói chờ mẫu thân đột phá Thần Đạo, muội muội của ta khi ra đời sẽ có thiên phú còn mạnh hơn ta.” Phụng Tiểu Thất đắc ý nói:
“Lúc đó ba người kết hợp, đánh khắp thiên hạ chỉ thua một mình Lạc Nam ca ca.”
“Nha đầu chỉ giỏi nịnh.” Lạc Nam sủng ái nắn bóp hai bên gò má của nàng.
“Ca ca ngốc, người ta đem mẫu thân gả cho ca ca, có nghĩa là cả hai phân thân cũng sẽ gả…” Phụng Tiểu Thất gò má đỏ ửng.
“Khá lắm, nha đầu này thì ra đã tính toán đến mức như vậy?” Cầm Thanh Vận trợn tròn mắt.
Lạc Nam cũng chỉ biết dở khóc dở cười.
Bất quá bỏ qua “âm mưu bất chính” của Phụng Tiểu Thất thì Tam Thân Đạo Thể này thật sự có giá trị để bồi dưỡng.
Bởi vì khi Phụng Liên sinh ra phân thân thứ hai, đó chắc chắn là là một tiểu bé con có thiên phú bất phàm vượt qua cả Phụng Tiểu Thất.
Mà khi ba người kết hợp, đó là lúc hai loại thiên phú và tu vi của Phụng Liên cùng lúc gia thân, tạo nên một tồn tại khủng bố.
Lạc Nam quả thật rất muốn xem, khi Phụng Liên “sinh ra” phân thân thứ hai sẽ có thiên phú gì…
Thế là hắn tiến hành mời chào: “Phụng Liên các chủ, quan hệ thân thiết giữa ta và Tiểu Thất nàng đã sớm biết, hiện tại ta hiểu nàng và Tiểu Thất vốn chính là một, vậy nên nàng cũng không cần khách khí với ta.”
“Ta có một cái Nhập Phàm Hồ, có thể hỗ trợ nàng hóa phàm thành thần…”
Hắn đem công dụng của Nhập Phàm Hồ miêu tả, lại nói thêm: “Dao Nhã, Linh Hi hiện tại đều đã vào Nhập Phàm Hồ…”
“Tương lai khi nàng và Thanh Vận đạt đến Bán Thần, ta sẽ đến đón hai người.”
Cầm Thanh Vận nghe thấy sư tỷ của mình và Bùi Linh Hi đều đã sử dụng Nhập Phàm Hồ, nội tâm cũng không muốn từ chối.
“Ta đã thiếu nợ ân tình của công tử, làm sao còn tiếp tục làm phiền ngươi?” Phụng Liên cắn môi.
“Chẳng phiền gì cả, ngược lại ta muốn chiêu mộ nàng làm việc cho ta, vậy nên ta phải cố gắng bồi dưỡng nàng.” Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề:
“Nàng càng mạnh thì ta càng có chỗ trọng dụng.”
Nếu như Phụng Liên chỉ là một nữ Thiên Đạo bình thường, hắn có thể ra tay giúp đỡ nhưng sẽ không chiêu mộ làm gì.
Dù sao thì nữ nhân làm việc cho hắn đều là người có năng lực bất phàm, bất kể là Ngân Trinh, Loạn Thanh Quân, Phương Du hay Minh Hà đều là nữ nhân kiệt xuất… Phụng Liên so với các nàng ấy thật sự không có ưu thế nào.
Nhưng sau khi biết được nàng sở hữu Tam Thân Đạo Thể thần kỳ, hắn đương nhiên không bỏ qua cơ hội lôi kéo.
“Chiêu mộ ta vào Phá Đạo Hội sao?” Phụng Liên ánh mắt lóe lên.
“Chiêu mộ vào cơ nghiệp của ta tại Đạo Giới, vào thế lực do ta làm chủ.” Lạc Nam cười nói.
“Các chủ đừng nên từ chối, với quan hệ của Tiểu Thất cùng hắn với Độ Đạo Môn, ngươi đã không thể thoát khỏi liên quan đến hắn.” Cầm Thanh Vận giúp Lạc Nam mở lời.
“Được rồi, dù sao thì cũng là công tử cứu mạng của ta và Phụng Nguyên Các, về tình về lý… ta đều không có lý do từ chối.” Phụng Liên quyết đoán gật đầu:
“Nếu công tử giúp ta đột phá Thần Đạo, ta sẽ cống hiến hết mình cho công tử.”
“Chốt.” Lạc Nam sảng khoái cười to.
Cầm Thanh Vận thấy hắn thu được thêm một nữ cường giả trong tương lai, khóe môi cũng mỉm cười nhàn nhạt.
Ngay khi mọi người đều hướng về tương lai, Phụng Tiểu Thất lại lè lưỡi:
“Thế có gả không?”