Phần 90
“Bẩm chủ nhân, chúng ta muốn tìm kiếm Thần Chiến Khôi.”
Vương Long chắp tay cung kính nói.
“Thần Chiến Khôi?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức.
Mấy nữ nhân cũng đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên không biết Thần Chiến Khôi là cái gì.
Bất quá để Chiến Pháp Đạo Thống xuất động hai vị trưởng lão cao cấp, năm vị hộ pháp… một đội ngũ hùng hậu như vậy để đi tìm, cái gọi là Thần Chiến Khôi này chắc chắn bất phàm.
Như hiểu được mấy người thắc mắc, Vương Vũ vội vàng tiếp lời:
“Chiến Pháp Đạo Chủ gần đây đã hợp lực cùng Đại Trưởng Lão hao phí rất nhiều tâm huyết để luyện chế ra một Khôi Lỗi, được đặt tên là Thần Chiến Khôi.”
“Điểm đặc biệt của Thần Chiến Khôi là có thể tự thân trưởng thành thăng cấp, ngoài ra còn có một tác dụng khác chính là hóa thành một bộ Thần Chiến Giáp, cực kỳ cường đại.”
“Nhưng Thần Chiến Khôi này lại hình thành linh trí, nó ngoài mặt tỏ vẻ ngoan ngoãn thỏa hiệp… nhưng lại nhân lúc Đạo Chủ bế quan mà xé rách không gian chạy trốn vào Tứ Đạo Cổ Lâm này.”
“Vì vậy mấy người lão phu phụng mệnh Đạo Chủ đi bắt nó trở về.”
“Thú vị a…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm:
“Chiến Pháp Đạo Thống luyện ra Thần Chiến Khôi với mục đích gì?”
“Dã tâm của Đạo Chủ chính là sáng lập một đội quân Thần Chiến Khôi chinh chiến thiên hạ, quét ngang tất cả… khi cần thiết có thể biến thành Chiến Giáp bất khả xâm phạm cho đệ tử sử dụng.” Vương Long bẩm báo:
“Chỉ là mới trong lần thử nghiệm đầu tiên thì Thần Chiến Khôi đã chạy mất, ngay cả Đạo Chủ cũng không nghĩ linh tính của nó lại cao như vậy.”
“Hừ, thủ đoạn thật nhiều.” Bích Tiêu lạnh lùng nói.
Nếu như thật sự để Chiến Pháp Đạo Thống nghiên cứu thành công đội quân Thần Chiến Khôi này, sợ rằng sẽ lại trở thành một chướng ngại của Phá Đạo Hội.
“Tứ Đạo Cổ Lâm mênh mông rộng lớn, các ngươi tìm nó bằng cách nào?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.
Vương Long liền lấy ra một khối lệnh bài màu hoàng kim bẩm báo:
“Lệnh bài này được Chiến Pháp Đạo Chủ thiết lập quy tắc, chỉ cần ở phụ cận Thần Chiến Khôi phạm vi trăm vạn dặm sẽ sinh ra cảm ứng, chỉ điểm vị trí lẫn trốn của nó.”
Lạc Nam tiếp nhận lệnh bài, Bích Tiêu ở bên cạnh đã lên tiếng: “Phải tìm Thần Chiến Khôi.”
Lạc Nam gật gật đầu, hắn đang có hứng thú với con khôi lỗi như vậy, Vạn Cổ Bất Hủ Thân vẫn còn hạn chế, nếu có thêm thủ đoạn vừa phòng ngự, vừa chiến đấu được như Thần Chiến Khôi thì quá tuyệt hảo.
“Đem Vô Tận Chiến Kinh lưu lại, các ngươi có thể rời đi.” Lạc Nam phất tay nói:
“Cứ nói rằng Thần Chiến Khôi đã bị Hiên Viên Thần Quốc cướp mất.”
Chân Mật cùng Khương Lê khóe miệng giật giật, thầm cảm thán thủ đoạn bỏ đá xuống giếng của nam nhân này quá ư lợi hại.
Vương Long thân là Nhị Trưởng Lão của Chiến Pháp Đạo Thống, đương nhiên sở hữu bản sao của Vô Tận Chiến Kinh, liền ngoan ngoãn dâng lên cho Lạc Nam.
“Chúng thuộc hạ xin phép cáo lui!”
Nhìn bóng lưng bọn hắn rời đi, Lạc Nam mỉm cười hài lòng nâng Vô Tận Chiến Kinh quan sát.
Thứ này mới là thu hoạch lớn nhất ở Tứ Đạo Cổ Lâm nha.
Mặc dù hắn sở hữu vài loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính có khả năng gia tăng số lượng Vực nhưng vẫn không ăn thua, nhược điểm của Lạc Nam chính là tuổi tác còn quá trẻ, thời gian lĩnh ngộ vực chưa được nhiều nên thua kém hầu hết đối thủ về số lượng vực.
Có Vô Tận Chiến Kinh này, trong thời gian tới Chiến Vực của hắn sẽ nhảy vọt, cải thiện được một trong số các điểm yếu.
Nếu kết hợp Vô Tận Chiến Kinh với Vực Thần Đạo Kinh, sẽ là một con bài kinh khủng.
Sau này có cơ hội đoạt thêm công pháp của Sát Pháp Đạo Thống thì càng thêm hoàn hảo.
“Tranh thủ thời gian thôi…” Khương Lê nói:
“Tuy rằng có lệnh bài dò tìm, nhưng Tứ Đạo Cổ Lâm vẫn là cực lớn… chưa chắc tìm thấy được Thần Chiến Khôi trong vài năm tới.”
“Không cần lâu như vậy.” Lạc Nam mỉm cười, hướng trong lòng hạ lệnh:
“Thiên Cơ Lâu, dò xét vị trí cụ thể của Thần Chiến Khôi trong Tứ Đạo Cổ Lâm.”
“KENG, dò xét thành công, tiêu hao 300 vạn Điểm Danh Vọng.”
Trong mỏ khoáng thạch ẩn sâu dưới lòng đất, một thân ảnh đang cặm cụi ngấu nghiến, nhai nuốt từng mảnh từng mảnh cứng rắn như kim loại.
Thân ảnh này như một pho tượng con người được đúc bằng đồng thao cũ nát, bên trên xuất hiện rất nhiều vết rỉ sét, nhìn qua giống một món đồ bỏ đi không ai thèm dùng.
Nhưng mà mỗi khi nó ăn vào từng mảnh khoáng thạch, khí tức trên thân rõ ràng tăng lên từng chút, từng chút một.
Đột ngột cảm giác được không gian có dị động, pho tượng liền ngã xuống đất biến thành một bộ giáp cũ kỹ như hàng thải, lặng im bất động.
Lạc Nam và chúng nữ từ bên trong Thời Không Môn bước ra, đánh giá toàn cảnh một vòng, lập tức khóe môi nhếch lên.
“Áo giáp cũ của ai vứt đi thế này? Thật là phí, mang về sử dụng vậy.”
Hắn nhếch mép cười tà, trực tiếp đưa tay chụp lấy nó.
ĐÙNG.
Áo giáp bất chợt nổ tung ngay khi tay Lạc Nam vừa chạm vào.
Khoảnh khắc sau đó, toàn bộ rỉ sét, cũ kỹ bên trên nó bị rũ bỏ, kim quang rực rỡ soi rọi không gian.
“Đáng giận, biết chắc các ngươi nhắm đến cô nãi nãi.”
Một tiếng quát non nớt vang vọng lên khiến đám người giật mình.
Khi lớp rỉ sét rơi xuống, có thân ảnh hiện ra trong ánh hoàng kim.
Đó là một tiểu nữ nhân như được vàng ròng đúc thành, từ đầu đến chân đều cứng rắn như kim loại, quanh thân mặc giáp… nhưng lại có những đường nét uyển chuyển đầy sống động không khác nào nhân loại hoàn chỉnh.
Đôi mắt linh động với đồng tử màu vàng lúc này đang vô cùng tức giận, trực tiếp tung ra tiểu quyền đấm thẳng vào mặt Lạc Nam.
“Moá nó, tên Chiến Pháp Đạo Chủ có biến thái không? Tại sao tạo ra khôi lỗi như một tiểu cô nương?” Lạc Nam âm thầm mắng to.
Bất quá hắn cảm giác được uy lực của một quyền này rất mạnh, có thể sánh ngang Thể Thiên Đạo Viên Mãn, không dám xem thường.
Nghịch Thiên Thủ bao trùm cánh tay, cũng thô bạo tung ra một đấm.
PHỐC…
Khiến tất cả khó tin chính là, cánh tay của Lạc Nam có Nghịch Thiên Thủ gia trì rồi vậy mà vẫn bị tiểu khôi lỗi đấm nát, máu tươi đầm đìa lộ ra cả một đoạn Phật Cốt bên trong.
“Thân thể thật khủng, thân thể này sánh ngang với Thần Đạo Binh.” Bích Tiêu mấy nữ lập tức đánh giá.
Không hổ là con hàng do một vị Đạo Chủ luyện ra, quá mức cường hoành.
Lạc Nam tặc lưỡi, Nghịch Thiên Thủ của hắn chỉ sánh ngang với Thiên Đạo Binh, gặp phải khôi lỗi có thể sánh ngang với Thần Đạo Binh chẳng trách rơi vào thế hạ phong.
Bất Diệt Viêm cuồn cuộn bao trùm đem cánh tay của hắn khôi phục.
Chứng kiến thủ đoạn của Lạc Nam, Thần Chiến Khôi làm ra tư thế như muốn động võ, chất vấn bằng giọng nói non nớt:
“Các ngươi không phải người của Chiến Pháp Đạo Thống, các ngươi là ai?”
“Là người sẽ thu phục ngươi.” Lạc Nam nhếch miệng cười tà.
“Nằm mơ đi, ngay cả lão già kia còn không thể khiến ta quy hàng.” Thần Chiến Khôi hai tay chống nạnh:
“Các ngươi nên bỏ ý niệm phi thực tế này.”
Mấy nữ nhịn không được mỉm cười, Khôi Lỗi này linh trí thật sự quá cao.
Thần Chiến Khôi khiến các nàng liên tưởng đến Binh Nhân Tộc, có được linh trí và hóa thành nhân loại.
Khác biệt ở chỗ Chiến Thần Khôi biến hóa qua lại giữa áo giáp và khôi lỗi mà thôi.
“Có thể thu phục hay không phải thử mới biết được.” Lạc Nam hừ một tiếng.
Một vạn hành tinh xoay tròn, Bỉ Ngạn Hoa bùng nổ, Oanh Thiên Tổ Phù bạo phát sóng xung kích.
Lần này hắn không dùng đến Nghịch Thiên Thủ nữa, trực tiếp vận dụng Vạn Cổ Bất Hủ Thân, vẫn là một quyền đấm đến.
Cảm giác được sức mạnh khác thường của Lạc Nam, Thần Chiến Khôi quát lên:
“Khải Huyền Hộ Thể!”
Bộ giáp vàng trên người nó phát sáng, sau đó hình thành một màn chắn như quả cầu bao trùm cơ thể, tầng tầng lớp lớp Trận Văn bên trên đan xen như tổ ong.
OÀNH!
Một quyền vừa ra, Lạc Nam gặp phải lực phản chấn cực đại bắn ngược trở về, mà lớp màn chắn kia chỉ xuất hiện vài tầng gợn sóng…
“Lợi hại thật.” Chúng nữ hít một ngụm lãnh khí.
Lúc này có thể khẳng định tuy chiến lực của Thần Chiến Khôi chỉ sánh ngang với Thiên Đạo Cảnh, nhưng khả năng phòng ngự chính là thuộc về Thần Đạo Cảnh.
Bằng không, chẳng có một Thiên Đạo Cảnh nào chặn được một quyền toàn lực của Lạc Nam như thế.
Sắc mặt Bích Tiêu ngưng trọng, cũng may ở Tứ Đạo Cổ Lâm biết được âm mưu của Chiến Pháp Đạo Thống, bằng không nếu để bọn hắn tạo ra được đội quân Thần Chiến Khôi, vậy thì thật sự gặp phiền toái lớn.
“Ngươi từ bỏ chưa?” Thần Chiến Khôi ngạo nghễ nói.
“Bỏ cái rắm, ta càng muốn được!” Lạc Nam hưng phấn cười dài.
Lần này Bá Đỉnh đã trực tiếp hiện ra trong tay hắn, ẩn trong Bá Đỉnh chính là Bá Đạo Quy Tắc đang luân chuyển.
Thô bạo đến cực điểm, Lạc Nam cầm Bá Đỉnh đập thẳng vào Thần Chiến Khôi.
“Xem thử cái nào cứng hơn?”
RĂNG RẮC…
Khải Huyền Hộ Thể của Thần Chiến Khôi lập tức tan rã như thuỷ tinh màu vàng rơi rụng xuống mặt đất.
Bá Đỉnh được thế đem tiểu khôi lỗi nện bay…
Chúng nữ khóe miệng giật giật, cảnh tượng diễn ra quá mức bạo lực.
Nhưng từ đó có thể kết luận, Bá Đỉnh của Lạc Nam vẫn trâu bò hơn Thần Chiến Khôi này…
Lạc Nam tiếp tục cầm Đỉnh lao đến ra vẻ muốn đập xuống.
Thần Chiến Khôi tỏa ra hào quang, biến thành một bộ Kim Sắc Chiến Giáp như của bậc Đế Hoàng, từng đường nét uy mãnh tuyệt luân, phía sau giáp có áo choàng đỏ rực tung bay phấp phới, bên trên điêu khắc lấy họa tiết hàng vạn quân đội đang xông trận, chiến ý hào hùng, oai phong lẫm liệt.
Lúc này nó không còn là Thần Chiến Khôi, mà có thể xưng là Thần Chiến Giáp…
Lạc Nam càng nhìn càng hài lòng, lấy ra một giọt máu nhỏ vào bên trên nó.
Muốn nhỏ máu nhận chủ…
Nhưng mà ngay lập tức, giọt máu bị một cổ quy tắc cao cao tại thượng đánh bật ngược trở về.
“Thần Đạo Quy Tắc.” Bích Tiêu nhíu mày nói:
“Xem ra đây chính là Thần Đạo Quy Tắc của Chiến Pháp Đạo Chủ, nhờ vào đó liên kết với lệnh bài tìm kiếm tung tích của Thần Chiến Khôi, đồng thời ngăn chặn kẻ khác thu phục nó.”
“Việc này đơn giản với nàng mà phải không?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.
Bích Tiêu liếc mắt, trực tiếp lấy ra một tấm Phù Chú xé rách.
Phù chú vừa nát, một tia Quy Tắc cường hoành đến cực điểm bắn vào Thần Chiến Khôi.
Chân Mật và Khương Lê có thể thấy rõ ràng, khi tia Quy Tắc này xâm nhập, Thần Đạo Quy Tắc do Chiến Pháp Đạo Chủ lưu lại toàn bộ tan rã, như giấy vụn dễ dàng bị tiêu huỷ.
Lạc Nam không cảm thấy bất ngờ, Quy Tắc này chắc chắn là của sư bá khủng bố, Chiến Pháp Đạo Chủ còn kém lắm.
Không còn chướng ngại cản trở, Lạc Nam thuận lợi đem Thần Chiến Khôi thu phục.
Hắn thử động ý niệm, Phá Đạo Áo Choàng cởi bỏ…
Thần Chiến Giáp hiện lên trên người, bao trùm từ đầu đến chân.
Chúng nữ ánh mắt lóe lên dị sắc.
Đây là lần hiếm hoi các nàng nhìn thấy Lạc Nam mặc giáp, hơn nữa còn là bộ giáp tuyệt hảo như Thần Chiến Giáp.
Không có vẻ thô kệch nặng nề, Thần Chiến Giáp hoàn hảo vừa vặn với cơ thể, từng đường nét có cương có nhu một cách rõ ràng…
Nhìn qua hắn không giống như đại tướng, mà màu hoàng kim chói sáng của Thần Chiến Giáp và phong thái khiến hắn như một vị Bá Chủ tung hoành chiến trường, chiến thiên phạt địa, vạn linh kính phục…
Bích Tiêu cũng tán thưởng đánh giá Thần Chiến Giáp, chỉ tiếc phương pháp luyện chế nó nằm ở chỗ Chiến Pháp Đạo Chủ, bằng không có thể mang về cho Khôi Lỗi Sư và Luyện Khí Sư của Phá Đạo Hội nghiên cứu… từ đó tạo ra số lượng lớn.
“Khà khà khà, ta cảm giác lần này ở Tứ Đạo Cổ Lâm này không giống rèn luyện, càng giống thu thập tài bảo hơn.”
Lạc Nam đắc ý cười to… liên tục có thu hoạch khiến hắn vô cùng sung sướng.
Từ Hồng Hồn Thánh Thảo, Dương Lực Thánh Sơn Thú, Vô Tận Chiến Kinh cho đến Thần Chiến Giáp… mỗi một thứ đều có thể khiến thiên hạ phát cuồng, nay toàn bộ đều được hắn thu nhận.
Chưa kể còn thu giữ thêm bảy tên gián điệp là cao tầng của Chiến Pháp Đạo Thống.
ẦM ẦM ẦM…
Chỉ là hắn vừa mới dứt lời, một luồng uy thế mênh mông cuồn cuộn như đại hải bất chợt hàng lâm.
Uy thế kinh khủng đến mức khiến không gian sụp đổ, toàn bộ mỏ quặng hóa thành tro tàn…
Khói bụi mịt mù, có thanh âm cuồng ngạo không gì sánh được vang vọng thương khung:
“Chiến giáp không tệ, mỹ nhân tuyệt sắc, bổn Yêu Thần muốn hết!”