Phần 26
Nhờ nhiều lần quan sát quá trình luyện khí của Hệ Thống, trình độ luyện khí của Lạc Nam rốt cuộc cũng tiệm cận đến cấp độ Đại Đạo.
Hắn ước tính nếu như mình tự thân luyện khí, vẫn có thể miễn cưỡng đúc ra được một kiện Đại Đạo Bảo Hạ Phẩm.
Bất quá đẳng cấp kiểu Đạo Bảo như thế cứ mở Cửa Hàng May Mắn ra là mua được, vì vậy tuy rằng học hỏi tăng lên trình độ nhưng cũng chẳng cần thiết phải ra tay.
Nhìn thấy Bá Vũ Điện thăng cấp hoàn tất, trở thành một kiện Thiên Đạo Bảo và hình thù mới mẻ cực kỳ bá đạo của nó, Lạc Nam hài lòng cười không khép miệng được.
Bá Vũ Điện sẽ là bất ngờ lớn cho các hồng nhan của hắn.
Tiểu Tinh và Bá Vũ Điện đều được hưởng lợi, người làm chủ nhân như hắn đương nhiên không thể chịu thua kém.
Lạc Nam đã quyết định, bản thể sẽ luyện hóa Vô Cực Hàn Băng, còn túi da sẽ luyện hóa Vô Tận Ma Uyên.
Ngày sau khi không dùng đến túi da nữa, lại thu về tất cả Đạo Thuộc Tính cũng không muộn.
Chỉ tính Đạo Thuộc Tính, hiện tại hắn đã sở hữu Vạn Vật Quy Nguyên Thổ, Tử Linh Thần Diễm, Chân Dương Đạo Mộc, Hộ Pháp Cổ Ma, Vô Cực Hàn Băng và Vô Tận Ma Uyên.
Bất quá bởi vì phải phân chia ra cho cả túi da và bản thể, sức mạnh không được trọn vẹn.
Hắn trở về túi da luyện hóa Vô Tận Ma Uyên, còn Vô Cực Hàn Băng cứ ném vào trong Cổ Băng Đỉnh để tự tiểu khủng long hóa hình là Băng Nhi lo liệu.
Không ngoài dự đoán, tu vi của bản thể vẫn giậm chân tại chỗ, còn túi da lại đột phá đến Đại Đạo Trung Kỳ.
Hiển nhiên nguồn năng lượng mà bản thể đòi hỏi luôn vượt xa túi da.
5000 hành tinh cũng được dung nhập vào trong Bá Vũ Hóa Thần Thể, số lượng hành tinh đạt đến con số 7500, khủng bố vô cùng.
Đây là lần đầu tiên con số hành tinh của Lạc Nam một lần nhảy vọt gấp ba lần, khiến cả vũ trụ cũng hơi trở nên chật chội, thật sự không uổng phí cái giá 2000 vạn Điểm Danh Vọng để mua gói quà thăng cấp.
Lấy ra mấy bình Đạo Hồn Thanh Thủy của Linh Cầm Sơn đổ vào Hồn Đỉnh, tu luyện Hồn Tu.
Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ đẳng cấp hiện tại quá thấp, dù có hỗ trợ cũng không còn mang lại hiệu quả cho một vị Hồn Đại Đạo như Lạc Nam, cho nên tốc độ luyện hóa Đạo Hồn Thanh Thủy của hắn cũng khá mất thời gian.
Bất quá bên trong Phá Đạo Lệnh có Gia Tốc Trận hỗ trợ, cũng chỉ mất thêm nửa năm để đột phá đến Hồn Đại Đạo Trung Kỳ.
Vẫn chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam lại dùng túi da thông qua Hung Ma Nhãn lĩnh ngộ Thiên Đạo Cực Phẩm Nhãn Pháp – Tru Hồn Ma Diệt.
Đây chắc chắn sẽ là một trong những con ác chủ bài của hắn trong lần Tranh Đoạt Thiên Cảnh này.
Đến cuối cùng, hắn tiếp tục vận dụng các tài nguyên mua được từ Cửa Hàng May Mắn tu luyện Nghịch Thần Luyện Thủ Kinh.
Bích Tiêu ngồi ở bên cạnh nhìn hắn điên cuồng đề thăng thực lực mà không giữ nổi bình tĩnh.
Người khác đôi khi phải mất cả vạn năm để thực lực tịnh tiến thêm một chút.
Còn cái tên này lại chỉ trong vòng chục năm ngồi trong Gia Tốc Trận lại khiến thực lực biến hóa nghiêng trời lệch đất ở đủ loại phương diện.
Là thiên phú của hắn quá khủng bố hay là nội tình của hắn quá mức hùng hậu?
“Môn công pháp này không đơn giản…” Bích Tiêu ánh mắt lấp lóe từng tia kinh dị.
Nàng chứng kiến đôi tay của hắn đang điên cuồng được cải biến với các loại nguyên liệu dung hợp bị nó hấp thụ vào, nàng chứng kiến hắn niệm từng loại khẩu quyết đặc biệt để rèn luyện đôi tay.
Quá trình này không phải là luyện thể, chỉ luyện đôi tay mà thôi… nhưng chỉ có đôi tay lại khiến đáy lòng nàng cảm giác được sự nguy hiểm, dường như nó có thể bóp nát quy tắc của nàng bất cứ lúc nào.
Điều này khiến Bích Tiêu tự hỏi công pháp này hắn lấy được từ lâu, chẳng lẽ là vị sư phụ thần bí kia cho hắn?
Nhìn nén mặt cương nghị và nghiêm chỉnh của nam nhân khi lâm vào tu luyện, khác xa dáng vẻ ngả ngớn, ưa thích trêu đùa và không đứng đắn ngày thường.
Chẳng hiểu vì sao, Bích Tiêu lại cảm thấy trong lòng thư thái và dễ chịu.
Có lẽ với tính cách thanh tịnh của nàng, kiểu mẫu mà nàng ưa thích là thuộc về hắn vào những lúc như thế này.
“Phi…” Bích Tiêu thầm gắt một tiếng, mắng mình suy nghĩ lung tung.
Cũng không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam chậm rãi thu hai tay về trước ngực.
Nhìn từ bên ngoài, đôi tay của hắn vẫn hết sức bình thường, có da có thịt, làn da nam tính khỏe khoắn hơi trắng một chút, từng đường gân tràn ngập lực lượng nổi cộm lên cực kỳ có sức hấp dẫn.
Không khác gì bình thường…
Nhưng Lạc Nam biết, một khi mình kích hoạt trạng thái Nghịch Hành Thủ, ngay cả Đại Đạo Binh cũng có thể bị mình đấm vỡ.
Có thể nói môn công pháp Nghịch Thần Luyện Thủ Kinh này được tạo ra là để khắc chế các loại thủ đoạn phòng ngự như áo giáp, quy tắc hộ thân… bên trong đồng cấp.
Chỉ tiếc nó đòi hỏi tài nguyên quá nhiều nên chỉ có thể ưu tiên cho bản thể tu luyện.
Lạc Nam xoay người đứng lên.
Lần này thu hoạch rất khá nhưng cũng trả ra không ít Điểm Danh Vọng.
Sau khi mua hàng loạt tài nguyên, rồi cả Gói Quà Thăng Cấp… Điểm Danh Vọng còn lại chưa đến một nửa, sợ rằng còn không đủ để dùng Thiên Cơ Lâu dò xét một tin tức cấp cao.
“Tranh Đoạt Thiên Cảnh ta sẽ cày cuốc bù lại.”
Lạc Nam nhếch miệng, ánh mắt đầy quyết tâm.
Ý niệm vừa động…
Vo ve… vo ve…
Có thanh âm nho nhỏ như lục lạc, một mùi hương thơm nhè nhẹ ngọt ngào vô cùng dễ chịu bao phủ không gian Phá Đạo Lệnh.
“Mùi này? Chẳng lẽ là Dâm Độc?”
Bích Tiêu biến sắc, đề phòng nhìn lấy hắn.
Lạc Nam xém chút phun ra, giận dữ nói: “Nàng nghĩ ta là người như vậy?”
Bích Tiêu gật đầu công nhận.
Lạc Nam tức chết, liền xòe lòng bàn tay ra cho nàng xem.
Chỉ thấy nơi đó, một con côn trùng nhỏ như con sâu hơi béo ú, có màu hồng nhạt, đôi mắt to tròn long lanh hết sức đáng yêu.
“Đây là cổ trùng?” Bích Tiêu hỏi.
“Không sai, nó là Diên Hương Trùng, có mùi thơm với khả năng dẫn dụ những loại tài nguyên cao cấp, có được linh tính.” Lạc Nam cười tà:
“Lần này trời cũng giúp ta, bên trong Thiên Cảnh chắc chắn sẽ có nhiều thứ để Diên Hương Trùng thể hiện năng lực.”
Thu hồi Diên Hương Trùng, hắn bước đến quan sát trạng thái tu luyện của Đông Hoa.
Lúc này không chỉ có một Đông Hoa, mà có đến tám nàng Đông Hoa đang cùng nhau tu luyện.
Hiển nhiên Đông Hoa đang vận dụng khả năng của Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể để triệu hoán bản thể từ các dòng thời gian khác nhau.
Tuy rằng không sánh bằng được Thời Không Tự Tại Kinh của Lâm Tích nhưng cũng vô cùng bất phàm, giúp tốc độ tu luyện của nàng nhanh hơn nhiều lần người bình thường.
Mà từng quả Hoàng Trung Lý cũng đang xoay tròn xung quanh, hỗ trợ Đông Hoa tăng cường khả năng cảm ngộ Thiên Đạo Quy Tắc để trùng kích Thiên Đạo Cảnh.
“Không quá mười năm, chắc chắn nhị tỷ sẽ đột phá thành công.” Bích Tiêu nói.
Lạc Nam gật gật đầu, chợt nở nụ cười xấu xa: “Đến lúc đó, nàng phải làm chứng trong hôn lễ của chúng ta a.”
“Hừ.” Bích Tiêu lạnh lùng không đáp.
“Hiện tại không có gì làm, nàng có muốn cùng ta đi dạo một thoáng?” Lạc Nam mỉm cười:
“Ở trong Phá Đạo Lệnh mãi cũng ngột ngạt.”
“Không hứng thú.” Bích Tiêu lắc đầu.
Lạc Nam thầm nghĩ với bản tính của nàng, phải tìm thứ gì liên quan đến chính sự mới dụ dỗ được.
“Nàng còn nhớ Hoàng Ngọc Động ở Vô Lượng Sơn lần trước chứ?” Lạc Nam nói:
“Lúc đó có người phát hiện và hủy diệt Xích Nha Hắc Ám của ta, mà Hoàng Ngọc Động và Vô Lượng Sơn cũng đã biến mất.”
“Còn có chuyện như vậy?” Bích Tiêu hồ nghi hỏi.
Lạc Nam cười trộm, quả nhiên mình đã đánh đúng chỗ.
Hắn nghiêm nghị gật đầu: “Thật sự, hơn nữa nơi đó còn biến hóa rất lớn, chúng ta cùng đi xem!”
“Được rồi!” Lần này Bích Tiêu rốt cuộc không từ chối.
Hai người khoác lấy Phá Đạo Áo Choàng, Lạc Nam thì đeo Phản Quy Mặt Nạ, Bích Tiêu cũng mang mặt nạ màu bạc của nàng.
Rời khỏi Phá Đạo Lệnh, ngự không mà đi.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: https://nongcuc.co/2024/06/con-duong-ba-chu-quyen-15.html
“Đây là…”
Tận mắt nhìn thấy Vô Lượng Sơn hùng vĩ hoàn toàn biến mất, thay vào đó là bốn bức tượng khổng lồ uy nghiêm, Bích Tiêu ngưng trọng nói:
“Đây là một tòa Trận Pháp vô cùng cao cấp, chắc hẳn đạt đến Thần Đạo Cấp… chỉ là ta không đủ kiến thức nhận ra nó là Trận Pháp gì.”
“Ừm, ta cảm giác chuyện này có liên quan đến Hoàng Ngọc Động.” Lạc Nam đem bí mật lần trước nhìn thấy ở dưới đáy đàm bên trong động kể ra.
Bích Tiêu lẳng lặng nghe có chút trầm tư, liền lấy ra Lưu Ảnh Ngọc thu lại toàn bộ cảnh tượng.
“Ta sẽ đem tình cảnh ở đây truyền về cho đại tỷ, chắc hẳn nàng sẽ nhìn ra lai lịch của Trận Pháp.” Bích Tiêu nói rằng.
Lạc Nam không từ chối, thật sự hắn cũng có phần hoang mang, lo lắng chủ nhân của Hoàng Ngọc Động là một cường giả khủng bố, sẽ vì chuyện mình tự ý xâm nhập mà tìm đến tính sổ.
Cho đại bá biết chuyện cũng tốt…
Cũng không đợi lâu lắm, Bích Tiêu liền giật mình nói:
“Đại tỷ vừa giao cho chúng ta một nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ gì?” Lạc Nam có dự cảm không lành.
Bích Tiêu chỉ vào bốn pho tượng khổng lồ: “Đây là Tứ Thần Trấn Thiên Trận, thế gian này chỉ có một người nắm được trận này, sư tỷ giao nhiệm vụ trong vòng nghìn năm, ta phải tìm được cách phá trận.”
Lạc Nam nghe mà choáng váng, khóe miệng giật giật: “Nàng sợ chúng ta sống lâu sao?”
Đùa à, Tứ Thần Trấn Thiên Trận nghe qua đã biết không đơn giản, mà người bố trận càng là tồn tại kinh thiên động địa.
Vô duyên vô cớ đi phá trận của người ta, muốn kết thù cũng không thể làm như vậy a.
“Kế hoạch là lén lút phá trận, mọi thứ phải diễn ra một cách bí mật.” Bích Tiêu nói:
“Bằng không nếu muốn công khai, đại tỷ đã đích thân đến phá, còn cần chúng ta làm gì?”
Lạc Nam ngẫm nghĩ một phen, cảm thấy sư bá hành động chắc chắn có dụng ý riêng của nàng.
“Được rồi, ta sẽ từ từ nghĩ cách.” Hắn hồi đáp.
“Hiện tại mẫu thân, nữ nhi và các thê tử của ngươi đang được Phá Đạo Hội bồi dưỡng, ngươi cứ yên tâm mà hoạt động ở Đạo Giới.” Bích Tiêu nói thêm, đây là nàng chuyển lời của sư bá.
“Đa tạ.” Lạc Nam cảm kích chắp tay.
Có Phá Đạo Hội hỗ trợ, hắn tin với thiên phú của chúng nữ sẽ phát triển nhanh chóng.
Chỉ là lâu ngày không gặp, thật sự rất nhớ các lão bà.
Hắn quyết định sau khi Tranh Đoạt Thiên Cảnh kết thúc, phải tìm cơ hội giành một ít thời gian trở về thăm các nàng, bồi dưỡng tình cảm với các thê tử vừa cưới vào Lạc Gia, tránh để các nàng cảm thấy tủi thân.
Đúng lúc này, trên không trung chợt hạ xuống hai thân ảnh.
Hai kẻ này cũng là một nam một nữ… người nữ đi trước một bước, người nam bước theo phía sau.
Trong đó nữ nhân khiến người khác chú ý ở chỗ nàng mặc một bộ trang phục nữ hoàng cổ điển màu đen tuyền viền tử sắc, toát ra phong thái vừa uy nghiêm, vừa cao quý.
Da trắng hơn tuyết, dáng người hoàn mỹ, chân dài miên man, bầu sữa ngạo nhân ưỡn về phía trước, kiều đồn kiêu hãnh vểnh lên cao cùng vòng eo thon thả được mái tóc dài màu trắng ôm trọn sóng lưng.
Ngũ quan tỉ mỉ như được điêu khắc mà thành, chân mày kẻ đen, long mi cong vút, đôi mắt kiêu sa như bảo thạch và bờ môi đỏ thẳm dù không tô son vẫn như màu máu.
Còn nam nhân kia cũng là nhân vật có phong thái bất phàm, dáng người cao lớn, lưng hùm vai gấu cực kỳ cường tráng, trên mặt luôn treo một nụ cười kiêu ngạo.
Trong lúc Lạc Nam đánh giá bọn họ, bọn họ cũng đánh giá Lạc Nam và Bích Tiêu.
Nhìn thấy Phá Đạo Áo Choàng và Mặt Nạ bí hiểm của cả hai, vậy mà không chút e ngại hay dè dặt, trái lại trong mắt còn có vẻ hứng thú.
Như muốn thể hiện trước mặt mỹ nhân, tên nam tử bước lên kiêu ngạo nói:
“Ta là Tống Định, Thiếu Thần Tử của Đạo Hành Điện… nghe nói Vô Lượng Sơn phát sinh biến hóa khác thường nên đến tìm hiểu, không biết hai vị đã nhìn ra điều gì?”
Lạc Nam gật gù, thì ra là người của Đạo Hành Điện… một trong tứ đại thế lực mạnh nhất Đạo Địa, chẳng trách không hề e ngại cách thức ăn mặc của mình.
Bình thường tu sĩ gặp những kẻ ăn mặc quái dị, đa số đều không muốn tiếp xúc, mang tâm lý đề phòng không thích dây vào để tránh tự tìm phiền toái.
Nhưng nếu tự thân là Thiếu Thần Tử của một trong tứ đại thế lực mạnh nhất khu vực, Tống Định chẳng có lý do gì để kiêng kỵ cả.
Bối cảnh của các ngươi dù lớn, tối đa cũng chỉ ngang hàng ta là cùng, còn sợ cái gì?
Lạc Nam vốn dĩ định thử sử dụng Bá Đạo Quy Tắc để tiếp cận Tứ Thần Trấn Thiên Trận xem phản ứng, hy vọng ngày sau có thể phá trận theo nhiệm vụ được giao.
Bất quá đã người của Đạo Hành Điện tìm đến, vậy thì tạm thời không thể thử nghiệm.
“Đi thôi!” Bích Tiêu truyền âm, thả người bay lên.
Lạc Nam gật đầu, chân đạo Tốc Biến theo nàng.
Sắc mặt Tống Định lập tức trở nên âm trầm, hai kẻ này cho rằng bọn hắn là ai, vậy mà dám phớt lờ Thiếu Thần Tử của Đạo Hành Điện như mình?
Đặc biệt là có cả mỹ nhân đi cùng, Tống Định cảm thấy quá mất mặt.
“Đứng lại cho ta!”
Nghĩ đến đây, hắn lập tức điều động Thiên Đạo Quy Tắc.
Thổ Thuộc Tính hóa thành từng thanh cột trụ từ dưới mặt đất đâm thẳng mà lên, bên trời cao là Lôi Thuộc Tính đan kết thành một mảnh lưới khổng lồ úp xuống.
Hiển nhiên Tống Định muốn vây nhốt hai kẻ dám ngó lơ mình.
Lạc Nam thấy cảnh này mà âm thầm lắc đầu, Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ xem ra cũng có chênh lệch nhất định.
Giống như Họa Thủy hay Cầm Dao Nhã, với kiến thức của các nàng chắc chắn sẽ nhận ra Phá Đạo Áo Choàng tượng trưng cho Phá Đạo Hội mà tránh dây vào.
Còn Tống Định thì lại ngu ngơ lựa chọn xuất thủ.
Chỉ bấy nhiêu đó, rõ ràng Họa Thủy và Cầm Dao Nhã đã vượt qua Tống Định ít nhất là về mặt kiến thức cũng như tư duy.
Đối mặt với sự bao vây của Tống Định, Bích Tiêu chỉ nhàn nhạt duỗi ra một đầu ngón tay điểm giữa không trung.
Vô Đạo Kinh vận chuyển, vô hiệu hóa Thiên Đạo Quy Tắc.
Mảnh lưới lôi đình và từng thanh cột trụ của Tống Định liền bị phân tán thành cặn bã.
“Làm sao?” Tống Định giật mình.
Hắn còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Lạc Nam đã xuyên qua không gian xuất hiện ở trước mặt hắn.
Áo choàng nhẹ phất…
7500 hành tinh cùng lúc xoay tròn!