Phần 211
Lời của đại trưởng lão vừa dứt, toàn bộ sát thủ đã như những u linh trong bóng tối rời đi…
Bọn hắn có một tháng để ẩn thân bên trong Tứ Đạo Cổ Lâm, chuẩn bị kế hoạch cho bản thân trước khi cuộc chém giết bắt đầu.
Tuy rằng đại trưởng lão đã nói rõ một khi giao ra Lệnh Bài Nhân Tuyển, ngươi sẽ được tha mạng… nhưng hầu hết ở trong nội tâm các sát thủ, bọn hắn không muốn bỏ qua con mồi của mình trước khi mục tiêu có cơ hội đầu hàng.
Sát thủ đánh nhanh diệt gọn, bọn hắn là những cổ máy giết người, không có lòng vị tha hay bao dung đối với người khác…
Nhất là khi Yểm Ma đồng hành lại là tồn tại cắn nuốt Yểm Ma của người khác để trở nên mạnh hơn, vậy cuộc săn giết này chính là cơ duyên to lớn để gia tăng thực lực.
“Xem ra chỉ còn cách chiến đấu…” Lạc Nam như u linh trong đêm tối rời khỏi miệng thung lũng, thân ảnh lặng lẽ rơi xuống trên ngọn núi đầu lâu.
Yểm Thiếu Chi Tranh bắt buộc ngươi phải sở hữu nhiều Lệnh Bài Nhân Tuyển nhất để giành chiến thắng… cho nên không có chuyện tìm một nơi nào đó lẫn trốn chờ đến hết thời gian.
Kẻ chiến thắng cuối cùng chắc chắn phải là kẻ mạnh nhất.
Hoàn cảnh ở Tứ Đạo Cổ Lâm lại quá mức thích hợp cho các loại thủ đoạn ẩn thân, tập kích, ám sát của sát thủ… quả thật chính là một chiến trường lý tưởng.
Cùng lúc này, bên trong Yểm Ma Điện… năm thân ảnh khoác áo choàng ngồi đối mặt với nhau trên một chiếc bàn tròn khổng lồ.
Mà bên trên bàn tròn đã hiện ra vô số hình chiếu ở bốn phương tám hướng, bắt đầu chiếu lại diễn biến của Yểm Thiếu Chi Tranh lần này…
Sáu vị này chính là Ngũ Đại Trưởng Lão của Yểm Ma Điện.
“Ngự Long Công Chúa thực lực bỗng nhiên đại tăng, còn nổi điên chặn giết 9 vị Nhân Tuyển trên đường bọn hắn trở về.” Đại Trưởng Lão truyền đạt ý niệm:
“Tình báo rõ ràng sai lệch, nàng vẫn còn át chủ bài chưa thi triển, nếu không phải bổn tọa đích thân ra tay bức nàng rời khỏi Tứ Đạo Cổ Lâm, sợ rằng nàng sẽ tiếp tục tàn sát.”
“Thật là kỳ quái, trước đó khi giao chiến với ta, Ngự Long Công Chúa còn chưa thịnh nộ đến mức như vậy, chẳng hiểu tại sao nàng đột nhiên phát điên.” Tam Trưởng Lão cảm thấy kỳ quái.
“Có thù tất báo, việc này không phải hiếm lạ.” Nhị Trưởng Lão khàn khàn nêu ra suy nghĩ:
“Chỉ là lần này Yểm Ma Điện đã triệt để đắc tội Ngự Long Sơn Trang cùng Tổ Long Tộc, ngày sau hành tẩu tại Đạo Vực nên cẩn thận một chút.”
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây nghe thấy những lời này, biểu lộ chắc chắn sẽ trở nên vô cùng đặc sắc.
Hắn đương nhiên không thể ngờ được vì mình chọc giận Ngự Long Công Chúa đến mức phát điên lại khiến nàng giận chó đánh mèo quay sang đánh đám sát thủ của Yểm Ma Điện để trút giận, vô tình giúp mình đào thải 9 tên đối thủ, cuối cùng phải đích thân Đại Trưởng Lão ra tay mới có thể đem Ngự Long Công Chúa rút khỏi Tứ Đạo Cổ Lâm.
Tạm gác chuyện của Ngự Long Công Chúa sang một bên, Ngũ Trưởng Lão bày tỏ hứng thú:
“Các vị nghĩ lần Yểm Thiếu Chi Tranh này, kẻ nào sẽ trở thành Yểm Thiếu thế hệ này?”
“Việc này cũng khó đánh giá, bởi lẽ đám Nhân Tuyển hầu hết thời gian đều hành động ở bên ngoài, mỗi một kẻ đều có được cơ duyên của riêng mình, có được những thủ đoạn mà chúng ta không ngờ tới, từ đó việc xác định đâu là kẻ có thể giành chiến thắng thật bất khả thi.” Tứ Trưởng Lão lắc đầu.
Yểm Ma Điện để sát thủ tự do hành động, có những Nhân Tuyển hoạt động ở bên ngoài hàng vạn năm chưa trở về tổng bộ, nằm vùng ở khắp nơi trong một thân phận khác, bọn hắn làm sao có thể đánh giá được thực lực của những kẻ như thế?
Ví dụ như có một sát thủ thực lực yếu kém, nhưng trong quá trình làm nhiệm vụ lại nhận được truyền thừa của đại năng, chiến lực tăng trưởng dữ dội… việc này là cơ duyên của cá nhân sát thủ, Yểm Ma Điện cũng không thể nắm bắt hết được.
“Tạm bỏ các yếu tố bên ngoài, chỉ dựa vào thiên phú và hiểu biết ban đầu của chúng ta với bọn hắn.” Ngũ Trưởng Lão mỉm cười.
“Hừ, nếu như thế thì làm gì có kẻ nào vượt qua được đồ đệ bảo bối của Đại Trưởng Lão đây?” Tam Trưởng Lão hừ lạnh.
“Đồ đệ của các vị cũng không yếu, đừng có nói như kiểu một mình bổn tọa có đệ tử…” Đại Trưởng Lão liếc mắt nhìn Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão.
Mỗi người đều có tư tâm, nhất là đối với các sát thủ đặt lợi ích lên hàng đầu.
Năm vị trưởng lão đều có bồi dưỡng truyền nhân với mục đích cạnh tranh ngôi vị Yểm Thiếu.
Nếu đệ tử của bọn hắn trở thành Yểm Thiếu, kết hợp với thân phận trưởng lão của bọn hắn… từ đó chẳng phải có thể một tay che trời? Chỉ e ngại duy nhất Điện Chủ mà thôi.
Một tháng thời gian chớp mắt liền trôi qua…
Tất cả sát thủ đã có thời gian ẩn nấp ở khắp mọi ngõ ngách trong Tứ Đạo Cổ Lâm cũng như lên kế hoạch để săn lùng mục tiêu, khoảng thời gian này nghiêm cấm động thủ.
Lúc này từ trong tất cả Lệnh Bài Nhân Tuyển, thanh âm uy nghiêm trầm thấp vang lên:
“Cuộc săn giết chính thức bắt đầu!”
“Chậc, chờ mãi.” Lạc Nam nhún nhún vai từ trên núi đầu lâu chậm rãi đứng lên.
Hắn cảm giác đám sát thủ của Yểm Ma Điện này quá mức dài dòng lôi thôi, thay vì phải chơi trò trốn tìm bên trong Tứ Đạo Cổ Lâm, không bằng đem tất cả nhốt vào một chỗ mà loạn chiến…
Bất quá sát thủ có cuộc chơi của sát thủ, hắn cũng không thể không tuân theo.
“Huyễn Mộng.” Khẽ hướng trong lòng gọi một tiếng.
“Vâng công tử.” Thanh âm ôn nhu vang lên, Huyễn Mộng bên trong thể nội của hắn mở ra đôi mắt đẹp.
Nhân Yểm Hồn Đạo Quyết thi triển, Linh Hồn của cả hai người triệt để dung nhập vào nhau.
Từ trong bóng tối, một luồng sát khí vô hình vô ảnh như quỷ mị tiếp cận, Song Hồn Trảo lăng lệ và sát phạt ở phía sau lưng vồ thẳng vào cổ Lạc Nam, nhất chiêu muốn đoạt mạng.
Lạc Nam khẽ gật đầu, Nhân Yểm Hồn Đạo Quyết này còn có một điểm cực kỳ lợi hại, đó chính là khả năng đem các loại Vực, Thế đều dồn nén vào bên trong Linh Hồn, không để tiết lộ ra ngoài dù chỉ một tia khí tức, nhờ đó có thể vô thanh vô tức đoạt mạng con mồi một cách nhanh chóng và chuẩn xác mà không sợ đối phương phát hiện.
Cũng giống như cái tên Nhân Tuyển tu vi Hồn Thiên Đạo Trung Kỳ đang định đánh lén Lạc Nam, đối phương không tiết lộ ra bất cứ một tia sát khí hay chiến ý nào nhưng thế công vẫn cực kỳ mạnh mẽ.
Tuy nhiên Lạc Nam lại không cảm giác sự tồn tại của đối phương thông qua sát ý hay khí tức… mà thứ hắn cảm giác chính là dao động bên trong không gian.
Dù ngươi che đậy giỏi đến đâu… ngươi vẫn là một cá thể, khi di chuyển trong không gian sẽ tạo nên những gợn sóng rất nhỏ mà chỉ có người nắm giữ Không Gian Chi Lực như Lạc Nam sẽ dễ dàng cảm nhận được.
Lạc Nam đã sớm phát giác ra con hàng này ẩn nấp ở gần mình ngay từ lúc đầu, cũng chính hắn cố ý lộ ra chút khí tức để dụ dỗ đối phương ra tay, bằng không với khả năng ẩn thân của hắn, đừng mơ tưởng một Hồn Thiên Đạo Trung Kỳ có thể phát hiện.
“Chết!”
Mắt thấy Song Hồn Trảo sắp vồ trúng đầu con mồi, tên sát thủ trong lòng đầy sảng khoái.
XOẸT…
Song Hồn Trảo vồ qua, sắc mặt của tên sát thủ hơi đổi.
Bởi vì mục tiêu vừa mới hiện ra trước mắt đã hóa thành bóng tối tan biến, Song Hồn Trảo đánh vào hư không…
“Hồn Yểm Giới!”
Sát thủ phản ứng cũng là cực nhanh, lập tức thi triển một phương thế giới linh hồn đem phạm vi xung quanh mình bao phủ tiến hành phòng ngự, sau đó thi triển thân pháp muốn rút lui.
Ám sát thất bại, đào tẩu vạn dặm, bóng lưng càng ngày càng xa…
Phốc!
Nhưng khoảnh khắc sau đó, hắn trơ mắt nhìn thấy từ trong bóng tối trước mặt của mình, một thanh chuỷ thủ chẳng biết từ đâu xuất hiện cắm thẳng vào đầu hắn.
Còn chưa kịp thi triển thêm bất cứ thủ đoạn nào, chuỷ thủ đã bạo phát lực lượng đem cơ thể của hắn chấn thành máu tươi…
“RỐNG!”
Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên, Linh Hồn của tên sát thủ và của một con Yểm Ma dung hợp bay ra, quay đầu hướng Lạc Nam phát động công kích dữ dội.
Lạc Nam nở nụ cười, một tay chậm rãi nâng lên, Ám Nhiên Chuỷ Thủ đã quay trở lại trên tay hắn…
Hồn Lực của hắn và Huyễn Mộng dung hợp trong lòng bàn tay, đơn giản chưởng ra.
XÈO XÈO XÈO XÈO…
Như có thanh âm xói mòn, bên trong Hồn Lực chứa đựng Nguyền Rủa cực kỳ quỷ dị ăn mòn tất cả linh hồn của đối thủ, gậm nhắm từng chút một, tra tấn đầy đau đớn.
“AAAAA… xin hãy tha…”
Linh hồn đau đớn gầm thét như ma tru quỷ khiếu, đáng tiếc toàn bộ đều bị Huyễn Mộng cắn nuốt triệt để, không để lại một chút dấu vết nào.
Lạc Nam và nàng thỏa mãn thở dài, cảm giác được tu vi Hồn Tu của mình vừa có dấu hiệu đề thăng dù không quá nhiều…
Một khối Lệnh Bài Nhân Tuyển vô chủ bay lên, Lạc Nam cảm giác được Lệnh Bài Nhân Tuyển của mình cũng phản ứng.
Hắn đem Lệnh Bài Nhân Tuyển lấy ra, nó trực tiếp cùng lệnh bài của tên xấu số vừa rồi dung hợp làm một, bên trên hiện lên con số 1, chứng tỏ Lạc Nam đã cướp được một lệnh bài.
“Thì ra là thế…” Lạc Nam hiểu rõ luật chơi.
“Với thực lực của chàng, thiếp cảm thấy không cần có mình thì chàng vẫn có thể chiến thắng dễ dàng.” Huyễn Mộng bất đắc dĩ.
“Đừng nói như thế, là ta khiến nàng phải luyện hóa Yểm Ma Chi Tâm để đồng hành với ta, có nàng trong linh hồn, chiến lực ở phương diện Hồn Tu của ta vượt xa trước đó.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Nếu cả nàng và Nguyệt Ánh cùng lúc liên hợp giúp ta, đó mới là bất khả chiến bại.”
“Phu quân đừng nịnh thiếp.” Hồn Nguyệt Ánh truyền âm cười khẽ:
“Chàng và Huyễn Mộng muội muội đủ quét ngang tất cả rồi.”
“Haha, để xem có đối thử xứng tầm nào không đã.” Lạc Nam nhún nhún vai, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.
Không muốn lãng phí thời gian, Lạc Nam mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, Thấu Thị Vạn Lý cùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm đồng loạt kích hoạt.
Khi có Huyễn Mộng dung hợp linh hồn thông qua công pháp đặc biệt, tất cả thủ đoạn về phương diện Hồn Lực của hắn đều tăng mạnh, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn cũng không ngoại lệ.
Lúc này cả Thấu Thị Vạn Lý và Nhìn Xuyên Yếu Điểm đều vượt xa bình thường gấp ba lần, giúp Lạc Nam rất nhanh đã tìm ra được mục tiêu kế tiếp.
Như tử thần đòi mạng, trên tay nắm giữ Ám Nhiên Chuỷ Thủ… Lạc Nam hòa vào màn đêm…