Phần 141
Hiện tại Nhất Thế Vũ Trụ đã là một phần của Nguyên Giới, được hưởng Nguyên Khí cũng như quy tắc của Nguyên Giới, tu vi không còn hạn chế như năm đó… chỉ cần nỗ lực tu luyện, bất kỳ ai cũng có thể đột phá Chí Tôn.
Yểm Ma Tộc vẫn đang trên đà phát triển, tuy nhiên lão tộc trưởng đã trải qua những ngày tháng chinh chiến hào hùng, hiện tại tâm cảnh đã già, muốn thoái vị để nhường lại cho thế hệ sau có hoài bão và năng lực kế thừa vị trí tộc trưởng, tiếp tục dẫn dắt Yểm Ma Tộc ngày càng phồn vinh.
Vì thế lão tộc trưởng đã tổ chức Yểm Ma Kế Thừa, được xem là nghi lễ trọng đại nhất của Yểm Ma Tộc nhằm lựa chọn ra nhân vật trở thành tân tộc trưởng, tộc nhân của Yểm Ma Tộc muốn tham gia phải đáp ứng đủ hai điều kiện.
Yểm Ma Tộc có dáng vẻ không khác nhân loại bình thường, tuy nhiên bọn hắn chỉ tồn tại ở dạng linh hồn hòa quyện cùng Ma Lực, năm đó từng là một trong những chủng tộc Hồn Tu hàng đầu Ma Giới khiến vô số tu sĩ Tiên Giới nghe danh đã sợ vỡ mật, vậy nên điều kiện đầu tiên chính là Linh Hồn và Ma Lực của bọn hắn phải đủ tinh khiết, không nhiễm bất cứ tạp chất nào.
Mà bởi vì cần có thực lực để tộc nhân khâm phục, điều kiện thứ hai đòi hỏi ít nhất phải là Hồn Thánh Vương.
Sau khi tuyển chọn gắt gao, đáp ứng hai điều kiện trên chỉ có bốn người.
Nhi tử của Đại Trưởng Lão – Yểm Hằng.
Nhi tử của Nhị Trưởng Lão – Yểm Vệ.
Nữ nhi của Tam Trưởng Lão – Yểm Liên.
Nhi tử của Tứ Trưởng Lão – Yểm Thanh.
Đã tuyển ra bốn người, vậy cách tuyển chọn cũng vô cùng đơn giản, đó là chia cặp ra chiến đấu, cuối cùng chọn ra người chiến thắng.
Lạc Nam lặng lẽ xuất hiện giữa không trung đưa mắt nhìn xuống, tộc nhân của Yểm Ma Tộc có đến hàng vạn nhưng chẳng ai phát hiện ra hắn.
Lúc này hai trận chiến đã đến hồi căng thẳng, Yểm Hằng đấu với Yểm Vệ, Yểm Liên đang chiến Yểm Thanh.
Không thể không nói từ khi hoàn cảnh tu luyện trở nên cao cấp, tất cả chủng tộc đều đã trở nên cường đại hơn, Yểm Ma Tộc cũng không ngoại lệ khi cả bốn thiên tài Hồn Thánh Vương này đều là chủng loại biến dị.
Trong đó Yểm Hằng là một tên Sát Yểm Ma, linh hồn bẩm sinh đã mang theo sát vực, mỗi Hồn Kỹ đánh ra đều mang tính công phạt mạnh mẽ, khuấy động linh hồn đối thủ.
Trái với Yểm Hằng, Yểm Vệ lại là một tên Ngự Yểm Ma, cường độ Linh Hồn của hắn cứng rắn hơn người bình thường, hồi phục thương thế vượt trội, sở trường thiên về phòng ngự.
Yểm Liên là Tam Tính Yểm Ma, ngoại trừ sở hữu Hồn Lực và Ma Lực thuần tính, vậy mà có thêm ba loại thuộc tính là Hoả, Lôi và Phong bên trong linh hồn.
Yểm Thanh là Bát Thủ Yểm Ma, có đến tám cánh tay, cơ thể to lớn hơn Yểm Ma bình thường, khả năng thi triển Hồn Kỹ với tốc độ nhanh chóng, phát động công kích liên miên bất tuyệt.
Lạc Nam nhẹ vuốt cằm đánh giá.
Nếu kết hợp với Yểm Hằng, hắn sẽ có thể giúp mình gia tăng uy lực của Sát Thế.
Nếu kết hợp với Yểm Vệ thì lại có thêm thủ đoạn phòng ngự và phục hồi linh hồn.
Yểm Liên với ba loại thuộc tính chẳng giúp được gì quá nhiều với một kẻ có đến 20 loại thuộc tính như Lạc Nam, nhưng nàng lại là nữ nhân duy nhất… khá được Lạc Nam ưu ái.
Yểm Thanh cũng chẳng quá nổi bật.
“Chậc, chỉ cần có Yểm Ma để hợp thức hóa thân phận tại Yểm Ma Điện là được… với tu vi của bọn họ cũng chẳng mang đến quá nhiều tác dụng cho ta.” Lạc Nam nghĩ đến đây, quyết định sẽ tuyển chọn Yểm Liên.
Dù sao thì hắn cũng không thích để một tên nam nhân hòa nhập bên trong linh hồn của mình.
Bất quá lúc này hắn bỗng nhiên nhướn mày, cảm giác được một cổ khí tức bí mật.
Không hề do dự, Lạc Nam biến mất tại chỗ.
Hắn xuất hiện bên trong một mật thất dưới lòng đất Yểm Ma Tộc.
Nơi này bốn phương tám hướng đều được bao trùm bởi một lớp sương đen tuyền… là Ma Khí thuần tuý dường như đang dùng để ôn dưỡng thứ gì đó.
Với tu vi hiện tại của Lạc Nam không thứ gì ở nơi này qua được ánh mắt của hắn, rất nhanh đã phát hiện ở giữa mật thất có một đoàn Hồn Lực hình quả tim đang trôi nổi lơ lửng, đập lên thình thịch.
Yểm Ma Chi Tâm.
Có thể hiểu là trái tim của Yểm Ma Tộc, nhưng khác với bình thường, Yểm Ma Chi Tâm này lại nồng đậm Ma Khí tràn ngập lực lượng nguyền rủa, ai oán.
Cảm giác linh hồn này vô cùng ô uế, có thể vấy bẩn và xóa bỏ tất cả sự tinh khiết của mọi Hồn Tu khi tiếp xúc với nó.
“Phu quân, thứ này có thể giúp các chủng Hồn Tộc thân hóa Yểm Ma.” Hồn Nguyệt Ánh từ trong Hồn Đỉnh hiện ra bên cạnh hắn nói.
Lạc Nam hiểu ý gật đầu, Yểm Ma Tộc thật ra có nét tương đồng với Hồn Tộc như Hồn Nguyệt Ánh… bất quá cách thức tu luyện cũng như chiến đấu giữa hai tộc khác biệt, một bên là chủ tu linh hồn thuần tuý, một bên kết hợp thêm cả Ma Lực hòa quyện cùng linh hồn.
Hắn đã từng nghĩ đến việc để Hồn Đỉnh dung hợp cùng Ma Đỉnh, khiến Hồn Nguyệt Ánh mô phỏng thành Yểm Ma Tộc.
Tuy nhiên Yểm Ma Điện là thế lực đặc biệt nắm rõ tường tận về Yểm Ma, có trời mới biết liệu bọn họ có phát hiện ra thật giả hay không.
Nhiệm vụ trở thành Yểm Thiếu rất quan trọng, hắn không muốn mạo hiểm đánh cược nên mới muốn tìm một Yểm Ma chân chính.
Yểm Ma Tộc tồn tại ở dạng linh hồn, bọn hắn không có cơ thể cũng không có máu huyết… vì vậy càng không thể tồn tại cái gọi là Huyết Mạch Yểm Ma Tộc.
Nhưng Yểm Ma Chi Tâm này chính là thứ có thể hỗ trợ hóa thân thành Yểm Ma Tộc một cách hoàn chỉnh mà không cần lo lắng bị nhìn ra, tác dụng của nó cũng giống như huyết mạch của các chủng tộc khác vậy.
“Trước tiên tìm hiểu lai lịch của nó.” Lạc Nam mỉm cười.
“Thời Gian Đảo Ngược!”
Ánh mắt Lạc Nam sáng lên, vận dụng Thời Gian Quy Tắc soi rọi vào Yểm Ma Chi Tâm, muốn xem quá khứ của nó từ đâu mà đến.
Việc vận dụng Quy Tắc Chi Lực lên tồn tại cấp thấp không đủ để gây nên phản phệ cho hắn.
Rất nhanh, từng mảng hình ảnh truyền vào trong đầu.
Rốt cuộc Lạc Nam xem như hiểu chuyện gì xảy ra, nhất thời thở dài một tiếng…
Thì ra năm xưa, lão tộc trưởng có một người đệ đệ… hai người đều yêu thích một nữ tộc nhân xuất sắc bên trong Yểm Ma Tộc.
Thời còn ở Ma Giới, Yểm Ma Tộc cũng là một chủng tộc hiếu chiến, quy tắc mạnh được yếu thua vô cùng trần trụi, hơn nữa kẻ chiến thắng còn có thể cắn nuốt Linh Hồn của kẻ bại trận để trở nên mạnh mẽ hơn.
Đây là truyền thống qua nhiều thế hệ của Yểm Ma Tộc…
Để tranh đoạt vị trí tộc trưởng, lão tộc trưởng và đệ đệ của mình đã quyết một trận sinh tử, cuối cùng lão tộc trưởng chiến thắng, đệ đệ trở thành chất dinh dưỡng để ông ta càng thêm cường đại.
Trở thành người quyền lực nhất Yểm Ma Tộc, lão tộc trưởng cũng cưới được nữ tộc nhân kia.
Nhưng không ngờ nữ tộc nhân đó đã sớm yêu người đệ đệ, đồng ý gả cho lão tộc trưởng chỉ để ấp ủ ý định báo thù.
Sau khi mang thai, nàng bí mật chủ tu các loại thủ đoạn Nguyền Rủa Linh Hồn, dồn nén vô vàn oán khí, uất hận vào thai nhi để thông qua sự tương liên giữa phụ thân và đứa nhỏ mà tiêu diệt lão tộc trưởng.
Nhưng thực lực của lão tộc trưởng cao hơn, ông ta đã phát giác âm mưu của thê tử, cố gắng ra tay ngăn cản, cầu xin nàng buông bỏ thù hận…
Đáng tiếc mọi việc đã muộn, nữ nhân thấy không thể gây hại cho lão tộc trưởng liền cùng đứa nhỏ trong người đồng quy vu tận, bạo hồn mà chết…
Cuối cùng chỉ lưu lại một khoả Yểm Ma Chi Tâm, chính là trái tim của đứa nhỏ vô tội kia… hơn nữa bên trong đã bị các loại nguyền rủa, oán hận xâm chiếm, vô phương cứu chữa.
Kể từ chuyện lần đó, lão tộc trưởng đè nén đau thương tột cùng, dẹp bỏ quy tắc cắn nuốt, thôn phệ lẫn nhau của Yểm Ma Tộc cho đến ngày hôm nay.
Đây cũng là nguyên nhân chính sau khi thiên hạ thái bình, ông ta không còn hùng tâm… chỉ muốn thoái vị lánh đời càng nhanh càng tốt.
“Yểm Ma Tộc không ngờ từng xảy ra chuyện như vậy, bất quá đây là việc nội bộ của bọn họ, không lan truyền ra ngoài cũng là điều dễ hiểu.” Lạc Nam vuốt cằm.
Hồn Nguyệt Ánh thở nhẹ cảm khái, đối với Hồn Tu thì việc cướp đoạt, cắn nuốt Linh Hồn của địch nhân không phải chuyện hiếm lạ gì, ngay cả nàng và Lạc Nam cũng từng đoạt hồn vô số đối thủ.
Nhưng đó là đối với kẻ thù, không ngờ Yểm Ma Tộc từng có thời điểm ngay cả người đồng tộc chiến bại cũng bị trở thành chất dinh dưỡng… dẫn đến hậu quả đáng tiếc.
Lạc Nam vung tay chụp một cái, không gian nứt ra, lão tộc trưởng đã trực tiếp bị kéo đến trước mặt hắn.
Lão tộc trưởng đang hãi hùng khiếp vía vì bị bắt đi, đang muốn phản kháng chợt nhận ra người trước mắt là ai, nhất thời giật bắn người, vội vàng thi lễ:
“Lão thần tham kiến Bá Chủ…”
Trong lòng lão tộc trưởng dâng lên kinh đào hải lãng, không biết vì sao nhân vật trong truyền thuyết lại hàng lâm ở mật thất của tộc mình.
“Ta vốn dĩ muốn tìm một Yểm Ma đồng hành nên mới tìm đến đây, phát hiện Yểm Ma Chi Tâm của nữ nhi đáng thương mà ngươi lưu lại…” Hắn đi thẳng vào vấn đề:
“Nếu ta dùng Yểm Ma Chi Tâm để nữ nhân của ta trở thành Yểm Ma Tộc, ngươi cảm thấy thế nào? Cứ nói thật!”
“Điều này…” Lão tộc trưởng mặt già bỗng nhiên đẫm lệ, tại chỗ quỳ rạp xuống đất:
“Đây chính là vinh hạnh của lão phu, của toàn bộ Yểm Ma Tộc, trái tim của nữ nhi được Bá Chủ phu nhân sử dụng chẳng khác nào giúp nàng sống lại một lần nữa, so với bảo tồn ở nơi mật thất tăm tối này tốt hơn gấp ngàn vạn lần.”
Một khi dung hợp Yểm Ma Chi Tâm, nó sẽ trở thành trái tim của người luyện hóa mà không hề biến mất như các loại tài nguyên bình thường.
Khá giống với trường hợp huyết mạch Man Lực Thần Ngưu ở Man Hoang Sơn, cũng có thể xem như tiếp tục được sống ở một hình thức khác, có ý nghĩa đặc biệt to lớn.
Hơn nữa người sử dụng lại là nữ nhân của Bá Chủ, nhân vật được sùng bái nhất vũ trụ… lão tộc trưởng nằm mộng cũng không nghĩ đến chuyện tốt như thế bất chợt rơi xuống đầu mình.
Vinh quang vô thượng, quả thật là vinh quang vô thượng…
“Thật ra lão thần đã nhiều lần muốn cấy Yểm Ma Chi Tâm cho tộc nhân khác, nhưng oán khí bên trong nó quá nặng, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần của người tiếp nhận nó mà thôi, không thể vì ích kỷ của cá nhân ta mà làm ra chuyện như vậy…” Lão tộc trưởng kích động nói:
“Nhưng nếu là Bá Chủ phu nhân, vậy thì quá tốt rồi.”
Lạc Nam vỗ vỗ bả vai lão tộc trưởng mỉm cười:
“Nghe nói lão già ngươi thích thưởng thức các loại Hồn Trà, ta ở đây có một ít…”
Hắn đưa cho lão tộc trưởng một chiếc Nhẫn Trữ Vật.
“Lão thần không dám.” Lão tộc trưởng lại vội vàng lắc đầu, sùng bái nhìn hắn nói:
“Yểm Ma Tộc đời này có thể nhìn thấy thiên địa rộng lớn hơn, được luyện đến những cảnh giới cao cấp hơn, có được nhiều tộc nhân xuất chúng hơn… tất cả đều là nhờ công tích của ngài lưu lại, làm sao lão thần dám nhận lễ.”
“Nói ngươi nhận thì cứ nhận, lắm mồm cái gì?” Lạc Nam trừng mắt nhìn:
“Ta cũng cần các ngươi ngày càng mạnh hơn nên mới đưa tài nguyên đến, ngươi dám từ chối sao?”
“Lão thần không dám.” Lão tộc trưởng lắc đầu như trống bỏi, cung cung kính kính tiếp nhận.
Lạc Nam lúc này mới hài lòng gật đầu, bên trong Nhẫn Trữ Vật chính là một vài công pháp, hồn kỹ Đại Đạo Cấp, một số loại trà được trồng ở Thanh Trà Sơn hỗ trợ tu luyện linh hồn, ngoài ra còn có đại lượng Tẩy Hồn Thuỷ và Hồn Thạch Nhũ… đủ để thực lực và nội tình của Yểm Ma Tộc nhảy vọt.
Lấy ra Hồn Đỉnh thu lấy Yểm Ma Chi Tâm vào bên trong, thân ảnh Lạc Nam biến mất.
Lão tộc trưởng khom lưng đưa tiễn, cảm giác mình vừa trải qua một giấc mộng không chân thật.
Xem thử bên trong Nhẫn Trữ Vật, nhất thời trợn mắt há hốc mồm, toàn thân đứng như trời trồng, nội tâm cuồng loạn thật lâu vô pháp bình tĩnh.
Lạc Nam ngồi trên lưng Huyết Dị Yêu Hoàng lặng lẽ rời khỏi Trụ Việt Tông… mở miệng hỏi:
“Nguyệt Ánh lão bà, nàng muốn sở hữu Yểm Ma Chi Tâm không?”
Hồn Nguyệt Ánh ngồi ở bên cạnh hắn, đầu tựa vào vai phu quân nhẹ giọng nói:
“Nếu như có thể, thiếp đương nhiên muốn hóa thành Yểm Ma giúp chàng, nhưng nghĩ lại vẫn tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.”
Lạc Nam vuốt cằm, hắn và Hồn Nguyệt Ánh tâm hữu linh tê, biết được nàng lo lắng điều gì.
Đó là về diện mạo của nàng.
Nàng quá xuất chúng, khuynh quốc khuynh thành, cao quý vô song, gặp qua một lần là không thể quên được…
Đã có những lần nàng chấp chưởng Hồn Đỉnh hiện thân giúp Lạc Nam chiến đấu ở Nguyên Giới, nếu như có người hữu tâm chú ý hoặc điều tra, chắc chắn sẽ nhận diện được nàng, từ đó bại lộ luôn thân phận của Lạc Nam nếu hắn muốn nằm vùng Yểm Ma Điện.
Yểm Ma Chi Tâm đâu có tác dụng cải biến dung mạo?
Hồn Nguyệt Ánh mặc dù rất muốn nhưng hoàn cảnh không cho phép.
“Ta cũng cảm thấy không nên mạo hiểm để nàng lộ diện.” Lạc Nam vuốt ve gò má của trong suốt của thê tử, nở nụ cười nói:
“Bất quá vẫn có người thích hợp thay thế, nàng ấy cũng là chủng tộc chủ tu Linh Hồn, lại gần như đã mất tích trước mắt thế nhân.”
Hồn Nguyệt Ánh hơi suy nghĩ, liền biết hắn nhắc đến ai, nhoẻn miệng cười tuyệt mỹ:
“Chàng nói có lý.”