Phần 126
“Bích Tiêu!”
Ngay khi Lạc Nam vừa dứt lời, Bích Tiêu ở bên trong Phá Đạo Lệnh cũng đã lập tức hành động.
Nàng nâng lên Nhẫn Trữ Vật trong tay, một luồng ảo ảnh nhanh chóng vượt khỏi Phá Đạo Lệnh.
Ảo ảnh hiện ra trước mặt Lạc Nam, đó là bóng dáng của một nữ nhân mơ hồ không nhìn rõ diện mạo.
Nhưng dù cho đó chỉ là một ảo ảnh, từng đường nét và loại khí chất dường như không thuộc về nhân thế này vẫn khiến vô số người nhìn thấy vô thức phải nín thở vì kinh diễm.
Thậm chí ngay cả ba vị Thần Đạo Cảnh đang lao đến Lạc Nam cũng có chút thất thần, nhưng sau đó bọn hắn vẫn tiếp tục bạo phát thế công dữ dội.
Chỉ là khi còn cách Lạc Nam trong gang tấc, ảo ảnh kia bất chợt nâng lên bàn tay.
Khoảnh khắc đó, Loạn Long, Lão Quốc Chủ và Loạn Tổ Mẫu đều cảm giác được một cổ khí thế khủng bố giam cầm lấy cơ thể bọn hắn, khiến bọn hắn lặng im bất động, duy trì tư thế tấn công nhưng ngay cả một đầu ngón tay cũng không thể động đậy…
“Đây là…”
Đồng tử trong mắt Loạn Hoàng Vũ, Ngạo Long Kiếm Thần và Cuồng Hổ Đao Thần đều co rút lại.
Toàn trường nín thở… không ai nghĩ tới chỉ là một ảo ảnh hiện ra lại có thể khiến ba vị Thần Đạo Cảnh bị định trụ, bất chấp cả ba người đều nắm giữ Loạn Đạo Quy Tắc lợi hại.
Chưa dừng lại ở đó, ảo ảnh nữ nhân thần bí lại hung hăng đè tay xuống giữa không trung.
ẦM ẦM ẦM…
Tầng tầng lớp lớp không gian băng liệt, ba vị Thần Đạo Cảnh như ba con diều đứt dây hung hăng rơi rụng, cơ thể bọn hắn nện thẳng vào lòng đất, chìm sâu vào thung lũng nhìn không thấy đáy…
Ở trước mặt ảo ảnh này, dường như bất kể ngươi là Thần Đạo Sơ Kỳ hay Thần Đạo Hậu Kỳ đều không có ý nghĩa.
Ảo ảnh tiếp tục phất tay, một đại môn không gian mở ra bên cạnh Lạc Nam, hiển nhiên là tạo đường tẩu thoát cho hắn.
Làm xong tất cả, ảo ảnh dường như cũng tiêu hao sạch sẽ lực lượng, chậm rãi biến tan.
Lạc Nam đương nhiên không bỏ qua cơ hội trời cho này, lập tức lao cả người vào đại môn không gian.
“Đứng lại cho trẫm!” Loạn Hoàng Vũ thấy cảnh này ngửa đầu nộ hống, một tay vươn dài ra như càn khôn áp đỉnh hung hăng vồ xuống, muốn cách không nghiền nát đại môn.
“Đối thủ của ngươi là chúng ta!” Cuồng Hổ Đao Thần gầm lên, thân thể hóa thành một luồng gió đen lao vọt đến ngăn chặn bàn tay, đại đao toàn diện trảm diệt khiến nó co rụt trở lại.
Ngạo Long Kiếm Thần cũng lập tức ập vào hỗ trợ trượng phu, từng mảnh long lân bên trên thân kiếm tỏa sáng chói mắt, Thần Hồn Lực sắc bén hòa vào lưỡi kiếm, cường hoành chém ra.
Một kiếm này không những chém vào cơ thể mà còn chém vào linh hồn khiến Loạn Hoàng Vũ không thể không ngạnh kháng.
“Khốn kiếp, hai ngươi nhớ lấy cho trẫm!” Loạn Hoàng Vũ căm hận vô biên:
“Kể từ ngày nay, hai ngươi chính thức trở thành tội nhân bị truy nã của toàn bộ Đạo Quốc.”
“Chắc chúng ta sợ?” Phu phụ hai người cười mỉa mai.
Ngay cả Loạn Hoàng Vũ cũng không đủ khả năng đánh bại hai người khi liên thủ, vậy thử hỏi toàn bộ Đạo Quốc ai có thể làm được?
Chỉ cần Lạc Nam thành công bỏ trốn, phu thê hai người lại cao chạy xa bay…
Loạn Hoàng Vũ trơ mắt nhìn thấy Lạc Nam thành công lẫn vào đại môn không gian, chỉ có thể nuốt chặt cục tức vào trong bụng, trán nổi gân xanh.
“Phù… thật sự là cửu tử nhất sinh, may mà còn công kích của sư bá.”
Lạc Nam thở hổn hển, hắn mở ra Nhân Đạo, thông qua khả năng của Thời Không Hoàng Tộc hòa nhập cùng không gian mà điên cuồng hành tẩu.
Lần này xem như dốc hết thủ đoạn, rốt cuộc cũng thành công thoát khỏi tử địa.
Bên trong đan điền, Sinh Mệnh Pháp Tướng đã ngủ say sau khi thi triển Cải Tử Hoàn Sinh, phải bảy năm sau nó mới thức tỉnh.
Số lượng Chí Tôn Pháp Tướng mà hắn có thể điều động hiện tại chỉ còn lại 19 vị.
Đột ngột, Lạc Nam cảm giác được nguy hiểm tột cùng.
ĐÙNG!
Một cổ sức mạnh bá đạo oanh tạc từ phía sau, hung hăng đem hắn đánh bay như lưu tinh, Phật Cốt kêu lên dữ dội, xuất hiện vô số các vết rạn nứt.
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại có một cú đạp thẳng vào đan điền hắn.
PHỐC!
Lạc Nam thổ huyết, cơ thể lại bị bắn ngược trở về… lục phủ ngũ tạng dù đã đạt đến cấp độ Thiên Đạo Cảnh nhưng vẫn bị nghiền nát.
Hắn cố gắng ổn định thân hình, liền mơ hồ chứng kiến hai thân ảnh cao cao tại thượng hiện ra giữa không gian vô tận.
“Hiên Viên Quốc Chủ, Thiên Hoàng Quốc Chủ!”
Hai mắt Lạc Nam long lên sòng sọc… hắn vậy mà quên mất sự tồn tại của hai kẻ này.
Mặc dù chỉ là phân thân của Hiên Viên Quốc Chủ và Thiên Hoàng Quốc Chủ… nhưng thực lực của bọn hắn cũng không phải mình hiện tại có thể ứng phó.
Đè nén thương thế đang lan tràn khắp toàn thân, Lạc Nam cố gắng chèo chống cơ thể hư nhược, lăng lệ nói:
“Đường đường Thần Đạo Cấp cường giả, các ngươi ra tay đánh lén một hậu bối không cảm thấy nhục nhã sao?”
“Haha.” Hiên Viên Quốc Chủ cất tiếng cười mỉa mai:
“Chúng ta đã chờ đợi thời cơ này để động thủ giữa hư không vô tận, ai có thể biết được?”
“Hiên Viên huynh đừng nói nhảm với hắn quá nhiều kẻo Loạn Đạo Thần Quốc phát giác.” Thiên Hoàng Quốc Chủ nghiêm nghị nói:
“Lần này hai ta động thủ chiếm đoạt truyền thừa phải tuyệt đối giữ bí mật.”
“Hiểu rồi.” Hiên Viên Quốc Chủ gật đầu tán thành, trong mắt lóe lên ngọn lửa dã tâm hừng hực thiêu đốt.
Chỉ cần chiếm được truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần, Hiên Viên Thần Quốc của hắn sẽ có thể lật đổ Loạn Đạo Thần Quốc, đây là niềm tin tuyệt đối của hắn.
Cơ hội như vậy, làm sao có thể bỏ qua?
“Chết đi!”
Không dây dưa dài dòng, hai vị Quốc Chủ bạo khởi thế công.
Sau lưng Hiên Viên Quốc Chủ hiện lên dị tượng chiến tranh, sát phạt kinh hồn, một tay mang theo màu đỏ của máu thô bạo trấn xuống.
Sau lưng Thiên Hoàng Quốc Chủ hiện ra hư ảnh năm vị Thiên Hoàng qua từng thế hệ, sức mạnh hội tụ về một thân, thô bạo đấm ra, một luồng quyền kình huỷ diệt nghiền ép mà đến.
Công kích của bọn hắn nhìn thì đơn giản, bên trong lại chứa đựng Thần Đạo Quy Tắc bất khả xâm phạm.
Lạc Nam sắc mặt tái nhợt, hầu hết thủ đoạn giữ mạng đã được hắn thi triển hết rồi, hiện tại Hồn Lực từ Hồn Đỉnh vẫn chưa phục hồi, không đủ để triệu hoán Cổ Thần Nhất Kích được nữa.
“Liều!”
Rơi vào đường cùng, Lạc Nam quyết định trả cái giá để giữ mạng.
Hắn vận chuyển một vạn hành tinh, muốn đem chúng nó bức ra khỏi cơ thể và tiến hành tự bạo.
Một vạn hành tinh tự bạo, tin tưởng đủ để ngăn cản công kích của hai vị Thần Đạo Cảnh, đồng thời tạo ra hỗn loạn để hắn thừa cơ đào thoát…
Chỉ là cái giá phải trả quá lớn, lớn đến mức khiến trái tim của hắn rỉ máu.
Nhưng giữ được rừng xanh không lo thiếu củi đốt, một vạn hành tinh không quan trọng bằng tính mạng vào lúc này.
Bất quá ngay vào thời khắc Lạc Nam quyết tâm hành động, Phá Đạo Lệnh đã chấn động kịch liệt.
Bích Tiêu đã bất chợt hiện ra, thanh lãnh quát lên một tiếng:
“Bí Pháp – Hỗn Độn Thâm Uyên.”
Tóc dài tung bay, vô tận Thuỷ Thuộc Tính dung hợp cùng Vô Đạo Quy Tắc ở trước mặt của nàng ngưng tụ thành một cái vực sâu khổng lồ nhìn không thấy điểm cuối…
Vực sâu tuôn ra hấp lực dữ dội như đến từ hỗn độn, ra sức hấp thụ toàn bộ công kích của hai vị Thần Đạo Cảnh vào bên trong, khiến chúng nó đang lao đến phải bị chững lại, tiến sâu vào đáy vực…
“Hự…”
Bích Tiêu rên lên một tiếng mệt mỏi, Lạc Nam có thể nhìn thấy mái tóc xanh màu nước của nàng lúc này đang trở nên bạc trắng…
Hiển nhiên để thi triển môn Bí Pháp này, nàng cũng phải trả ra cái giá cực kỳ to lớn.
“Giãy giụa vô ích.”
Thấy tình cảnh này, Hiên Viên Quốc Chủ cùng Thiên Hoàng Quốc Chủ lại cùng lúc phát động công kích, thô bạo đánh thẳng vào Hỗn Độn Thâm Uyên.
RĂNG RẮC…
Hỗn Độn Thâm Uyên vượt quá giới hạn, Bích Tiêu phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ vực sâu sụp đổ, cơ thể suy yếu bắn ngược về phía sau.
Lạc Nam vội vàng ôm lấy nàng, chứng kiến một tia máu tươi chảy xuôi bên dưới mặt nạ xuống dưới cái cằm trắng nõn của nàng, hai mắt hắn đỏ ngầu lên nhìn hai tên Quốc Chủ gầm thét:
“Những gì các ngươi gây ra cho nàng ngày hôm nay, tương lai ta phải hoàn trả hàng vạn lần.”
Hắn thật sự phẫn nộ, người khác đụng đến hắn thì không sao… nhưng đụng đến nữ nhân ở bên cạnh hắn chính là đụng vào nghịch lân của hắn.
“Ngươi không có cơ hội đó!” Hiên Viên Quốc Chủ bước lên một bước, Chiến Thế bạo phát kinh hồn, một quyền hung hăng đấm thẳng.
“Vạn Cổ Bá Tướng ra!”
Lạc Nam triệu hồi pháp tướng, mặc dù hiện tại không còn Sinh Mệnh Pháp Tướng bên trong nhưng cũng được tập hợp bởi 19 vị Chí Tôn Pháp Tướng khác.
“Độc Đoán Vạn Cổ!”
Vạn Cổ Bá Tướng trực tiếp thi triển thần thông mạnh nhất chống lại.
Một tay vỗ xuống bình định vạn cổ… nhưng đẳng cấp tu vi lúc này lại quá mức chênh lệch.
RĂNG RẮC…
Lạc Nam căng mắt nhìn Độc Đoán Vạn Cổ bị một quyền đấm tan, hư ảnh bàn cơ thiên địa bị nghiền nát…
RỐNG!
Vạn Cổ Bá Tướng không phục gầm lên, lao thẳng về phía trước tự bạo.
OÀNH!
Bá Lực nổ tung, hư không kịch liệt gợn sóng, Vạn Cổ Bá Tướng thành công cùng một quyền của Hiên Viên Quốc Chủ đồng quy vu tận.
Mượn lực phản chấn, Lạc Nam ôm Bích Tiêu điên cuồng bay về phương hướng trái ngược với hai vị Thần Đạo Cảnh.
“PHỐC!”
Toàn thân đã trọng thương nhưng cố gắng hành tẩu trong không gian khiến hắn một lần nữa thổ huyết, máu me đầm đìa khắp cả người.
Vừa rồi thi triển Độc Đoán Vạn Cổ đã ngốn sạch Bá Lực của hắn, Bất Diệt Viêm, các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính trị thương đều không đủ lực lượng để vận chuyển, chỉ còn lại Bất Tử Dịch Thuỷ và Đông Hoa đang điên cuồng luyện hóa từ bên trong nhằm giúp hắn còn đủ khả năng di chuyển…
Đông Hoa từ đầu đến cuối vẫn đang cố gắng dùng lực lượng của nàng ổn định thương thế của hắn… tập trung cao độ, ngay cả mở miệng cũng không có thời gian.
Đã nhiều năm rồi hắn mới lại rơi vào bước đường gian khổ đến như vậy.
Liên tục bị Thần Đạo Cảnh nhắm vào và nghiền ép, khiến một chút vui sướng khi đột phá đến Thiên Đạo Cảnh của hắn quét sạch chẳng sót lại chút nào.
Hắn càng thêm khao khát sức mạnh… Thiên Đạo Cảnh vẫn chỉ là con kiến hôi, thật sự quá yếu.
Chỉ là trước mắt, vẫn phải giữ mạng…
Thủ đoạn cuối cùng còn sót lại chính là tự bạo một vạn hành tinh.
Lạc Nam phải tranh thủ và chớp lấy thời cơ thích hợp.
“Chết!”
Thiên Hoàng Quốc Chủ không cho hắn cơ hội đào thoát, toàn thân như đạn pháo lao vọt đến.
Thần Đạo Quy Tắc phong tỏa hư không, cầm cố Lạc Nam hoàn toàn, một chưởng thô bạo chưởng đến.
Lạc Nam nuốt nước miếng khô khốc trong cổ họng, sắc mặt vặn vẹo, một vạn hành tinh trong cơ thể rung động kịch liệt, sẵn sàng bứng ra bất cứ lúc nào.
Đột ngột, một sợi tóc trên đỉnh đầu của hắn bỗng nhiên kéo dài ra…
Sợi tóc từ màu đen chuyển sang một màu trong suốt, mỏng manh như chỉ khâu… lại dài đến bất tận.
Chỉ khâu như tơ tằm cấp tốc quấn lấy xung quanh, đem hắn và Bích Tiêu biến thành cái kén nhộng…
“Đây là…” Lạc Nam đáy lòng mừng rỡ, không ngờ sư tỷ vẫn lưu giữ thủ đoạn bảo vệ mình.
Nhìn sợi chỉ khâu tạo thành kén nhộng, không khó nhận ra đây là thủ đoạn của Hương Trà.
Xem ra nàng không phải vô trách nhiệm a, kêu hắn đến Vô Minh Mộ Địa đầy rẫy nguy cơ, vẫn chu đáo lưu lại con bài giữ mạng cho hắn.
ẦM!
Một chưởng của Thiên Hoàng Quốc Chủ đánh vào, kén nhộng vậy mà phát ra lực phản chấn khiến công kích của lão ta bật ngược trở lại, đồng thời na di không gian cấp tốc chuồn đi.
Chỉ thoáng chốc đã như lưu tinh bay mất.
“Thoát thật rồi sao?” Lạc Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm, hai mắt muốn nhắm lại ngủ say… hắn đã quá mệt mỏi rồi.
Lạc Nam vội vàng lắc đầu, cắn lấy đầu lưỡi để giữ tỉnh táo.
Nhưng mà mọi thứ không đơn giản như vậy…
“Cút trở về cho trẫm!”
Loạn Hoàng Vũ xuất hiện giữa hư không đen kịch, một cước bá đạo đá thẳng.
PHỐC!
Kén nhộng lắc lư dữ dội, Lạc Nam ở bên trong lại bị chấn đến xém chút hôn mê.
Vừa lúc đó, Hiên Viên Quốc Chủ cùng Thiên Hoàng Quốc Chủ đuổi đến, ánh mắt đầy kiêng kỵ, chắp tay chào hỏi:
“Hoàng Vũ huynh…”
“Hừ.” Loạn Hoàng Vũ bất mãn hừ lạnh:
“Đừng tưởng chỉ có hai vị mới sở hữu phân thân!”