Phần 113
Bên dưới không gian bí mật của Tửu Lâu, Lạc Nam nhìn Loạn Nhai quỳ một chân ở trước mặt ung dung hỏi:
“Ngươi có biện pháp nào giúp ta tiến vào Vô Minh Mộ Địa?”
Loạn Nhai sắc mặt khẽ biến, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ… hiển nhiên hắn không ngờ đến mục tiêu của Lạc Nam sẽ là Vô Minh Mộ Địa.
“Thế nào?” Lạc Nam hỏi.
“Bẩm chủ công, thuộc hạ rất muốn giúp ngài… nhưng ngay cả ta cũng không đủ phận sự tiếp cận Vô Minh Mộ Địa.” Loạn Nhai hít sâu một hơi chắp tay đáp:
“Gia gia của ta, cũng là Loạn Đạo Quốc Chủ thế hệ trước tự mình trấn thủ bên cạnh Vô Minh Mộ Địa, mặc dù gia gia tuổi tác đã cao, thực lực không sánh bằng phụ hoàng nhưng cũng là Thần Đạo Cảnh cường giả…”
“Thần Đạo Cảnh đích thân trấn thủ?” Lạc Nam nhíu chặt chân mày.
“Vâng, gia gia xây dựng phủ đệ ở ngay bên cạnh Vô Minh Mộ Địa.” Loạn Nhai gật đầu thành thật.
“Thế tại sao Loạn Đạo Quận Chúa lại nhiều lần được phép xông vào dù thất bại?” Lạc Nam nói ra nghi hoặc.
“Bởi vì tiểu cô là người được gia gia sủng ái nhất, thậm chí còn sủng ái hơn cả phụ hoàng, bọn họ đều hy vọng tiểu cô có thể nhận được Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần ưu ái truyền thừa toàn bộ.” Loạn Nhai hồi đáp:
“Chưa kể gần đây có thích khách tập kích tam đệ, sợ rằng ngay cả phụ hoàng cũng sẽ chú ý đến tình huống tại Vô Minh Mộ Địa, thật không có biện pháp để ta mang ngài đi vào.”
Lạc Nam nhất thời lâm vào suy tư, tầm quan trọng của Vô Minh Mộ Địa quá lớn… đây chính là căn cơ lập quốc của cả Loạn Đạo Thần Quốc, được đích thân Thần Đạo Cảnh trấn thủ là điều dễ hiểu.
“Loạn Đạo Thần Quốc các ngươi đúng là ích kỷ, nhờ vào Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần nên mới có được tất cả mọi thứ như ngày hôm nay, vậy mà còn giữ khư khư lăng mộ của hắn, không muốn hắn tìm được truyền nhân sao?” Lạc Nam giận dữ nói.
Loạn Nhai cúi đầu không đáp…
Mặc dù hắn biết lời của Lạc Nam là đúng sự thật… nhưng thử hỏi truyền thừa cấp bậc như vậy ai không muốn độc chiếm?
Các đời quốc chủ của Loạn Đạo Thần Quốc đều hy vọng cho đến một ngày nào đó hoàng thất sẽ sinh ra một vị cái thế thiên kiêu đủ tư cách được Vô Minh Mộ Địa lựa chọn.
Thậm chí nếu như điều đó vĩnh viễn không xảy ra, vậy cũng không thể để truyền thừa rơi vào tay người ngoài được.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, cứ tưởng rằng Loạn Nhai đã có thể lợi dụng… nào ngờ tên này địa vị căn bản không đủ.
Bá Đạo Quy Tắc của hắn có thể qua mặt được Thiên Đạo Cảnh… nhưng không thể ẩn giấu trước mặt Thần Đạo Cảnh được.
Vậy ngay cả việc tiếp cận Vô Minh Mộ Địa cũng không làm được, làm sao còn mơ đến việc tiến vào bên trong đây?
Chẳng lẽ cất công đến tận Đạo Quốc lại chịu cảnh trắng tay quay về?
“Ngươi tạm thời lui đi! Đừng quên bẩm báo cho ta khi có thông tin quan trọng.” Lạc Nam phất tay căn dặn:
“Còn nữa, bên trong Long Phượng Võ Hội ta muốn ngươi cố gắng giết chết Hiên Viên Tử bằng mọi giá, không được động vào các nữ nhân bên cạnh ta.”
“Thuộc hạ hiểu.” Loạn Nhai chắp tay cáo lui.
Nhìn thân ảnh của hắn dần biến mất, Lạc Nam mới gọi Bích Tiêu từ trong Phá Đạo Lệnh:
“Muội muội, nàng cảm thấy có cách nào khả thi để ta vào Vô Minh Mộ Địa không?”
Bích Tiêu giả vờ cái gì cũng không nghe thấy, nhắm mắt dưỡng thần.
Lạc Nam bất đắc dĩ chậc lưỡi: “Sư thúc giúp ta!”
Rõ ràng là cô em vợ, lại không thích hắn gọi nàng là muội muội?
Bích Tiêu lặng lẽ mở mắt: “Khả năng của ta có giới hạn, liên quan đến Thần Đạo Cảnh phải liên lạc với đại tỷ.”
“Hỏi chị vợ sao?” Lạc Nam vuốt vuốt cằm:
“Nhờ nàng giúp ta!”
“Thôi cũng được, lần này ngươi và Chân Mật kết giao được Man Lực Thần Ngưu Tộc xem như lập công lớn, ta sẽ thay ngươi nhờ vả.” Bích Tiêu công tư phân minh đáp.
“Trông chờ vào nàng.” Lạc Nam nở nụ cười.
“Hừ, được tiện nghi còn khoe mẽ.” Đông Hoa bực mình mắng hắn.
“Hahaha, ai kêu em vợ và chị vợ của ta đều là nhân vật lợi hại?” Lạc Nam dương dương tự đắc.
Cùng lúc đó, Bích Tiêu cũng thông qua Phá Đạo Lệnh đặc thù liên hệ với đại tỷ, nhanh gọn tóm tắt tình huống hiện tại.
“Tiểu tử đó ngay cả Thái Tử của Loạn Đạo Thần Quốc cũng khống chế được? Lại còn kết thiện duyên với Man Lực Thần Ngưu?” Có thanh âm ngoài ý muốn của nữ cường nhân truyền đến:
“Làm không tệ, rất đáng được ban thưởng.”
“Nhờ đại tỷ giúp tiểu đệ.” Lạc Nam nịnh nọt nói.
“Phi…” Sư bá khẽ gắt một tiếng, nghe hắn kêu đại tỷ cảm thấy không quen.
Bất quá nghĩ đến hắn là trượng phu của nhị muội, gọi nàng là đại tỷ cũng hợp tình hợp lý.
“Thôi được rồi, nhận lấy, một của ngươi, một của Chân Mật.” Sư bá có vẻ lười biếng.
Thanh âm vừa dứt, bên trong Phá Đạo Lệnh đã hiện ra hai kiện đồ vật.
Mấy người vội vàng hướng mắt nhìn, chỉ thấy đó là một tấm phù chú đầy huyền diệu và một quyển trục xưa cũ.
“Hít… nhanh như vậy đã nắm giữ rồi.” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, liên tục rùng mình.
Bởi vì hắn phát hiện tấm phù chúa kia chứa đựng Quy Tắc Chi Lực vô cùng quen thuộc, đó là lại cảm giác bễ nghễ thương khung, viễn siêu tất cả, ngạo thị thế gian.
Bá Đạo Quy Tắc.
Không sai, trên tấm phù chú chứa đựng Bá Đạo Quy Tắc, hơn nữa còn là Bá Đạo Quy Tắc đẳng cấp Thần Đạo hàng thật giá thật.
Hiển nhiên từ lần trước kết hôn với Đông Hoa, hắn dâng lên sính lễ là hai quả Bá Khí Hồ Lô đã được sư bá phục dụng, nhờ vậy nàng đã nắm giữ Bá Đạo Quy Tắc rồi.
“Ực…” Nghĩ đến chiến lực vốn đã rất kinh khủng của sư bá nay lại có thêm Bá Đạo Quy Tắc, Lạc Nam cũng nuốt một ngụm nước bọt khô khốc.
Hiện tại đám Thần Đạo Cảnh ở Đạo Quốc và Đạo Vực muốn ỷ đông hiếp ít cũng cần phải cân nhắc cẩn thận a…
Đây là chuyện đáng mừng, chị vợ càng mạnh chỗ dựa của hắn càng vững, còn sợ cái rắm a.
“Có tấm phù chú này… chắc chắn Thần Đạo Cảnh cũng không thể phát hiện được ta.” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Quy Tắc Chi Lực của sư bá đã đủ qua mặt Thần Đạo Cảnh bình thường, nay kết hợp Bá Đạo Quy Tắc cấp Thần… Lạc Nam không tin Loạn Đạo Quốc Chủ hay lão quốc chủ kia có thể nhìn thấu.
Tạm thời yên tâm, Lạc Nam lại kiểm tra quyển trục xưa cũ.
“Thần Đạo Hạ Phẩm Bí Pháp – Ngục Thần Ngũ Thức!” Lạc Nam lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên dị sắc.
Không cần phải nói, đây là một môn Bí Pháp đặc biệt dành riêng cho Thể Tu.
Mặc dù thèm nhỏ dãi, bất quá đây là đồ vật thưởng cho Chân Mật, hắn cũng không bất lịch sự học trộm nó.
“Phần thưởng Phá Đạo Hội cho nàng nhờ kết duyên Man Lực Thần Ngưu Tộc.”
Bên trong khách sạn, Lạc Nam đưa quyển trục cho Chân Mật.
Nghe thấy ban thưởng từ Phá Đạo Hội, chúng nữ họa Thuỷ, Cầm Dao Nhã, Khương Lê đều vểnh tai.
Chân Mật trịnh trọng tiếp nhận, mở ra quyển trục quan sát, nhất thời kinh hô:
“Thần Đạo Hạ Phẩm Bí Pháp?”
“Không tồi.” Lạc Nam gật gù.
Chúng nữ hít sâu một hơi, âm thầm cảm thán Phá Đạo Hội thật sự là đại thủ bút a.
Mặc dù các nàng đều là Thiếu Thần Nữ, cũng chủ tu Thần Đạo Công Pháp… nhưng Bí Pháp cấp Thần Đạo cũng là thuộc dạng cực hiếm, không phải Đạo Thống nào cũng sở hữu, mỗi một vật phẩm cấp Thần Đạo đều là nội tình, là căn cơ bất khả xâm phạm của Đạo Thống và Thế Lực.
Thế mà Phá Đạo Hội lại không chút do dự ban thưởng đồ vật cấp Thần Đạo… khiến ngay cả các nàng cũng phải nể phục.
Lạc Nam nhún nhún vai, hắn cảm thấy sư bá ban thưởng như vậy là điều dễ hiểu, bởi vì thân phận của Chân Mật mấy nữ quá cao, tặng thưởng bình thường chỉ khiến các nàng chướng mắt, như vậy chỉ càng thêm khó coi mà thôi.
Ban thưởng cho Chân Mật cũng như thu mua lòng người, đồng thời có thể tạo động lực cho các nàng họa Thuỷ, Cầm Dao Nhã nhìn vào đó mà cố gắng cống hiến, Phá Đạo Hội chắc chắn sẽ không bạc đãi.
“Ngục Thần Ngũ Thức, bí pháp đặc biệt chỉ thích hợp với thể tu…” Chân Mật chăm chú đọc lên:
“Tu luyện Ngục Thần Ngũ Thức đan điền sẽ hình thành năm tầng địa ngục, mỗi một tầng khi mở ra trong chiến đấu sẽ tăng sức mạnh toàn diện cho thân thể từ phòng ngự cho đến tấn công.”
“Tầng đầu tiên tăng gấp đôi sức mạnh, tầng thứ hai tăng gấp bốn lần sức mạnh, tầng thứ ba tăng gấp tám lần sức mạnh, tầng thứ tư tăng gấp 16 lần, tầng thứ năm tăng 32 lần… mỗi một tầng sẽ nhân đôi chiến lực so với tầng trước.”
Chân Mật kích động đến nhảy dựng lên.
Phá Đạo Hội quá mức chu đáo, tặng thưởng bí pháp cực kỳ phù hợp với nàng.
“Bí pháp này quả thật đáng sợ…” Chúng nữ cũng nhịn không được cảm thán.
Khương Lê nhíu đôi mày liễu, nếu Chân Mật tu luyện thành công Ngục Thần Ngũ Thức này, chiến lực chắc chắn sẽ vượt trên nàng.
Điều này khiến nàng quyết tâm sau đó phải cống hiến cho Phá Đạo Hội, không thể để Chân Mật vượt qua quá xa được.
“Ngươi cũng là thể tu mà phải không? Chúng ta cùng nhau luyện!” Chân Mật hướng Lạc Nam sảng khoái đề nghị.
“Tốt.” Lạc Nam hai mắt tỏa sáng, Chân Mật quả nhiên rất là hào phóng a.
“Hừ, Long Phượng Võ Hội sắp bắt đầu rồi, làm sao còn thời gian tu luyện?” Họa Thuỷ bĩu môi nói.
“Đợi sau đó luyện cũng được mà.” Chân Mật nở nụ cười tùy ý.
Lạc Nam cũng chẳng vội vàng, mục tiêu trước mắt của hắn vẫn là Vô Minh Mộ Địa.
Mà lúc này, một thanh âm uy nghiêm bất chợt vang lên khắp ngõ ngách Loạn Thần Đô, truyền thẳng vào linh hồn để bất cứ sinh linh nào cũng có thể nghe thấy:
“Long Phượng Võ Hội chuẩn bị khởi tranh, đề nghị tất cả thiên kiêu đủ tư cách tập hợp tại Loạn Quân Bí Cảnh.”
“Loạn Quân Bí Cảnh? Nơi nào?” Khương Lê không rõ.
“Đó là một bí cảnh mà bình thường Loạn Đạo Thần Quốc dùng để thao luyện binh mã, quân đội của bọn họ.” Cầm Dao Nhã đã sớm nghe Ngân Niên đề cập, ung dung trả lời:
“Long Phượng Võ Hội sẽ tổ chức tại nơi đó, vị trí của bí cảnh nằm ở ngay bên cạnh Loạn Thần Đế Cung.”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, Loạn Thần Đế Cung cũng chính là nơi mà hắn muốn xâm nhập… hoàng cung của thần quốc này.
Hắn xoay người đứng lên, hào khí ngất trời:
“Xuất phát!”