Phần 65
Long Khuynh Thành cùng mẫu thân Long Liên và đệ đệ Long Ngạo Thế đoàn tụ.
Sau đó lại được Trụ Việt Mẫu Tôn tuyên bố thân phận công chúa của Trụ Việt Tông, giống như Long Ngạo Thế cũng là hoàng tử.
Tỷ đệ hai người là con của Long Nghịch, mà Long Nghịch là nhi tử của Long Chí Tôn, càng là huynh đệ của Lạc Nhất Vương, đương nhiên không có gì phải bàn cãi.
Vì để bù đắp khoảng thời gian thiệt thòi của Long Khuynh Thành, Trụ Việt Mẫu Tôn cho nàng một đống Phù Chú quý hiếm cũng như tài nguyên tích luỹ được của Trụ Việt Tông.
Có được phu quân, nhận về người thân, lại được thế lực của mình công khai danh phận, Long Khuynh Thành trải qua những tháng ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời nàng, chỉ cảm thấy vận mệnh đối xử quá tốt với bản thân mình… quá khứ đã từng mơ mơ hồ hồ nhận giặc làm cha không đáng để chú ý.
Lạc Nam không có khái niệm nói nhảm, hướng Trụ Việt Mẫu Tôn và Lạc Nhất Vương cầu hôn Tam Duyên Công Chúa, sính lễ đưa ra gồm ba kiện Chí Bảo, ba môn Chí Tôn Công Pháp, ba bồn Phản Tỉnh Huyết, có thể nói là cực kỳ phong phú.
Biết tình cảm của Vân Duyên, Mị Duyên đối với Lạc Nam, lại thêm những chuyện hắn đã từng làm ra cho Trụ Việt Tông, Trụ Việt Mẫu Tôn và Lạc Nhất Vương đương nhiên không có lý do từ chối, đồng ý gả Tam Duyên Công Chúa cho hắn.
Lạc Nam đem Nhất Thế Vũ Trụ thuận lý thành chương biến thành Bá Chủ Lãnh Địa, thiết lập Mạng Lưới Truyền Tống Trận ở Việt Long Đế Quốc để tùy thời trở về.
Cũng không phải hắn muốn tranh đoạt Nhất Thế Vũ Trụ với Trụ Việt Tông, mà đơn giản bởi vì Trụ Việt Tông hiện nay vừa là nhà vợ hắn, vừa là nhà hắn… biến Nhất Thế Vũ Trụ thành Bá Chủ Lãnh Địa nhằm gia tăng chiến lực của tất cả mọi người khi có kẻ địch xâm nhập đẻ đảm bảo an toàn mà thôi.
Về phần Trụ Việt Tông là thế lực do Long Chí Tôn sáng lập, chưa hỏi ý kiến của “ông nội vợ”, hắn đương nhiên không dám táy máy tay chân.
Cuối cùng Lạc Nam nhận lấy Luân Hồi Thụ, cáo từ các vị trưởng bối và bằng hữu…
Trở về Trung Châu.
Hắn phải chuẩn bị cho Đoạt Cấm Chiến.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/03/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
“Thiên Hồ tiền bối…”
Trở về địa bàn, Hồ Khinh Vũ và Hồ Ngọc Nghiên thân mật kéo tay Thiên Hồ Nữ Đế…
“A Khinh Vũ, tại sao ngươi có nhiều đuôi như vậy?” Thiên Hồ Nữ Đế thất kinh.
Nàng vội vàng kiểm tra phía sau Hồ Khinh Vũ, đếm đếm đếm đếm không ngừng, phát hiện Hồ Khinh Vũ vậy mà có 19 cái đuôi.
Phải biết mỗi một đuôi đại diện cho một mạng của Hồ Tộc các nàng, Hồ Khinh Vũ có đến 19 đuôi đồng nghĩa có tận 19 mạng, sao lại như thế?
“Còn Ngọc Nghiên, chín cái đuôi của ngươi lại là chín màu sắc khác nhau?” Thiên Hồ Nữ Đế kinh dị liên tục kéo Hồ Ngọc Nghiên đánh giá nói.
Lạc Nam thấy cảnh này chỉ biết lắc đầu cười, năm đó ở Nhất Thế Vũ Trụ… Tuế Nguyệt từng gửi các nữ nhân của hắn đến những chủng tộc và thế lực tương ứng tu luyện, Hồ Ngọc Nghiên và Hồ Khinh Vũ đều được gửi đến Thiên Hồ Tộc của Thiên Hồ Nữ Đế, cho nên quan hệ của các nàng thân mật là điều dễ hiểu.
Thấy Thiên Hồ Nữ Đế kinh ngạc không ngừng, Hồ Khinh Vũ giải thích nói:
“Ta nhờ vào Phản Tỉnh Huyết của phu quân biến dị thành Khai Mệnh Thiên Hồ, còn Ngọc Nghiên cũng biến dị thành Cửu Sắc Thiên Hồ với chín loại thuộc tính khác biệt…”
“Còn có chuyện tốt như thế?” Thiên Hồ Nữ Đế ánh mắt sáng ngời nhìn sang nam nhân.
Lạc Nam gật đầu: “Nàng và Tiểu Tiên cũng tiến vào Phản Tỉnh Huyết Hồ đi, sau khi giác tỉnh và biến dị thành công lại đến Yêu Tướng Thần Điện lĩnh ngộ phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng.”
“Khanh khách, trao thân không lỗ nha.” Thiên Hồ Nữ Đế nở nụ cười kiều mị.
“Hừ, còn không nỗ lực ngươi sẽ bị chúng ta bỏ xa.” Phượng Nghi ngạo kiều hừ một tiếng.
Nàng và Thiên Hồ Nữ Đế, Thanh Loan Nữ Đế xem như là bằng hữu cũ, từng hợp lực đối kháng địch nhân chung, giao tình vô cùng tốt đẹp.
Chỉ tiếc Thanh Long Nữ Đế tính cách quá cao lạnh, không được nhiệt tình nóng bỏng và chủ động nắm bắt cơ hội như Thiên Hồ Nữ Đế, còn Lạc Nam thì lại không có ý định tiếp tục trêu hoa ghẹo nguyệt, sợ rằng một đoạn tình duyên sẽ theo gió bay đi.
“Các ngươi được chồng nuôi dưỡng, ta một thân một mình cố gắng nhiều năm như vậy cũng không bằng a.” Thiên Hồ Nữ Đế ra vẻ uỷ khuất, hai mắt ngấn lệ nói.
Trong quá khứ nàng cũng rất muốn theo chân nam nhân, chỉ là Phượng Hoàng Tộc thì có tiền bối đức cao vọng trọng là Ngô Đồng Thụ thay mặt Phượng Nghi tọa trấn, còn Thiên Hồ Tộc khi đó chẳng ai đủ khả năng trợ giúp nàng.
Thân là tộc trưởng đứng đầu cả tộc, nàng làm sao vì tư tình của bản thân mà rủ bỏ tất cả?
“Được rồi, chuyện xưa đừng nhắc đến nữa…” Lạc Nam vuốt ve đuôi của nàng cười nói:
“Lần này có thể nhận lại Nhất Thế Vũ Trụ, lại được các nàng đi theo bầu bạn ta đã mãn nguyện vô cùng, cũng không cần các nàng phải cố gắng tu luyện để đuổi kịp, đừng có tự tạo cho mình áp lực.”
Tiểu Tiên nhu nhuận đứng một bên, dù sao sở trường của nàng là quán xuyến thế lực và song tu với nam nhân mà không phải chiến đấu, vì vậy cũng không nôn nóng phải vội vàng đẩy mạnh tu vi cho bằng những chủ mẫu khác, bất quá đột phá Chí Tôn là việc phải làm.
Bởi vì nam nhân của nàng là Chí Tôn, nếu nàng không đột phá sợ rằng song tu sẽ không có hiệu quả dành cho hắn.
“Sau này là tỷ muội, cũng đừng có gọi ta là tiền bối nghe rất già.” Thiên Hồ Nữ Đế nói với Hồ Khinh Vũ và Hồ Ngọc Nghiên:
“Tên của ta là Hồ Cửu Ly.”
Lạc Nam vuốt vuốt mũi có chút xấu hổ, nói đến sau khi lăn ở trên giường, đến hiện tại hắn mới biết tên thật của nàng.
Hắn phất tay, đem Tiểu Tiên và Hồ Cửu Ly thu vào Chí Tôn Giới, hắn đã dời vị trí của Phản Tỉnh Huyết Hồ từ Cửa Hàng May Mắn sang đây rồi.
Kỳ Duyên không có hứng thú xen vào cuộc trò chuyện của mấy người, chỉ lạnh lùng đứng ở sau lưng Vân Duyên và Mị Duyên.
“Phu quân, hiện tại nơi này đã là địa bàn của chúng ta, danh tự Liệt Gia cũng nên thay đổi a.” Yên Nhược Tuyết đề nghị nói.
“Không tệ…” Lạc Nam tán thành.
Hắn cảm thấy mình tạm thời đã có đủ khả năng đặt vững gót chân ở Trung Châu, bởi vì trong tay có đến vài chục vị thê tử là Chí Tôn, sở hữu Đạo Binh đủ sức đẩy lùi Cấm Kỵ, lại thêm Nam Thiên Tố đã ngộ ra một tia quy tắc trong Luân Hồi Kiếm Quyết và các nàng Huyết Yêu Cơ còn đang bế quan.
Nội tình như thế này đã sánh ngang Vạn Phật Tự, nếu Vạn Phật Tự được xưng là Phật Tu Thế Lực hàng đầu Trung Châu, vậy hắn cũng không ngại trở thành một phương bá chủ.
“Sau này Liệt Gia sẽ đổi thành Trung Châu Lạc Gia.” Lạc Nam cười nói:
“Bên trong Lạc Gia có Hậu Cung và Đông Hoa Cung.”
“Tốt a.” Chúng nữ vui vẻ tán đồng.
Dù sao thì phu quân của mình họ Lạc, hắn thành lập nên gia tộc Lạc Gia là chuyện hợp tình hợp lý, còn các nàng sẽ là các vị Lạc phu nhân.
Có được gia tộc đường đường chính chính, công khai tồn tại một cách sừng sững ở Trung Châu đương nhiên tốt hơn rất nhiều những ngày tháng mai danh ẩn tích trong Chí Tôn Giới.
Hiện tại cả Lạc Nam và các nàng đều tự tin có thể thủ hộ Lạc Gia khỏi các cường địch ngấp nghé.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/03/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Đã hạ quyết định, Lạc Nam và chúng nữ bắt tay vào tổ kiến Lạc Gia.
Có thể nói là thiết lập lại toàn bộ.
Vân Duyên bạo chi sử dụng Đông Hoa Sơn Trang làm thành lãnh thổ, bên ngoài có hàng rào trúc xanh vây quanh, bên trong chỉ giữ lại những cảnh vật non nước hữu tình.
Vạn Hoa Trận và Tàn Hoa Trận trở thành hai đại trận thủ hộ gia tộc, chúng nữ Chiến Trận Sư bắt tay vào nâng cấp hai toà đại trận này đạt đến Cửu Phẩm Chí Tôn.
Mà bởi vì phạm vi không gian của Đông Hoa Sơn Trang sánh bằng một tiểu vũ trụ, cho nên Lạc Nam và chúng nữ có thể thoải mái thiết kế phong cảnh theo ý thích.
Những kiến trúc cũ của Liệt Gia đều bị gom về một góc khuất ở phía sau, trở thành nơi ở của các tộc nhân Liệt Gia, chủ yếu là thuộc hạ, thị nữ và quân đội.
Vong Linh Liệt Ứng đích thân hạ lệnh cho toàn bộ Liệt Gia uống vào Thiên Đạo Thu, tuyên thệ hậu nhân Liệt Gia đời đời kiếp kiếp sẽ trung thành vĩnh viễn với Lạc Gia, nếu có trái lời, thiên đạo không dung.
Bảng hiệu Liệt Gia ngay tại đại môn bị xóa đi, đổi thành hai chữ Lạc Gia do đích thân một vị Chí Tôn họa Sư là Ninh Huyền Tâm viết lên như long phượng trình tường, bên trong ẩn chứa họa Cảnh của nàng, mang đến cảm giác áp bách vào tận linh hồn ngay khi nhìn thấy hai chữ này.
Ở giữa trung tâm của Lạc Gia là Bá Chủ Chiến Kỳ cắm thẳng xuống như một tuyên bố đanh thép Lạc Nam có quyền lực tuyệt đối ở nơi này, địa bàn của Lạc Gia chính là Bá Chủ Lãnh Địa.
Bên cạnh Bá Chủ Chiến Kỳ là hai toà cung điện khác biệt hoàn toàn về mặt thiết kế.
Trong đó Cung Đình Thụ đại diện cho Hậu Cung như tiên cảnh phiêu miểu giữa các tầng mây, còn Đông Hoa Cung lại sừng sững hoa lệ, cổ kính uy nghiêm.
Lạc Nam muốn đem ngôi vị Cung Chủ của Đông Hoa Cung truyền lại cho Vân Duyên, còn hắn sẽ trở thành Lạc Gia Chi Chủ.
Nào ngờ Vân Duyên lắc đầu từ chối, nàng muốn tiếp tục làm Phó Cung Chủ, còn ngôi vị Cung Chủ thì chờ sư phụ Đông Hoa Quỳnh Tiêu trở về đảm nhận.
Nhìn sang mấy người chúng nữ, đã thấy Hi Vũ bố trí một phần quang cảnh bên trong địa bàn giống với Côn Lôn Đế Thiên, Âu Dương Thương Lan, Độc Cô Ngạo Tuyết và Đình Manh Manh thì lại bố trí một Bồng Lai Tiên Đảo…
Quân đội tọa trấn ở Lạc Gia công khai sẽ gồm có năm đội phân biệt là Tử Long Quân, Liệt Chiến Quân, Thuỷ Hoang Quân, Ngự Kiếm Quân, Sinh Tử Quân.
Trong đó Tử Long Quân có số lượng 300 nhưng tất cả đều là Long Thi Chí Tôn nhờ thăng cấp bên trong Chí Tôn Thi Hải.
Liệt Chiến Quân là do tộc nhân và quân đội ngày trước của Liệt Gia cấu tạo thành, số lượng lên đến ba vạn, kẻ có tu vi thấp nhất cũng là Thánh Tôn.
Thuỷ Hoang Quân là do Yên Nhược Tuyết lấy về từ Nhất Thế Vũ Trụ, bởi vì nàng vốn là Thuỷ Hoang Nữ Hoàng, Thuỷ Hoang Tộc sau khi nhớ lại mọi chuyện đều thề sống thề chết đi cùng với nàng, số lượng đạt đến một vạn, thời gian qua được Trụ Việt Tông bồi dưỡng nên cũng khá mạnh, tu vi thấp nhất là Thánh Tôn.
Ngự Kiếm Quân là đội quân do Lạc Sương tự mình thành lập trong thời gian nàng ở tại Thanh Long Thánh Địa, tuy rằng nhân số chỉ đạt đến 5000 người nhưng mỗi một người đều là tinh anh trong tinh anh, tất cả đều có tu vi Thánh Đế.
Sinh Tử Quân là đội quân do Tiểu Tiểu tạo thành, lại là đội quân mạnh nhất.
Bởi vì khả năng của Tiểu Tiểu là ban phát sự sống cho những tử vật, hơn nữa tu vi của nàng ở cấp độ nào liền có thể ban sự sống cho tử vật đạt đến cấp độ đó, thế nên Sinh Tử Quân của Tiểu Tiểu hiện tại có tận 500 vị Chí Tôn, được ban phát trí tuệ thông qua Thông Linh Sinh Mệnh, có được linh trí chẳng khác nào người sống thật thụ.
Đương nhiên sau mỗi lần ban phát sự sống, Tiểu Tiểu sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng và cần có thời gian khôi phục, cho nên từ khi đột phá Chí Tôn đến nay nàng chỉ mới tạo nên được 500 vị Chí Tôn mà thôi, chỉ cần cho Tiểu Tiểu thời gian, thậm chí nàng có thể tạo ra hàng vạn tồn tại cấp Chí Tôn.
Nhìn thủ đoạn của Tiểu Tiểu, Lạc Nam thậm chí lớn mật suy đoán thân phận của nàng đến từ Sinh Tử Đạo Thống.
Sợ rằng chỉ có Cấm Kỵ Thế Lực mới sở hữu thủ đoạn khó lường như thế nha.
Bất quá hắn biết nhìn qua thì thấy khả năng của Tiểu Tiểu rất khủng bố, nhưng nếu đụng phải địch nhân sở hữu Quy Tắc Chi Lực cường đại, bọn hắn sẽ vô hiệu hóa quân đội của nàng trong một ý niệm, không phải không có yếu điểm.
Có một điều khiến Lạc Nam hơi tiếc sau khi rời Nhất Thế Vũ Trụ là hắn không thể tập hợp lại Làng Nhất Thế như xưa nữa.
Một trăm vị nữ đệ tử của Làng Nhất Thế ngày trước khi hắn rời đi, các nàng đều được phân bổ trấn thủ ở các toà Bá Thành thuộc hệ thống Bá Thành Trấn Vũ, phụ trách quản lý phạm vi lớn của Nhất Thế Vũ Trụ.
Nếu hiện tại hắn triệu tập các nàng đi cùng với mình, sợ rằng hệ thống Bá Thành Trấn Vũ sẽ sinh ra hỗn loạn, bởi vì sẽ có một trăm toà Bá Thành mất đi người trấn thủ, muốn tìm ra người thay thế có thực lực, nhân phẩm, đáng tin cậy và danh vọng là chuyện rất khó khăn.
Vậy nên sau khi cùng Âu Dương Thương Lan các nàng ghé thăm những nữ đệ tử của Làng Nhất Thế ngày trước một chuyến, để lại tài nguyên và công pháp… Lạc Nam cũng chỉ đành rời đi.
Đương nhiên 100 vị nữ đệ tử của Làng Nhất Thế cũng cực kỳ quyết tâm, các nàng tự thề với lòng rằng sẽ cố gắng bồi dưỡng truyền nhân thay thế mình tọa trấn Bá Thành, sau đó sẽ trở về phò tá bên cạnh Bá Chủ.
Bất quá đó là chuyện của tương lai… ai mà nói trước được đây?
Ngoài ánh sáng có 5 đội quân trấn thủ Lạc Gia, nhưng trong bóng tối cũng không thể lơ là.
Khắp địa bàn của Lạc Gia đều tồn tại những con Cổ Trùng li ti chuyên ẩn nấp và theo dõi do Liễu Tú Quyên điều khiển, đem mọi động tĩnh chúng nó quan sát được báo về.
Hàng vạn con Xích Nha Hắc Ám được Đạm Đài Uyển thả ra trong hư không.
Tơ nhện trong suốt của Thanh Mịch giăng bẫy ở nhiều lối vào, chỉ cần có kẻ vô thức chạm vào tơ nhện, nàng sẽ cảm giác được tình huống xảy ra.
Vô số những bản sao của Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng mọc ở bốn phương tám hướng như từng đoá hoa sặc sỡ.
Sát Nhẫn Đoàn do các nàng Ỷ Vân, Lệ Huân dẫn dắt hóa trang thành thị nữ, thuộc hạ, thậm chí là đồ vật ẩn nấp ở khắp nơi.
Vong Linh Vệ núp trong những nơi có bóng tối…
Về phần chí bảo hình dạng con mắt Cửu Thiên Linh Nhãn của Liệt Gia ngày trước, Lạc Nam không lấy ra sử dụng, ngược lại nảy sinh ý định đem nó dung hợp cùng Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của mình để có thể đạt đến đẳng cấp vượt trên Chí Bảo hoặc ít nhất cũng nâng cấp công năng.
Có thể nói Lạc Gia lúc này là tầng tầng phòng bị, cẩn thận đến cực điểm.
Nhưng Lạc Nam và chúng nữ đều cảm thấy càng nhiều tầng phòng vệ càng tốt, bao nhiêu cũng không thừa.
Bởi lẽ Liệt Gia ngày trước phòng ngự cực kỳ sâm nghiêm, chẳng phải cũng bị hắn dựa vào một tấm Phù Chú mà thành công lẻn vào hay sao?
Ở Trung Châu quỷ dị với vô số cường giả và kỳ nhân dị sĩ, có trời mới biết nếu như không cẩn thận, liệu có bị kẻ nào đó lẻn vào Lạc Gia phá hoại hay không.
Đề phòng là trên hết.
Lạc Nam và chúng nữ không hề mong muốn vừa mới lập nên Lạc Gia chưa được bao lâu sẽ vì chủ quan mà bị địch nhân thừa cơ lẻn vào, như thế khác nào bị vả vào mặt?
Tuy rằng Bá Chủ Lãnh Địa thuộc quyền kiểm soát tuyệt đối của hắn, nhưng Kim Nhi cũng đã nói rồi… chỉ cần có tồn tại Cấm Kỵ sở hữu Quy Tắc Chi Lực hùng mạnh, đối phương thậm chí có thể lật đổ quy tắc của Bá Chủ Lãnh Địa.
Bá Chủ Lãnh Địa không phải thật sự vô địch, không nên quá mức ỷ lại vào nó.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/03/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Mất gần một tháng thời gian, Lạc Gia tại Trung Châu rốt cuộc bố trí hoàn tất.
Giữa hai đám mây khổng lồ trôi lơ lửng trên bầu trời, Lạc Nam từ Cửa Hàng May Mắn mua được cả đống nguyên liệu nấu ăn giao cho các vị nữ Trù Sư phụ trách chế biến, yến tiệc linh đình.
Ngồi ở tầng mây phía trên là Lạc Nam và các thê tử cùng hồng nhan tri kỷ.
Ngồi ở tầng mây phía dưới là các nữ đệ tử của Đông Hoa Cung.
Các nàng mỹ nhân ngư Linh Lung, Triều Tịch đánh đàn, Tô Nhan như tiên nữ thổi tiêu, lại có Độc Cô Ngạo Tuyết áo trắng như mây, Băng Lam Tịch thanh y như nước múa kiếm.
Lạc Nam lười biếng nằm trên đùi Yên Nhược Tuyết, bên cạnh lại có Nam Thiên Tố ôn nhu đút trái cây vào miệng, trải qua tháng ngày thần tiên sinh hoạt.
“Thật muốn tìm về mấy nữ nhi bảo bối, sau đó vĩnh viễn như thế này a…” Lạc Nam cảm thán nói.
“Chỉ cần chàng muốn, với nội tình của chúng ta có thể hưởng thụ vạn năm như vậy cũng không vấn đề gì.” Hi Vũ tự tin.
“Đúng vậy a, bọn thiếp cũng muốn tiêu dao tự tại, sinh cho chàng một đám công chúa a.” Côn Minh Nguyệt mơ ước nói.
“Tại sao lại sinh công chúa mà không sinh tiểu tử mập mạp?” Lạc Nam buồn cười hỏi.
“Cái bóng của chàng quá lớn, sinh ra nhi tử tạo ra quá nhiều áp lực cho nó.” Liễu Ngọc Thanh thẳng thắn nói:
“Huống hồ nhi tử sẽ ham mê quyền lực, đến lúc đó huynh đệ tranh quyền đoạt vị, bọn thiếp không thích.”
Lạc Nam vuốt cằm, thầm nghĩ lời của các nàng không phải không có đạo lý.
Phụ mẫu sinh con, trời sinh tính.
Ở trong thế giới này, quyền lực thật sự là thứ có thể khiến bất cứ ai cũng phải trầm luân, đánh mất lý trí.
Nhất là các nàng xuất thân ở gia đình đế vương như Băng Lam Tịch, Băng Phỉ Phỉ cũng từng phải đấu tranh quyền lực với chính huynh đệ của mình, hơn ai hết các nàng hiểu rất rõ.
Lạc Nam và Lạc Vũ chẳng phải cũng từng sống mái dù sinh ra ở gia tộc hay sao?
Chúng nữ thân nhau như tỷ muội, cũng không muốn bởi vì bản thân sinh ra nhi tử, từ đó phải giúp con của mình đấu đá và tranh giành với nhi tử của những người khác.
Vậy chi bằng chỉ sinh ra nữ nhi, công chúa nghe lời dễ bảo.
RỐNG! GÁY!
Đột ngột bên ngoài đại môn phía xa vang lên hai tiếng rít gào, chính là họa ảnh rồng và phượng bên trong chữ viết của Ninh Huyền Tâm kích hoạt khi gặp phải địch ý.
Cùng lúc đó, một tiếng cười lạnh vang vọng thiên không:
“Lạc Gia? Thứ đồ gì cũng muốn ở tại Trung Châu đặt chân!”