Phần 6
Nghe lời nói của Lạc Nam, sắc mặt của bảy tên Thực Không Thú đều hiện lên vẻ xem thường.
“Biến bọn ta thành con mồi, tiểu tử Thánh Đế này kiến thức nông cạn, chẳng lẽ dựa vào ba Chí Tôn sau lưng ngươi à?” Một con Thực Không Thú tu vi Bát Cảnh cười lạnh.
“Lão Nhị nói nhiều với con kiến làm gì?” Thực Không Thú khác lắc đầu.
“Lão Tứ nói rất đúng.” Con Thực Không Thú vừa rồi được xưng là Lão Nhị tán thành.
Bảy người bọn chúng lần lượt là Lão Đại cho đến Lão Thất, xếp thứ hạng dựa vào chiến lực.
Lão Đại đương nhiên chính là tên Cửu Cảnh Chí Tôn.
“Phiền toái quá, giải quyết con kiến nói nhiều này trước đi.” Lão Thất tính tình dễ nổi nóng, trực tiếp rút ra một thanh kiếm.
Dịch Chuyển Không Gian triển khai, ngay lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu Lạc Nam bổ xuống.
“Dừng tay!” Ẩn Không Đại Trưởng Lão biến sắc, vội vàng hiện ra nghênh đón.
Nhưng vừa mới xuất thủ, Lão Tứ bên kia cũng là Thất Cảnh Chí Tôn đã móc ra một thanh Đại Đao, chém xuyên không gian ngăn chặn Đại Trưởng Lão.
Cùng tình cảnh đó, Ẩn Thanh Ảnh và Nhị Trưởng Lão cũng bị hai con Thực Không Thú tu vi tương ứng cuốn lấy.
“Khà khà, xem ai có thể cứu ngươi?” Lão Thất nở nụ cười tàn độc.
Nó vậy mà sở hữu Kiếm Pháp cực kỳ cao minh, tầng tầng lớp lớp Kiếm Khí bao phủ khắp nơi, bên trong Kiếm Khí dung hợp cả Không Gian Lực phong tỏa nhằm ngăn chặn Lạc Nam sử dụng các loại Phù Chú bỏ trốn.
Nhìn như tùy tiện, thật ra trong công kích lại tràn ngập thủ đoạn và mưu mô, quyết tâm tru diệt con mồi ngay lập tức.
Đáng tiếc, nó không biết mình đang trêu vào nhân vật nào.
Tại chiến trường cũ nát này, khắp nơi đều là bóng đêm…
Chẳng biết từ bao giờ, hai thân ảnh lù lù hiện ra, thô bạo siết lấy cổ Lão Thất.
RĂNG RẮC…
“AAAAA” Lão Thất đau thấu trời xanh, nghe thấy xương cốt toàn thân bị chấn thành từng mảnh vụn vỡ.
Vừa ra tay chính là Ma Cương Vệ được tạo thành từ hai vị trưởng lão Sinh Tử Nhất Tộc, một Bát Cảnh và một Thất Cảnh Cương Thi.
“Không xong!” Đám Thực Không Thú còn lại biến sắc, không ngờ Lạc Nam còn có thủ đoạn như vậy.
Còn chưa kịp ra tay chi viện, hai tôn Ma Cương Vệ đã thô bạo bóp nát đầu Lão Thất.
PHỐC!
Máu tươi đen kịch bắn ra, Linh Hồn Thực Không Thú hoảng sợ đào tẩu…
Nhưng Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của Lạc Nam từ lâu đã sớm mở ra, ngay lập tức đoạt lấy Linh Hồn của Lão Thất.
Hai tay hắn kết ấn, đem Linh Hồn của Lão Thất biến thành U Hồn Nô Lệ.
Đồng thời ném cơ thể không đầu của nó vào Cường Thi Trì rèn luyện.
Gia Tốc Trận kích hoạt xung quanh Cường Thi Trì, chưa đầy vài phút sau, cơ thể Lão Thất đã biến thành cương thi, Lạc Nam lại thông qua Bí Tự – Thi thu phục nó, điều động Thông Linh Sinh Mệnh ban phát cho nó linh trí.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngũi, hắn đã có thêm một U Hồn Nô và một Ma Cương Vệ có tu vi khi còn sống là Thất Cảnh.
“Giết chúng!” Lạc Nam lạnh khốc hạ lệnh.
“Tuân mệnh!” Lão Thất trạng thái U Hồn Nô Lệ và trạng thái Ma Cương Vệ nhận mệnh.
Bọn nó đã không còn tình cảm huynh đệ với sáu tên Thực Không Thú còn lại, điên cuồng lao lên tấn công.
“Trời ơi, thủ đoạn gì thế này?”
Nhìn thấy hàng loạt thao tác của Lạc Nam, chỉ trong thời gian ngắn ngũi đã biến Lão Thất thành hai tên thuộc hạ cường đại, toàn trường tê dại cả da đầu.
Không những sáu con Thực Không Thú, mà ngay cả Ẩn Thanh Ảnh và hai vị trưởng lão cũng là lạnh cả sống lưng, thủ đoạn của người nam nhân này quá mức kinh khủng.
“Khốn kiếp, đã ngươi bị hắn thu phục, vậy thì đi chết đi!” Lão Đại phẫn nộ rống lên.
Khí thế Cửu Cảnh Chí Tôn bùng nổ không chút nào giữ lại, một tay hóa chưởng mang theo hàng ngàn tầng Không Gian thô bạo nện xuống.
Một chưởng này có thể đem cả U Hồn Nô và Ma Cương Vệ do Lão Thất bị luyện thành đập chết.
Bất quá Lạc Nam làm sao dễ dàng để Lão Đại tiêu diệt hai thuộc hạ của mình?
Hắn sắp đến Trung Châu, thuộc hạ và chốt thí dưới tay càng nhiều càng tốt…
“Định!”
Cổ Ngữ triển khai, thân ảnh Lão Đại đứng im tại chỗ.
Nhân cơ hội đó, Lạc Nam động ý niệm.
Ngay lập tức, Ngự Không Pháp Tướng trong đan điền của hắn mãnh liệt mở hai mắt ra.
“Pháp Tướng Thần Thông – Càn Khôn Chuyển!”
ẦM ẦM ẦM…
Không gian chấn động, Càn Không Chuyển bao vây lấy toàn bộ cơ thể Lão Đại đem nó dịch chuyển khỏi chiến trường, tiến đến một nơi cực kỳ xa xôi.
Cửu Cảnh Chí Tôn, hơn nữa còn tinh thông Không Gian như Lão Đại là nhân vật khó đối phó, có đủ thực lực nghiền nát Tiểu Vũ Kết Giới, mà bên cạnh hiện tại không có mấy nữ cường nhân tu vi Cửu Cảnh bảo kê, vậy nên Lạc Nam lựa chọn đem nó đuổi đi, nhân thời gian đó giải quyết năm con hàng còn lại.
“Làm sao có thể?”
Chứng kiến Lão Đại của mình bóc hơi mất dạng, đám Thực Không Thú còn lại như phát rồ rồi.
“Tiểu súc sinh đi chết!”
Lão Nhị và Lão Tam nộ hống, tu vi Bát Cảnh toàn diện bạo phát, sau lưng hiện ra hư ảnh hai con Thực Không Thú dữ tợn xuyên toa không gian, hung hăng cắn đến Lạc Nam, hận không thể nghiền hắn thành thịt vụn.
“Tiểu Vũ Kết Giới mở ra!”
Lạc Nam lãnh khốc hạ lệnh.
Trong khoảnh khắc, tu vi của tất cả đều rơi xuống Thánh Đế Tối Đỉnh.
“Thần Thông à?” Lão Nhị cười gằn một tiếng, từ trong Nhẫn Trữ Vật bất chợt lấy ra một tấm Phù Chú bóp nát.
Phù Chú vừa nát, vô số Phù Văn liền hòa tan vào bốn phương tám hướng, trực tiếp vô hiệu hóa tác dụng của Tiểu Vũ Kết Giới, giúp bọn nó khôi phục tu vi.
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, mấy con hàng này ở nơi đây câu cá giăng mồi nhiều năm, sợ rằng có không ít tài sản, việc sở hữu Phù Chú có thể vô hiệu hóa Tiểu Vũ Kết Giới cũng chẳng có gì bất ngờ.
“Chết đi – Không Gian Trói Buộc!” Lão Tam mãnh liệt kết ấn.
Tầng tầng lớp lớp không gian xung quanh Lạc Nam siết chặt, phong tỏa cơ thể hắn, hư ảnh hai con Thực Không Thú vẫn tiếp tục vồ đến.
Cổ Ngữ – Giải tự động triển khai, Lạc Nam ung dung thoát khỏi Không Gian Trói Buộc đang giam cầm, Dịch Chuyển Tức Thời né tránh hai luồng công kích.
“Giun vĩnh viễn là giun, ở trước mặt Long Thần… các ngươi chỉ là con sâu cái kiến!” Lạc Nam cười gằn.
Long Thần Biến được kích hoạt, Nghịch Long Lực toàn bộ chuyển hóa thành Thần Long Lực.
Lạc Nam ở trạng thái Long Thần cao cao tại thượng, bề nghễ thương sinh, Long Thần Quyền Trượng hiện ra trong tay hắn, đỉnh đầu hiện ra năm viên Long Châu xoay tròn dữ dội cung cấp Long Thần Lực cuồn cuộn không dứt.
Đồng thời, Yêu Đạo cũng đã được mở ra.
“HỰ!”
Đối mặt với uy thế kinh thiên động địa và huyết mạch áp chế, Lão Nhị và Lão Tam toàn thân rét run, vô thức lùi lại một bước.
Thực Không Thú cũng là thú, cũng được xem là Yêu Tộc.
Mà Yêu Tộc đối mặt với Long Thần và Yêu Đạo chắc chắn sẽ sinh lòng kính sợ, chiến lực suy giảm.
“Ngươi làm sao có thể cường đại như vậy?” Lão Tam không dám tin vào mắt mình.
“Hóa thành bản thể tiêu diệt hắn!” Lão Nhị cố gắng vượt qua nỗi sợ, hiện ra bản thể Thực Không Thú khổng lồ, dùng thể phách cường đại và khả năng cắn nuốt không gian điên cuồng lao đến Lạc Nam.
“Cửu Phẩm Chí Bảo – Long Hoàng Ấn!”
Lạc Nam nâng bàn tay, Chí Bảo mạnh nhất Chân Long Hoàng Tộc đã xuất hiện.
Thần Long Lực được hắn truyền vào bên trong Long Hoàng Ấn, kết hợp với Long Khuynh Thành ẩn trong cơ thể, hàng vạn đường Long Văn đã khảm nạm bên trên.
NGAO!
Long Hoàng Ấn vọng ra thanh âm rít gào dữ dội, nó hưng phấn như điên dại khi được tiếp nhận Thần Long Lực, đây là cổ lực lượng mà Chân Long Hoàng Tộc không thể cho nó, càng không thể phát huy tối đa sức mạnh của nó.
Long Hoàng Ấn cấp tốc biến lớn, hung hăng giáng xuống đầu Lão Tam.
“Nguy hiểm!”
Lão Tam biến sắc, cảm nhận được sự tử vong hàng lâm.
Lạc Nam không phải đối thủ của nó, nhưng lại sở hữu thứ khiến nó kinh sợ chính là Cửu Phẩm Chí Bảo.
Càng quá đáng hơn, Cửu Phẩm Chí Bảo này lại được một Thánh Đế như Lạc Nam phát huy tối đa sức mạnh vượt qua cả Cửu Cảnh Chí Tôn như Long Càn.
Đây chính là lý do mà Lạc Nam quyết định sử dụng Cổ Ngữ – Đoạt để cướp Long Hoàng Ấn từ tay Long Càn mà không phải cướp đi những thứ khác như công pháp hay thần thông.
Bởi lẽ đối với các Chí Bảo bình thường, một Thánh Đế như hắn sẽ không thể phát huy toàn bộ uy lực của nó.
Nhưng Long Hoàng Ấn thì khác, bởi vì đây là Chí Bảo của Long Tộc, sẽ tiến vào trạng thái mạnh nhất khi được hấp thụ Thần Long Lực.
Mà Thần Long Lực là thứ Lạc Nam không hề thiếu, các viên Long Châu được hình thành từ Long Thần Nguyên Kinh đang không ngừng rót Thần Long Lực vào cơ thể cho hắn sử dụng.
Mắt thấy Lão Tam sắp né tránh, Lạc Nam cười lạnh:
“Định!”
Cơ thể Lão Tam cứng đờ.
OÀNH!
Long Hoàng Ấn thành công nện lên đầu nó.
PHỐC!
Máu tươi bắn tung tóe, đầu của Lão Tam rạn vỡ trước sự trấn áp tuyệt đối của Long Hoàng Ấn.
“Khốn nạn, chết đi cho ta!” Lão Nhị cùng lúc đã cắn trúng cơ thể Lạc Nam.
Đáng tiếc, thứ nó nghiền nát chỉ là Hình Nhân Hắc Ám mà thôi.
Lạc Nam đã sớm hiện ra trên đầu nó, Long Hoàng Ấn trở về trong tay, Bỉ Ngạn Hoa điên cuồng nở rộ, sức mạnh từ 700 hành tinh bạo phát theo đại ấn đập xuống.
PHỐC!
Lại là máu tươi bắn xối xả, Lão Nhị như diều đứt dây bay ngược, cái đầu giun lõm vào.
Với sức mạnh từ 700 hành tinh chồng chất, ngay cả Bát Cảnh Chí Tôn cũng trọng thương trước một lần đập từ Long Hoàng Ấn.
“Trời ạ, chủ công còn là con người không?” Ẩn Thanh Ảnh và hai vị trưởng lão đang chật vật đấu với mấy tên Thực Không Thú còn lại nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Thánh Đế Tối Đỉnh đang đè hai con Thực Không Thú tu vi Bát Cảnh Chí Tôn ra ma sát?
Bất quá sức sống của Bát Cảnh Chí Tôn là cực kỳ ngoan cường, bị Long Hoàng Ấn đập cho trọng thương nhưng chúng nó không chết.
Ngược lại tích luỹ của chúng nó có rất nhiều, trực tiếp lấy ra một đống lớn Đan Dược có khả năng trị thương nốc vào để khôi phục.
“Lên!” Lạc Nam hờ hững hạ lệnh.
U Hồn Nô, Ma Cương Vệ, Vong Linh Vệ từ trong bóng tối hiện ra, đi đầu là Đại Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão của Sinh Tử Nhất Tộc, hung hăng bao vây Lão Nhị và Lão Tam cuồng đánh, ngăn chặn tụi nó phục hồi.
“Quốc Độ Tử Vong ra!” Lạc Nam tiếp tục chi phối trận chiến.
Vù vù vù vù vù…
Lấy Lạc Nam làm trung tâm, Tử Vong Lực từ cơ thể hắn phát tán bắn ra, vạn dặm chiến trường bị Tử Vong Lực cường đại bao trùm hình thành một quốc độ, ở bên trong quốc độ này… những vật chết như Ma Cương Vệ và Vong Linh Vệ sức mạnh gia tăng đến mức kinh người, mỗi kẻ đều có thể phát huy ra chiến lực cao hơn một tiểu cảnh giới.
“Không xong rồi…” Đám Thực Không Thú đáy lòng dâng lên cảm giác sợ hãi.
Bọn nó rốt cuộc hiểu tại sao tên khốn này dám tự tin tuyên bố con mồi và thợ săn sẽ đổi chỗ cho nhau.
Uổng công bọn nó cho rằng đối phương chỉ là hạt thóc, hiện tại mới biết hạt thóc chính là mình, còn Lạc Nam chính là con gà đang không ngừng mổ xuống.
Sau khi bị luyện thành U Hồn Nô, Vong Linh Vệ hay Ma Cương Vệ, chiến lực đương nhiên không thể sánh bằng khi còn sống, nếu là đơn đả độc đấu thì bất kể là Sinh Tử Nhất Tộc Đại Trưởng Lão hay Nhị Trưởng Lão đều không phải đối thủ của hai con Thực Không Thú.
Tuy nhiên dựa vào số lượng đông hơn gấp mấy lần, tất cả U Hồn Nô, Vong Linh Vệ và Ma Cương Vệ khiến Lão Nhị và Lão Tam, hai tên Bát Cảnh Chí Tôn chật vật không tả nổi.
Nhưng đáng sợ nhất chính là Lạc Nam…
Tên này cầm Long Hoàng Ấn, canh thời điểm chúng nó sơ hở là ra tay đập nện.
Chỉ mới đại chiến chưa đến một canh giờ, toàn thân hai con Thực Không Thú đã đầy rẫy các vết thương.
Như đã từng nói, Lạc Nam không sợ nhất chính là quần chiến.
Mà nhiệm vụ của Ẩn Thanh Ảnh ba người chỉ là cầm chân mấy con còn lại… chờ hai con Bát Cảnh Chí Tôn ngã xuống trong tay của Lạc Nam mà thôi.
“AAAAA…” Lão Nhị như muốn điên cuồng, nó bị Ma Cương Vệ Sinh Tử Nhất Tộc Đại Trưởng Lão ôm chặt, mặc cho Lạc Nam đập nện không ngừng, mỗi một lần như thế đều đau đớn như chết đi sống lại.
“Chủ nhân, cứu chúng ta a.” Lão Tam hấp hối bất chợt gào thét.
“Chủ nhân?” Ẩn Thanh Ảnh mấy người giật mình.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, miệng vô thức nở nụ cười, lập tức giải trừ Quốc Độ Tử Vong.
“Một lũ vô dụng, vậy cũng làm không xong.” Một thanh âm lạnh lùng pha lẫn phẫn nộ vọng lên.
Chỉ thấy Hoa Tử Linh tưởng chừng vô hại chợt thay hình đổi dạng, ánh sáng bao quanh.
Khi hiện thân, nó đã hóa thành một tên nam tử tuấn lãng và yêu dị.
Tu vi Cửu Cảnh Chí Tôn quét ngang bốn phương tám hướng, ánh mắt tà mị khóa chặt lấy thân ảnh của Lạc Nam thản nhiên nói:
“Mặc kệ ngươi là ai, ngày hôm nay ngươi đều phải chết.”
“Trùm cuối là Hoa Tử Linh?” Ẩn Thanh Ảnh sắc mặt trắng bệch, không ngờ đến Hoa Tử Linh mới là kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện.
Hai vị Trưởng Lão của Ẩn Không Tộc cũng vô thức nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự lo lắng.
Vừa rồi đám Thực Không Thú gọi Hoa Tử Linh là chủ nhân, chứng tỏ thực lực của Hoa Tử Linh phải rất khủng khiếp, ít nhất là vượt xa tên Lão Đại đã bị dịch chuyển đi mới có thể khiến cả bảy con Thực Không Thú bọn chúng phục tùng.
Hoa Tử Linh nâng lên hai bàn tay, một tay là Tử Vong nồng đậm mùi vị chết chóc, một tay là Không Gian vô tận tinh khiết không thể hình dung.
Nhìn về phía Lạc Nam, khắp khuôn mặt đều là sự bình tĩnh.
“Ngươi không sợ?” Hoa Tử Linh nhíu mày hỏi.
“Vì sao phải sợ? Ngươi chỉ là chất dinh dưỡng để ta bước thêm một bước trên con đường này mà thôi.” Lạc Nam cười tà, tóc dài tung bay, Long Thần Quyền Trượng tay phải, Long Hoàng Ấn tay trái, thần thái như một vị cái thế đế hoàng.
Ẩn Thanh Ảnh nhìn mà mê ly, hai đôi mắt đẹp tràn ngập ngôi sao đang lóe sáng.
Hoa Tử Linh lạnh lẽo nói: “Tuổi trẻ khinh cuồng, nghĩ ra dựa vào Cổ Ngữ Định và thủ đoạn dịch chuyển không gian là đối phó được ta? Bổn tọa cũng không ngu xuẩn như tên Lão Đại.”
“Bổn tọa đã sớm liên kết với tất cả thông đạo không gian ở chiến trường này, dù ngươi dịch chuyển ta đến bất cứ đâu, ta cũng có thể trở về ngay lập tức!”
“Định!” Lạc Nam lười nói nhảm, trực tiếp định trụ Hoa Tử Linh.
Thân thể Hoa Tử Linh cứng đờ…
“Hừ, đúng là ngu muội!” Lão Nhị phỉ nhổ xem thường:
“Một giây mà thôi, ngươi có thể làm nên trò trống gì?”
Lạc Nam phí sức công kích bọn hắn lâu như thế mà chưa thể giết chết, huống hồ chỉ có một giây làm sao giết được Hoa Tử Linh?
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến bọn hắn vô thức ngậm mồm, từng đôi mắt như sắp lòi ra.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Quy Kiếm Tổ Phù gia tăng sức mạnh, 3333 thanh Kiếm đạt đến đẳng cấp Chí Bảo hiện ra giữa chiến trường, trôi nổi giữa hư không.
Mỗi một thanh kiếm đều hừng hực thiêu đốt ngọn lửa Bất Diệt của Bất Tử Điểu Tộc do cường giả Cửu Cảnh Chí Tôn lưu lại, ngoài ra còn có Bá Lực với hàng trăm loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính đang bao phủ.
“Diệt Thần Kiếm Trận!”
Lạc Nam sắc mặt trắng bệch vì tiêu hao quá nhiều, nhưng ánh mắt vẫn vô tình, vẫn cao ngạo, vẫn tự tin.
Hắn đưa tay về phía Hoa Tử Linh hạ xuống, lãnh khốc gầm lên:
“Tru diệt!”
Hoa Tử Linh vừa lấy lại tỉnh táo chợt nhìn thấy cảnh tượng này.
Toàn thân co rúm lại…