Phần 231
“Rất ngầu…”
Nhìn Bá Kỵ Long Mã khôi phục trạng thái uy dũng, dáng vẻ thần tuấn và phong thái hiên ngang, Đông Hoa cũng nhịn không được phải tán thưởng.
“Cảm giác thế nào?” Lạc Nam xoa đầu Tiểu Tinh hỏi.
NGAO!
Nó ngửa đầu gầm lên, hai mắt hừng hực chiến ý, oai phong lẫm lẫm như vương trong vạn yêu, đế trong bách thú.
“Tốt lắm, chúng ta sẽ cưỡi ngươi đến cứ điểm.” Lạc Nam hài lòng cười, đeo vào Phản Quy Mặt Nạ.
Với việc đột phá Yêu Đạo Cảnh, khả năng của Tiểu Tinh chắc chắn tăng mạnh, có thể nhanh hơn so với hắn sử dụng Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ.
“Tọa kỵ này không tệ, giá cả thế nào?”
Bất quá lúc này, có giọng nói bỗng nhiên vang lên.
XOẸT XOẸT…
Có tiếng xé gió, một thân ảnh như lưu tinh băng qua bầu trời, hóa thành điểm sáng rơi xuống trước mặt hai người.
Ánh sáng tán đi, hiện ra thân ảnh của một tên nam tử diện mạo bất phàm, ngũ quan tuấn mỹ, trên người khoác trường bào màu bạc, phía trên có họa ảnh bầu trời đầy sao vô cùng huyền diệu.
Hiển nhiên động tĩnh khi Tiểu Tinh độ kiếp khá lớn, trong lúc bất ngờ Phá Đạo Hội không kịp cử người phong tỏa không gian, dẫn đến có kẻ vô tình phát hiện mà tìm đến.
Lạc Nam đánh giá đối phương, nhận ra người này có tu vi Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ.
“RỐNG!”
Tiểu Tinh nghe có kẻ dám ngấp nghé mình, liền trợn mắt hung hăng hướng về phía nam tử gầm thét, chỉ cần chủ nhân ra lệnh một tiếng nó sẽ xông lên tấn công.
Lạc Nam vỗ vỗ đầu trấn an nó, lại nhìn nam tử nghiêm nghị đáp:
“Nó là tọa kỵ trung thành của ta, không bán.”
“Chưa được giá mà thôi.” Nam tử thản nhiên nói, mang theo kiêu hãnh tự giới thiệu:
“Tại hạ là Thiếu Thần Tử của Song Thần Môn, danh xưng Nguyệt Lượng.”
“Song Thần Môn?” Lạc Nam âm thầm cười lạnh, đây không phải tông môn của tên Nguyệt Tường kia sao?
Nguyệt Tường nghe lời Đường Duẫn xúi giục tìm hắn gây phiền toái bị hắn thu phục, hiện tại còn đang nằm vùng ở Song Thần Môn chưa có tác dụng gì.
Không ngờ oan gia ngõ hẹp, Nguyệt Tường còn chưa xong thì lại đến một tên Nguyệt Lượng.
Bất quá Lạc Nam không có hứng thú, đỡ lấy Đông Hoa leo lên lưng Tiểu Tinh.
“Các ngươi muốn đi?” Nguyệt Lượng nhướn mày hừ một tiếng.
Hắn không ngờ kẻ này vậy mà ngông cuồng, sau khi biết thân phận của mình chẳng những không nể mặt mà còn muốn đi.
Đã không nể mặt hắn, hắn cũng không khách khí.
Bầu trời trở nên tăm tối, hàng ngàn ánh sao phủ xuống hình thành một chiếc lồng, đem tất cả vây vào bên trong.
Hơn nữa để đảm bảo Tiểu Tinh không thể dịch chuyển không gian rời đi, Nguyệt Lượng còn điều động Thiên Đạo Quy Tắc dung hợp cùng lồng giam phong tỏa.
Nào ngờ Tiểu Tinh lại dùng ánh mắt khinh miệt nhìn lấy hắn.
NGAO!
Nó gầm lên một tiếng, toàn bộ Thiên Đạo Quy Tắc của Nguyệt Lượng trở nên vô dụng.
Mang theo Lạc Nam và Đông Hoa na di biến mất.
“Làm sao có thể?”
Nguyệt Lượng đứng ở nơi đó như trời trồng, không dám tin nhìn lấy Tiểu Tinh bóc hơi khỏi tầm mắt của mình.
Rõ ràng con thú đó vừa mới đột phá Đạo Cảnh, thế mà lại vô hiệu hóa được Thiên Đạo Quy Tắc của mình?
Trong lúc nhất thời, Nguyệt Lượng hoài nghi nhân sinh…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://nongcuc.org/2024/05/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
“Tiểu Tinh thần kỳ như vậy?”
Không riêng Nguyệt Lượng kinh ngạc, mà Đông Hoa cũng ngạc nhiên không kém, tay ngọc che kín miệng.
Nàng cũng không hiểu nguyên nhân vì sao Tiểu Tinh thoát được Thiên Đạo Quy Tắc phong tỏa…
Lạc Nam cười cười, Tiểu Tinh kế thừa Bá Đạo Quy Tắc với trạng thái thống trị thiên địa của hắn, Thiên Đạo Quy Tắc kia muốn ngăn cản nó thật sự là trò cười.
“Sau này không có sự cho phép của ta, không được tùy tiện sử dụng.” Lạc Nam căn dặn Tiểu Tinh.
Tuy rằng lợi hại nhưng cũng nên thu liễm, nếu bị đại năng phát hiện huyền cơ bên trong thì phiền toái.
Tiểu Tinh ngoan ngoãn gật đầu, cũng hiểu đạo lý phải giấu bài, vừa rồi nó cũng chỉ thử nghiệm một lần hiệu quả mà thôi, không dám dùng nhiều.
“Chủ tớ các ngươi đều là quái thai a…” Đông Hoa chỉ biết than thở, nàng phát hiện bí mật của Lạc Nam ngày càng khó lường.
Ở gần với hắn để khám phá hắn, kết quả hắn lại như một hang động sâu không thấy đáy, càng tìm kiếm càng luân hãm vào bên trong đó, cuối cùng mình lại không thể thoát ra.
“Vừa rồi ở gần địa bàn của Song Thần Môn nên mới lựa chọn rời khỏi.” Lạc Nam ánh mắt híp lại:
“Con hàng Nguyệt Lượng đó quá kiêu ngạo, ta sẽ tìm hắn tính sổ ở Tranh Đoạt Thiên Cảnh.”
“Ừm.” Đông Hoa cũng giận dữ.
Lần này nàng không có cử cường giả Phá Đạo Hội đi theo, bằng không Nguyệt Lượng căn bản chưa đủ tư cách để tiếp cận hai người.
“Giao cho nàng điều khiển Tiểu Tinh, dù sao vị trí của cứ điểm nàng rõ hơn ta.” Lạc Nam cười nói, liền đặt Đông Hoa lên phía trước, mình ngồi sau lưng ôm ấp nàng.
Đông Hoa không khách khí, đại khái đem phương vị truyền cho Tiểu Tinh.
NGAO!
Tiểu Tinh hiểu rõ, mở ra Thời Không Môn chui vào, tốc độ nhanh đến cực điểm.