Phần 228
Hiện tại là đệ tử nồng cốt nên việc ra vào tông môn của Lạc Nam cũng khá là thoải mái, không cần trình báo với bất kỳ ai, một đường rời khỏi Độ Đạo Môn.
Chỉ là trước khi rời đi, một đám đệ tử tuần tranh bên ngoài đều nhắc nhở đừng quên trở về tham gia Tranh Đoạt Thiên Cảnh, sự kiện sẽ diễn ra vào mười lăm năm sau.
Hắn dù sao cũng đã có tên tuổi nhất định, được xưng là nhân vật thiên tài của thế hệ này, sánh ngang với Bùi Diệm, Cầm Thanh Vận, Ma Khuyết đám người.
Mười lăm năm đối với tu sĩ không phải dài cũng chẳng phải ngắn, Lạc Nam sảng khoái đáp ứng nhất định sẽ trở về.
Rời khỏi Độ Đạo Môn vạn dặm, Lạc Nam trút bỏ túi da khôi phục thân phận.
Phá Đạo Áo Choàng và Phản Quy Mặt Nạ gia thân, che giấu dung mạo.
“Phá Đạo Áo Choàng có một công năng đặc biệt.” Đông Hoa hướng dẫn nói:
“Ngươi thử động ý niệm hai chữ “lên nhạc” xem nào!”
Lạc Nam khóe miệng giật giật, bất quá vẫn làm theo lời nàng, trong lòng động ý niệm: “Lên nhạc!”
Thiên địa bỗng nhiên ảm đạm, bầu trời sáng rực bỗng chốc trở nên có phần tồi tàn…
Một khúc âm hưởng kỳ quái khiến Lạc Nam rợn cả tóc gáy bất chợt vang vọng không gian.
Một khúc này bao hàm sự thần thánh, trang nghiêm, tội ác, chiến tranh, tàn khốc và đau thương mất mát…
Như hoàng hôn chưa thần, chỉ nghe qua đã có cảm giác bí hiểm, không thể giữ nổi bình tĩnh.
“Cái quỷ gì thế?” Lạc Nam hít sâu một hơi hỏi.
“Đây chính là do đại tỷ thiết lập, nàng nói mỗi khi thành viên Phá Đạo Hội xuất hiện có thể tùy ý kích hoạt một khúc vừa rồi, làm tinh thần địch nhân hoảng loạn, gia tăng sự thần bí khó lường của bản thân.” Đông Hoa giải thích.
Lạc Nam chỉ biết nói một chữ phục.
Vị sư bá này của hắn đúng là có tư tưởng vượt thời đại, còn biết dùng âm thanh để tạo hiệu ứng…
Uổng công hắn đắc ý vì mình là kẻ duy nhất biết tận dụng Cảm Âm Loa, không ngờ sư bá người ta đã phổ biến rộng rãi cho toàn bộ tổ chức rồi.
“Cảm thấy thế nào?” Đông Hoa hứng thú hỏi.
“Rất hiệu quả.” Lạc Nam nâng ngón tay cái, không thể phủ nhận một khúc vừa rồi rất bí hiểm.
Thử tưởng tượng giữa màn đêm âm u, âm điệu thê lương như thế vang lên kèm theo một kẻ thân khoác áo choàng đen tuyền bí hiểm hiện thân liền đã khiến người ta khó giữ được bình tĩnh rồi.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam dùng Cảm Âm Loa ghi nhớ một khúc vừa rồi, ngày sau áo choàng và loa cùng lúc kết hợp, hiệu quả chắc chắn tăng lên gấp mấy lần.
(Các đạo hữu muốn nghe khúc này thì lên youtube gõ “nhạc Naruto Akatsuki” nhé.)
“Khoảng cách từ Đạo Địa đến Đạo Hải khá xa, giống như ngươi đi từ một Trung Châu này sang một Trung Châu khác vậy.” Đông Hoa nói:
“Tuy nhiên tại cứ điểm của Phá Đạo Hội có Truyền Tống Trận, chúng ta có thể đến đó.”
“Cứ điểm ở đâu?” Lạc Nam vuốt cằm.
“Kính Hồ!” Đông Hoa mỉm cười:
“Từ Độ Đạo Môn xuất phát, băng về phương bắc ba trăm vạn dặm là đến.”
“Không thành vấn đề.” Lạc Nam nhếch miệng.
Thiên Đạo Cấp Thân Pháp – Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ triển khai.
RỐNG.
Lạc Nam bỗng nhiên nghe được một tiếng gầm không vui.
Thì ra Tiểu Tinh ở trong đan điền của hắn kháng nghị.
Để chủ nhân tự mình dùng thân pháp, tọa kỵ như nó dùng để làm gì chứ? Điều này khiến Tiểu Tinh cực kỳ uỷ khuất.
“Cái này…” Lạc Nam vuốt cằm, cũng cảm thấy đáng thương cho Tiểu Tinh.
Mặc dù nó đã tiến hóa thành Bá Kỵ Long Mã, tiềm lực rất mạnh… nhưng dù sao tu vi còn chưa đột phá Đạo Cảnh, tốc độ đương nhiên không thể sánh bằng hắn.
Như thế sử dụng Tiểu Tinh chỉ làm mất thời gian thêm mà thôi…
“Tiểu Tinh ngươi đừng buồn, chờ ta tìm tư nguyên giúp ngươi đột phá.” Lạc Nam an ủi tọa kỵ của mình.
Đông Hoa nghe được trao đổi giữa chủ tớ bọn hắn, liền lấy ra vài quả Hoàng Trung Lý đưa cho Lạc Nam:
“Cho nó ăn đi, sớm ngày đột phá Yêu Đạo Cảnh.”
Lạc Nam sảng khoái tiếp nhận, không quên nói với Tiểu Tinh: “Còn không mau cảm tạ chủ mẫu?”
NGAO!
Tiểu Tinh trong người hắn tru lên một tiếng đội ơn.
“Phi, chủ tớ các ngươi chỉ giỏi chiếm tiện nghi của ta.” Đông Hoa kiều diễm vô hạn.
Lạc Nam đem quả Hoàng Trung Lý đưa vào Linh Giới Châu cho Tiểu Tinh hấp thụ.
Tin tưởng với thiên phú và tiềm lực của nó, đột phá đến Đạo Cảnh không phải vấn đề gì khó.
Về phần nó có thể đi theo phương pháp nào để nhập Đạo, Lạc Nam cũng không cưỡng cầu.
Quy Tắc Chi Lực quan trọng nhưng không phải tất cả, Bá Kỵ Long Mã của hắn toàn năng trên mọi phương diện.
Vừa hành tẩu, Lạc Nam vừa hướng Hệ Thống hạ lệnh:
“Mở ra Vòng Quay Danh Vọng đi!”
KENG, Thành công mở ra Vòng Quay Danh Vọng.
Điểm Danh Vọng còn lại 6298 vạn Điểm.
Lượng Điểm Danh Vọng khổng lồ như thế này không có gì quá bất ngờ đối với Lạc Nam, dù sau thì việc thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực, trở thành Bá Chủ đã giúp hắn đứng trên đỉnh cao danh vọng, được vô số sinh linh kính ngưỡng, tôn sùng.
Đã có nhiều năm chưa dùng đến Vòng Quay Danh Vọng, Lạc Nam cũng tranh thủ trang bị thêm một vài thủ đoạn để còn ứng phó ở Đạo Hải.
Hắn không tự mãn đến mức cho rằng mình có thể gây sự ở một thế lực với hai Đạo Thống tạo thành như Xích Bích Giáo, phải hành động một cách có lý trí và kế hoạch rõ ràng.
Bảy cái ô quen thuộc lại hiện ra, Lạc Nam nhìn mà chau mày.
Tầm mắt của hắn hiện tại quá cao, nhất là khi đã tiến vào bảo khố của Độ Đạo Môn, những vật phẩm lúc này mà Vòng Quay Danh Vọng cung cấp không khiến hắn hứng thú, thậm chí lần này vận khí không được tốt, vật phẩm Đạo Cấp cũng không xuất hiện.
“Kim Nhi, ta muốn thăng cấp Hệ Thống.” Lạc Nam đề nghị.
“Thật đáng tiếc, công tử chưa đủ điều kiện thăng cấp Hệ Thống, trừ phi cả Đạo, Thể và Hồn của ngươi đạt đến Thiên Đạo Cảnh.” Kim Nhi đưa đôi mắt sáng ngời nhìn hắn, trong trẻo lên tiếng:
“Thiên Đạo Cảnh chính là lần thăng cấp cuối cùng của Hệ Thống.”
“Mà sau khi công tử đột phá đến Thần Đạo Cảnh, ngươi sẽ được biết bí mật thật sự của Hệ Thống!”
Lạc Nam hít thở không thông…