Phần 205
Đầu của Nguyên Thiên Hạo đã rơi, hiện trường vẫn còn chìm trong sự ngơ ngác.
“Baba rốt cuộc dùng thủ đoạn gì a?”
Ngay cả hai nữ nhi bảo bối của Lạc Nam cũng là mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, hoàn toàn không thể lý giải được.
Hiển nhiên Lạc Nam cũng không định giải thích, Bá Đạo Quy Tắc – Thống Trị Thiên Địa là con ác chủ bài cuối cùng của hắn, vừa rồi thi triển Tử Giới là để che giấu sự tồn tại của nó, không thể để bất kỳ ai phát hiện.
“Ngũ Châu Tứ Vực chiến thắng chung cuộc.”
Thanh âm không chút cảm xúc của Giới Linh tuyên bố vang vọng:
“Lệnh cho Ngũ Đại Học Viện phải lập tức giải tán trở về Đạo Giới, trong vòng ba tháng nếu không thi hành, Thế Giới Nguyền Rủa sẽ giáng xuống.”
Đám người Bách Dương Quân, Vạn Càn Khôn, Thương Loạn Chiến tuy rằng vạn phần không cam tâm… nhưng trước lời tuyên bố của Giới Linh lại không dám xem thường.
Thế Giới Nguyền Rủa là thứ có thể biến cả một Đạo Thống thành Tội Nguyền Sinh Vật xấu xí, thấp kém… ngay cả Thần Đạo Cảnh cũng không dám tùy tiện đắc tội Giới Linh huống hồ gì là bọn hắn.
Đồng thời bọn hắn cũng cảm thấy may mắn, may mắn vì kẻ đối đầu với Lạc Nam là Nguyên Thiên Hào, nếu đổi lại là bọn hắn sợ rằng kết cục không có gì khác biệt.
“Chúng ta sẽ làm theo lời Giới Linh.” Bách Dương Quân chắp tay cao giọng nói, bất quá ánh mắt âm hiểm vẫn nhìn về phía Vạn Càn Khôn và Thương Loạn Chiến nhẹ gật đầu, trong lòng đã có chủ ý.
Không gian chấn động, tất cả một lần nữa bị dịch chuyển khỏi đấu trường, trở lại Trung Châu.
Mà lúc này, Bách Dương Quân bỗng nhiên gầm lên tuyên bố:
“Tất cả tù nhân ở đây không còn liên quan gì đến Ngũ Đại Học Viện.”
Như đạt thành ăn ý, một tên Trưởng Lão của Nô Chủng Đạo Thống bỗng nhiên kết ấn.
Trong nháy mắt, gần năm nghìn tên tù nhân hai mắt trở nên đỏ ngầu, lý trí mất sạch, tinh thần bị khống chế, bỗng nhiên phát điên.
Bọn hắn bạo phát tu vi, điên cuồng lao đầu vào đại quân của Lạc Nam bắt đầu phát động công kích toàn lực, vận dụng Quy Tắc Chi Lực, thậm chí điều động cả Chí Tôn Pháp Tướng tự bạo.
Rõ ràng muốn kéo theo càng nhiều người chôn cùng càng tốt.
“Vô liêm sỉ!”
Vô số người phẫn nộ mắng to, không nghĩ đến Ngũ Đại Học Viện đến lúc này còn sử dụng thủ đoạn ngoan độc, nham hiểm như vậy.
Thì ra ngay từ đầu, tất cả tù nhân đã bị trưởng lão của Nô Chủng Đạo Thống gieo cấy hạt giống vào cơ thể, tùy thời có thể biến bọn chúng thành nô lệ trung thành, sẵn sàng chó cùng rứt giậu.
“Hừ, sớm biết các ngươi sẽ không cam lòng.” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo.
ONG.
Bá Chủ Chiến Kỳ ngân vang, Thần Đạo Quy Tắc bao trùm thiên địa, trăm vạn dặm đều bị Thần Đạo Quy Tắc tác động.
Tất cả Thần Đạo Quy Tắc giáng xuống, trực tiếp trấn áp lên cơ thể đám tù nhân, khiến hành động đang tự bạo Chí Tôn Pháp Tướng của bọn hắn bị cưỡng ép dừng lại.
Mà lúc này, Thần Đạo Quy Tắc đã cường ngạnh xóa đi đám hạt giống bên trong cơ thể bọn hắn.
“AAAAA…”
Tên trưởng lão Nô Chủng Đạo Thống gào lên thảm thiết như heo bị thọc tiết, hắn xem như trải nghiệm cảm giác phản phệ kinh hoàng mà Cao Kiệt từng gánh chịu.
Thậm chí lúc này quy mô tác động còn lớn hơn, phản phệ còn nặng hơn.
BÙM!
Như một quả bom máu thịt nổ tung, trưởng lão của Nô Chủng Đạo Thống đã chết đến không thể chết hơn được nữa.
Mấy nghìn tội nhân lấy lại tinh thần, nhất thời vừa giận vừa sợ nhìn lấy Ngũ Đại Học Viện, nếu không có Lạc Nam ra tay, vừa rồi bọn hắn đã bị xem như chốt thí.
Nghĩ đến đây, một người bỗng nhiên hướng Lạc Nam quỳ xuống nói:
“Xin chủ công hãy thu nhận chúng ta, chúng ta nguyện ý giúp ngài chống lại Đạo Giới.”
Nghe thấy lời này, không ít tù nhân ánh mắt sáng lên, chuyển sang muốn thần phục Lạc Nam.
Chỉ tiếc Lạc Nam lại lắc đầu nói: “Các người đều là tội nhân, từng phạm phải những tội nghiệt nhất định, tại hạ sẽ không dùng… nhưng ta đã giúp các ngươi xóa bỏ Nô Chủng, hiện tại kẻ thù trước mặt, tùy các ngươi quyết định.”
Mấy kẻ tội nhân này cũng không phải thể loại tốt lành gì, Lạc Nam chẳng qua không muốn cùng bọn chúng lưỡng bại câu thương một cách vô nghĩa nên mới hỗ trợ giải trừ Nô Chủng mà thôi, cũng không có ý định thu phục những kẻ như thế.
“Hừ, đám lão cẩu khốn kiếp định biến chúng ta thành pháo hôi, không thể dễ dàng bỏ qua cho các ngươi được.”
Rơi vào đường cùng, toàn bộ tù nhân chuyển sang trút giận lên đầu Ngũ Đại Học Viện.
Bọn hắn như phát cuồng lao đến phát động công kích.
“Các ngươi dám?” Bách Dương Quân càng thêm phẫn nộ, vội vàng chỉ huy các trưởng lão và đệ tử nghênh chiến.
Trong lúc nhất thời, đại chiến kinh thiên động địa vẫn là diễn ra.
Chỉ là bên phía địch nhân chó cắn chó, Lạc Nam và đại quân lại ung dung đứng nhìn.
“Họ Lạc tiểu súc sinh, để ta xem ngươi lợi hại đến mức nào!”
Thương Loạn Chiến lúc này liền nhắm đến Lạc Nam, việc có thể sử dụng Thiên Đạo Quy Tắc ở nơi này khiến hắn lấy lại tự tin.
Cùng lúc thi triển Bất Hoại Thân và Vạn Quân Lực, mang theo Thiên Đạo Quy Tắc bao phủ khiến chiến lực mạnh hơn vô số lần, một quyền chấn vỡ thương khung nhắm thẳng mặt Lạc Nam đấm thẳng.
“Phu quân nguy hiểm!” Chúng nữ lo lắng lên tiếng nhắc nhở, sợ rằng hắn chưa kịp điều động Độc Đoán Vạn Cổ, sẽ khó lòng đánh bại được Thiên Đạo Quy Tắc.
“Ngu xuẩn mất khôn.” Nhưng Lạc Nam lại là nhếch mép khinh thường.
Lúc này, Lục Đạo Luân Hồi Tâm chuyển động – Thiên Đạo mở ra.
Lạc Nam chấp chưởng Thiên Đạo Quy Tắc, lại dung hợp cùng Thần Đạo Quy Tắc của Bá Chủ Chiến Kỳ.
Bất Hủ Kinh Văn bao trùm toàn thân, 2500 hành tinh mãnh liệt xoay tròn, Bỉ Ngạn Hoa như hình xăm nơi nắm tay.
Cũng là một quyền thô bạo và trực điện, hiên ngang oanh tạc.
ĐÙNG!
Ngay khi song quyền va chạm, Thương Loạn Chiến hãi hùng khi Thiên Đạo Quy Tắc của mình bị xé toang.
Sau đó một quyền của Lạc Nam đấm nát cánh tay của hắn, đem hắn như giẻ rách chấn bay ra ngoài bất chấp hắn có Bất Hoại Thân bao phủ.
“Ở Bá Chủ Lãnh Địa, ta chính là tồn tại vô địch.” Lạc Nam tự tin tuyên bố.
“Làm sao lại như vậy… sao ngươi có cả Thiên Đạo Quy Tắc? Ngươi rõ ràng chưa đột phá đến Thiên Đạo Cảnh.” Thương Loạn Chiến không dám tin tưởng thì thào.
Lạc Nam không có ý định giải thích, toàn thân như đạn bắn lao vọt đến…
“Hừ.”
Sau lần va chạm vừa rồi, Thương Loạn Chiến biết mình không phải đối thủ của Lạc Nam, đang định giải trừ phong ấn, khôi phục tu vi Thiên Đạo Cảnh.
Đáng tiếc Dò Thám Tương Lai từ Cấm Kỵ Chi Nhãn đã giúp Lạc Nam nhìn thấy tình huống đó, Tử Giới cuồn cuộn mở ra.
Lại một lần nữa hắn kích hoạt khả năng Thống Trị của Bá Đạo Quy Tắc, hơn nữa lần này còn kinh khủng hơn lần trước bởi vì có thêm Thần Đạo Quy Tắc từ Bá Chủ Lãnh Địa dung hợp.
Quy tắc khủng bố không gì tả nổi hàng lâm, Thương Loạn Chiến sắc mặt kịch biến khi phát hiện mình không thể khôi phục tu vi như ý muốn.
“Trung Châu là địa bàn của ta, vào địa bàn của ta gây sự… ngươi nghĩ khôi phục tu vi là được à?” Lạc Nam lạnh lẽo nở nụ cười.
Nguyệt Hồng Kiếm hiện ra, lưỡi kiếm màu đỏ như máu phô thiên cái địa hàng lâm…
“Không!” Thương Loạn Chiến hãi hùng đến tột đỉnh.
Đáng tiếc Thống Trị Quy Tắc quá mức bá đạo, đem hắn định trụ không thể động đậy.
Cảm giác tử vong bao trùm, lưỡi kiếm Nguyệt Hồng như ánh trăng nhuộm máu xuyên qua cổ hắn.
Đầu lâu tung bay…
“Đoạt Hồn!” Lạc Nam thi triển Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đem Linh Hồn của Thiên Đạo Cảnh cường giả cắn nuốt tại chỗ.
Cộng thêm Linh Hồn của Nguyên Thiên Hào trước đó, hắn trực tiếp đem Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn thăng cấp.
Đạo Bảo Hạ Phẩm, Đạo Bảo Trung Phẩm, Đạo Bảo Thượng Phẩm, Đạo Bảo Cực Phẩm, Đại Đạo Bảo.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn tấn thăng thành Đại Đạo Bảo, dù sao thì cả Thương Loạn Chiến và Nguyên Thiên Hào đều không phải Hồn Tu, linh hồn của bọn hắn không quá mức bổ dưỡng để Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn thăng cấp đến Thiên Đạo Bảo.
Bất quá như thế đã đủ khiến Lạc Nam hài lòng, hắn đem thi thể của Thương Loạn Chiến thu lấy.
Tử Giới mở ra, chứng kiến Thương Loạn Chiến biến mất chỉ còn lại Lạc Nam xuất hiện, Vạn Càn Khôn, Bách Dương Quân tê dại cả da đầu.
Hai nhân vật cùng đẳng cấp với bọn hắn đã bị Lạc Nam giết chết…
Không hề do dự, cả hai trực tiếp kích hoạt Đại Trận muốn mang theo vây cánh của mình trở về Đạo Giới.
“Giết!” Tất cả tù nhân phẫn nộ lao theo chém giết.
Lạc Sương đang muốn ra lệnh cho đại quân tấn công, Lạc Nam lại đưa tay lên ngăn cản.
Nếu tiếp tục ép địch nhân vào đường cùng, bọn chúng kiểu gì cũng sẽ tìm cách đồng quy vu tận.
Với quy mô đại chiến to lớn, hắn cũng khó lòng kiểm soát toàn bộ hiện trường.
Cái chết của Lạc Gia Quân, Hoa Vô Phong cùng Đế Thích đã đủ lắm rồi…
Nhìn thấy Ngũ Đại Học Viện như chó nhà có tang rút khỏi Trung Châu, đại quân lại sôi trào…
“Chúng ta đại thắng!” Lạc Nam nâng lên Nguyệt Hồng Kiếm, khí vũ hiên ngang, thanh âm như sấm, cao giọng tuyên bố:
“Từ hôm nay, Ngũ Châu Tứ Vực chính thức nhất thống!”
“Chính thức nhất thống!”
“Chủ công vạn tuế!”
Chúng sinh reo hò, có những người thậm chí còn đang chìm đắm trong mộng, cảm giác mọi chuyện không chân thật.
Vô số người ôm tâm tình sẵn sàng chiến tử cho cuộc chiến này, cuối cùng bọn hắn thậm chí còn chưa cần ra tay.
Có thân ảnh người nam nhân kia chống đỡ, cảm giác như trời có sập xuống, bọn họ cũng sẽ được hắn thủ hộ.
Lạc Nam thở phào nhẹ nhõm, lúc này lại âm thầm cảm kích Giới Linh.
Kết cục như thế này đã khiến hắn hài lòng, bản thân hắn cũng không hy vọng nhìn thấy phải có máu chảy thành sông, xác chết thành núi để có được chiến thắng.
Bởi lẽ, từ khi Đạo Giới được các Đạo Thống lập ra cho đến nay, khi Ngũ Đại Học Viện được hình thành cho đến hiện tại… số lượng cường giả, số lượng thế lực chết trong âm mưu của bọn hắn đã đủ nhiều rồi, số Chí Tôn hao hết tuổi thọ, bất lực mà chết khi chưa thể chạm đến cánh cửa Đạo Cảnh đã đủ nhiều rồi.
Hơn nữa… đây chỉ mới là bước đầu tiên của hành trình này.
Mục tiêu cuối cùng của hắn vẫn là đem Đạo Giới đoạt trở lại…
Có lẽ đó mới là chiến trường khó khăn nhất, khốc liệt nhất…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://nongcuc.org/2024/05/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Khải hoàn trở về Lạc Gia.
Lạc Nam chính thức tuyên bố Ngũ Châu Tứ Vực từ giờ sẽ gọi chung là Bá Chủ Lãnh Địa.
Mục tiêu chí cao của Bá Chủ Lãnh Địa chính là đem Đạo Giới sáp nhập vào lãnh thổ.
Chín thanh Bá Chủ Chiến Kỳ phân biệt tọa trấn ở mỗi một đại châu và địa vực.
Đồng thời, hắn công bố những quy tắc mới tại Bá Chủ Lãnh Địa, kẻ nào vi phạm sẽ bị tống vào trong ngục.
Quy tắc cũng khá đơn giản, cũng giống với ngày trước tại Nhất Thế Vũ Trụ mà thôi, không được vô duyên vô cớ tranh đấu, phải cạnh tranh sòng phẳng và rõ ràng, nếu có ân oán muốn giải quyết cần lên võ đài sinh tử.
Toàn bộ ngõ ngách của Ngũ Châu Tứ Vực đã được Bá Chủ Chiến Kỳ phong tỏa, những hiểm địa, những nơi chứa đựng các cơ duyên đều sẽ được mở ra trong thời gian nhất định cho tu sĩ tiến vào, tầm bảo, tìm kiếm cơ duyên.
Thanh Long Học Phủ của Lạc Nam tại Nam Thiên Môn được đưa đến Trung Châu, đổi tên thành Bất Hủ Học Cung, chiêu mộ thêm cường giả trong mọi lĩnh vực, mở rộng việc giáo dục, dạy dỗ và phát triển đệ tử trẻ tuổi.
Bá Chủ Lãnh Địa cũng tuyên bố sẽ kết minh vĩnh viễn với Phá Đạo Hội cho những kế hoạch và mục tiêu chung phía trước.
Quan trọng nhất, Đạo Xu của Trân Bảo Lâu sẽ trở thành loại tiền thông dụng nhất được lưu hành tại Bá Chủ Lãnh Địa, yêu cầu Trân Bảo Lâu phải cung cấp số lượng lớn Đạo Xu cho mỗi đại châu và địa vực.
Không còn ranh giới, Mạng Lưới Truyền Tống Trận cũng được thiết lập trên quy mô lớn, xóa đi khoảng cách hành tẩu của các tu sĩ.
Nói tóm lại, Lạc Nam bắt đầu cải cách và phát triển toàn bộ Bá Chủ Lãnh Địa của mình.
Ban đầu, vẫn có tu sĩ cảm thấy không quen ở chuyện không được tranh giành đấu đá, tranh đoạt tài nguyên.
Phải biết rằng, tài nguyên trong thế giới này vốn là không nhiều, nếu như không tranh đoạt, không cạnh tranh… làm sao có thể đủ lượng tài nguyên cho tất cả sử dụng?
Nhưng chỉ vài ngày sau đó, bọn hắn vừa kinh hãi vừa vui mừng phát hiện một điều.
Đó chính là khi tu luyện ở Bá Chủ Lãnh Địa, tốc độ tu luyện của bọn hắn sẽ cực nhanh, hiệu quả trở nên vượt trội hơn bình thường gấp vài lần, thậm chí nhờ vậy tiết kiệm được rất nhiều tài nguyên.
Đây chính là phúc lợi của người thuộc Bá Chủ Lãnh Địa, của người thần phục Lạc Nam.
Với ưu thế như vậy, không cần đến phải tranh giành hay chém giết, tất cả vẫn có thể tiến bộ nếu tập trung tu luyện rồi.
Chưa kể, trong tương lai Lạc Nam còn dự định sẽ thông qua Vạn Vũ Môn thuyết phục thật nhiều vũ trụ phong phú nhập vào Nguyên Giới, còn sợ sẽ thiếu tài nguyên nữa sao?
Nhắc đến các vũ trụ, đừng quên còn có cả Pháp Tướng Vũ Trụ ở Nam Thiên Môn.
Pháp Tướng Vũ Trụ này có quy tắc đặc biệt, giúp tất cả những ai sắp đột phá Chí Tôn sẽ tự lĩnh ngộ được Chí Tôn Pháp Tướng thích hợp với mình mà không cần đến phương pháp sẵn có.
Pháp Tướng Vũ Trụ vốn là một phần của Nam Thiên Môn, hiện tại Lạc Nam đem nó hoàn toàn dung hợp vào Bá Chủ Lãnh Địa của mình, khiến quy tắc đặc biệt của nó có tác động đến toàn bộ Ngũ Châu Tứ Vực.
Từ giờ trở đi, bất cứ ai đạt đến Thánh Đế tối đỉnh đều đã có thể nhờ vào điều kiện này mà tự ngộ ra phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng.
Chỉ riêng hành động này của hắn lại khiến vô vàn sinh linh thán phục, thầm hô Bá Chủ công đức vô lượng.
“Phu quân, nghỉ ngơi một chút đi.”
Thấy hắn vừa đại chiến trở về đã bận rộn trăm công nghìn việc, sắp xếp đủ thứ… Yên Nhược Tuyết và chúng nữ cũng không đành lòng.
“Đúng đó, hiện tại thiên hạ tạm thời thái bình, đám Đạo Giới kia cũng không dám nhảy ra tìm chúng ta gây sự, sao không tiêu dao khoái hoạt vài trăm năm rồi sau đó lại bắt đầu hành động.” Tịnh Dạ Tiên Tử lười biếng ngáp một cái.
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, hắn chỉ có 5 năm thời gian để trở về Đạo Giới tham gia tông môn đại hội ở Độ Đạo Môn, đương nhiên phải gấp gáp đưa Bá Chủ Lãnh Địa đi vào quỷ đạo.
Hắn còn nhiều việc muốn làm, kết hôn với các hồng nhan tri kỷ cho các nàng một danh phận đàng hoàng, lấy về 100 quả Hoàng Trung Lý cho các nàng đột phá Đạo Cảnh, kiểm tra chiến lợi phẩm…
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến Thống Nhất Ngũ Châu Tứ Vực, nhận được ba lần triệu hoán!”