Phần 181
“Thế nào rồi?”
Thấy Lạc Nam ngoi lên, Đông Hoa để tâm hỏi.
“Đã lấy được thứ cần tìm.” Lạc Nam gật đầu.
“Đi!” Bích Tiêu lập tức ra hiệu rời khỏi.
Ba người rời khỏi động phủ, không quên đóng lại cửa hang…
“Ta vẫn còn nhiệm vụ hái Thiên Minh Thảo.” Lạc Nam nói:
“Nó là một loại thảo dược mọc trên đỉnh núi.”
“Không cần, ta đã hái giúp ngươi.” Bích Tiêu thanh lãnh đáp, thì ra lúc Lạc Nam lặn xuống dưới đàm, nàng đã nhanh chóng lên đỉnh núi Vô Lượng hái được Thiên Minh Thảo.
Tuy rằng bên cạnh Thiên Minh Thảo có một tôn Yêu Đại Đạo canh giữ, bất quá nó không phải đối thủ của nàng, cuối cùng chỉ có thể nhận thua.
Lạc Nam chậc lưỡi, không hổ là tam đương gia của Phá Đạo Hội, hiệu suất làm việc thật sự là quá nhanh.
“Vậy thì rời đi thôi.” Đông Hoa đưa tay xé rách không gian.
Ba người hiểu ý cùng nhau tiến vào.
Không lâu sau đó, cả ba đã rời xa phạm vi của núi Vô Lượng.
Lạc Nam vẫn hết sức cẩn trọng, trước khi rời đi đã lưu lại một con Xích Nha Hắc Ám ẩn nấp bên ngoài động phủ quan sát tình hình.
Nếu chủ nhân của động phủ trở về hay có biến cố gì phát sinh, hắn sẽ kịp thời có được phương pháp ứng phó.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/05/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Trở về lương đình lúc đầu Lạc Nam dưỡng thương, Bích Tiêu nhìn hắn căn dặn:
“Được rồi, ngươi cũng nên trở về thân phận nằm vùng, diện mạo thật sự của ngươi quá dễ gây sự chú ý.”
“Sao lại dễ gây chú ý? Có phải ta quá đẹp trai?” Lạc Nam dương dương đắc ý hỏi.
“Vì cái mặt này của ngươi gây thù chuốc oán quá nhiều chứ sao.” Bích Tiêu hừ một tiếng, lập tức tiến vào bên trong Phá Đạo Lệnh.
Phá Đạo Lệnh có Quy Tắc Thần Đạo của đại tỷ nàng gia cố, lại thêm đại tỷ nhập đạo theo hình thức siêu thoát thiên địa… nên dù là Thần Đạo Cảnh cường giả cũng chưa chắc phát hiện được sự tồn tại của Phá Đạo Lệnh, cực kỳ an toàn.
“Nữ nhân này thật là ngoài lạnh trong ấm a.” Lạc Nam nhịn không được cảm thán nói:
“Rõ ràng rất quan tâm đến ta, lại luôn tỏ vẻ lạnh nhạt.”
“Tính cách của Bích Tiêu vốn là như vậy, năm đó ta rời đi nàng cũng không ngăn cản… nhưng sau đó lại luôn tìm kiếm tung tích của ta.” Đông Hoa nhoẻn miệng cười tán thành.
“Vẫn là sư phụ của ta tốt nhất.” Lạc Nam cười xấu xa nói:
“Thoải mái hào phóng… đến ôm một cái nào.”
“Xú tiểu tử.” Đông Hoa khinh thường liếc xéo hắn:
“Đông Hoa Cung nhiều mỹ nhân như vậy ngươi còn chưa đụng đến, lại dám liên tục đánh chủ ý vào lão nương?”
Rõ ràng các nàng Tuyết Mộng, Lê Sa và Cốt Nữ đều chờ hắn thu vào trong phòng, kết quả cái tên này vẫn chưa đụng đến mấy người, lại luôn muốn chiếm tiện nghi của nàng.
“Yên tâm.” Lạc Nam làm ra bộ mặt khả ố:
“Trước thu cung chủ, sau đó mới thu các thành viên.”
“Xì, nghĩ hay lắm.” Đông Hoa khinh bỉ nhìn hắn:
“Lão nương tiêu tốn hàng tỷ năm thời gian để đúc thành Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể, sao có thể dễ dàng để ngươi đạt được như vậy?”
“Ồ… Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể?” Lạc Nam kinh ngạc thốt lên:
“Hóa ra nàng chết vào tay Thiên Tượng Chí Tôn, sau đó sử dụng Bí Pháp – Bỉ Ngạn Luân Hồi để đúc nên thể chất đặc thù?”
“Không tệ.” Đông Hoa ung dung nói:
“Bằng không mặc dù khi đó ta bị lượng lớn cường giả vây công, cũng có khả năng đào thoát.”
“Vậy Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể có tác dụng gì?” Lạc Nam hứng thú không thôi.
Đông Hoa tự hào nâng lên ba ngón tay:
“Thứ nhất, Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể có thể cải biến và gia tăng sức mạnh toàn diện của Thiên Văn Quy Hoa Quyết, Hoa Tàn Thế Vẫn, Diệp Tử Hoa Sinh… khiến chúng nó có uy lực sánh ngang với tu vi của chủ nhân, nếu ta đột phá Thiên Đạo Cảnh, tất cả chúng nó cũng sẽ đạt đến Thiên Đạo Cấp.”
Lạc Nam gật gù, chẳng trách lần trước sư phụ có thể sử dụng Hoa Tàn Thế Vẫn đánh tan công kích của tên đại trưởng lão Ngự Yêu Đạo Thống, xem ra là dựa vào Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể cộng với quy tắc nhập đạo siêu thoát thiên địa.
“Thứ hai, Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể khiến ta trở nên bất tử, khi bị giết chết… ta sẽ biến thành một đoá Hoa Bỉ Ngạn độn không thoát đi, chờ ngày phục sinh.” Đông Hoa đắc ý nói:
“Thứ ba, ta có thể triệu hoán các bản thể ở những dòng luân hồi khác nhau hỗ trợ chiến đấu, tu luyện… ở mỗi đại cảnh giới bên trong Đạo Cảnh sẽ triệu hoán được 4 người, đạt đến Thần Đạo Cảnh Viên Mãn là 16 người.”
Lạc Nam nghe vậy cũng không nhịn được kinh ngạc, Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể này quả nhiên xứng với hai chữ luân hồi, vậy mà có được khả năng giống với Thời Không Tự Tại Kinh của Lâm Tích.
Đáng tiếc số lượng hạn chế ở con số 16, trong khi Thời Không Tự Tại Kinh triệu hoán được hàng vạn.
Tuy rằng rất lợi hại, bất quá hắn lại buồn bực hỏi:
“Vậy thì liên quan gì đến chuyện không để ta dễ dàng có được nàng?”
Nghe hắn hỏi vậy, đôi mắt của Đông Hoa có sóng nước lưu chuyển vô cùng tà mị, bờ môi bóng loáng đỏ thẳm ướt át thổ khí như lan:
“Bởi vì ta hiện tại chính là một đoá Bỉ Ngạn Hoa thành tinh, nam nhân nào có được ta như chủ nhân thu phục yêu tinh vậy, có thể hòa làm một thể, ta sẽ trở thành hình xăm Bỉ Ngạn Hoa gia tăng chiến lực cho hắn, thậm chí những công năng của Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể hắn cũng sẽ được sử dụng.”
“Tuyệt quá…” Lạc Nam nghe mà trong lòng rạo rực, nuốt nước miếng không thôi.
Nghe nàng nói thì giống như trạng thái giữa hắn và Long Khuynh Thành vậy, có thể gia tăng sức mạnh lên vượt trội khi kết hợp với nhau.
Tưởng tượng Bỉ Ngạn Hoa của hắn và Bỉ Ngạn Hoa của nàng dung hợp đấm ra, uy lực đó thật sự không dám tưởng tượng a.
Hoặc ném một đoá Hoa Tàn Thế Vẫn do hai người kết hợp… chỉ sợ rằng càn khôn cũng phải băng liệt.
“Khanh khách… xem bộ dạng sắc lang của ngươi.” Đông Hoa cười đến run rẩy cả người, khiêu khích nhìn hắn:
“Cố gắng lên tiểu tử, nói không chừng tương lai vi sư sẽ xem xét cho ngươi a.”
Thanh âm vừa dứt, nàng cũng tiến vào bên trong Phá Đạo Lệnh, chỉ lưu lại từng trận hương thơm.
“Đúng thật là yêu tinh.” Lạc Nam nhịn không được nở nụ cười.
Bích Tiêu giống như một vị tiên tử không nhiễm bụi trần, Đông Hoa giống như một yêu tinh câu hồn đoạt phách, còn vị sư tỷ kia của các nàng lại giống như nữ thần cao cao tại thượng.
Thật sự là…
Dẹp bỏ tưởng tượng lung tung trong đầu, Lạc Nam lấy ra túi da Tiểu Ma nhập hồn, thu hồi chân thân vào Phá Đạo Lệnh.
Thế là chân thân của hắn được ở cùng một chỗ với hai mỹ nhân, đáng tiếc lại không thể hoạt động.
Hai mỹ nhân cũng không thèm để ý đến chân thân của hắn, các nàng ở trong Phá Đạo Lệnh khoanh chân tu luyện.
Đúng như Đông Hoa nói, nàng đang là Đạo Cảnh Trung Kỳ, liền triệu hoán ra được hai bản thể ở dòng thời gian khác nhau cùng lúc tu luyện, đẩy nhanh tốc độ muốn sớm ngày đuổi kịp sư muội.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/05/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Lạc Nam trở về Độ Đạo Môn.
Không vội đến Thanh Trà Sơn, ngược lại hắn bay đến Luyện Đan Đường.
Nơi này là một quảng trường rộng lớn lơ lửng trên một táng cây khổng lồ của Đạo Thụ, quang cảnh rộng rãi thoáng mát, cũng không nhìn thấy các loại kiến trúc cổ kính nào, chỉ có từng chỗ kết giới được lập ra.
Bên trong mỗi kết giới riêng tư là các vị Luyện Đan Sư đang luyện đan, hoặc có những kết giới dùng để cất chứa nguyên liệu, đan dược… chỉ có người đủ phận sự mới được phép tiến vào những nơi đó.
Lạc Nam quan sát các kết giới, âm thầm thán phục.
Hắn nhận ra những kết giới này trong suốt như thuỷ tinh, người ở bên trong sẽ yên tĩnh tuyệt đối không thấy cảnh tượng bên ngoài, nhưng người đứng ở bên ngoài lại có thể nhìn thấy cảnh tượng luyện đan diễn ra bên trong.
Làm như thế, khi các vị Trưởng Lão của Luyện Đan Đường luyện đan, những đệ tử có thể ở bên ngoài vây xem học hỏi, từ đó nhanh chóng tiến bộ.
Lạc Nam bắt gặp ở tại một kết giới có không ít người vây xem, đặc biệt đa số là nam nhân nên cũng tò mò tiến đến gần quan sát.
Nhìn vào bên trong, hắn âm thầm kinh ngạc, rốt cuộc cũng hiểu chuyện gì.
Người đang luyện đan trong kết giới là một mỹ nhân.
Nàng có mái tóc như lửa đang rực cháy cực kỳ nổi bật, làn da trắng trẻo như mỡ đông, toàn thân mặc một bộ sườn xám màu đỏ lộng lẫy, đôi mắt to tròn sắc sảo, mũi quỳnh cao thẳng, đôi môi đỏ thẳm hơi dày khiến người ta muốn hung hăng hôn lấy.
Điểm đặc biệt là dáng người ngạo nhân của nàng, ba vòng chuẩn chỉnh, nơi cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm, dụ hoặc vô cùng.
Lúc này nàng đang tập trung vào đan đỉnh trước mặt.
Chỉ thấy đan đỉnh này do Quy Tắc Hoả Hệ ngưng tụ mà thành, nữ nhân với khả năng khống chế lô hoả thuần thanh, đem tất cả nguyên liệu ném vào trong đỉnh, biểu lộ đầy tự tin và kiêu ngạo.
Quy tắc của nàng tự động chiết xuất tinh chất, tự động hoàn thành công đoạn ngưng đan, sau đó cũng tự động kết đan.
Nữ nhân chỉ cần làm chủ được quy tắc, mọi công đoạn khác đều không cần động tay.
Giống như một vị nữ đan đế ngạo mạn ra lệnh cho thiên địa: “Hãy luyện đan cho ta!” Vậy…
“Vị sư huynh này, nàng ta là ai nha?” Lạc Nam hiếu kỳ kéo một người đệ tử hỏi.
Đám nam nhân xung quanh dùng ánh mắt như nhìn một tên từ trên trời rơi xuống đánh giá hắn.
“Ngươi ngay cả Đan Thần Nữ cũng không biết?” Một tên khinh bỉ nói:
“Nàng chính là Đan Thần Nữ của Luyện Đan Đường, nữ nhi của Nhị Trưởng Lão.”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, chẳng trách lợi hại như thế.
Hắn từng nghe đồn đại, Nhị Trưởng Lão của Độ Đan Môn là một vị Đan Thần Cảnh, tuy rằng tu vi chiến lực chỉ là Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn nhưng trình độ luyện đan lại có thể sánh ngang Thần Đạo Cảnh.
Đó cũng là vị Luyện Đan Sư duy nhất ở Độ Đạo Môn đủ khả năng luyện ra Thần Đạo Cấp Đan Dược, hay còn gọi một cách đơn giản là Thần Đan.
Mà lúc này, bên trong vị Đan Thần Nữ đã thu hồi một mớ đan dược vừa mới luyện thành, giải trừ quy tắc ngưng lô, thong dong bước ra ngoài.
“Sư tỷ thật là lợi hại…”
“Không ngờ đã luyện được Đạo Đan Cực Phẩm…”
“Chính là tấm gương sáng của chúng ta vậy.”
Một đám nam đệ tử nhất thời nhao nhao vây lại nịnh nọt.
Lạc Nam cảm thấy đây là cơ hội khó được để nâng cao trình độ luyện đan, vừa rồi đã quan sát xong vị Đan Thần Nữ kia, lúc này hắn muốn tìm kết giới khác tiếp tục học tập.
Nào ngờ phía sau vang lên một thanh âm trong trẻo: “Đứng lại!”
Lạc Nam sửng sốt, hắn nhận ra người gọi mình là vị Đan Thần Nữ kia, trong lòng nhịn không được nghĩ thầm:
“Chẳng lẽ túi da của ta quá đẹp trai?”
Hắn quay người lại chắp tay hỏi: “Vị sư tỷ này có gì chỉ giáo?”
Đám nam nhân đưa mắt nhìn, không hiểu tiểu tử này có gì đặc biệt lại được Đan Thần Nữ gọi lại.
Chiếc mũi nhỏ xinh của Đan Thần Nữ nhẹ nhúc nhích, sau đó nàng mới lên tiếng:
“Trên người của ngươi có mật ong của Liệt Hoàng Phong và Thiên Minh Thảo.”
“Moá, nữ nhân này là cẩu sao?” Lạc Nam trong lòng thầm mắng, mật ong và Thiên Minh Thảo hắn cất trong Nhẫn Trữ Vật, làm sao nàng ta đánh hơi được?
Nếu có thể ngửi xuyên cả Nhẫn Trữ Vật, vậy thì mũi cẩu cũng không thính bằng mũi nàng.
“Đúng vậy, tiểu đệ lần này tiếp nhận nhiệm vụ thu thập mật ong và Thiên Minh Thảo, mang đến luyện đan đường.” Lạc Nam thành thật nói:
“Nhưng đệ vẫn chưa biết nên giao cho ai.”
“Tốt lắm.” Đan Thần Nữ nghe vậy tán thưởng nhìn hắn nói: “Hai nhiệm vụ đó là do ta đặt ra vì không có thời gian đi làm.”
Lạc Nam lập tức hiểu, liền lấy ra 50 lít mật ong và Thiên Minh Thảo đưa đến cho nàng.
Đan Thần Nữ đánh giá hắn cẩn thận, có chút gật gù: “Tu vi chỉ là Đạo Cảnh lại có thể hái Thiên Minh Thảo ở Vô Lượng Sơn, xem ra ngươi rất có thiên phú.”
“May mắn mà thôi.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi.
“Đây là Điểm Cống Hiến của ngươi.” Đan Thần Nữ lấy ra lệnh bài đưa đến.
Lạc Nam hiểu ý, cũng dùng lệnh bài đệ tử của mình đụng vào lệnh bài của nàng.
Lập tức 300 Điểm Cống Hiến của Đan Thần Nữ truyền vào bên trong lệnh bài của hắn.
“A…” Lạc Nam kinh ngạc nói:
“Nhiệm vụ thu mật ong 50 điểm, nhiệm vụ hái Thiên Minh Thảo 200 điểm, đã thừa 50 điểm rồi.”
“Đó là thưởng thêm cho ngươi.” Đan Thần Nữ sảng khoái nói: “Vừa lúc ta đang cần hai loại nguyên liệu này.”
“Vậy thì đa tạ sư tỷ.” Lạc Nam âm thầm vui vẻ, không nghĩ đến mỹ nữ này lại hào phóng như vậy.
Phải biết rằng những Điểm Cống Hiến này có thể đổi lấy vật phẩm Đạo Cấp nha, ở Ngũ Châu Tứ Vực được xưng là Cấm Kỵ, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu đấy.
Hắn đương nhiên không từ chối.
Đan Thần Nữ lại tán thưởng sự thật thà của hắn, liền mở miệng đề nghị:
“Bình thường ta luyện đan đôi khi thiếu khuyết nguyên liệu, ngươi có hứng thú trở thành người thu thập nguyên liệu cho ta không?”
Nghe nàng vậy mà mời chào Lạc Nam làm người thu nguyên liệu, cả đám nam đệ tử của Luyện Đan Đường nhịn không được biểu lộ sự ghen ghét.
Nếu trước đó biết thu mật ong và hái Thiên Minh Thảo là nhiệm vụ của Đan Thần Nữ đặt ra, bọn hắn dù liều mạng cũng phải tranh đoạt a, đâu đến lượt tên tiểu tử kia.
Nào ngờ trước lời mời chào của Đan Thần Nữ, Lạc Nam chỉ khéo léo đáp lại:
“Ta là đệ tử của Thanh Trà Sơn, không dám tự tiện gia nhập nơi khác, xin sư tỷ thông cảm.”
Nếu như muốn leo nhanh hơn trong Độ Đạo Môn, lần trước hắn đã đi theo lời mời chào của Thiếu Thần Nữ – Cầm Dao Nhã rồi.
Thân phận của Đan Thần Nữ rất cao nhưng sẽ không thể bằng nữ nhi của Đạo Chủ như Cầm Dao Nhã được.
Dù sao thì một bên chỉ là Nhị Trưởng Lão, một bên lại là một trong ba vị Đạo Chủ.
Hiện tại tu vi còn thấp, hắn chỉ muốn ở một hoàn cảnh an toàn tu luyện, Thanh Trà Sơn rất thích hợp.
Khi nào tu vi cao hơn lại tính đến bước đi kế tiếp.
“Đành thôi vậy.” Đan Thần Nữ gật đầu, với thân phận của nàng đương nhiên sẽ không tiếp tục dây dưa với một tên tiểu tử, vừa rồi cảm thấy nhân phẩm của hắn không tệ nên mới mở lời mà thôi, hắn đã từ chối nàng cũng không cưỡng cầu.
Lạc Nam chú ý đến ánh mắt không quá thân thiệt của một đám đệ tử Luyện Đan Đường, trong lòng thầm buồn bực.
Ta từ chối rồi, sao các ngươi còn tỏ thái độ đó?
“Cái tên này dám từ chối lời mời của Thần Nữ, đúng là không biết trời cao đất rộng.” Một đám đệ tử lại nghiến răng nghiến lợi.
Lạc Nam không muốn tiếp xúc với đám nam nhân khó hiểu này, liền nhanh chân rời khỏi Luyện Đan Đường.
Hắn chuyển sang mục tiêu Luyện Khí Đường, muốn bàn giao nhiệm vụ tìm kiếm tung tích Khoáng Thạch.