Phần 16
Càn khôn rung chuyển thật sự là từ ngữ có thể miêu tả tình cảnh lúc này.
Hai kiện Cửu Cảnh Chí Bảo toàn lực va đập, lấy nơi va chạm làm trung tâm, mọi thứ trong phạm vi vài chục vạn dặm đều bị chấn thành mảnh vụn.
Ngay cả địa bàn của Ẩn Không Tộc cũng điên cuồng lắc lư, cũng may có Ẩn Thanh Minh vừa đột phá Cửu Cảnh toàn lực tiến hành bảo vệ, kết hợp thêm tất cả Trận Pháp phòng ngự được kích hoạt mới không xảy ra tổn thất về tính mạng.
Nhưng dù là như thế, toàn bộ Trận Pháp và hàng loạt kiến trúc đều bị thổi bay, hóa thành cặn bả.
Giữa hư không đen kịch nứt ra một cái khe như lạch trời, phân tách thành hai nửa.
Lực lượng cuồng bạo không hề tiêu tan, với các loại Thuộc Tính đạt đến Cửu Tầng Chí Tôn Lực của Thời Thiên và Bá Lực cường hoành không gì tả nổi của Lạc Nam vẫn còn điên cuồng ma sát lấy nhau, cố gắng nghiền ép, huỷ diệt đối phương bất phân thắng bại.
Tại hiện trường, chỉ có Ẩn Thanh Minh và Thời Địa là đủ phần nào khả năng quan sát cục diện.
Xuyên qua tầng tầng lực lượng đang tàn phá, bọn hắn nhìn thấy Lạc Nam đã lùi khỏi vị trí đứng vừa rồi hàng nghìn dặm, toàn thân được bao trùm bởi vô vàn hình xăm thần bí, Long Hoàng Ấn trong tay lập loè ánh sáng ảm đạm hơn lúc trước, sắc mặt lăng lệ dị thường.
Còn ở giữa thiên không, Loạn Không Phủ của Thời Thiên cũng xuất hiện một số vết rạn, từ đầu đến cuối vẫn chưa từng lộ diện.
“Hít…”
Nhưng điều đó lại khiến hai vị Cửu Cảnh Chí Tôn phải hít một ngụm khí lạnh.
Nếu là trước đây, ai dám nói một Nhị Cảnh Chí Tôn có thể cùng Cửu Cảnh Chí Tôn giao thủ bất phân thắng bại, bọn hắn sẽ cho rằng kẻ đó bị điên rồi.
Còn hiện tại, tận mắt nhìn thấy Lạc Nam đem công kích của Thời Thiên ngăn chặn, đem Cửu Phẩm Chí Bảo nổi danh hư không là Loạn Không Phủ đánh cho rạn vỡ, hai người bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Thật sự khó tin, ngoại trừ Trung Châu chi địa… lại còn tồn tại cấp bậc yêu nghiệt trong truyền thuyết như vậy.
Lạc Nam đảo mắt một vòng, sắc mặt trầm xuống.
Nhân lúc hắn và Thời Thiên giao thủ, Thời Phá Vân không biết dùng thủ đoạn nào đã biến mất khỏi chiến trường, khả năng cao có thể là Phù Chú dịch chuyển trở về Thời Không Tộc.
Điều này làm hắn mất đi cơ hội cướp đoạt Vĩnh Hằng Không Gian, tâm tình tương đối phẫn nộ.
“Thời Thiên đúng không? Bổn cung sẽ đến Thời Không Tộc một chuyến.”
Đưa mắt nhìn lên Loạn Không Phủ, Lạc Nam lãnh khốc nói.
Hắn biết rõ Thời Thiên không hề có mặt ở nơi này, mà là đang thông qua phạm vi rất xa tiến hành công kích chỉ để giải cứu Thời Phá Vân.
Vậy nên cho dù có tiếp tục đánh cũng chẳng có tác dụng gì, bởi vì vốn dĩ đối thủ không hề ở trong tầm kiểm soát.
Trước lời uy hiếp của Lạc Nam, Thời Thiên cũng nộ quá hóa cười, thanh âm cách không vọng đến:
“Ngươi nếu dám đến, bổn tọa khiến ngươi có đi không về.”
Thoại âm vừa dứt, một cái lỗ đen khổng lồ bất chợt hiện ra.
Thời Địa thấy vậy hai mắt lóe sáng, muốn nhảy vào bên trong lỗ đen.
“Chạy?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên, lần này không thi triển Định Hồn nữa, trực tiếp sử dụng Cổ Ngữ:
“Định!”
Thân thể Thời Địa thoáng chốc cứng đờ trong một giây.
Mà chỉ chờ có thế, Bá Lực Chưởng trạng thái khủng bố nhất đã hội tụ trong tay Lạc Nam hung hăng bắn thẳng đến.
Ẩn Thanh Minh lúc này cũng không trơ mắt đứng nhìn nữa, ông ta biết Ẩn Không Tộc chắc chắn đã đắc tội với Thời Không Tộc, vậy nên phải tranh thủ loại bỏ càng nhiều cường giả bên phía đối phương càng tốt.
Dịch chuyển không gian, liêm đao trong tay mang theo vô tận Sát Thế trảm đến.
Nhưng mà đứng trước nguy cơ chí mạng, Chí Tôn Pháp Tướng của Thời Địa làm ra hành vi hộ chủ.
Chỉ thấy vô số con mắt trên thân nó bất chợt nổ tung.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Tự bạo!
Vụ nổ khủng khiếp khiến Bá Lực Chưởng của Lạc Nam bị ngăn chặn, mà Ẩn Thanh Minh cũng không thể tiếp cận ám sát.
“PHỐC!”
Thời Địa nhận lấy phản phệ nặng nề liên tục thổ huyết, ánh mắt như độc xà oán hận nhìn chằm chằm Lạc Nam nhưng vẫn không dám ở lại, lập tức nhảy vào bên trong vòng xoáy hư không tan biến mất dạng.
“Hừ!”
Lạc Nam không vui hừ lạnh một tiếng.
Chiến lực hiện tại khiến hắn có thể đánh với Cửu Cảnh Chí Tôn nhưng lại không thể ngăn cản đối phương nếu như muốn chạy trốn.
Bởi lẽ một khi đã tu luyện đến Cửu Cảnh Chí Tôn, bất kỳ nhân vật nào đều sở hữu quá nhiều thủ đoạn đào tẩu, nhất là khi kẻ đó còn nắm giữ Thời Gian và Không Gian như Thời Không Tộc.
Đành phải thu hồi Long Hoàng Ấn và Xích Tà Kích trở về.
“Mặt ta dính gì à?”
Chú ý đến vô số tộc nhân của Ẩn Không Tộc nhìn mình như nhìn thấy quỷ, Lạc Nam vuốt vuốt mũi hỏi.
“Chủ công, ngươi quá cường đại.” Ẩn Thanh Ảnh tự hào nói.
Một đám trưởng lão gật đầu như gà mổ thóc tán thành lời này.
“Khụ khụ, rốt cuộc có thể cho ta biết được chuyện gì sao?” Ẩn Thanh Minh ho khan một tiếng, không còn dám ỷ vào tu vi Cửu Cảnh hùng hùng hổ hổ như trước đó nữa.
Nói đùa sao, ngay cả người có chiến lực mạnh hơn hắn là Thời Thiên cũng bị Lạc Nam dọa chạy, hắn làm sao dám càn quấy trước mặt Lạc Nam?
Đạo lý mạnh được yếu thua, nắm đấm ai lớn người đó có quyền rất được Ẩn Thanh Minh hiểu rất rõ.
“Phụ thân, chuyện là như thế này…” Ẩn Thanh Ảnh đám người lôi kéo Ẩn Thanh Minh sang bên cạnh giải thích mọi chuyện.
Còn Lạc Nam thì đưa mắt nhìn Bá Lực cuồng bạo của mình và các loại lực lượng của Thời Thiên vẫn chưa tiêu tan giữa chiến trường, nếu cứ để chúng nó tiếp tục tồn tại sẽ gây ảnh hưởng đến địa bàn của Ẩn Không Tộc.
Nghĩ đến đây, hắn điều động một cổ lực lượng trắng xóa gần như trong suốt quét ra.
Mà khi cổ lực lượng này đi ngang chiến trường, toàn bộ lực dư ba công kích táo bạo còn sót lại đều bị nó hòa tan, cuối cùng biến thành hư vô.
Không sai, đây chính là Hư Vô Chi Lực mà hắn vừa nắm giữ không lâu.
Lạc Nam vốn tích luỹ năng lượng phong phú đã lâu, sau khi thuận lợi đúc xong Chí Tôn Pháp Tướng, hắn đột phá Nhất Cảnh Chí Tôn gần như tối đỉnh, liền tranh thủ luyện hóa thêm Hư Vô Hồ Lô và Vĩnh Hằng Thuộc Tính – Hư Vô Trọng Lực, nhờ vậy một đường thẳng tắp tiến vào Nhị Cảnh Chí Tôn.
Trong đan điền lúc này đã có thêm cái phôi Hư Vô, nếu như đem nó đúc thành hoàn hảo, Hư Vô Đỉnh sẽ trở thành đại đỉnh thứ 20 của hắn.
Tu vi hiện tại của Lạc Nam là Nhị Cảnh Chí Tôn, Nhị Cảnh Hồn Chí Tôn và Nhất Cảnh Thể Chí Tôn.
Lúc này Ẩn Thanh Ảnh kéo theo Ẩn Thanh Minh tiến đến, sắc mặt ông ta có chút phức tạp hướng Lạc Nam chắp tay nói:
“Ẩn Không Tộc Trưởng tham kiến chủ công.”
Sau khi biết được nhờ có Lạc Nam cứu giúp mà nữ nhi và các trưởng lão của mình mới toàn mạng thoát khỏi cục diện phức tạp ở Ẩn Châu, lại biết Linh Hồn Bổn Nguyên của tất cả đều đã bị Lạc Nam thu giữ, nhờ hắn mình mới được cung cấp Bình Tâm Huyền Sương mà hồi phục, Ẩn Thanh Minh tuy rằng cảm thấy mọi chuyện quá mức hoang đường, cuối cùng vẫn chỉ có thể chấp nhận sự thật.
Đương nhiên phần lớn nguyên nhân mọi chuyện diễn ra thuận lợi là do Ẩn Thanh Minh vừa được chứng kiến phần nào chiến lực của Lạc Nam, cảm thấy tâm phục khẩu phục.
Bằng không với sự kiêu ngạo của một vị Cửu Cảnh Chí Tôn, chắc chắn sẽ khó lòng thuần phục một người yếu hơn mình, thà rằng chết cũng không phục.
“Tốt lắm, đã đều tuyên bố thần phục… vậy thì từ giờ Ẩn Không Tộc sẽ chính thức trở thành địa bàn dưới trướng của ta.”
Lạc Nam ngạo nghễ nói.
Thật ra hắn không bận tâm lắm việc Ẩn Thanh Minh có thật lòng phục tùng mình hay không, cũng chẳng cần nghiệm chứng.
Bởi vì hắn đã dự định biến Ẩn Không Tộc thành Bá Chủ Lãnh Địa.
Nếu như thuận lợi, điều đó chứng tỏ sự thuần phục của Ẩn Thanh Minh là thật lòng.
Còn nếu như Ẩn Thanh Minh ngoài mặt ra vẻ phục nhưng tâm không phục, vậy thì phải gánh lấy hậu quả.
Không do dự nữa, Lạc Nam hướng Bá Chủ Thần Đình câu thông, bá đạo tuyên bố:
“Trẫm phong Ẩn Không Tộc trở thành Bá Chủ Lãnh Địa!”
KENG!
Hư không đột ngột chấn động, một thanh chiến kỳ lấy tốc độ không thể hình dung vượt xa khả năng phản ứng của Ẩn Thanh Minh điên cuồng cắm xuống.
Bên trên lá cờ, một chữ “Bá” khoáng cổ tuyệt kim ngự trị.
Chính là Bá Chủ Chiến Kỳ, tiêu chí tượng trưng cho Bá Chủ Lãnh Địa.
Bên trong Bá Chủ Thần Đình, Bá Chủ Chiến Kỳ tương ứng cắm vào vị trí bàn cờ đang diễn biến thế cục thiên hạ.
ẦM!
Ẩn Không Tộc run rẩy, sau đó Bá Chủ Chiến Kỳ thuận lợi cắm vào, uy nghi vô thượng.
Lạc Nam giúp đỡ Ẩn Không Tộc thoát khỏi hiểm cảnh, giúp đỡ tộc trưởng giải trừ tâm ma và thuận lợi đột phá, còn ở trước mặt tất cả tộc nhân đẩy lùi phe cánh của Thời Không Tộc, thể hiện chiến lực vượt ngoài tầm lý giải.
Hiện tại danh vọng của hắn tại Ẩn Không Tộc đã lên đến tột đỉnh, tất cả đều sùng bái hắn như thần minh.
Trong tình huống như thế, nếu thu thập Bá Chủ Lãnh Địa thất bại mới là điều vô lý.
Mà khi Bá Chủ Lãnh Địa thiết lập thành công, hình tượng của Lạc Nam bỗng nhiên trở nên vĩ đại không gì tả nổi trong mắt Ẩn Không Tộc đám người.
Ngay cả Ẩn Thanh Minh trước đó chỉ hành lễ, lúc này liền quỳ xuống hướng Lạc Nam kính cẩn hô vang:
“Ẩn Không Tộc nguyện làm bề tôi trung thành của Bệ Hạ!”
“Ẩn Không Tộc nguyện làm bề tôi trung thành của Bệ Hạ!”
Toàn bộ Ẩn Không Tộc quỳ xuống gào thét.
Lúc này đây nếu Lạc Nam mở miệng gọi bọn hắn đi chết, bọn hắn cũng tuyệt không nhíu mày dù chỉ một chút.
“Tốt lắm, đứng lên đi!” Lạc Nam hài lòng gật đầu, phất lấy óng tay áo:
“Trẫm phong Ẩn Thanh Minh trở thành Ẩn Quan, phụ trách thu thập tình báo ở hư không, tìm kiếm tài nguyên giúp trẫm tranh bá thiên hạ.”
Hắn phong cho Ẩn Thanh Minh trở thành vị quan đầu tiên bên trong Bá Chủ Thần Đình.
“Tuân chỉ!” Ẩn Thanh Minh kích động đến toàn thân run rẩy.
Về phần quân đội, tộc nhân của Ẩn Không Tộc ở trong phạm vi Bá Chủ Lãnh Địa đều đã được ban phúc, thuộc về dưới trướng một vị quan thuộc Bá Chủ Thần Đình, chẳng cần thiết phải tiếp tục phong vị.
Lạc Nam vuốt cằm, không nghĩ đến Bá Chủ Lãnh Địa thứ hai của mình lại là ở bên ngoài hư không…
Hắn chỉ tiếc trước đó chưa kịp biến Ẩn Không Tộc thành Bá Chủ Lãnh Địa thì Thời Không Tộc đã tìm đến, bằng không dù là Cửu Cảnh Chí Tôn muốn chạy trốn cũng chưa chắc sống sót đâu…
Bất quá không ảnh hưởng lắm, bởi vì hắn dự định sẽ đánh đến Thời Không Tộc…
Đưa mắt nhìn U Hồn Nô Lệ – Thời Diễm quyến rũ và đầy phong vận đứng bên cạnh mình, Lạc Nam mở miệng hỏi:
“Đem tất cả nội tình về Thời Không Tộc nói ra đi!”
Thời Thiên vì nguyên nhân gì tự tin khiến hắn có đi không có về nếu dám đến Thời Không Tộc?
Tuy rằng vẫn còn ác chủ bài chưa thi triển… nhưng Lạc Nam sẽ không chủ quan khinh địch.
Đã có U Hồn Nô Lệ từng làm Nhị Trưởng Lão bên phía kẻ thù, cớ sao lại không hỏi?
Thời Diễm cắn cắn môi son, nàng vạn phần không muốn phản bội lại Thời Không Tộc… nhưng lúc này đã trở thành U Hồn Nô Lệ của Lạc Nam, bị ràng buộc bởi mệnh lệnh của hắn, muốn chống đối cũng vô ích a.
“Bẩm chủ nhân, Thời Không Tộc còn một vị Lão Tổ bế quan nhiều năm, chiến lực so với Thời Thiên tộc trưởng mạnh hơn một bậc.” Thời Diễm hít sâu một hơi nói.
“Ba vị Cửu Cảnh à, quả nhiên sánh ngang Chân Long Hoàng Tộc và Bất Tử Điểu Tộc.” Lạc Nam nở nụ cười, không ngoài dự đoán của hắn, Thời Không Tộc tung hoành hư không nhiều năm như thế, có nội tình là điều dễ hiểu.
“Nhưng đó chưa phải chỗ dựa lớn nhất.” Thời Diễm thán phục mở miệng:
“Ngoại trừ Thái Tử Thời Phá Vân, Thời Thiên Tộc Trưởng còn có một vị nhi tử thiên phú siêu quần, kẻ này không những có được huyết mạch Thời Không Hoàng Tộc tinh khiết, mà bẩm sinh đã sở hữu Hư Không Chiến Thể, có tác dụng gia tăng chiến lực toàn diện lên gấp nhiều lần khi chiến đấu ở hư không.”
“Hắn là đại ca của Thời Phá Vân, tên gọi Thời Phá Kiếp!”
“Bất quá thiên phú của Thời Phá Kiếp khủng bố nên đã được một vị Trưởng Lão của Đại Nguyên Thiên Viện tại Trung Châu thu làm đồ đệ rồi.”
“Nếu như Thời Không Tộc bị uy hiếp, hắn chắc chắn sẽ trở về chi viện, đến lúc đó càng khó khăn hơn để người diệt Thời Không Tộc.”
“Moá nó!” Nghe đến đây Lạc Nam lại nhịn không được chửi thề:
“Mấy đại thế lực này đều khôn ngoan a, vậy mà đều cử ra thiên tài hàng đầu đến Trung Châu để tìm chỗ dựa.”
Sư phụ là trưởng lão của Đại Nguyên Thiên Viện, tên Thời Phá Kiếp kia mới là chướng ngại vật lớn nhất nếu Lạc Nam muốn diệt Thời Không Tộc.
Hắn còn chưa cho rằng mình khủng bố đến mức có thể đắc tội với các đại viện ở Trung Châu, phải biết rằng ngay cả người tu luyện Cấm Kỵ như Quỷ Đỏ cũng cần lão sư ở Thương Khung Đạo Viện của nàng chỉ điểm a.
“Chuyện này thật ra cũng bình thường thôi, chỉ cần có thiên phú và khả năng, bất kỳ ai cũng muốn gia nhập những học viện lớn đó, dù chỉ làm một đệ tử bình thường cũng đủ rồi.” Ẩn Thanh Ảnh dịu dàng nói:
“Phụ thân bị tẩu hoả nhập ma, thiếp phải ở lại quán xuyến chủng tộc… bằng không cũng đã sớm lên đường đến Trung Châu tìm kiếm cơ hội.”
“Xem ra chưa thể động vào Thời Không Tộc.” Lạc Nam có chút tiếc hận, hắn vẫn ngấp nghé Vĩnh Hằng Không Gian của Thời Phá Vân a.
Bất quá nếu Thời Không Tộc, Chân Long Hoàng Tộc đám khốn này có được chỗ dựa ở Trung Châu, hắn cũng quyết định mình cần nhanh chóng lên đường tìm chỗ dựa giống bọn chúng.
Đến khi đó xem chỗ dựa của ai lớn hơn, nấm đấm của người đó cũng lớn hơn…
Đã đám kẻ thù các ngươi có học viện chống lưng nên tạm thời không thể tiêu diệt, ta cũng sẽ tìm một học viện chống lưng cho ta.
Lần này đến hư không thu hoạch ngoài ý muốn, vốn chỉ định đúc thành Tử Vong Đỉnh, nào ngờ gặp được Hội Trưởng Dị Nguyên Hội đạt được tài nguyên đúc Sinh Mệnh Đỉnh, thành công đột phá Chí Tôn.
Lạc Nam cảm thấy cũng nên trở về…
Hắn cũng không lo Ẩn Không Tộc sẽ bị Thời Không Tộc trả thù mà đột kích, bởi vì Ẩn Không Tộc đã trở thành Bá Chủ Lãnh Địa, nếu Thời Không Tộc dám đến… đó mới thực sự là có đi không có về.
“Chủ công, ngài định…” Ẩn Thanh Ảnh hai mắt ngấn nước, cố gắng lắm mới không để bản thân khóc lên.
Thông minh như nàng đã đoán ra sắp phải chia xa nam nhân này rồi…
Lạc Nam mỉm cười vuốt ve mái tóc mượt mà của nàng, lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật đã chuẩn bị sẵn đưa đến:
“Tận dụng cho tốt, chúng ta hẹn Trung Châu gặp lại!”