Phần 147
“Ranh con, cho ta xem thủ đoạn mạnh nhất của ngươi!”
Nam tử trung niên lạnh nhạt nói, trong thái độ tràn ngập khinh thường.
Lạc Nam không nói thêm lời nào, ra hiệu cho Yên Nhược Tuyết lùi lại, còn hắn thì tiến lên phía trước.
Đồng thời bên trong đan điền, 20 Đại Đỉnh đã dung hợp hoàn tất.
Vạn Cổ Bá Tướng được triệu hồi, sừng sững giữa Lạc Gia Chi Địa.
Lạc Nam dung nhập vào Vạn Cổ Bá Tướng, ánh mắt trở nên hờ hững và lãnh đạm nhìn lấy nam tử trung niên.
Từ khi đột phá Nhất Cảnh Chí Tôn cho đến hiện tại chưa ai đủ khả năng ép hắn phải xuất ra một chiêu này, bao gồm cả mấy tên Thiên Tử, vậy thì để tên nam tử trung niên này trở thành kẻ đầu tiên.
“Muốn chơi Pháp Tướng? Ai sợ ai?”
Nam tử trung niên cười nhạt, Yêu Lực tung hoành, năm vị Chí Tôn Pháp Tướng đến từ năm đại Chiến Thú của hắn đã ngạo nghễ hiện lên.
RỐNG.
Chúng nó ngửa đầu gầm thét phát ra sóng xung kích oanh động thương khung, một nửa phạm vi Trung Châu đều có thể nghe thấy.
Đáp lại sự hung hăng của đám Chí Tôn Pháp Tướng từ kẻ thù là sự tĩnh lặng đến đáng sợ của Vạn Cổ Bá Tướng.
Như một vị quân vương ngạo nghễ quan sát chúng sinh, mặc cho các ngươi gào rống đến mức nào, các ngươi vẫn chỉ là con kiến hôi.
Mà chẳng biết vì sao, trực giác mách bảo đáy lòng của nam tử trung niên sinh ra một chút bất an.
“Giả thần giả quỷ!”
Nam tử trung niên gầm lên một tiếng, trực tiếp ra hiệu ngũ đại Chí Tôn Pháp Tướng phát động tấn công.
Thời điểm chúng nó ngưng tụ lực lượng, bầu trời tái hiện phong vân, Nguyên Khí phạm vi hàng triệu dặm đều bị hút sạch, chuẩn bị cho năm luồng công kích mang tính huỷ diệt.
Nhưng Lạc Nam vẫn không thay đổi sắc mặt, ngược lại bên trong ánh mắt là sự tự tin vô hạn đang dâng trào.
Hắn hít sâu một hơi: “Bắt đầu thôi!”
Bá Đỉnh điên cuồng biến lớn, sau đó dung hợp vào vị trí trái tim của Vạn Cổ Bá Tướng mãnh liệt xoay tròn.
Vô cùng vô tận Bá Lực từ Bá Đỉnh như những dòng đại hồng thuỷ tiến ra, lan tràn khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Vạn Cổ Bá Tướng.
Vào thời khắc này, càn khôn dị động, Lạc Nam nhẹ nhàng nâng lên một đầu ngón tay…
Đầu ngón tay nâng lên, Vạn Cổ Bá Tướng cũng giống như hắn, tất cả lực lượng đi khắp cơ thể hội tụ vào một đầu ngón tay.
Trong thoáng chốc, cả Lạc Nam và Vạn Cổ Bá Tướng như siêu thoát thực tại, đứng ở một chiều không gian khác nhìn xuống thiên hạ sinh linh, quan sát luân hồi, kinh qua cổ kim, độc đoán vạn cổ.
Lạc Gia Chi Địa, toàn bộ Trung Châu lúc này như đang nằm trên bàn cờ, mà Lạc Nam và Vạn Cổ Bá Tướng chính là người đang đánh cờ, định đoạt thế cục, tiêu diệt những quân cờ yếu ớt như nam tử trung niên và đám chiến thú của hắn.
“Không xong…” Nam tử trung niên biến sắc, một cảm giác nguy hiểm cực độ dâng trào khiến hắn rợn cả gai óc.
Theo bản năng muốn né tránh, lại phát hiện toàn thân không thể động đậy, yếu ớt và bất lực như một quân cờ bên trên bàn cờ, mặc cho người đánh chờ định đoạt số mệnh.
Thân ảnh của Lạc Nam và Vạn Cổ Bá Tướng ngày càng to lớn, ngày càng phóng đại, tuy hai mà một.
“Pháp Tướng Thần Thông – Độc Đoán Vạn Cổ!” Lạc Nam lạnh lùng mở miệng.
Nhất chỉ điểm xuống, vạn cổ duy ngã độc tôn.
OÀNH!
Toàn bộ Trung Châu đều nghe tiếng nổ kinh tâm động phách.
Chỉ một đầu ngón tay của Vạn Cổ Bá Tướng điểm xuống, lực lượng cô đọng đến đỉnh điểm oanh tạc trực diện từ trên xuống dưới.
Trước nguồn sức mạnh bá đạo có thể định đoạt tất cả này, ngũ đại Chí Tôn Pháp Tướng của nam tử trung niên đã ầm ầm băng liệt như tro tàn.
Sức ép nặng nề đến cực hạn đem hắn điên cuồng nghiền ép xuống lòng đất, xuyên qua tầng tầng lớp lớp, chạm đến tận cùng lõi của Nguyên Giới.
“Đây là…”
Cảnh tượng như thế, ngay cả Ngũ Đại Viện Trưởng và cao tầng của vô số thế lực lớn đang âm thầm quan sát cũng phải động dung.
Chúng nữ đứng tại Cung Đình Thụ trợn tròn cả mắt, vô số tu sĩ hai chân như muốn nhũn ra.
Không ai ngờ đến, Lạc Nam lại còn một ác chủ bài khủng khiếp đến như thế, bên trong Đoạt Cấm Chiến rõ ràng không có ai đủ tư cách để hắn thi triển.
“Khụ…”
Lạc Nam ho ra một ngụm máu, toàn thân suy yếu rơi xuống, Vạn Cổ Bá Tướng cũng tiêu tán mất dạng.
“Baba…” Lạc Kỳ Nam và Lạc Thiên Ý vội vàng đến nâng đỡ hắn, vẫn còn chưa tỉnh hồn vía khiếp sợ nhìn lấy cái hố sâu trên mặt đất.
“Ta không sao.” Lạc Nam lắc đầu.
Bá Đỉnh như một cái vỏ rỗng rơi xuống trước mặt hắn.
Âm thầm cười khổ, hắn đem một vạn đồng Đạo Xu ném vào trong đỉnh cho nó hấp thụ để khôi phục lực lượng.
Vừa rồi chính là Pháp Tướng Thần Thông của Vạn Cổ Bá Tướng, cũng là thủ đoạn chiến đấu mạnh nhất hiện thời của Lạc Nam, vượt xa rất nhiều Vạn Phật Triều Tông hay bất cứ công kích nào khác.
Không sai, ngoại trừ 20 loại Pháp Tướng Thần Thông ứng với 20 loại Chí Tôn Pháp Tướng thuộc về 20 đại đỉnh thì Vạn Cổ Bá Tướng cũng có Pháp Tướng Thần Thông của bản thân nó.
Độc Đoán Vạn Cổ.
Hạn chế duy nhất là để phát động Độc Đoán Vạn Cổ chính là tiêu hao tất cả Bá Lực đang tồn tại trong Bá Đỉnh, không đến phút cuối cùng tuyệt đối không nên sử dụng, bởi vì cần tốn thời gian để hồi phục, lúc đó Lạc Nam sẽ lâm vào suy yếu.
Độc Đoán Vạn Cổ đã triển khai, hắn hy vọng giết được tên nam tử trung niên kia.
ẦM!
Đáng tiếc mọi thứ không như tưởng tượng.
Mặt đất Lạc Gia bị tách thành hai mảnh, đại địa chấn động, nam tử trung niên như một vị thần lao vọt lên.
Đồng tử trong mắt Lạc Nam co lại, lông tóc như muốn dựng đứng.
Yên Nhược Tuyết và chúng nữ vội vàng bay lên đứng phía sau lưng hắn, sẵn sàng đồng sinh cộng tử.
Bởi vì lúc này đây, nam tử trung niên toàn thân phát ra một cổ khí tức vượt xa tất cả những gì mà Lạc Nam đã từng được diện kiến.
Đây là loại khí tức áp đảo cả Tuần Ngạo, Thánh Linh Thiên Vận đám người khi khôi phục tu vi Cấm Kỵ.
Hơn nữa áp đảo không chỉ một vài phần, mà là rất nhiều… rất nhiều, Tuần Ngạo và Thánh Linh Thiên Vận căn bản không thể so sánh được.
“Chẳng lẽ đây là cái gọi là Thiên Đạo Cảnh…” Lạc Nam hít sâu một hơi lẩm bẩm.
Hiển nhiên trong lúc nguy hiểm, nam tử trung niên đã khôi phục tu vi Cấm Kỵ của hắn, khiến Độc Đoán Vạn Cổ dù cường đại đến mức nào đi chăng nữa cũng không thể vượt cấp tiêu diệt.
“Ngươi rất giỏi, chẳng trách có thể giết nhi tử của bổn tọa.” Nam tử trung niên ánh mắt oán độc:
“Bất quá hiện tại ta lại áp chế tu vi giết ngươi, ngươi lấy gì để chống lại?”
Thanh âm vừa dứt, Quy Tắc Chi Lực hòa quyện cùng sức mạnh của ngũ đại thần thú hung hăng chưởng ra.
“Làm càn!”
Chúng nữ giận dữ thi triển công kích đối kháng.
“PHỐT!”
Tất cả các nàng đều không có khả năng chống cự, bị một chưởng khủng bố của đối phương đánh bay lên trời.
“Muốn chết!” Lạc Nam phẫn nộ gầm lên, Bá Đỉnh hao sạch lực lượng nhưng hắn vẫn còn Lục Đạo Luân Hồi Tâm và các loại thể chất.
Mở ra Quỷ Đạo tiến vào trạng thái Quỷ Hoàng, 1500 hành tinh vận chuyển, Vạn Cổ Bất Hủ Thân mở ra.
Một cước phân chia thiên hạ đạp xuống.
“Không còn lực lượng, ngươi chỉ là con kiến hôi yếu ớt.” Nam tử trung niên buông lời chế nhạo, tương tự cũng đạp ra một cước với nhục thân sánh ngang Cấm Kỵ và số lượng Vực đạt đến con số kinh hoàng.
RĂNG RẮC…
Lạc Nam nghe thấy thanh âm rạn nứt của Vạn Cổ Bất Hủ Thân, Bất Hủ Kinh Văn ảm đạm, cơ thể như diều đứt dây bay ngược…
Máu tươi cuồng phún…
Đại Trưởng Lão của một Đạo Thống, không ngờ lại cường đại đến cấp độ này.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.org/2024/04/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Kiếm Tây Thành.
“Các người…” Kiếm Vô Uyên thất thần nhìn Huyết Yêu Cơ bên cạnh mình, lại nhìn Nam Thiên Tố chúng nữ vừa hàng lâm mà đến.
Nàng không ngờ đến vào thời khắc mình nguy nan nhất, giúp mình lại là những nữ nhân này.
“Không có gì kinh ngạc, ngươi giúp tỷ được… chẳng lẽ tỷ không thể giúp ngươi sao?” Huyết Yêu Cơ nhếch miệng cười.
Viên hạt giống gieo cấy trong cơ thể chính là tâm bệnh của nàng, nó vẫn luôn hành hạ nàng vô số năm, cái cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể bị biến thành con rối trong tay người khác luôn cực độ khó chịu.
Mà Kiếm Vô Uyên chính là người đã đứng ra giúp nàng loại bỏ tâm bệnh đó, ân tình như vậy nàng vẫn luôn ghi nhớ.
Mặc dù để làm được như thế, Kiếm Vô Uyên đã thương tổn tâm của một nam nhân… bất quá chuyện nào ra chuyện đó, việc nàng nợ Kiếm Vô Uyên là sự thật.
“Đám các ngươi là nữ nhân của Lạc Nam, không nghĩ đến chúng ta còn chưa tìm đến, các ngươi đã tự dâng mạng đến.” Một thần bí nhân nở nụ cười âm trầm.
“Còn các ngươi là hung thủ tiêu diệt Thi Thần Tông, Âm Sát Huyết Ngục?” Huyết Yêu Cơ hờ hững hỏi ngược lại.
Mười tên thần bí nhân không nói lời nào… bất quá thần sắc phía sau mặt nạ càng trở nên âm trầm, có lẽ đám nữ nhân này đã biết quá nhiều, không thể để sống sót được.
Bất quá hắn cũng không tự cao tự đại cho rằng mười người mình ở đây có thể địch lại tất cả các nàng, bởi vì không tính những người khác… chỉ riêng Huyết Yêu Cơ, Thập Khánh Huyên và Nam Thiên Tố đều đã là cường giả đẳng cấp không thua gì Kiếm Vô Uyên, một khi đại chiến nổ ra, phương nào chiến thắng thật khó mà nói.
Vậy nên tên thủ lĩnh bí mật bóp nát một khối lệnh bài.
Trong khoảnh khắc, bên cạnh hắn mở ra mười cánh cửa không gian, hiển nhiên là muốn triệu hoán thêm mười vị đồng bọn.
Bất quá hắn đã quá chủ quan…
Ngay khi vừa cảm ứng được không gian xuất hiện dị động, Tuế Nguyệt, Âu Dương Thương Lan và Nam Thiên Tố đã đồng loạt ra tay.
“Thời Không Nghịch Chuyển!” Tuế Nguyệt vận dụng quyền năng của Thời Không Thánh Thể kết hợp Thời Không Hoàng Tộc tác động vào không gian, trực tiếp đem thời không nghịch chuyển, cường ngạnh đóng lại ba cánh cửa không gian đang hé mở.
NGAO!
Âu Dương Thương Lan thân hóa Tinh Không Chi Long, cường ngạnh bay vào thời không, vuốt rồng vồ ra lại nghiền nát thêm ba cánh cửa khác.
Mà Nam Thiên Tố càng là trực tiếp hơn, nàng trảm ra hai kiếm ẩn chứa Luân Hồi Chi Lực chém cho bốn cánh cửa không gian còn lại sụp đổ.
“Các ngươi dám?” Tên thủ lĩnh gầm lên phẫn nộ, không có cánh cửa truyền tống, bọn hắn đợi viện quân đến cũng sẽ mất không ít thời gian.
“Giết chúng trước khi có thêm đồng bọn.” Hi Vũ quyết đoán quát lớn, hư ảnh Bất Diệt Điểu cùng ngọn lửa bùng cháy đã kiệt ngạo hiện ra sau lưng nàng.
Cùng với Phượng Nghi, Phượng Tịch Y và Phượng Cửu Huyền, các nàng nhắm đến một tên thần bí nhân.
Tứ đại thần thú với bốn ngọn lửa biến dị cường đại quét ra, thiêu rụi cửu thiên thập địa…
“Haha, lão nương đã sớm ngứa tay.” Võ Tam Nương hiếu chiến cười dài, nhục thân sánh ngang Cửu Cảnh Thể Chí Tôn vận chuyển, huyết mạch Bách Võ Chiến Tộc sục sôi.
Sát Vực và Chiến Vực của nàng cuồn cuộn tăng lên đến hàng vạn tầng.
Bất quá Võ Tam Nương còn chưa kịp ra tay, Lạc Sương và Đình Manh Manh đã nhắm đến một tên thần bí nhân điên cuồng phát động công kích.
Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể của Lạc Sương nổ ra, kết hợp với Binh Nhân Tộc – Sát Chiến Thiên Thương trong tay nàng, liền khiến Chiến Vực và Sát Vực của đám thần bí nhân run rẩy và suy yếu.
“Ăn Manh Manh một quyền.” Đình Manh Manh tiến vào trạng thái Hoang Thạch Thể Tu, với sức mạnh của Thượng Thiên Phách Thể tung ra nấm đấm.
“Hừ, các ngươi sao có thể quên lão nương?” Võ Tam Nương bất mãn, cũng cùng với hai nữ gia nhập chiến trận.
Độc Cô Ngạo Tuyết, Lạc Hà, Băng Lam Tịch và Tần Mộng Ảnh đưa mắt nhìn nhau… tứ đại kiếm tu thi triển kiếm khí đầy trời.
Một người là ma kiếm, một người là băng kiếm, một người là quang minh kiếm và một người là tốc kiếm… hợp lực vây giết một tên thần bí.
Chúng nữ đương nhiên không có khái niệm quân tử với địch nhân, ỷ vào số lượng đông đảo… muốn tiêu diệt những kẻ này trước khi viện quân của bọn hắn kịp thời chi viện.
“Không Gian Tổ Phù – Không Gian Tường Chắn!” Bảo Kiều ẩn mình trong không gian, vận dụng sức mạnh từ Không Gian Tổ Phù kết hợp thêm vô số Phù Văn gia cố không gian, biến chiến trường thành một hầm ngục vững chắc với những bức tường bao phủ, ngăn cản không cho địch nhân chạy trốn.
“Phá huỷ những con mắt ghê rợn kia.” Tuế Nguyệt mở miệng phân phó.
“Giao cho chúng ta.”
Diễm Hồng Liên nở nụ cười, Cửu Dương Thần Công triệu hoán chín vầng mặt trời cùng với Đại Nhật Thần Thể triệu hóa mặt trời to lớn nhất, bắt đầu hướng về đám con mắt trôi nổi trên không điên cuồng oanh tạc.
Vương Y Vận, Kiều Tố Tố, Đạm Đài Uyển, Vân Tu Hoa, Hoàng Y Thiền các nàng không chịu thua kém, cũng bắt đầu bạo khởi thế công nhắm vào những con mắt.
“Lũ tiện nhân khốn kiếp, kích hoạt Nguyền Rủa Chi Lực!” Đám thần bí nhân phẫn nộ gầm lên.
Bọn chúng triệu hoán Nguyền Rủa Chi Lực từ vô số con mắt giáng xuống chúng nữ, muốn làm suy yếu, trọng thương các nàng.
Nhưng lúc này Mộ Sắc Vy và Phiêu Tử Hàm đã bước lên một bước.
Mộ Sắc Vy tóc dài tung bay, nàng bắt đầu chuyển hóa Hồn Lực thành Nguyền Rủa Chi Lực ngạnh kháng.
Còn ở bên cạnh, Phiêu Tử Hàm đã hóa thành Cửu U Minh Tước với ngọn lửa ẩn chứa khả năng nguyền rủa là Cửu U Tử Hoả, hoả diễm thiêu đốt… hòa tan tất cả Nguyền Rủa Chi Lực bảo vệ các nữ nhân.
“Huyết Thống Trị!” Huyết Yêu Cơ điều khiển dòng máu, trực tiếp suy yếu một tên thần bí nhân, bắt đầu thẩm thấu và hút máu của hắn ra khỏi cơ thể.
Ở phía sau nàng, Huyết Hàn Lệ, Huyết Chiêu Dương cũng đã đánh ra biển máu ngập trời phong tỏa đối thủ.
Chúng nữ mỗi người đều quá mạnh, lại lấy đông đánh ít… làm sao mười tên thần bí nhân có thể trụ nổi?
Phải biết rằng các nàng ở đây mỗi một người đều là nhân vật có thể đứng đầu một phương Cửu Cảnh Chí Tôn Thế Lực, lại liên hợp cùng một chỗ… hoàn toàn khác biệt với sự đơn độc của Kiếm Vô Uyên hay Thi Mộ Tuyền.
Các nàng tuy rằng không thể sánh bằng Lạc Nam… nhưng thiên phú, chiến lực tuyệt đối viễn siêu Cửu Cảnh Chí Tôn bình thường, đủ tư cách nằm trên những thứ hạng cao của Chí Tôn Bảng.
Cùng lúc đối mặt với nhiều nữ nhân mạnh mẽ như thế, rõ ràng đám thần bí nhân ăn không tiêu.
“Các ngươi sẽ phải hối hận vì hành vi của mình!” Tên thủ lĩnh gằn giọng, con mắt đỏ ngầu giữa trán mở ra, phóng thích Quy Tắc Chi Lực.
Hắn muốn sử dụng Quy Tắc Chi Lực để đàn áp chúng nữ, mà con mắt giữa trán của hắn rõ ràng là một kiện Đạo Bảo.
Bất quá càng khiến hắn không tưởng chính là, Nam Thiên Tố và Tịnh Dạ Tiên Tử tự tin lên tiếng:
“Hừ, Quy Tắc Chi Lực? Chúng ta cũng có.”