Phần 138
Toàn bộ bí cảnh rộng lớn nhưng lúc này tất cả ánh mắt toàn cõi Trung Châu đều tập trung vào năm vị trí của năm khối Thất Bí Lệnh Bài, nơi quy tụ gần như tất cả cường giả cuối cùng trong Đoạt Cấm Chiến cũng như có những thân ảnh vẫn ẩn nấp ở vị trí phụ cận chờ đợi cơ hội.
“Làm nữ nhân của bổn thiếu là vinh hạnh của ngươi, lại dám từ chối…” Hai mắt Tuần Ngạo chuyển sang màu đỏ, một cổ sát khí kinh thiên động địa từ cơ thể bùng phát mà ra, vô số tầng Sát Vực tầng tầng lớp lớp bắt đầu ngưng kết.
Thân là Đạo Tử của Sát Pháp Đạo Thống, Sát Thế hùng mạnh chính là ưu thế to lớn của hắn.
Quả nhiên khi Sát Thế của Tuần Ngạo bao phủ, Chiến Thế và Sát Thế trước đó của Huyền Lạc Nhi đều bị nghiền ép đến mức vỡ tan, mà ngay cả hư ảnh cửu đại yêu thú xung quanh thân thể nàng đều có chút ảm đạm, bị Sát Thế khủng bố của đối phương áp chế.
“Không cần Thế, ta vẫn có thể bại ngươi.” Huyền Lạc Nhi nghiêm nghị quát lên.
Hai tay nàng nâng lên, một tay mang theo Bất Diệt Viêm của Bất Diệt Điểu, một tay chấp chưởng Nghịch Long Lực của Nghịch Long.
“Bất Diệt Ấn!”
“Đồ Long Chưởng!”
Huyền Lạc Nhi thi triển hai loại Vũ Kỹ hùng mạnh, Bất Diệt Viêm ngưng kết Bất Diệt Ấn, hư ảnh Nghịch Long giương nanh múa vuốt lao ra, xé tan không gian oanh tạc Tuần Ngạo.
“Đạo Binh – Tàn Luân Đao!”
Tuần Ngạo lại là khinh thường cười nhạt, một thanh đại đao đã xuất hiện trong tay.
“Vạn Sát Đao Pháp!”
Sát Thế thét gào, Tàn Luân Đao trảm ra… cường ngạnh đem cả Bất Diệt Ấn và Đồ Long Chưởng trảm thành hai mảnh.
Thân thể Tuần Ngạo biến mất, Quy Tắc Chi Lực gia trì vào đôi chân khiến tốc độ của hắn nhanh hơn gấp mấy lần.
Khi xuất hiện đã lập tức ở phía sau Huyền Lạc Nhi, nhắm ngay phía sau gáy của nàng đâm thẳng.
Lưỡi đao xuyên qua, Huyền Lạc Nhi đã vận dụng khả năng của Tam Sương Ma Báo hóa thành bóng đen tiêu tán trước sát đao kinh người.
Đồng thời nàng làm ra hành vi phản kích, ma ảnh hiện ra trên đỉnh đầu Tuần Ngạo… mây đen kéo đến từng trận, vô tận Thiên Phạt Lôi Đình đến từ huyết mạch của Thiên Phạt Điểu Sư hóa thành cột sấm vô cùng tận giáng thẳng xuống.
Tuần Ngạo đang muốn né tránh, lại phát hiện toàn thân mình chẳng biết từ bao giờ đã bị vô số dây leo của Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng quấn chặt, những dây leo này còn nở rộ ra các đoá hoa diễm lệ nhưng đầy nguy hiểm, không ngừng phóng ra kịch độc thẩm thấu vào cơ thể hắn.
“Hừ, vô dụng thôi.” Tuần Ngạo khinh thường cười, ánh mắt mở ra.
Quy Tắc Chi Lực quét ngang, tất cả khống chế đều trở nên vô hại.
Thậm chí hắn thao túng Quy Tắc khống chế cả Thiên Phạt Lôi Đình lơ lửng trên cao không thể giáng xuống.
Nhân cơ hội, Tuần Ngạo đã tiếp cận Huyền Lạc Nhi một cách thần tốc… nhất đao đâm xuyên lồng ngực nàng.
PHỐC.
Máu tươi phun trào, Huyền Lạc Nhi cố gắng lui về phía sau, trái tim vừa bị đâm thủng.
Ở sau lưng nàng, một cái đuôi hồ ly rụng xuống, toàn bộ vết thương nhanh chóng hồi phục.
“Hừ, thì ra là Khai Mệnh Thiên Hồ.” Tuần Ngạo lãnh đạm nói:
“Xem ra ngươi đã khai mở vài chục cái đuôi tương ứng với vài chục cái mạng, vậy để ta sử dụng Quy Tắc vô hiệu hóa huyết mạch Khai Mệnh Thiên Hồ trong cơ thể ngươi, xem ngươi lấy gì sống lại.”
Thanh âm rơi xuống, hắn lại một lần nữa lao vọt đến.
Tốc độ của Tuần Ngạo là quá nhanh nhờ có Quy Tắc Chi Lực hỗ trợ, Huyền Lạc Nhi dựa vào thân pháp của Thiên Phạt Điểu Sư hóa thân thành lôi đình né tránh cũng bị đối phương đuổi kịp.
“Nhật Nguyệt Tinh Pháo!”
Biết rằng chạy không phải là cách, Huyền Lạc Nhi đỉnh đầu hiện ra hư ảnh Nhật Nguyệt Tinh Xà, thiên không hóa thành vũ trụ vô tận với mặt trăng, mặt trời và vô số ngôi sao xoay tròn hàng lâm lực lượng.
Nàng hấp thụ những lực lượng này, chiến lực tăng mạnh, hai tay đem Nhật Nguyệt Tinh Pháo đẩy ra.
“Đứng trước Quy Tắc Chi Lực, mọi thủ đoạn đều trở nên vô nghĩa.” Tuần Ngạo chẳng thèm bận tâm, Tàn Luân Đao vẫn đơn giản ẩn chứa Sát Thế cường hoành chém ra.
Nhất đao đem Nhật Nguyệt Tinh Pháo chấn đến nổ tung, khói bụi mịt mù.
Đan điền của Huyền Lạc Nhi lúc này dậy sóng, bên trong chính là một vùng biển cả khổng lồ ẩn chứa từng vòng xoáy nước với khả năng thôn phệ dữ dội.
Đây chính là đan điền của Hải Thần Côn Bằng, một trong chín loại huyết mạch biến dị giống như Côn Minh Nguyệt.
“Tuyệt Thế Thần Thông – Hải Thần Thôn Thiên Nộ!”
Huyền Lạc Nhi hai tay kết ấn, tất cả lực lượng từ vùng biển cả trong đan điền sục sôi, hình thành một vòi rồng khủng bố như lốc xoáy bao vây Tuần Ngạo vào trung tâm.
Vòi rồng này ẩn chứa lực thôn phệ cực mạnh, cố gắng cắn nuốt lực lượng và sinh mệnh của Tuần Ngạo để cung cấp cho đan điền của Huyền Lạc Nhi.
“Đã nói ở trước mặt Đạo Binh và Quy Tắc Chi Lực, mọi thủ đoạn của ngươi đều vô nghĩa… không nghe thấy à?” Tuần Ngạo hừ một tiếng.
Tàn Luân Đao một lần nữa mang theo Quy Tắc Chi Lực trảm ra, nghiền nát vòi rồng như bạo vũ.
Huyền Lạc Nhi mím chặt môi, nàng đương nhiên biết Quy Tắc Chi Lực là cổ sức mạnh có thể thay đổi trật tự, những thủ đoạn chiến đấu của nàng tuy rằng cực kỳ cường đại đối với Chí Tôn bình thường, nhưng đối mặt Quy Tắc Chi Lực khó lòng chống đỡ.
Tuy nhiên nàng cũng thừa hiểu rằng điều động Quy Tắc Chi Lực ở tu vi Chí Tôn sẽ phải trả giá rất lớn, tiêu hao rất nhiều lực lượng, bằng chứng là sau mỗi lúc Tuần Ngạo vận dụng Quy Tắc Chi Lực thì sắc mặt của hắn lại trở nên mệt mỏi hơn một chút.
Dù Tuần Ngạo che giấu rất tốt nhưng nàng vẫn có thể nhìn ra điều này.
Vậy nên Huyền Lạc Nhi cố gắng câu kéo càng lâu càng tốt, cố gắng làm Tuần Ngạo phải sử dụng càng nhiều Quy Tắc Chi Lực cho đến khi không thể sử dụng được nữa.
Mà Tuần Ngạo thân kinh bách chiến, đương nhiên cũng nhận ra ý đồ của Huyền Lạc Nhi.
“Nữ nhân ngu xuẩn, muốn so xem ai hao sạch lực lượng trước một vị Cấm Kỵ đang áp chế tu vi, ngươi thật lớn gan.” Tuần Ngạo khinh bỉ cười.
Mặc dù hắn áp chế tu vi nhưng lực lượng trong cơ thể không hề thay đổi, Huyền Lạc Nhi làm sao có thể sánh bằng hắn?
Đợi đến khi hắn mệt mỏi đến mức không dùng Quy Tắc Chi Lực được nữa, sợ rằng nàng đã hao sạch lực lượng trước đó rồi.
Biết lời của đối phương có phần đúng, Huyền Lạc Nhi quyết định phải gia tăng thủ đoạn.
“Cửu Yêu Pháp Tướng hiện thân!”
Chín tiếng thú gầm kiệt ngạo bất tuần vang vọng từ thể nội của nàng, hư ảnh chín tôn yêu tộc phá thể bay ra, bắt đầu dung hợp thành một Chí Tôn Pháp Tướng uy nghiêm sừng sững.
Thân khoác Nghịch Long Giáp, vùng bụng có biển lực lượng sôi trào của Hải Thần, hư ảnh Khai Mệnh Thiên Hồ như ẩn như hiện, chấp chưởng các loại lực lượng Thiên Phạt Lôi, Nghịch Long Lực, Bất Diệt Viêm, Độc Hồn…
Mặc dù xem qua màn ảnh, vô số yêu tu cũng kinh hồn táng đảm.
Cửu Yêu Pháp Tướng từng gây nên sóng to gió lớn tại Đoạt Cấm Chiến nhiều thời đại trước một lần nữa hiện thân.
Lần này càng lợi hại hơn, càng áp bức hơn, càng khủng bố hơn.
Nếu Cửu Yêu Pháp Tướng trước đây do Cửu Yêu Chí Tôn thi triển chỉ là do chín loại Thần Thú, Ma Thú tạo thành… thì hiện tại Cửu Yêu Pháp Tướng của Huyền Lạc Nhi là do chín chủng loại biến dị hợp thành, điều mà ngay cả Cửu Yêu Chí Tôn cũng không thể so sánh.
Vậy chứng tỏ một điều, thế hệ này đã có phần huy hoàng hơn, vượt trội hơn nhiều so với các thế hệ cường giả trước đó.
Chỉ tiếc đối thủ của Huyền Lạc Nhi lại là một vị Đạo Tử sở hữu Quy Tắc Chi Lực, kẻ mà đáng ra không nên có mặt ở cuộc chơi của những Chí Tôn như Đoạt Cấm Chiến, bằng không Huyền Lạc Nhi hoàn toàn đủ tư cách tiến vào năm hạng đứng đầu.
“Chết!” Huyền Lạc Nhi đứng trên bả vai của Cửu Yêu Pháp Tướng điều động Pháp Tướng Thần Thông:
“Cửu Yêu Thiên Nộ!”
Vạn dặm Nguyên Khí bị Cửu Yêu Pháp Tướng điên cuồng hấp thụ, hư ảnh cửu đại yêu tộc ngửa đầu nộ hống, sau đó tất cả chúng nó hội tụ vào thủ chưởng của Cửu Yêu Pháp Tướng, nhất chưởng chấn động càn khôn vồ thẳng xuống đầu Tuần Ngạo.
“Vẫn là vô nghĩa.” Tuần Ngạo khinh thường nói:
“Cố gắng như thế chỉ khiến ngươi tiêu hao nhanh hơn mà thôi, chẳng mang lại lợi ích gì.”
Vạn Sát Đao Pháp, hàng vạn tầng sát vực đầy thét gào, biến cả không gian thành một màu đỏ thẳm, Tàn Luân Đao mãnh liệt trảm ra.
Một nhát đao này so với trước đó mạnh hơn vô số lần, đao khí đỏ ngầu khổng lồ cắt ngang thương khung, trực tiếp bá đạo chém vào Cửu Yêu Thiên Nộ.
Dùng đao pháp để tiêu diệt Pháp Tướng Thần Thông, có thể thấy Tuần Ngạo tự tin như thế nào về thực lực của mình.
Tưởng chừng một đao sẽ trảm nát Cửu Yêu Thiên Nộ.
Nhưng đúng ngay lúc này, Huyền Lại Nhi lại vươn tay quát: “Tách ra!”
Ngay lập tức, Cửu Yêu Thiên Nộ vốn dung hợp với nhau đột ngột phân tách thành chín luồng công kích riêng biệt tương ứng với chín hư ảnh thần thú.
Một luồng công kích cùng nhát đao của Tuần Ngạo đồng diệt, tám luồng công kích khác lại tiếp tục bắn về phía hắn.
Tuần Ngạo hiển nhiên cũng không ngờ đến tình cảnh này, chỉ kịp vận dụng tất cả Quy Tắc Chi Lực toàn thịnh hộ thân.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Khói bụi mịt mù, thiên địa sụp đổ như hàng loạt quả bom nguyên tử cùng lúc nổ tung.
Tuần Ngạo sắc mặt trắng bệch, khí tức có phần suy yếu…
Hắn suy yếu không phải vì bị thương, mà là suy yếu vì sử dụng quá nhiều Quy Tắc Chi Lực dẫn đến phản phệ.
“Khốn kiếp!”
Tuần Ngạo ngửa đầu nộ hống, không tưởng tượng được Huyền Lạc Nhi sẽ thật sự đem mình bức đến mức này.
“Tiện nhân, ngươi thành công chọc giận ta.”
Tuần Ngạo gầm lên, một đao lao vọt lên trảm thẳng xuống.
“Long Đằng Thoát Xác!” Huyền Lạc Nhi giải trừ Cửu Yêu Pháp Tướng, vận dụng Thần Thông của Nghịch Long để đào thoát, bỏ lại bộ xác rồng rỗng để né tránh một đao thịnh nộ của Tuần Ngạo.
Long Đằng Thoát Xác thành công, Bất Diệt Viêm bao trùm toàn thân hừng hực thiêu đốt giúp nàng đạt đến trạng thái toàn thịnh.
Hiện tại Tuần Ngạo đã không thể tiếp tục sử dụng Quy Tắc Chi Lực, đây là thời cơ tốt nhất để Huyền Lạc Nhi ở lại liều mạng, tiêu diệt đối phương.
Nàng biết Tuần Ngạo là kẻ thù của Lạc Nam, vì vậy sinh ra ý muốn giết hắn.
Đơn giản bởi vì nàng có vài chục cái đuôi Hồ Ly, đủ để kéo dài đến khi tiêu diệt được Tuần Ngạo… hoặc tệ nhất cũng phải đem kẻ này trục xuất khỏi Đoạt Cấm Chiến.
Nhưng có một điều khiến cả Huyền Lạc Nhi và Tuần Ngạo không ngờ tới chính là…
Ngay thời điểm cả hai định liều mạng, từ chân trời phía xa lại có hai thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh đang đến.
Mà khi nhìn thấy diện mạo của bọn hắn, Tuần Ngạo biểu lộ trở nên âm trầm đến cực điểm.
Ngay cả sắc mặt của Huyền Lạc Nhi cũng trở nên khó coi.
Tâm Phong và Vương Bằng.
Hai tên Đạo Tử.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.org/2024/04/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Bá Vũ Điện.
Lạc Nam vẫn ung dung đứng trên đỉnh đưa mắt nhìn chúng sinh.
Khí tràng của hắn quá mạnh, cộng thêm đội ngũ lực lượng hùng hậu khiến gần trăm vị Chí Tôn nhất thời lưỡng lự chưa muốn tấn công.
Đúng lúc này, ánh mắt Lạc Nam lóe lên…
Hắn phát hiện một thân ảnh quen mắt đi đến, khí độ có vẻ nhàn nhã thong dong, trong mắt lại không che giấu sự oán hận nồng đậm.
“Cao Kiệt… đã lâu không thấy, từ khi chia tay đến giờ vẫn ổn cả chứ?” Lạc Nam phất tay chào hỏi, người ngoài không biết còn tưởng rằng đôi bên rất quen thân.
Nhưng thái độ đó của Lạc Nam càng khiến Cao Kiệt muốn giết người, chỉ nghe hắn lãnh khốc nói:
“Lạc Nam, ta chuẩn bị rất lâu… chính là chờ đến ngày tàn của ngươi.”
Một đám Chí Tôn thấy bầu không khí có vẻ bất ổn, liền lùi ra phía sau vài bước.
“Ngày tàn?” Lạc Nam ánh mắt híp lại:
“Như ta đã nói, không phục thì lên chiến, Thất Bí Lệnh Bài nằm trong tay ta… có bản lĩnh cứ việc đến lấy.”
“Ngươi cho rằng ta vô dụng như một đám chuột nhắt ở nơi này?” Cao Kiệt đưa mắt nhìn đám đông biểu lộ xem thường.
Vốn hắn còn muốn chờ đám đông sẽ lao lên cùng Lạc Nam đại chiến đến gần đồng quy vu tận, khi đó mình sẽ nhảy ra ngư ông đắc lợi.
Nào ngờ trước 300 Tử Long Quân, U Hồn Nô, Vong Linh Vệ và các loại Chí Tôn Pháp Tướng sừng sững mang đến áp lực quá lớn, khiến tất cả những kẻ này cứ do dự mãi không dám tiến lên.
Vì quá nóng lòng trả thù Lạc Nam, Cao Kiệt quyết định mình sẽ làm chim đầu đàn.
“Nghe nói ngươi đã chuẩn bị rất lâu để đối phó ta, đến đi!” Lạc Nam vẩy vẩy tay.
Nếu địch nhân đã tự tìm đến tận cửa, hắn cũng liền không khách khí.
“Tốt, như ngươi mong muốn!” Cao Kiệt nở nụ cười tà, hai tay chắp lại thành kính niệm:
“Để ngươi nhìn thấy, không phải chỉ một mình ngươi biết chơi cương thi, mà ta còn chơi dữ hơn ngươi, cao cấp hơn ngươi, sống động hơn ngươi.”
Thoại âm rơi xuống, hắn liền phất lấy hai óng tay áo rộng thùng thình.
Phần phật…
Hai óng tay áo như hai vòng càn khôn, từ bên trong phóng ra hàng trăm cổ quan tài màu đen kịch…
Những quan tài này được chế tác từ nguyên liệu đặc biệt, bên trên có Sinh Tử Chi Lực luân chuyển đầy huyền diệu…
Trong ánh mắt ngờ vực của vô số người, tiếng nắp quan tài bắt đầu mở ra.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Hàng trăm cổ quan tài cùng lúc khai mở, bên trong đó cũng lần lượt bước ra từng thân ảnh.
Mà khi chứng kiến những thân ảnh này, không ít người có kiến thức nhất thời cả kinh:
“Trời ạ, đó không phải là Quỳ Hoa Lão Tổ từng được xưng là thái giám tu đến Chí Tôn mạnh nhất Trung Châu đã tử trận nhiều năm về trước sao?”
“Còn có người kia, hắn là người đã từng thống nhất Nam Vực và định chiến Kiếm Châu – Cuồng Vạn Thiên.”
“Mỹ nhân kia là cường giả thượng cổ – Ngân Hà Chí Tôn!”
“Lão các chủ của Thiên Kiếm Các – Thiên Kiếm Lão Nhân, chẳng phải lão ta đột phá Cấm Kỵ thất bại, thân tử đạo tiêu rồi sao?”
“Hoang đường, quá mức hoang đường…”
“Một trăm vị Chí Tôn này đều là cường giả thành danh đã ngã xuống trong quá khứ, đều là Cửu Cảnh Chí Tôn… tại sao Cao Kiệt lại có thể đem tất cả sống lại?”
“Không, bọn họ đều đã trở thành cương thi cho nên mới từ quan tài của Cao Kiệt đi ra, nhưng vì sao khí tức và sinh mệnh không khác nào người sống?”
“Thật không thể tưởng tượng nổi.”
Toàn bộ Trung Châu và tất cả những ai đang chứng kiến đều bị cảnh tượng này làm cho kinh hãi.
Các vị cường giả trong quá khứ được hồi sinh, cùng nhau tuân theo mệnh lệnh của Cao Kiệt.
Cao Kiệt đắc ý ngửa đầu thét dài, giang rộng hai tay hướng Lạc Nam gầm thét:
“Hài lòng không? Đây là phần quà lớn nhất mà bổn thiếu dùng để mai táng ngươi!”