Phần 123
“Chết!”
Tuân lệnh chủ nhân, Hoả Thần Vệ gầm lên phẫn nộ.
Tám tôn Hoả Thần Vệ có sức mạnh tương ứng tám vị Chí Tôn Cửu Cảnh cùng bạo phát số lượng lớn Thương Vực, Chiến Vực và Sát Vực, hung hăng lao đến tấn công Lạc Nam.
Thậm chí bọn chúng còn có thể sử dụng Thương Pháp kết hợp, tầng tầng lớp lớp, uy thế kinh người.
Lạc Nam ánh mắt híp lại, rõ ràng Tử Linh Thần Diễm này đã hình thành linh trí không thua nhân loại, thậm chí nó còn có thể lĩnh ngộ các loại thủ đoạn chiến đấu khác nhau theo ý chủ nhân.
Nếu nói Vạn Vật Quy Đạo Thổ vẫn là đứa bé chưa trưởng thành thì Tử Linh Thần Diễm đã là một loại Đạo Hoả cường đại, cũng chính Tử Linh Thần Diễm đã làm nên tên tuổi của Diệm Lãnh.
Bất quá chỉ với nhiêu đó cũng muốn vây công hắn, thật là quá ngây thơ.
“Thần Tướng Vệ Hồn – Tứ Linh Vệ Hồn hiện!”
Khoảnh khắc đó, hai mươi vị Thần Tướng Vệ Hồn và bốn vị Tứ Linh Vệ Hồn sừng sững hiện ra phía trước Lạc Nam.
Kích cỡ của bọn chúng không thua kém gì Chí Tôn Pháp Tướng, sở hữu vô số loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính dung hợp mà thành, bên trong đó còn có một loại Đạo Thổ là Vạn Vật Quy Nguyên Thổ.
Nếu đơn độc đối chiến đương nhiên không thể sánh bằng Tử Linh Thần Diễm, nhưng với hơn trăm loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, thật sự thoải mái mà chiến.
Quả nhiên đúng như dự đoán của Lạc Nam, đám Hoả Thần Vệ muốn định vây công hắn… kết quả lại bị Thần Tướng và Tứ Linh vây công ngược lại, ngọn lửa Đạo Hoả không thể áp chế tất cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính khủng khiếp, liên tục bại lui.
“Hừ.”
Mắt thấy tình cảnh này, Diệm Lãnh lại triệu hồi thêm sáu tên Hoả Thần Vệ tham chiến, lấy lại thế cân bằng.
Ánh mắt của hắn ngưng trọng nhìn Lạc Nam, thật sự phải công nhận kẻ này là yêu nghiệt.
Đây là lần đầu tiên song phương chiến đấu, Diệm Lãnh cũng bị thủ đoạn của Lạc Nam làm cho kinh ngạc.
“Bất quá chỉ với nhiêu đó cũng dám can đảm xuất hiện trước mặt ta, thử hỏi ai cho ngươi lá gan?”
Diệm Lãnh lãnh khốc cười gằn: “Đế Viêm Thể mở!”
Hừng hực…
Mái tóc dài của hắn lúc này biến thành một ngọn lửa cuồng nộ bóc cháy trên đầu, đôi mắt cũng biến thành hoả diễm, số lượng Viêm Mạch trên thân gia tăng gấp ba lần đạt đến con số ba vạn.
Đồng thời giữa trán của hắn xuất hiện ấn ký hình ngọn lửa.
Diệm Lãnh như một vị hoả thần chấp chưởng vạn hoả trong thiên hạ.
Hắn vừa mới chuyển sang trạng thái này, Hoả Phượng Hoàng bên trong Tứ Linh Vệ Hồn và Hoả Thần Tướng của Lạc Nam lập tức rơi vào suy yếu, thậm chí các ngọn lửa bên trong đó liền trở nên phân tán, rụng rời chiến ý.
“Phu quân không xong.” Thanh âm của Hoả Nhi truyền vào trong tai Lạc Nam:
“Đế Viêm Thể của hắn quá mạnh, nó khiến tất cả những ngọn lửa trong thiên hạ trở nên suy yếu, ngay cả Vĩnh Hằng Hoả hay Bất Diệt Viêm cũng không ngoại lệ, thiếp cảm thấy chiến ý toàn thân mất sạch…”
“Hảo thủ đoạn.” Lạc Nam ánh mắt lóe lên:
“Không hổ là Đạo Tử của Thần Hoả Đạo Thống, bất quá ta cũng không phải sở hữu một mình Hoả Thuộc Tính.”
Lạc Nam phất tay thu hồi Hoả Phượng Hoàng và Hoả Thần Tướng trở về.
“Chết đi cho ta!”
Không muốn để hắn có cơ hội, Diệm Lãnh trong tay đã xuất hiện một thanh Đạo Hoả Thương, ba vạn đường Viêm Mạch nối liền từ cánh tay hắn đến thân thương, điên cuồng lao đến Lạc Nam nện xuống.
KENG!
Nguyệt Hồng Kiếm ngân vang, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên cánh tay Lạc Nam, hướng về nhất thương của Diệm Lãnh hung mãnh trảm ra.
OÀNH!
Thế công va chạm, Lạc Nam và Diệm Lãnh cùng lúc lùi lại vài chục bước.
Hiển nhiên Đạo Hoả Thương của Diệm Lãnh cũng là một thanh Đạo Binh.
“Để cho ngươi thấy, thế nào là Hoả Trung Chi Thần!” Diệm Lãnh như ngọn lửa cuồng nộ gầm lên.
“KENG, đụng độ Cấm Kỵ – Đế Hoả Đạo Kinh, người tu luyện Đế Hoả Đạo Kinh tự hình thành Đế Viêm Thể, sản sinh Viêm Mạch và Viêm Cốt, khai mở Hoả Thế, Hoả Hồn, Hoả Nhãn và Hoả Tâm, bất độc bất xâm, áp chế vạn hoả trong thiên hạ…”
“Ngưng tụ Hoả Chủng thu phục tất cả những người bị trúng phải thành Hoả Nô.”
“Tu đến tầng thứ tối cao của Đế Hoả Đạo Kinh, có thể đồng hóa tất cả các loại tài nguyên thành Hoả Thuộc Tính để hấp thụ, một đường thăng tiến sức mạnh.”
Hệ Thống vang lên thanh âm nhắc nhở trong đầu Lạc Nam về thủ đoạn mà Diệm Lãnh tu luyện.
Mà lúc này, chỉ thấy xung quanh cơ thể Diệm Lãnh bắt đầu bùng nổ ra một phương thế giới.
Bên trong thế giới chỉ có ánh lửa ngút trời thiêu đốt, hoả diễm xông thẳng cửu tiêu, hoả diễm quân lâm đại địa.
Tất cả Nguyên Khí phạm vi vạn dặm đều bị đồng hóa thành Hoả Hệ Thuộc Tính, tiến vào cơ thể của Diệm Lãnh.
Đây chính là Hoả Thế.
Hoả Thế mở ra, Viêm Mạch của Diệm Lãnh lại nhảy vọt lên con số 5 vạn đường, sức mạnh ngọn lửa gần như không giới hạn.
“Chết!”
Diệm Lãnh lạnh lùng tuyên bố, Đạo Hoả Thương ngoan tuyệt trấn thẳng xuống đầu Lạc Nam, uy lực có thể phần thiên phệ địa.
“Hoả Thế của ngươi… chẳng là cái thá gì so với Bá Thế.”
Trước sự ngông cuồng của Diệm Lãnh, Lạc Nam cất tiếng cười tà.
Khoảnh khắc Hoả Thế vừa mới tiếp cận hắn, lập tức bị một phương thế giới kinh khủng hơn, cường ngạnh hơn, bá đạo hơn đẩy lùi.
Bên trong Bá Thế bao gồm đủ loại thuộc tính mang tính huỷ diệt, không chỉ có hoả diễm mà còn có hàn băng, lôi đình, huyết sát, sâm lâm, hắc ám, quang minh, ma độc…
Đủ loại hình thành thiên tai vạn trượng, dung hợp vào nhau khiến uy lực đại tăng.
Ngay lập tức Bá Thế cắn nuốt Hoả Thế của Diệm Lãnh một cách triệt để.
“Làm sao có thể?” Diệm Lãnh không dám tin trước tình cảnh này.
Hoả Thế vô song bất khả chiến bại của hắn, lúc này lại bị loại Thế hỗn tạp này của đối phương áp chế triệt để.
Hắn càng thêm phẫn nộ, trường thương trong tay không chút lưu tình.
Nhưng lúc này toàn thân hắn cũng đã tiến vào phạm vi của Bá Thế, chỉ cảm thấy mình như con thuyền nhỏ bất cứ lúc nào cũng có thể bị đánh chìm, dù có Đạo Hoả hộ thân… hắn vẫn có chút không chịu đựng nổi.
Nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, Đạo Hoả Thương vẫn cố gắng trấn xuống.
“Cố chấp chỉ chuốc lấy nhục nhã.” Lạc Nam cất tiếng cười dài.
Ánh trăng máu phủ xuống, Nguyệt Thần Kiếm ngân vang… bên trong đan điền là 1400 hành tinh kết hợp Oanh Thiên Tổ Phù bạo phát.
Nhất kiếm trảm diệt!
KENG!
Đạo Hoả Thương trong tay Diệm Lãnh như gặp phải trọng kích chấn đến lắc lư, thân thương xuất hiện vết rạn.
Mà cơ thể của Diệm Lãnh càng là như diều đứt dây bay ngược trở về.
“Chết cho ta – Hoả Nhãn Pháp!”
Trong lòng oán hận, Diệm Lãnh hai mắt mở lớn.
Bầu trời đột ngột mở ra một đôi Hoả Nhãn khổng lồ, nhiệt độ mãnh liệt hạ thấp xuống.
Từ bên trong hai con Hoả Nhãn, hai luồng Đạo Hoả mang theo Hoả Diễm Quy Tắc không gì cản nổi bắn thẳng xuống.
Bá Thế của Lạc Nam bị Hoả Diễm Quy Tắc ảnh hưởng trở nên suy yếu, thậm chí các loại thuộc tính bên trong đã dần dần bị đồng hóa thành Hoả Hệ Thuộc Tính.
“Sớm biết ngươi sẽ dùng đến chiêu này.” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, vừa rồi Hệ Thống cung cấp thông tin Diệm Lãnh sở hữu cả Hoả Hồn và Hoả Nhãn, hắn đã sớm đề phòng.
Ý niệm khẽ động, sau lưng hắn hiện ra thêm hai thân ảnh khổng lồ.
Huyết Sát Pháp Tướng và Vĩnh Dạ Pháp Tướng.
Trong đó Huyết Sát Pháp Tướng tay cầm Huyết Mâu, Vĩnh Dạ Pháp Tướng tay cầm Ám Liềm, như hai vị thần hộ mệnh nghênh đón hai luồng Đạo Hoả giáng lâm.
Trên thân của chúng nó được bao phủ bởi Bất Hủ Kinh Văn, ngạnh kháng Hoả Đạo Quy Tắc.
OÀNH OÀNH…
Thiên không nổ tung, Huyết Sát Pháp Tướng cùng Vĩnh Dạ Pháp Tướng liên thủ đánh rơi hai đôi Hoả Nhãn.
“A…”
Diệm Lãnh đau đớn nhắm chặt mắt lại, bên trong mắt có máu tươi rỉ ra.
Không thể không nói Không Gian ở Bí Cảnh này quá mức kiên cố, dù đại chiến kinh khủng nhưng vẫn vững vàng như bàn thạch, chưa từng xuất hiện một vết rách nào.
Điều này càng khiến Lạc Nam có thêm tự tin cướp đoạt Tử Linh Thần Diễm của Diệm Lãnh, bởi vì đối phương sẽ không thể xé rách không gian hay sử dụng Phù Chú dịch chuyển không gian đào tẩu.
“Ngươi đáng chết…” Diệm Lãnh ngửa đầu nộ hốn, hắn đang cực kỳ phẫn nộ.
Bởi vì giúp Ma Vô Lượng đến nơi này tiếp nhận truyền thừa, trên đường di chuyển hắn đã tiêu tốn không ít lực lượng để sử dụng Hoả Hệ Quy Tắc thiêu đốt tất cả những Trận Pháp Thiên Nhiên cản đường, chiến lực chỉ sánh ngang bảy phần mười so với lúc bình thường.
Bằng không dù Lạc Nam có mạnh cũng không thể khiến hắn nhanh chóng chật vật như vậy.
“Hoả Hồn xuất!”
Diệm Lãnh phóng thích ra một luồng Linh Hồn đang rực cháy đỏ rực, lao thẳng đến Lạc Nam.
Huyết Sát Pháp Tướng và Vĩnh Dạ Pháp Tướng thấy vậy vung vũ khí trong tay tấn công, nhưng Hoả Hồn kia lại như vô hình vô ảnh xuyên qua chúng nó, sau đó dung nhập vào cơ thể của Lạc Nam.
“Hừ, Hoả Hồn sẽ thiêu đốt và thôn phệ linh hồn ngươi… chờ chết thảm đi.” Diệm Lãnh thấy cảnh này ngửa đầu cười rộ lên.
Hoả Hồn này là do công pháp Cấm Kỵ ngưng tụ mà thành, có thể xuyên qua tất cả thế công và thiêu đốt trực diện Linh Hồn của đối thủ, không thể phá huỷ.
Nếu ngươi không có thủ đoạn chống lại, ngươi chắc chắn sẽ bị thiêu đốt linh hồn, chết vô cùng thê thảm.
Nhưng hắn nào đâu biết Lac Nam âm thầm mừng rỡ, hắn đã sớm chờ đợi điều này.
Ngay khi Hoả Hồn của Diệm Lãnh nhập vào cơ thể hắn, Thánh Hồn Pháp Tướng dưới sự điều động của Hồn Nguyệt Ánh đã sớm chờ đợi sẵn, mở ra Hồn Đỉnh lập tức đem Hoả Hồn thu vào, tại chỗ luyện hóa lên.
Hoả Hồn hoảng hốt sợ hãi đến cực điểm, vốn tưởng rằng có thể giống như những lần trước đem Linh Hồn của con mồi cắn nuốt thành hư vô, nào ngờ lần này mình lại trở thành con mồi, thậm chí đối phương đã giăng bẫy chờ sẵn.
Nó cố gắng chống cự nhưng lúc này Bất Hủ Diễn Sinh Kinh đã ầm ầm ngâm tụng, Bất Hủ Kinh Văn tỏa sáng khắp cơ thể, trực tiếp trấn áp và đem nó luyện hóa như một loại tài nguyên Hồn Tu cực kỳ bổ dưỡng.
Khoảnh khắc đó, tu vi Hồn Tu của Lạc Nam lập tức nhảy vọt như điên dại.
Từ Ngũ Cảnh Hồn Chí Tôn một đường đột phá.
Lục Cảnh Hồn Chí Tôn.
Thất Cảnh Hồn Chí Tôn.
Bát Cảnh Hồn Chí Tôn.
Sánh ngang với Thể Tu và Nguyên Tu.
“AAAAA…”
Diệm Lãnh ôm đầu gào thét như điên, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.
Hoả Hồn có gắn kết chặt chẽ với Linh Hồn của hắn, lúc này Hoả Hồn bỗng nhiên biến mất, hắn đau đớn như phát rồ.
“Ngươi… ngươi vậy mà cắn nuốt Hoả Hồn của ta? Còn luyện hóa để gia tăng thực lực?” Diệm Lãnh vừa sợ hãi vừa điên cuồng gào rống.
“Đa tạ dâng lên tài nguyên, ngươi đúng là tiễn tài đồng tử.” Lạc Nam nhếch mép mỉm cười.
Thoải mái a, Hoả Hồn do Cấm Kỵ Công Pháp ngưng tụ quả thật quá mức chất lượng, hiệu quả vượt xa Cửu Phẩm Chí Tôn Tài Nguyên, vậy mà chỉ riêng Hoả Hồn đã giúp hắn nhảy vọt ba tiểu cảnh giới.
Nếu như có thể cướp đoạt Tử Linh Thần Diễm, vậy thì đột phá Cửu Cảnh Chí Tôn trong lòng bàn tay.
“Ngươi là tên súc vật, cho ta chết.” Diệm Lãnh như mất đi lý trí.
Hắn thiêu đốt tinh huyết thi triển Bí Pháp, triệu hồi tất cả Tử Linh Thần Sứ trở về, đem uy lực của Đạo Hoả gia tăng gấp mấy lần, hai tay nâng lên:
“Cấm Kỵ Vũ Kỹ – Hoả Thần Diệt Thế!”
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Hấp thụ Nguyên Khí điên cuồng từ bốn phía thiên địa, Tử Linh Thần Diễm ở giữa hai cánh tay của hắn ngưng tụ thành một quả cầu lửa, kích thước ngày càng to lớn như một hành tinh.
“Chết đi cho ta!”
Diệm Lãnh nộ hống ném ra.
OÀNH!
Hoả Thần Diệt Thế bạo tạc, toàn bộ sơn cốc bị đốt thành tro tàn, ngay cả Ma Vô Lượng đang ngồi tiếp nhận truyền thừa cũng hãi hùng khiếp vía lao ra ngoài chạy thục mạng.
Lạc Nam ánh mắt ngưng trọng, hắn đứng ở giữa trung tâm công kích, phạm vi của chiêu này quá rộng lớn, lúc này cách duy nhất để né tránh là dịch chuyển không gian.
Đáng tiếc không gian ở bí cảnh này quá khủng bố khiến Không Gian Chi Lực trở nên vô dụng.
Vậy nên…
Trong mắt lóe lên một tia điên cuồng, Lạc Nam bỗng nhiên thả lỏng toàn thân để Hoả Thần Diệt Thế bao phủ.
HỪNG HỰC…
Biển lửa bao trùm thiêu đốt vạn vật, Lạc Nam bị Hoả Thần Diệt Thế nhấn chìm.
Diệm Lãnh đứng trong ngọn lửa mà không gặp chút ảnh hưởng, bởi lẽ Đạo Hoả đương nhiên sẽ không gây hại đến chủ nhân của nó.
“HAHAHA, đây là cái giá phải trả khi đắc tội với bổn thiếu.” Diệm Lãnh phá lên cười khoái chí.
Lần này đánh giết Lạc Nam, hắn còn sung sướng hơn đánh giết Tuyệt Ma Đạo Tử năm đó.
“Chẳng lẽ xong rồi sao?”
Trung Châu, vô số người khẩn trương đến cực điểm theo dõi trận chiến này.
Uy lực của Đạo Hoả quả thật là không thể hình dung, chiến đấu trong Bí Cảnh với không gian vững chắc đã có sức tàn phá như thế, thật sự không biết nếu như chiến đấu ở bên ngoài sẽ là huỷ diệt đến mức độ nào.
E rằng là thôn tính trăm tỷ sinh linh, không lưu lại bóng cây ngọn cỏ.
Diệm Lãnh tóc dài như lửa thiêu đốt, hắn nhìn thấy Lạc Nam đang ôm thân rít gào, lăn lộn bên trong Tử Linh Thần Diễm của mình, trong lòng càng thêm sảng khoái.
“Chết đi… chết dần chết mòn đi…”
Diệm Lãnh tận hưởng cảm giác tra tấn kẻ thù này.
Trước uy lực của Hoả Thần Diệt Thế, ngay cả đám Thần Tướng Vệ Hồn, Tứ Linh Vệ Hồn hay Pháp Tướng của Lạc Nam đều bị thiêu đốt.
Mà Bá Vực cũng không thể bảo vệ được hắn…
Cứ tưởng Lạc Nam sẽ chết chắc rồi, bỗng nhiên một tiếng cười hài hước vang lên:
“Đa tạ ngọn lửa của ngươi, cảm giác luyện thể này quả thật không tệ.”
“HÂY!”
Lạc Nam ngửa đầu gầm lên, nguồn lực lượng tưởng như vô tận của Cửu Cảnh Thể Chí Tôn tuôn trào như thác lũ.
Bá Đỉnh hiện ra trong tay, hắn vận dụng sức mạnh Cửu Cảnh Thể Chí Tôn, Bỉ Ngạn Hoa khảm nạm lên thân Bá Đỉnh, đồng thời 1400 hành tinh thét gào.
Cầm lấy Bá Đỉnh, hung tàn nện ra.
“Làm sao có thể?”
Diệm Lãnh không dám tin vào mắt mình cho đến khi Bá Đỉnh đã đập tới.
PHỐC!
Đế Viêm Thân của hắn như một bao cát bị xé toang, máu tươi bắn ra tung tóe, da thịt như giấy vụn nứt vỡ, lộ ra cả Viêm Cốt đỏ rực bên trong.
“KHÔNG… ngươi vậy mà dùng Đạo Hoả của ta để luyện thể?”
Diệm Lãnh trọng thương nhưng vẫn không dám tin tất cả những chuyện này.
Tử Linh Thần Diễm của hắn ngay cả Cấm Kỵ đối đầu cũng phải kiêng kỵ, lại bị Lạc Nam xem như công cụ để đột phá Cửu Cảnh Thể Chí Tôn.
Trước đó Hoả Hồn giúp Lạc Nam đột phá Bát Cảnh Hồn Chí Tôn, hiện tại lại đến Đạo Hoả…
Sỉ nhục, trần trụi sỉ nhục…
“Ngươi nên đổi tên Thần Hoả thành Thần Tài, giúp ta đưa đến tài nguyên tu luyện.” Lạc Nam nhếch môi cười tà:
“Kế tiếp ta có thể đột phá Cửu Cảnh Chí Tôn hay không, tất cả nhờ vào ngươi.”