Phần 11
“PHỐC!”
Tại địa bàn Thời Không Hoàng Tộc, Thời Không Thái Tử – Thời Phá Vân đang cùng một vị ái thiếp lăn lộn trên giường đột ngột phun máu.
Máu tươi nhuộm đỏ cơ thể trần trụi của nữ nhân làm nàng hoảng sợ, chấn kinh hỏi:
“Thái tử, ngài sao thế?”
Cuồn cuộn ký ức trước khi chết của phân thân truyền về, Thời Phá Vân sắc mặt đau đớn vì phản phệ và sợ hãi, giận cá chém thớt, hung hăng tung ra một chưởng.
ĐÙNG!
Ái thiếp ngay cả cơ hội trăn trối cũng không có, trực tiếp bị chấn đến nổ tung.
“Chó má!” Thời Phá Vân lồng ngực phập phồng, ngửa đầu nộ hống:
“Giỏi lắm, ở trong hư không này… chưa từng có kẻ nào đắc tội với bổn Thái Tử mà sống yên ổn.”
Hắn động ý niệm, Vĩnh Hằng Không Gian cuồn cuộn bao bọc quanh thân, hình thành một kiện áo bào lộng lẫy lấp lánh hào quang.
Thời Phá Vân trực tiếp dịch chuyển đến chủ điện, chắp tay quỳ xuống lên tiếng:
“Phụ Hoàng, hài nhi có hứng thú với Ẩn Không Tộc Công Chúa, muốn thu nàng làm nô!”
Đại điện im ắng hồi lâu, một thanh âm trầm thấp uy nghiêm vang vọng trở lại:
“Ẩn Không Tộc chỉ là thế lực chưa có Cửu Cảnh Chí Tôn trấn thủ, chuyện nhỏ như vậy cũng cần đến bổn Hoàng sao?”
“Bẩm Phụ Hoàng, Ẩn Không Tộc đã đầu quân cho một nhân vật bí ẩn, kẻ này vừa xuất động kiếm trận tru diệt bốn vị Hư Không Mật Thám tu vi Chí Tôn, khiến một vị Bát Cảnh Chí Tôn hấp hối dịch chuyển trở về, gần như tàn phế.” Thời Phá Vân căm phẫn tột cùng nói.
“Thật là vô dụng, ngươi so với đại ca của ngươi kém đến quá xa… chẳng trách chỉ có thể theo đuổi bóng lưng của hắn.” Thanh âm kia lạnh lùng nói.
Thời Phá Vân trong mắt lóe lên một tia không cam tâm, nhưng sau đó lại nghe thanh âm kia vang vọng:
“Bất quá mặc dù ngươi vô dụng nhưng cũng là con của bổn Hoàng, động đến ngươi chính là động đến mặt mũi của Thời Không Tộc, chẳng cần biết kẻ đó là ai, phải nghiêm trị.”
Thời Phá Vân hưng phấn gật mạnh đầu, quỳ xuống đầy thành khẩn:
“Cầu Phụ Hoàng làm chủ!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Một đường mò về, rốt cuộc cũng đến địa bàn của Ẩn Không Tộc…
Đương nhiên trong lúc di chuyển, Lạc Nam đã tranh thủ luyện hóa toàn bộ Cửu Sinh Tinh Thảo, cuối cùng cũng đem Sinh Mệnh Đỉnh đúc thành.
Sinh Mệnh Đỉnh trong suốt trắng xóa như những dòng chảy đầy sức sống ngưng tụ, bên trên loáng thoáng có thể nhìn thấy chín cánh sao tung bay nhảy nhót, huyền diệu vô cùng.
Đáng tiếc bởi vì Cửu Sinh Tinh Thảo không thể nuôi dưỡng và phục hồi như Cửu Diệp Liên Hoa, mỗi một lá của nó sau khi sử dụng là vô pháp mọc ra trở lại, vậy nên Lạc Nam đã luyện hóa sạch sẽ.
“Bố trí cho ta một mật thất kín đáo!” Lạc Nam đề nghị:
“Bổn cung muốn bế quan đột phá Chí Tôn.”
“Vâng!” Hai vị trưởng lão kích động đến mặt già đỏ bừng, ngóng trông việc Lạc Nam đột phá Chí Tôn còn hơn cả bọn hắn đột phá.
Đơn giản vì ai cũng muốn nhìn thấy vị chủ công yêu nghiệt này của mình sau khi thành Chí Tôn sẽ khủng bố đến mức nào, sẽ nghịch thiên đến mức nào.
Thánh Đế tối đỉnh đã có thể vượt cấp giết Chí Tôn như ngoé.
Một khi hắn bước vào Chí Tôn, cùng cấp vô địch… có thể sao?
Mang theo tâm tình hưng phấn khó tả, hai lão già vội vàng chạy đến thu xếp nơi có hoàn cảnh tuyệt mật.
“Chủ công, không biết ngươi dự định đúc Chí Tôn Pháp Tướng hạng mấy trên Pháp Tướng Bảng?” Ẩn Thanh Ảnh nhịn không được tràn ngập hiếu kỳ.
Nàng biết chủ công của mình là nhân vật tâm cao khí ngạo, mắt cao hơn đầu, Chí Tôn Pháp Tướng bình thường chắc chắn không lọt vào pháp nhãn của hắn.
“Cái này ta cũng chưa biết…” Lạc Nam nhún vai cười nói.
Ẩn Thanh Ảnh nhất thời ngưng trọng, chẳng lẽ chủ công muốn đúc Chí Tôn Pháp Tướng bí ẩn không có trên Pháp Tướng Bảng sao?
Nếu là như vậy thì quá mức không thể tưởng tượng nổi, không hổ là chủ nhân của nàng…
Rất nhanh, hai vị trưởng lão thông báo đã thu xếp hoàn tất.
Lạc Nam nở nụ cười, lấy ra một quả cầu không gian có chứa đựng số lượng không ít Bình Tâm Huyền Sương đưa đến:
“Ẩn Không Tộc biểu hiện không làm ta thất vọng, hy vọng sau khi vị tộc trưởng kia tỉnh táo trở lại, các ngươi vẫn một lòng với ta.”
Ẩn Thanh Ảnh và hai vị trưởng lão vội vàng quỳ xuống một chân, trịnh trọng nói:
“Bẩm chủ công, chúng ta tuyệt đối sẽ thuyết phục tộc trưởng quy thuận ngài, tuyệt không dám hai lòng.”
“Tốt lắm.” Lạc Nam phất phất tay.
Hai vị trưởng lão kính cẩn rời đi.
Ẩn Thanh Ảnh cắn chặt cánh môi, bất chợt lấy can đảm ôm chặt lấy hắn, nhón chân lên hôn lên môi nam nhân, kiên định nói:
“Nếu phụ thân của Thanh Ảnh làm ra hành vi khó xử, thiếp thân sẽ lấy cái chết để tạ tội.”
Cảm nhận được tâm tư của mỹ nhân, Lạc Nam vỗ vỗ vai nàng nở nụ cười:
“Đừng lo lắng, nàng còn phải hảo hảo hầu hạ ta, sẽ không dễ chết như vậy.”
Ẩn Thanh Ảnh đỏ hồng gò má, động tình nỉ non: “Thiếp luôn sẵn lòng thưa ngài.”
“Nàng canh giữ ở bên ngoài cho ta bế quan.” Lạc Nam nói.
Ẩn Thanh Ảnh cảm thấy hạnh phúc khi được hắn tin tưởng, nhoẻn miệng cười:
“Thiếp sẵn lòng.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Tiến vào mật thất của Ẩn Không Tộc bố trí, bên ngoài có Ẩn Thanh Ảnh canh giữ.
Nói là mật thất, thật ra không gian bên trong nơi này còn to hơn cả một vùng tiểu thế giới.
Đối với chủng tộc nắm giữ Không Gian Hệ như Ẩn Không Tộc, tạo nên các kiến trúc kiểu này không phải việc gì quá khó khăn.
Tuy nhiên Lạc Nam cũng không đánh giá quá tỉ mỉ hoàn cảnh của mật thất này, bởi vì hắn đã vào trong Chí Tôn Giới, sau đó lại từ Chí Tôn Giới tiến vào không gian Hệ Thống.
Vẫn như mọi khi, vẫn là một vùng không gian tăm tối không thấy điểm sáng, chỉ tồn tại hai thứ như vĩnh cửu.
Một là Bá Chủ Thần Đỉnh đang trôi nổi lơ lửng, một thứ còn lại là toà tháp cổ lão, uy nghiêm và thần bí với các tầng đã được giải phong tương ứng với các tầng của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Ý niệm vừa động, Lạc Nam xuất hiện ở không gian toà tháp huyền bí ấy một lần nữa…
Nơi này từng có các bia đá khổng lồ đâm thủng thương khung, ngự trị sừng sững ở các loại hoàn cảnh khác nhau tương ứng với các loại thuộc tính của chúng nó.
Mặc dù kiến thức của Lạc Nam hiện tại tương đối bất phàm, tu luyện đủ loại, nhận biết không ít vật phẩm và tài nguyên… nhưng hắn vẫn không biết các bia đá từng ở tại nơi này được làm từ chất liệu gì.
Biết rằng nó làm từ đá, nhưng đá gì? Vì sao khủng bố đến mức phong tồn được cả Pháp Tướng bên trong đó.
Có thể nhìn thấy tại 17 vùng địa hình khác biệt, vị trí của 17 khối bia đá ngày trước đã hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn lại một đám bụi vụn vỡ tương ứng với 17 vị Pháp Tướng đã nhập vào các Đại Đỉnh trong đan điền Lạc Nam.
Mà lúc này, thế giới đã mở rộng hơn so với trước đây, có thêm hai vùng trời mới đối lập.
Một vùng âm u hoang tàn, nơi các loại tử khí phiêu lãng, tử vong khí tức nồng đậm bao phủ không gian, nơi thi thể chất thành đồng, máu tươi chảy thành suối, hoàn cảnh nồng đậm hơi thở của sự tang thương, chết chóc và tà ác.
Giữa vùng đen tối ấy, một khối bia đá ngự trị từ bao giờ, bên trên có điêu khắc một thân ảnh cự đại mang đến cảm giác áp bách như muốn nghẹt thở, có thể tra tấn tâm linh của những kẻ được cho là kiên cường nhất…
Thân ảnh này là một tử sĩ không có có đầu, phần đầu của nó là một tôn đại đỉnh xoay tròn thay thế, toàn bộ thân thể được bao phủ bởi vô số mảnh vụn xương cốt dữ dợn, hai tay của nó cầm hai thanh lưỡi hái tử thần như muốn đòi mạng bất kỳ kẻ nào ngán bước chân nó, tỏa ra hơi thở tử vong thuần tuý tượng trưng cho cái chết.
Nhìn xuống dưới bia đá, bốn chữ “Tử Vong Pháp Tướng” đập thẳng vào tầm mắt.
“Đây rồi…” Lạc Nam kích động siết chặt nắm tay.
ẦM ẦM…
Ngay lập tức, Tử Vong Đỉnh trong đan điền của hắn phá thể lao vọt ra, xoay tròn dữ dội, sau đó hung hăng khảm vào bia đá, khớp với phần đầu của Tử Vong Pháp Tướng.
RĂNG RẮC…
Bia đá khổng lồ trước mặt sụp đổ, Tử Vong Pháp Tướng như có được sinh mệnh chân chính bước ra, lao thẳng vào cơ thể Lạc Nam.
OÀNH.
Như cả thế giới nổ tung, Tử Vong Pháp Tướng quy vị về nơi mà nó thuộc về.
“AAAAA”
Lạc Nam hưng phấn ngửa đầu thét dài, 18 vị Pháp Tướng cùng lúc bạo phát sức mạnh, một quyền bá đạo đấm ra.
ĐÙNG!
Không gian kịch liệt lắc lư, uy lực đủ nghiền nát Chí Tôn cấp thấp thành cặn bã chỉ với một quyền duy nhất.
“Thiếp thích quá chủ nhân…” Tử Nhi sung sướng rên rỉ lên, được tiếp nhận Tử Vong Pháp Tướng làm nàng cảm thấy thực lực tăng mạnh, đã có thể sánh vai các vị tỷ muội khác rồi.
Tử Nhi liên tục đón tiếp tin vui, Tử Vong Đỉnh tụ thành, sở hữu Tử Vong Pháp Tướng.
Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, Lạc Nam nở nụ cười bay lên bầu trời.
Khác với hoàn cảnh tàn khốc vừa rồi, vùng trời nơi này giống như một thiên đường, mây trắng, nắng vàng, thanh âm du dương vang vọng bên tai, chỉ ngửi một hơi đã cảm thấy nồng đậm sinh cơ lan tràn khắp thể nội và phế phủ, dễ chịu đến cực điểm.
Bởi vì đây chính là nơi mà Sinh Mệnh Pháp Tướng đang ngự trị.
Bia đá nằm giữa biển mây, bên trên điêu khắc một vị thiên sứ khoác áo dài trắng phiêu dật, ngũ quan uy nghiêm vô thượng, cơ thể như tượng đúc thành, đỉnh đầu có tầng tầng lớp lớp hào quang sinh mệnh tỏa sáng, sau lưng là đôi cánh chim như tuyết tinh khiết không thể hình dung.
Sinh Mệnh Pháp Tướng đang bay, hai chân lơ lửng, trước mặt là một tôn Đại Đỉnh màu trắng trong suốt nằm gọn giữa hai bàn tay.
Nếu Tử Vong Pháp Tướng là tượng trưng cho tử thần đến từ cõi chết, vậy Sinh Mệnh Pháp Tướng chính là một vị thiên thần đi ban phát sự sống.
OÀNH.
Chỉ chờ có thế, Sinh Mệnh Đỉnh đã bay ra ngoài khảm vào bia đá.
Tình cảnh cũ diễn ra, Sinh Mệnh Pháp Tướng sau khi được Sinh Mệnh Đỉnh nhập vào liền rời khỏi bia đá dẫn đến nó sụp đổ giữa thiên đàng, sau đó bay vào cơ thể Lạc Nam.
Sinh Mệnh Pháp Tướng quy vị.
“19 Vị Pháp Tướng!” Lạc Nam xém chút nhịn không được chạy ra ngoài tìm cường giả chiến thử một phen, cảm thấy phụ thân của Ẩn Thanh Ảnh cũng không tệ lắm.
Hắn thật sự muốn thử uy lực của 19 vị Pháp Tướng ở tu vi Thánh Đế của mình trước khi đột phá Chí Tôn.
Nhưng suy nghĩ lại, Lạc Nam lắc đầu cười khổ:
“Ngươi đúng là tên ngốc, thiên hạ có vô số nhân vật khủng bố hơn ngươi, đừng vì chút thành tựu này mà kiêu ngạo.”
Nghĩ đến đám người tu luyện Cấm Kỵ cùng thế hệ với mình là Quỷ Đỏ, Lâm Tích đều đã đột phá Chí Tôn…
Nghĩ đến Tiểu Thiên Ý, Tiểu Kỳ Nam, Đông Hoa Chí Tôn, Lôi Giai Nghi… các nàng vẫn đang ở Trung Châu chờ mình, hắn thật sự không nên lãng phí thời gian nữa.
19 vị Pháp Tướng mà thôi, còn chưa phải Chí Tôn Pháp Tướng chân chính, còn chưa thật sự đột phá Chí Tôn.
Đột phá Chí Tôn càng nhanh càng tốt mới là quan trọng.
“KENG! Đã đủ điều kiện mở ra tầng sáu Bất Hủ Diễn Sinh Kinh!”
Thanh âm Hệ Thống vang vọng bên tai.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Toàn bộ không gian nơi Lạc Nam đang đứng đột ngột chấn động.
Sau đó ở giữa bầu trời ngay tại trung tâm, một cầu thang dẫn tiến đến tầng tiếp theo mở ra.
Ánh mắt Lạc Nam không nhịn được trở nên nóng bỏng…
Quá khó khăn, quá trình đột phá Chí Tôn của hắn quá khó khăn so với các thiên tài khác, so với các thê tử, hồng nhan của hắn.
Nhưng hắn tin tưởng, một khi mình thành công đột phá… chắc chắn sẽ kinh thiên động địa, xứng đáng với công sức lăn lộn đã bỏ ra.
“Tầng thứ nhất Tụ Đỉnh – Luyện Hồn”
“Tầng thứ hai Hợp Đỉnh – Lập Thể”
“Tầng thứ ba Khống Đỉnh – Khai Vực”
“Tầng thứ tư Ngự Văn – Diễn Sinh”
“Tầng thứ năm Nhập Tướng – Chấp Thần”
Lạc Nam lẩm bẩm, hít sâu một hơi nói:
“Để ta xem thử, tầng thứ sáu rốt cuộc là gì!”
Cố gắng giữ vững tinh thần, hắn đạp lên cầu thang… bước lên một tầng mới.