Phần 5: Đội hình cực mạnh
Thiên Sơn Thần Giáo dạo đây hết sức nhộn nhịp, bởi thông qua chưởng giáo Lam Hải, giáo chúng đã biết rằng giờ đây, Thiên Sơn sẽ bắt tay cùng Vũ Thiên Quốc và 4 môn phái khác, tạo thành một liên minh đối kháng cùng Xích Quỷ Quốc, một trong những đế quốc hùng mạnh nhất thiên hạ.
Lời đề nghị này ban đầu đến từ chưởng giáo phu nhân, Bạch Quân Nghi, sau được Lam Hải và 12 trưởng lão thông qua, cuối cùng mới đi đến hiệp nghị.
Mục đích thật sự của liên minh này, chỉ Bạch Quân Nghi mới biết.
Chu Hổ sau khi ký hiệp ước với nàng, đã đem một phần sự thật ra kể.
Trong băng động, sau khi tuyên bố bế quan, Bạch Quân Nghi đã đem gã đệ tử đã cùng nàng giao cấu vào đây, cùng nhau hoan lạc suốt nhiều tháng liền. Hai cô trò chưa từng ngơi nghỉ, ngoại trừ lúc điều khí dưỡng thần và sử dụng công năng chính của Vô Tình Thủy, thì toàn bộ thời gian đều dành ra để làm tình.
Đến tận lúc này, Bạch Quân Nghi mới biết được, Hổ – gã đệ tử mới của nàng thực chất cũng chỉ là một phân thân của Chu Hổ mà thôi. Ngay từ đầu, nàng đã bị tính kế, nhưng hiện tại hận khí cũng đã tiêu hơn phân nửa. Phần bởi vì cả hai đều đang đứng chung một chiến tuyến, phần nữa vì làm tình không ngờ lại sung sướng đến vậy.
Bạch Quân Nghi sống đủ 35 năm trên đời, lần đầu tiên cảm nhận được khoái cảm đích thực của tình dục. Lam Hải mê võ như mạng, lại bị thiên phú yêu dị của vợ mình kích thích theo đuổi, nên suốt nhiều năm qua vẫn chẳng màng đến nàng. Quân Nghi hoàn toàn có thể đếm số lần sinh hoạt của hai vợ chồng trong 20 năm qua.
Nhưng từ khi lọt vào mê chướng của Chu Hổ, nàng đã chẳng thể đếm nổi số lần hắn (và phân thân) xuất tinh vào trong mình nữa rồi. Âm đạo của nàng lúc nào cũng trong tình trạng ngập nước và tinh trùng. Trong băng động, miễn là rảnh rỗi, nàng luôn bị phân thân của Chu Hổ lật ra lấp cu vào lồn.
– Hổ… không sợ ta có em bé với ngài à?
Ngâm mình trong Vô Tình Thủy, Quân Nghi truyền âm hỏi Hổ. Gã trần truồng ngồi trên bờ, tu luyện Tọa Sinh Kinh, khẽ cười nhạt đáp lời:
– Sợ gì? Nếu bị phát hiện, cùng lắm giết đi Lam Hải và những kẻ chống đối là xong.
Chu Hổ thông qua phân thân trả lời, nhưng thực chất, chuyện đậu thai là điều không tưởng. Bởi lời nguyền quá mạnh, ngay cả khi phân thân là một cái xác của kẻ khác, thì Hổ cũng không thể thông qua đó mà khiến nữ nhân có thai được.
– Bậy bạ. Ta cấm ngài đụng đến Lam Hải.
– Đùa thôi. Nàng vẫn yêu hắn à?
– Tình nghĩa vợ chồng nhiều năm, sao nói bỏ là bỏ được?
Quân Nghi xấu hổ đáp lời, thầm nghĩ mình thật dâm tiện.
– Chuyện gia đình nàng, ta không quan tâm. Nhưng ta so với Lam Hải thì thế nào? Hắn trên giường có mạnh mẽ được như ta không?
– Hải… hắn…
– Hắn thế nào?
Bạch Quân Nghi không dám đáp, bởi Lam Hải có một con cu khá bé, thậm chí còn nhỏ hơn người bình thường. Nếu đem ra so với cây gậy khổng lồ của Chu Hổ thì quả thật kém xa. Về phần kỹ năng làm tình thì miễn bàn thêm đi.
Chu Hổ cười thầm, sau lại tiếp tục lâm vào trạng thái tu luyện. Hắn từ Bạch Quân Nghi, đem Tọa Sinh Kinh cho phân thân mình học. Trong thời gian ngắn, đã sinh ra chân khí thực thụ, tức đã đi vào giai đoạn Dẫn Khí.
Chân thân của Chu Hổ là cao thủ Tiên Vương, phân thân của hắn chỉ là xác của một tiểu thiếu gia vô danh mà thôi. Nhưng nhờ tên nhóc này có cùng giờ sinh, ngày sinh, tháng sinh với Hổ, nên hắn mới có thể thi pháp, đem ấn ký linh hồn ký thác vào xác này, dùng như một phân thân cao cấp.
Phân thân cao cấp ngoài việc có thể hành động độc lập với chủ thể, còn có khả năng tu luyện. Chu Hổ vì muốn nâng cao tiềm năng của phân thân này, nên đã dùng linh dược bồi đắp lên mình của hắn, cho nên tu vi ngày đi nghìn dặm.
Mới nhập môn có hơn nửa năm đã luyện đến giai đoạn Dẫn Khí, chẳng thua đám thiên tài trẻ tuổi bao nhiêu.
Tọa Sinh Kinh của Thiên Sơn Thần Giáo không hổ là bí pháp tuyệt đỉnh, Đạo pháp cao cấp vô cùng, tuyệt chẳng thua Long Hổ Kinh mà Chu Hổ tu luyện là bao. Tuy rằng phân thân này căn cốt thuộc tính Thổ, nhưng vẫn có thể luyện được Băng thuộc tính. Thêm vào việc môi trường lý tưởng từ động phủ bí mật của Quân Nghi, nên tu luyện Hàn Băng Chưởng và Tọa Sinh Kinh đều trở nên vô cùng dễ dàng.
Bất quá, Chu Hổ vẫn không có ý định để phân thân này tu luyện Tọa Sinh Kinh đến mức viên mãn.
Có thứ còn mạnh hơn Tọa Sinh Kinh.
Tiếc là chân thân của Chu Hổ không có duyên tu luyện, nên đành để phân thân hưởng lợi vậy.
Trong cung điện Vũ Thiên Quốc, Vũ Trọng Đế và Chu Hổ đang cùng bốn người khác mật họp. Trong đó có một hai lão già, một vị trung niên và một đồng nữ nhỏ nhắn. Đây chính là bốn người đại diện cho 4 môn phái khác, ngoài Thiên Sơn Thần Giáo cùng đứng vào trận doanh của Vũ Thiên Quốc.
Hai lão già, phân biệt là Viêm Thần và Trần Huyền.
Viêm Thần là chưởng môn của Hỏa Phần Tông, một thân tu vi Tiên Vương, xếp hạng 11 trên Tiên Vương Bảng.
Trần Huyền thì lại là gia chủ của Trần gia, một gia tộc cổ lão thuộc Vũ Thiên Quốc. Sở hữu tu vi Tiên Vương, nhưng chỉ đứng trên Bạch Quân Nghi hai hạng, xếp hàng 27.
Người trung niên tên Đạt, một lãng khách vô danh, tuy còn ở cấp Thiên Quân, nhưng lại là Thiên Quân mạnh nhất. Xếp hạng 30, tức hạng 1 thuộc Thiên Quân Bảng.
Về phần cô bé kia, thực tế lại là người lớn tuổi nhất bọn. Nàng năm nay đã gần 300 tuổi, trên Tiên Vương bảng xếp hạng 9. Chiến lực thua Hổ và Trọng Đế, nhưng xét về mặt lão luyện thì hơn xa hai người.
Đội hình này có cả thảy 7 người (nếu tính cả Quân Nghi). Sáu Tiên Vương, một Thiên Quân có khả năng diệt sát Tiên Vương.
Mục đích của họ hết sức đơn giản.
Đột nhập vào Xích Quỷ Quốc, ám sát đương kim hoàng đế, khiến cho tướng quốc – Nguyễn Bá, đệ nhị nhân trên Tiên Vương Bảng xuất đầu.
Trước kia, Tiên Vương Bảng từ hạng 3 trở lên không có phần của nhân loại.
Đứng đầu là Cổ Thú – Viên Vương ba đầu, sống từ thời viễn cổ đến nay.
Đứng nhì là Cửu Vĩ Hồ Ly, kẻ có thể nói là đã chạm đến đỉnh cao của Tiên Vương cấp.
Đứng thứ ba là Bát Thủ Đại Xà, quái thú siêu mạnh đến từ Đông Hải.
Bất quá, cách đây 100 năm, bỗng nhưng xuất hiện một cao thủ đến từ Xích Quỷ Quốc, tự xưng là Nguyễn Bá. Dùng chiến lực kinh hồn, đánh bại Cửu Vĩ Hồ, thu nó làm vợ, chiếm lấy ngai vị đệ nhị vĩnh viễn chưa từng lung lay suốt mấy nghìn năm qua.
Vũ Trọng Đế tuy đứng thứ 4 trên danh nghĩa, nhưng còn kém xa Bát Thủ Đại Xà, chứ nói chi kẻ đã đoạt cả ngai vị và con tim của Cửu Vĩ Hồ – Nguyễn Bá cơ chứ. Do đó hắn mới phải liên hợp cùng Chu Hổ và vài người nữa để thi triển cái kế hoạch vĩ đại này của mình.
Giết chết Xích Quỷ Đế, dẫn dụ Nguyễn Bá là bước đầu tiên của kế hoạch mở ra Thiên Môn.
… Bạn đang đọc truyện Chu Hổ tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/chu-ho.html
Hoàng cung Xích Quỷ Quốc, sâu dưới nghìn mét, có một mật thất bí ẩn. Chỉ có các đời quân chủ mới biết được chỗ này. Bởi nó chính là nơi mà Đệ Nhị – Nguyễn Bá cư ngụ.
Trên giường lớn, sau khi xả tinh trùng vào âm đạo của người phụ nữ nọ… à không, thật ra thứ đang cùng Nguyễn Bá hành lạc cũng chẳng thể tính là nhân loại được. Bởi nàng ta chính là Cửu Vĩ Hồ Ly, bại tướng dưới tay Nguyễn Bá cách đây 100 năm. Mang dáng dấp của một mỹ nhân tuyệt thế, nhưng trên đầu lại lòi ra hai cái tai cáo, sau mông, cách hậu môn vài phân là 9 cái đuôi dài màu bạc.
– Nàng vẫn tuyệt như ngày nào.
Nguyễn Bá xuất khí xong, tâm trạng thoải mái vô cùng, khẽ vỗ về người tình, dìu nàng vào tận cùng khoái lạc. Cửu Vĩ Hồ tâm trạng sung sướng, 9 chiếc đuôi mượt mà vung vẩy, quấy lấy chồng mình, thể hiện tình cảm sâu đậm khó diễn tả bằng lời.
– Chàng dũng mãnh như thần, làm thiếp như muốn lên tiên…
Nguyễn Bá cười lớn, giọng vang như sấm, cu một lần nữa dựng thẳng, sinh lực tràn trề, quả không hổ là đại cao thủ Tiên Vương.
– Bá, thiếp nghe nói Vũ Thiên Quốc có động tĩnh.
– Chuyện gì? Nàng chẳng phải ghét thế sự lắm sao?
– Không hẳn. Chẳng qua, cách đây vài tháng, Long Vương có gửi thư cầu thiếp. Mong thiếp ra tay giết Chu Hổ báo thù cho con hắn.
– Long Vương? Tên đó già từng tuổi này còn chưa đột phá đến Tiên Vương, chỉ là một Thiên Quân nhỏ nhoi, lấy gì cùng nàng bàn giao điều kiện?
– Khiếp, làm như ai cũng là chàng không bằng. Bọn thiếp là yêu tinh, thọ cao ngang trời, nhưng tu luyện khắc khổ lắm. Long Vương và thiếp so ra bằng tuổi, chỉ là hắn không có cái phận Tiên Vương mà thôi.
Nguyễn Bá lật Cửu Vĩ Hồ lại, lấp cu vào đít nàng, khẽ nhấp và hỏi:
– Đại Lực Thần – Chu Hổ? Thằng này nguy hiểm lắm, nàng liệu có thật muốn ra tay với hắn?
– Tên này nguy hiểm lắm à?
– Mạnh thì không hẳn là mạnh, chỉ là có chút quái lực. So ra thân thể nó còn mạnh hơn ta, chẳng qua chỉ giỏi cận chiến, kém viễn pháp. Tuy nhiên, đầu óc thì tinh ranh vô cùng.
– Long Vương là chỗ tâm giao với thiếp, giúp hắn một tay cũng được.
Cửu Vĩ Hồ cảm nhận con cu hùng tráng của Nguyễn Bá đâm chọt, khẽ rên lên đầy ma mị.
– Tạm thời đừng vội.
– Sao vậy?
– Thiên Môn chi kiếp sắp giáng, Viên Vương và Bát Thủ Đại Xà đều rục rịch chẳng yên. Ta và nàng cần phải đối phó với chúng trước đã. Đám người Chu Hổ tạm thời gác sang một bên đi.
Cửu Vĩ Hồ sực tỉnh, Thiên Môn giáng kiếp, 1000 năm mới có một lần. Nàng biết rõ sự kiện này trọng đại, nên tạm thời gác việc giết Chu Hổ sang một bên.
– Chàng thân là người canh giữ Thiên Môn, đúng là nên lấy việc đó là đầu.
– Ta lúc trước chuyển thế, lấy thân này nhập đạo, đúng ra nên chọn một trợ thủ mạnh mẽ như Viên Vương. Bất quá, thằng này dã tâm đầy bụng, không hợp tính ta. Quanh đi ngoảnh lại, cũng chỉ có nàng làm tri kỷ.
Nguyễn Bá thương yêu Cửu Vĩ Hồ, vòng tay ra trước xoa nắm cặp vú, trao cho nàng một nụ hôn từ phía sau, cu thì vẫn cứ nhấp liên tục vào lỗ đít. 9 cái đuôi hứng tình ngoe ngẩy lung tung.
– Chứ chẳng phải ta là giống cái, chàng mới ưa thích đó sao?
Nguyễn Bá sực cười, đẩy nhanh tốc độ khiến Cửu Vĩ Hồ sướng mê cả người.