Chương 2 – Phần 63
Trước kia Tiếu Hàn nếu nghe nói đến đồng tính luyến ái thì cô cảm thấy hơi chán ghét, vì thấy có chút biến thái, nhưng hôm nay mình trong lúc vô tình đã trở thành một người đồng tính luyến ái đã có da thịt gần gũi, sâu ở trong lòng cảm thấy cũng không tệ lắm.
Nghỉ ngơi xong, sau khi cô gái số dùng khăn tắm lau thân thể sạch sẽ Tiếu Hàn liền đi ra, gọi điện thoại cho Ngô Nhật Lam, vừa vặn cô ta cũng bước ra, vì vậy hai người cùng nhau đi tắm rửa.
– Chị Tiếu Hàn cô gái phục vụ bên chị như thế nào nhỉ? – Ngô Nhật Lam mặt ửng hồng như hoa đào hỏi Tiếu Hàn.
– Cũng thích, cô gái số 88 thái độ phục vụ khá tốt, ha ha, đúng rồi ! Nhật Lam, cô gái phục vụ bên em có sờ soạng em hay không?
– À há có đây! Dù sao đều là nữ, nhưng cũng có lúc hưng phấn, nhưng bất quá em lại không có ý tứ như vậy.
Ngô Nhật Lam đỏ mặt cười cười nói, thật ra là cô cũng đồng dạng giống như Tiếu Hàn cơn cực khoái đến dữ dội không phải là thường thường, làm sao một khi để cho những cô gái mát xa tràn đầy kinh nghiệm sờ mó trên những bộ phân nhạy cảm mà bọn họ chịu đựng nỗi chứ.
– Thật sự vậy sao?
Tiếu Hàn xấu xa vừa nói, đồng thời vươn tay tại nơi cái âm hộ căng phồng của Tiếu Hàn Ngô Nhật Lam vuốt ve một cái …
– Hì … bậy bạ nha, em giờ tắm rửa xong, cần phải trở về đồn cảnh sát …
Ngô Nhật Lam nói xong liền lôi kéo hai tay Tiếu Hàn, hai nguời mặt ai cũng đỏ bừng bừng chưa tan, biểu hiện rõ các cô vừa rồi đều là vô cùng hưng phấn đấy …
…
Đến bệnh viện, không nhìn thấy bóng dáng Trọng Hải đâu hết, Đinh Nhị Cẩu trong lòng không khỏi bồn chồn, không biết tình huống bệnh tình chú của ông ta có nghiêm trọng lắm không, bản thân mình vừa mới tìm được một chỗ dựa vững vàng đầy thực lực như vậy, nhưng mới ngày đầu tiên đi làm đã xảy ra chuyện, nếu như phó bí thư tỉnh ủy không còn nữa, như vậy thì chủ tịch Trọng Hải nơi dựa lưng vào ngọn núi lớn không còn, đối với Trọng Hải về sau, con đường làm quan nhất định là có ảnh hưởng rất lớn.
Đinh Nhị Cẩu quyết định vào bên trong bệnh viện hỏi thăm.
– Cô y tá ơi, xin cho hỏi thăm chuyện này, ở đây phòng bệnh cao cấp nhất một ngày bao nhiêu tiền vậy?
Đinh Nhị Cẩu suy đoán Trọng Phong Dương là cán bộ cao cấp, chắc chắn sẽ nằm ở phòng bệnh cán bộ nòng cốt, có rất nhiều bệnh viện phòng bệnh cán bộ nòng cốt quanh năm đều là trống không, dù cho là phòng bệnh chật kín người hết chỗ, thì những căn phòng bệnh dành cho cán bộ nòng cốt tại đây cũng trong trạng thái bảo trì bỏ trống, tại vì ai mà biết được lãnh đạo lúc nào phát bệnh.
– Ý của anh hỏi là phòng bệnh VIP phải không? Một ngày phí của phòng bệnh VIP là 500 đồng, anh muốn ở đó?
– Không phải, tôi chỉ hỏi thăm một chút, phòng VIP đó nằm ở lầu mấy vậy?
– Không hiểu ý của anh là muốn cái gì? – Y tá trợn mắt một cái nói ra.
– Chẳng qua là tôi muốn tư vấn cho biết, tôi có người thân, từ bệnh viện huyện chuyển tới nơi này, nên tới trước khảo sát một chút.
– Ở bệnh viện mà còn phải khảo sát à ? Chẳng lẽ thân thích của anh là cán bộ lãnh đạo sao?
Đinh Nhị Cẩu giả bộ sửng sốt :
– Sao cô y tá biết hay vậy?
– Hừ, tôi thông minh hơn anh nhiều, thân thích anh cấp bậc gì ? Nếu cấp bậc từ lãnh đạo huyện trở lên, có thể tìm đến viện trưởng để được phê duyệt nằm ở phòng bệnh cán bộ nòng cốt, chỗ đó so VIP còn tốt hơn.
– Vậy sao ? Thế thì phòng bệnh cán bộ nòng cốt nằm ở lầu mấy vậy? Ra vào có được hay không?
– Tại lầu 15, lên xuống có thang máy, rất thuận tiện ra vào chăm sóc.
Nhìn ra được, cô y tá này chắc cũng là vừa ra trường tới đây không bao lâu, lối nói chuyện mang theo kiểu lấy le, nhờ vậy mà Đinh Nhị Cẩu thám thính được phòng bệnh cán bộ nòng cốt tại lầu 15.
Mặc dù biết Trọng Phong Dương rất có thể nằm viện tại lầu 15, nhưng vừa ra khỏi thang máy lầu 15 thì đã bị chặn lại, tại cạnh cửa thang máy có mấy cảnh sát vũ trang đang không ngừng bước chân đi thong thả canh gác.
Có thể khẳng định, Trọng Phong Dương rất có thể sẽ ở tầng này, nhưng cho dù là hắn giải thích như thế nào, bọn họ đều thoái thác không cho vào, vì không có nhận được thông báo, kêu hắn quay theo đường cũ trở về, lúc này đây thì Trọng Hải cũng không trong hành lang, cho nên hắn chỉ có thể đành quay xuống lại …