Chương 2 – Phần 60
– Cái gì vậy, viện thẩm mỹ chăm sóc toàn thân, ý của em là chị đã già rồi?
Tiếu Hàn mặt phát lạnh nói ra, kỳ thật là cô cố ý muốn thăm dò thử xem cô em chồng của mình vì sao chiếu cố đến tên nhóc này rất khác thường.
– Chị Tiếu Hàn, oan uổng cho em quá, chẳng qua ở viện thẩm mỹ tư vấn cho em loại thẻ này là thông dụng, có thể sử dụng dịch vụ nào cũng được ví dụ như là sapa tắm trắng, mát xa thư giản v.v… cho nên em mới mua tấm thẻ này, thật ra chị so với chị Chu Hồng Kỳ trẻ tuổi hơn, đã vậy chị Chu Hồng Kỳ cứ đi công tác ở bên ngoài phơi nắng suốt thật là… – Đinh Nhị Cẩu nói như là than thở.
– Sao vậy ? Bộ đau lòng cho Hồng Kỳ à?
Tiếu Hàn cười cười nói, thật ra cô cũng nhận ra, cô em chồng của mình đúng là đã có thiện cảm với tên nhóc xuất thân từ trong vùng núi hẻo lánh này, đôi khi chuyện ưa thích là không có đạo lý gì cả, mặc dù là cô em chồng nói là không có chuyện gì cả, nhưng Tiếu Hàn là một người đàn bà từng trải, làm sao mà không biết mối quan hệ kỳ lạ của em chồng mình với Đinh Nhị Cẩu.
– Đau lòng? Trời ơi… chị Chu Hồng Kỳ làm là vì dân vì nước, bảo vệ quốc gia nha, với lại đau lòng cũng thì không tới phiên em đau lòng đâu.
Đinh Nhị Cẩu bĩu môi nói ra.
– Nói thật đi… sao chị cứ có cảm giác Chu Hồng Kỳ rất quan tâm đến em, chị cho em biết, từ trước đến giờ chưa bao giờ Chu Hồng Kỳ bởi vì chuyện của người nào đó mà làm phiền toái đến chị.
– Chị Tiếu Hàn à… bớt nói giỡn đi, chị làm em rợn cả tóc gáy.
– Hừ… ai rãnh mà nói giỡn với em, mà này em cứ hi hi ha ha, là vì đầu óc lú lẫn hay giả điên ? Chị cũng không tin là em không hề có một chút nào cảm giác đối với Hồng Kỳ… – Tiếu Hàn vẫn cố dò xét Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu trầm mặc, đối với chuyện quan hệ cùng Chu Hồng Kỳ, hắn thật là không có nghĩ tới, nhưng vừa rồi Tiếu Hàn nói như vậy, làm hắn không khỏi suy nghĩ thấy cũng có lý, nhưng chẳng qua dòng họ Chu Hồng Kỳ là gì ? Hoàn cảnh điều kiện mình là gì ? Với lại Chu Hồng Kỳ không phải góa phụ hoặc là người đàn bà ly hôn, vậy thì hắn làm sao có thể dám phát triển mối quan hệ tình cảm với Chu Hồng Kỳ ? Còn những người đàn bà khác thì sao bây giờ ? Đó là chưa tính tới nếu đã có mối quan hệ tình cảm với Chu Hồng Kỳ mà cô ấy biết mình còn có những mối quan hệ khác ngoài luồng thì cô ấy không thiến hoặc giết hắn mới là lạ.
Tiếu Hàn thấy Đinh Nhị Cẩu không lên tiếng, biết là những lời nói cô nói đang đánh động vào tâm tư của hắn, đúng lúc này chiếc xe đã đến đồn 3 cảnh sát giao thông, Đinh Nhị Cẩu liền liếc mắt liền nhìn thấy trong sân chiếc xe mô tô cảnh sát kia, hắn rất nhớ kỹ biển số xe này.
– Em cứ ngồi ở trên xe, không được xuống, chị vào gặp cô ta.
– Mà này chị Tiếu Hàn, cô nàng này lai lịch ra sao vậy ? Bộ rất khó đối phó sao?
– Hừ..thì chị đã cho em biết rồi, Ngô Nhật Lam nổi danh là chằn tinh rất khó chịu, lý do chỉ có một, cha của cô ấy là bí thư tỉnh ủy Giang Đô, chính là thường vụ tỉnh ủy, hiểu chưa ?
Đôi mắt Đinh Nhị Cẩu trợn to, cả người hắn choáng váng, đã xong đời… con gái của bí thư tỉnh ủy Giang Đô, gặp phải nguyên ổ rắn, mà thuộc loại rắn chúa…
– Ui trời… hay thế này đây chị Tiếu Hàn, coi như là bỏ qua chuyện này đi, để em trở về nhờ bạn bè làm cho giấy tờ lái xe khác là được rồi, đừng có chọc giận cô ấy nữa…
Đinh Nhị Cẩu thật sự là điên cái đầu, mặc dù lãnh đạo của mình là cháu trai của phó bí thư tỉnh ủy, nhưng người ta Ngô Nhật Lam cha ruột lại là bí thư tỉnh ủy lận, cấp bậc không sai biệt lắm, cho nên hắn cảm thấy chuyện này đã làm khó Tiếu Hàn rồi.
– Yên tâm đi, chị thử một chút xem sao, nếu không được thì coi như xong.
Nói dứt lời, cô liền đẩy cửa xe ra đi ra ngoài.
Tiếu Hàn đi vào trong lúc Ngô Nhật Lam đang ở trong phòng làm việc cùng các đồng nghiệp cảnh sát trêu đùa, Tiếu Hàn quan sát liếc mắt liền nhìn thấy trên bàn của Ngô Nhật Lam là giấy tờ xe của Đinh Nhị Cẩu, vì vậy từ phía sau lưng vỗ vai cô nàng nữ cảnh sát này.
– Wow chị Tiếu Hàn hả, rồng đến nhà tôm nha, đến đây mà không báo trước cho em biết, nói lẹ đi, mời em đi ăn cơm ở đâu vậy?
Ngô Nhật Lam quay lại thì thấy Tiếu Hàn, khuôn mặt vui vẻ, thật ra tuy tỉnh Giang Đô mặc dù lớn, đó chỉ là đối với dân chúng mà thôi, còn đối với những con em cán bộ cao cấp, vòng tròn quan hệ luẩn quẩn thì đâu có bao nhiêu người? Cho nên, trên cơ bản đều biết mặt mũi với nhau, đặc biệt là một ít con em cán bộ đồng minh trong hệ thống chính trị thì quan hệ lại càng không tầm thường.
– Chuyện ăn cơm chờ một hồi hãy nói, hôm nay cho chị tí chút mặt mũi, đem toàn bộ giấy tờ xe trên bàn đưa lại cho chị đi, em muốn ăn nhà hàng nào thì tùy ý chọn lựa.
Dứt lời, liền kéo liền muốn kéo Ngô Nhật Lam đi ra ngoài.
– Cái gì vậy? Bất quá, chị cho em hỏi một câu, thằng kia là ai ? Mà phải đáng giá để chị phải đích thân tự mình ra mặt, đừng nói là bởi vì anh nhà thường xuyên không ở nhà, chị lưu lại phi công trẻ bên người nha.
– Hừm. đi mau lên, cái mỏ em nói tầm bậy không à, chị cho em biết luôn, không phải là chị muốn tự mình tới đây đâu, mà là do chị Chu Hồng Kỳ của em nhờ chị tới lấy giùm giấy tờ đấy, Hồng Kỳ hình như vừa ý hắn, nhưng đang đi công tác ở Bắc Kinh, gởi tin nhắn cho chị nhờ xử lý tốt việc này, cũng may mắn là gặp được em, còn nếu là người khác thì chị còn chưa biết tính sao.
– Hả… chị nói cái gì ? Tiếu Hàn, chị nói nghiêm túc chứ, thằng nhóc đó mà chị Hồng Kỳ có thể vừa ý hắn, trời… ai mà tin nỗi..
– Nhật Lam, chị bất kể là em có tin hay không, chị đã nói với em rồi, nhưng là nói rõ mất lòng trước được lòng sau, em không đưa giấy tờ của hắn cho chị thì cũng không sao, đợi Chu Hồng Kỳ quay trở lại tới tìm em tính sổ, đến lúc đó em cũng đừng có trách chị là không có nói trước cho em biết chuyện nha.
Tiếu Hàn nói với tư thế ăn chắc Ngô Nhật Lam, cười hì hì nhìn cô gái.
– Hừ… hừ… trả giấy tờ xe lại cho hắn không thành vấn đề, tại vì chị Hồng Kỳ lên tiếng, em chỉ muốn biết một chút về thằng nhóc này có chỗ nào hơn người, hay là để cho hắn mời chúng ta đi ăn một bữa cơm ở nhà hàng đi, đến nhà hàng Kim Hồng.
– Ngô Nhật Lam, đừng mang dao cứa cổ người chứ, nhà hàng Kim Hồng, đó là chốn nào ? Em cho rằng hắn là một gã đến từ cái huyện Hải Dương nhỏ bé nghèo khổ này, lại đủ tiền mời chúng ta à ?
Tiếu Hàn muốn cho Đinh Nhị Cẩu tiết kiệm tiền, bởi vì vừa rồi tấm thẻ V.I.P kia cô đã xem qua rồi, là tốn tới hai vạn đồng, thằng nhóc này thật đúng là dám bỏ tiền vốn ra, nhưng là đó là đối với chính mình, còn đối với người khác mà bỏ tiền ra nhiều, cô cũng có chút thay cho em chồng của mình đau lòng xót của.
– Hay là chị mời em đi viện thẩm mỹ Yến Quy Lai nhé, còn hắn là do theo chân lãnh đạo có công việc tới đây, cũng không tiện vắng mặt trong thời gian dài, bữa ăn nhà hàng Kim Hồng của em, hôm nào Hồng Kỳ trở về chị bàn giao lại, được chưa?
Tiếu Hàn lại đem Chu Hồng Kỳ mang ra ngoài.
– Ừ… cũng được, em biết nhà của chị không có một ai dễ trêu vào mà, chờ em vào trong thay bộ thường phục cái đã. – Ngô Nhật Lam bất đắc dĩ nói.
Tiếu Hàn ở ngoài cửa chờ, Ngô Nhật Lam trở lại văn phòng lấy giấy tờ xe cho Đinh Nhị Cẩu, rồi đi vào trong phòng nghỉ ngời thay bộ thường phục xong bước ra lên xe.
– Này, ông hôm nay là gặp may đấy, nếu gặp được người khác thì không có dễ như vậy đâu, hôm nay tôi tha cho ông một cái mạng đó, xem như là nể mặt chị Tiếu Hàn, lần sau nếu lại để cho tôi bắt được ông, đừng mong là dễ nói chuyện như vậy. – Ngô Nhật Lam nghiêm trang dạy dỗ Đinh Nhị Cẩu, trong tay thì cầm lấy giấy tờ xe Đinh Nhị Cẩu.
– Thôi được rồi, em xem lại giấy tờ rồi đi đến chỗ lãnh đạo đi, chư không lại phiền, còn không cảm ơn cảnh sát Nhật Lam nữa.
Tiếu Hàn tiến lên một tay giật lấy giấy tờ đưa cho Đinh Nhị Cẩu, rồi đưa mắt liếc ra ý một cái.
– Cảm ơn cảnh sát Ngô, lần sau nhất định lái xe sẽ chú ý. – Đinh Nhị Cẩu xoay người gửi tới lời cảm ơn.
– Không cần cám ơn tôi, muốn cám ơn thì cám ơn Chu Hồng Kỳ đi, chẳng những là tôi nể mặt chị Tiếu Hàn, còn có mặt mũi của chị Chu Hồng Kỳ, tại chúng ta là chị em với nhau, về sau thì ông cũng biết rõ nên xử sự như thế nào rồi chứ?
Ngô Nhật Lam nhịn cười, tiếp tục dạy dỗ Đinh Nhị Cẩu.
– Được rồi, Đinh Trường Sinh, chị cùng Nhật Lam còn có việc, em tự đón xe trở về đi.
– Vâng chào chị Tiếu Hàn, chào cảnh sát Ngô, hẹn gặp lại, xin cám ơn.
Đinh Nhị Cẩu vẫy tay chào rồi đi ra khỏi cổng đội 3 ba giao thông, đón xe taxi về thẳng bệnh viện nhân dân tỉnh Giang Đô.