Chương 2 – Phần 172
Từ trong khe cửa nhìn thấy, Tạ Phương Quỳnh cho là đây là một hành vi trơ trẽn của Lưu Hương Lê, nhưng đây là chuyện của người ta, mình là người ngoài nếu có bực mình cũng không can thiệp được, vì vậy cô lại leo lên trên giường muốn tiếp tục ngủ.
Nhưng bất ngờ loáng thoáng cô nghe được một câu, cho nên bật người ngồi dậy.
– Tay của em không có sao chứ ? Lúc chiều vì có người nên chị cũng không hỏi kỹ được, đến cùng là chuyện gì xảy ra vậy? – Lưu Hương Lê ân cần hỏi han.
– Không sao đâu, thuốc đắp của chị Tạ Phương Quỳnh thoa thật tác dụng đấy, hiện tại cũng bớt đau nhiều, mai mốt là có thể tháo băng ra rồi, nhanh lên giúp em cởi quần áo, thèm … muốn nghẹn chết em rồi này.
Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt dâm đãng cười cười nhìn Lưu Hương Lê …
Đây không phải Đinh Trường Sinh sao? Giọng nói nghe sao mà giống như vậy, nhưng Đinh Trường Sinh so với Lưu Hương Lê nhỏ tuổi hơn nhiều mà làm sao được chứ? Núp sau cánh cửa phòng, nghe qua cuộc đối thoại của bọn họ làm cho Tạ Phương Quỳnh chấn động ….
Lòng hiếu kỳ mãnh liệt khiến cho Tạ Phương Quỳnh tìm cách xác minh người đàn ông hơn nửa đêm tới rỏ ràng là ai? Có một điều chứng tỏ người đàn ông này sợ cô biêt được, cho nên lựa chọn giờ này mới đến, chẳng lẽ đúng là Đinh Trường Sinh? Nếu quả thật là hắn, thì trong tay của mình đã có thêm một quân cờ rồi.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu ngửa mặt ngồi ở trên giường, hai chân thòng xuống đất, còn Lưu Hương Lê thì đem giày, bít tất Đinh Nhị Cẩu cởi ra, sau đó bưng tới một chậu nước ấm, bắt đầu rửa chân cho Đinh Nhị Cẩu, hắn rong ruỗi chạy cả ngày, chân lại mang giày, hai chân của hắn thật đúng là có chút nhức mỏi, ngâm vào nước ấm thấy quá là thư thái thoải mái.
Lưu Hương Lê ở bên này dùng nước giúp Đinh Nhị Cẩu rửa chân, còn bên kia Tạ Phương Quỳnh cũng đang dùng nước tưới lên cái chốt gỗ, bởi vì nông thôn phần lớn là cửa làm bằng gỗ, cái chốt cửa cũng bằng gỗ, bởi vì lâu năm, cho nên khi mở ra sẽ phát ra tiến “cót két…”, ban ngày thì còn dễ, loại tiếng động này nghe không quá rõ ràng, nhưng trong đêm tối vắng lặng, nghe qua rất là chói tai, mới vừa rồi Tạ Phương Quỳnh thận trọng mới kéo mở một chút, cánh cửa đã bắt đầu lên tiếng kêu, hoảng hồn nên cô tạm thời đình chỉ lại mọi động tác.
Nhưng mà không đi ra ngoài để xem một chút thì trong lòng lại khó chịu muốn chết, cho nên cô nảy ra sáng kiến, liền lấy ra ly nước của mình, đem tưới lên cái chốt cửa, như vậy thì tiếng động giảm được rất nhiều, chiêu vặt này là cô học được qua phim ở trên TV, trong phim thì người ta dùng nước tiểu, còn Tạ Phương Quỳnh thì dùng nước…
…
– Ai da … nếu cả đời cứ được như vầy thì tốt quá, nhưng đáng tiếc là mình không có số hưởng như thế này, cả ngày hết chạy phía đông, rồi lại chạy phía tây như một thằng điên vậy.
Đinh Nhị Cẩu từ trong thâm tâm cảm thán như vậy, cũng khó trách vì sao, do là sau khi ngâm chân trong nước nóng, rửa sạch xong, Lưu Hương Lê lại đem chân của hắn ôm vào trong ngực của mình, dùng hai bàn tay xoa bóp mát xa, người bình thường làm sao có thể hưởng thụ được chủ nhiệm xinh đẹp của thôn Lê Viên phục vụ như vậy, cho nên Đinh Nhị Cẩu có cảm giác rất là hưởng thụ.
– Đôi chân của người đàn ông rất quan trọng, nếu em muốn ngâm chân cho thoải mái thì lúc nào cũng được, nhưng chị cảnh cáo em, không được đi đến tiệm massage tắm rửa, chỗ đó đầy rẫy… bệnh tật, nếu em đi đến những nơi như vậy, thì đừng có quay lại tìm chị… chị không muốn bị lây bệnh. – Lưu Hương Lê nửa đùa nữa thật nói với hắn.
– Ặc… có chị như vậy, em còn đi đâu nữa chứ…
Nói xong Đinh Nhị Cẩu ngồi bật dậy, dùng hai cổ tay ôm lấy Lưu Hương Lê..
– Ai da… coi chừng đổ nước rửa chân bây giờ, để chị dọn dẹp cái đã.
– Dọn dẹp cái gì mà dọn dẹp, để mai đi, hiện giờ em không chờ được á… nhanh lên, hai bàn tay của em còn đau không dùng được, giúp em một chút.
…
Tạ Phương Quỳnh thận trọng hé cánh cửa lách người ra ngoài, trong núi ban đêm khá lạnh, cô chậm rãi đi đến bên cạnh cửa sổ phòng của Lưu Hương Lê, cũng không tệ là rèm cửa chỉ kéo đến ba phần tư, cho nên toàn bộ tình huống trên giường dưới đất nhìn không sót gì cả.
Dưới sự trợ giúp của Lưu Hương Lê, quàn áo của Đinh Nhị Cẩu đã cởi sạch, Lưu Hương Lê lúc này cũng trần truồng giống như vậy, hai người sớm đã bắt đầu bú liếm lẫn nhau.
Một lát sau, đầu của Đinh Nhị Cẩu đột nhiên rời khỏi cái âm hộ đầy lông đen nhánh của Lưu Hương Lê, hắn lấy tay ra hiệu đổi tư thế, hình như là Lưu Hương Lê phối hợp ăn ý đã từ lâu, ngay lập tức Lưu Hương Lê hiểu ý của hắn, thuận theo đem người xoay lại, biến thành động tác quỳ bò trước mặt Đinh Nhị Cẩu.
Đối với Tạ Phương Quỳnh thì đây là một sự đả kích mạnh mẽ, khi nhìn thấy Lưu Hương Lê chổng cái mông lên cao cao chờ dương vật Đinh Nhị Cẩu từ phía sau tiến vào thân thể của mình, cô thấy Đinh Nhị Cẩu điên cuồng dùng cây thịt to lớn ngay tại khu vực cửa miệng âm đạo Lưu Hương Lê ra ra vào vào, động tác tiếp cận thô bạo tạo nên tiếng da thịt đụng chạm vào bờ mông Lưu Hương Lê như dùi nện vào vào trống, Lưu Hương Lê tựa hồ hông khó chịu mà còn ngược lại trong miệng cứ rên rỉ nho nhỏ “ui…ui…ui ” không ngừng, nhưng đây là tiếng rên y chịu nhiều áp lực, Lưu Hương Lê đang sợ ở bên trong ngủ của Tạ Phương Quỳnh nghe biết, nhưng xem ra là Lưu Hương Lê chẳng ngờ là trong giây phút này Tạ Phương Quỳnh đang đứng ngay ngoài cửa sổ trực tiếp nhìn xem một cảnh tượng giao cấu sống động của Lưu Hương Lê và Đinh Nhị Cẩu.
Không biết vì sao, Tạ Phương Quỳnh đột nhiên nghĩ tới vào ban ngày hôm nay tại đằng sau ủy ban thôn thấy hai con chó đang giao cấu, rồi bất đắc dĩ chứng kiến cây thịt vô cùng to lớn của Đinh Nhị Cẩu, bây giờ thì trên giường đôi cẩu nam nữ này tư thế lại giống như hai con chó ban sáng, với cây thịt to lớn mà cô đã từng dùng bàn tay mình đụng vào, cô không dám nhìn tiếp nữa, vì sợ chính mình chịu không được, cũng phát ra tiếng rên giống như bọn họ, bởi vì cô đã cảm giác lạch ngòi bên trong cơ thể của mình đã là nước chảy róc rách rồi, từ khi đến thôn Lê Viên này, hà cớ gì mà trong ngày hôm nay, từ cái khe thịt nhỏ, cửa miệng âm đạo của mình đã 3 lần liên tiếp rỉ ra dịch nhờn rồi…
Đinh Nhị Cẩu thoạt nhìn tuy rằng không vạm vở, nhưng thân mình rất là rắn chắc, nhất là dưới háng hắn cây dương vật dài thô, đầu khấc dương vật thì quá lớn, thấy được trong thân thể mình lại một trận khô nóng, Tạ Phương Quỳnh vốn là rất xấu hổ khi nhìn lén bọn họ, nhưng có một giọng nói thầm thì bên trong tâm trí là không có quan hệ gì đến mình đâu đấy.
Lúc này, Tạ Phương Quỳnh cảm giác dưới háng mình đã ướt rồi một mảng lớn rồi, cô lần lượt thay đổi hai chân tự cạ sát vào nhau, cũng mang đến một trận cảm giác khác thường! Chồng mình thì đã lâu nay ít gần gủi, cô thì trong độ tuổi lang hổ chi niên, làm sao chịu nỗi kích thích như vậy, nhưng cô cũng sợ hãi mình nhìn tiếp nữa thì sẽ bị phát hiện, nhưng bên trong hang động âm đạo trống vắng hư không ngứa ngáy khó nhịn, suy nghĩ rồi cô vội bước nhanh về phòng vệ sinh.