Chương 2 – Phần 146
Một vầng mây đỏ chậm rãi hiện lên trên mặt Khấu Oánh Oánh, hai chân cô thì kẹp chặt lại, một tia ngưa ngứa giữa hai chân từ từ tản ra, hôm nay loại khát vọng này lại là mãnh liệt như vậy.
Ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon, cái câu này dùng trong lúc này vận lên trên người Khấu Oánh Oánh tuyệt đối vẫn chưa đầy đủ từ diễn tả đấy, từ lần trước thưởng thức được vị ngọt của đàn ông bú liếm trên cái âm hộ non tơ của mình, hiện tại mỗi ngày cô đều khó quên cái tư vị kia, luôn cả tinh thần của Khấu Oánh Oánh cũng đã ký thác đặt ở trên người Đinh Nhị Cẩu rất lớn.
Dưới bếp thì Triệu Hinh Nhã đang nấu cơm làm bếp, càng gia tăng tính kích thích, Khấu Oánh Oánh có ý tứ chủ động, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thiếu nữ cô lại rụt rè với bản tính e lệ của một thiếu nữ mới lớn, cho nên đến khi Đinh Nhị Cẩu một tay vịn ở phần gáy sau đầu của cô, đem cả thân người hai người áp vào trên cửa, lúc này Khấu Oánh Oánh đã biết rõ, giây phút này cô đã biến thành một con cừu non đang đợi sói già làm thịt, nhưng trong tâm trí của cô thì lại tự nguyện làm con cừu non kia, cô đang chờ đợi lão sói nhe răng ra, giơ lên móng vuốt sắc bén chụp trên thân thể của mình.
Đinh Nhị Cẩu lần nữa khắc chế chính mình, hắn biết mình đang đùa với lửa, Khấu Oánh Oánh mới bao lớn, cô đang là thời kỳ phát triển thành thiếu nữ, cho nên tình cảm dễ dàng nảy sinh, phần đông các cô gái mới lớn, tình cảm đến trong giai đoạn này sẽ là cả đời ghi nhớ, chính mình làm càn dung túng như vậy như vậy thì tình cảm Khấu Oánh Oánh sẽ tiếp tục nẩy nở, sau này sẽ có hậu quả như thế nào rất khó tưởng tượng ra, không một ai có thể tiên đoán được câu chuyện tình cảm này sẽ kết thúc ra sao…
Thế nhưng mà giờ phút này, dù là người thanh niên có cỡ nào sức tự chủ giỏi đến đâu, cũng là rất khó có thể đứng im mà không hành động, chỉ cần Đinh Nhị Cẩu cúi đầu hơi thấp, thì cặp môi thơm Khấu Oánh Oánh tùy lúc đều có thể hái lấy…
Chỉ vài ba giây sau đó, cái miệng Đinh Nhị Cẩu đã ụp lên trên cái miệng anh đào nhỏ của Khấu Oánh Oánh, cái lưỡi hồng hồng nhỏ bé của cô đã vội vả xuyên qua hàm răng Đinh Nhị Cẩu, đuổi theo đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu, cứ như vậy hai người ở sau cửa phòng tiến hành ân ái bí mật, mà ở trong nhà Triệu Hinh Nhã không hề hay biết.
Đinh Nhị Cẩu tay vươn vào bên trong cổ cái váy hoa liền áo của Khấu Oánh Oánh, rất dễ dàng đã len vào bên trong cái áo ngực, hai ngón tay nhẹ nhàng nâng lên một chút sờ sọang mò tới trong tay trên bầu vú non nớt, nhưng lòng một bàn tay suýt nữa ôm không trọn đến gốc chân vú, đôi vú của Khấu Oánh Oánh rất có tiềm lực phát triển giống như mẹ cô.
Nhẹ nhàng xoa nắn lấy hai đầu núm vú bé nhỏ, Khấu Oánh Oánh hai tay ôm lấy bên hông Đinh Nhị Cẩu, cả người run rẩy, thừa dịp lúc này Khấu Oánh Oánh mê muội, một bên Đinh Nhị Cẩu liếm láp bú mút bên trong khoang miệng của cô, một bên dùng tay nhẹ nhàng kéo một phát, đem cái quần lót duy nhất cởi xuống đến tận mắt cá chân…
Đinh Nhị Cẩu hôn đến lúc Khấu Oánh Oánh đều thở không được nữa rồi, lúc này hắn mới chậm rãi dời người xuống, một tay chậm rãi xuống mò tới khu vực cái âm hộ tươi mới kiều diễm, nhanh chóng xoa nhẹ lên.
Khấu Oánh Oánh trầm thấp rên rỉ một tiếng, sợ hãi bị mẹ mình Triệu Hinh Nhã nghe thấy cô cắn chặc môi dưới, nhận thức lấy bàn tay Nhị Cẩu đang vuốt ve trên cơ thể mình mang đến cảm giác thoải mái, tiếng thở dốc nũng nịu trở nên càng thêm dồn dập.
Đến cùng vẫn là cái âm hộ trẻ trung của thiếu nữ, lông mọc trên mu rất thưa thớt, sờ tới sờ lui mềm mịn vô cùng thoải mái, hai bên mép nhỏ bé xíu của Khấu Oánh Oánh mấp máy, mặc dù có bài tiết ra dịch nhờn, nhưng không phải là rất nhiều.
Khấu Oánh Oánh lắc đầu rên rỉ lấy, thể nghiệm khoái cảm của lần tiếp xúc thứ hai của cái âm hộ mình với Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu rất có kiên nhẫn trêu đùa điểm mẫn cảm trên người của cô, lúc này mới chậm rãi đem đôi chân của Khấu Oánh Oánh dạng rông ra, rồi hắn quỳ gối giữa hai chân của cô, đưa cái đầu của mình sát vào cái mu âm hộ cô.
Khấu Oánh Oánh toàn thân da thịt đã trở nên mẫn cảm dị thường, cho dù lúc đầu hắn vừa mới chạm nhẹ vào người, thì có thể đem cô đã bị kích thích toàn thân phát run, mỗi lúc đôi bàn tay hắn trêu chọc, thì tích góp gặm nhắm sự khát cầu của Khấu Oánh Oánh, cô thấy cơ thể mình hư không, dục vọng của cô, từng giọt từng giọt, từng giây từng phút, cô đang chờ đợi phút giây cuối cùng mình được phát tiết, chờ đợi hắn tạo cho chính mình được phóng đãng trời long đất lở, đây là một loại chân chính tiếp cận sự khoái hoạt của một cô bé đang lột xác trở thành người trưởng thành.
Đinh Nhị Cẩu vươn cái đầu lưỡi đỏ tươi, như một bàn ủi đầy lửa nóng, nhẹ nhàng liếm trên bắp đùi non tuyết trắng, mang theo một ít ẩm ướt của nước bọt tứa ra từ miệng hắn, lướt lên trên làn da thịt hồng hào của Khấu Oánh Oánh.
Một tiếng rên rỉ ngắn ngủi thẹn thùng trong lỗ mũi Khấu Oánh Oánh nặn ra, cái mông đít săn chắc tròn lẵn phập phồng không chừng, thân thể run rẩy như làn gió thu thành thạo thổi qua cánh đồng lúa non.
Đầu lưỡi nhuyễn mềm của Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng đâm vào kia cái khe hở âm hộ, đóa hoa thuần khiết đang hơi hở miệng ra tí xíu nở rộ, ở chỗ sâu trong hang động âm đạo bắt đầu lầy lội, mưa xuân tùy theo gió nhẹ, đầu lưỡi nhẹ nhàng linh hoạt không tiếng động, như chuồn chuồn lướt nước, tại tầng tầng lớp lớp ở chỗ cửa miệng âm đạo điều tra, Khấu Oánh Oánh thở hổn hển, “ưm… ưm…” nhiều tiếng, nét mặt đờ ra, mồ hôi đã tươm ra, làn da tuyết trắng xuất động ửng hồng, cô đột nhiên hẩy cao mông ưỡn cái âm hộ tới đằng trước, bộ ngực thật cao giơ lên, run rẩy kịch liệt, không thể nghi ngờ là để cho thế gian một bức tranh đông cung tuyệt sắc làm máu người sôi sục.
“A…a…á …”
Hạt le thần thánh của Khấu Oánh Oánh ẩn núp dưới làn da mỏng bỗng bị đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu vạch trần xâm nhập liếm lên đánh lưỡi thật nhanh, Khấu Oánh Oánh từ ở chỗ sâu trong yết hầu phát ra rên rỉ như là tiếng khóc vậy, một tầng xinh đẹp da thịt hồng nhạt cùng với mồ hôi từ từng cái lỗ chân lông toàn thân thấm ra, diễm lệ vô phương…
Khấu Oánh Oánh trên người nồng nặc mùi thơm xử nữ của cơ thể, bên dưới âm hộ tiết ra cái mùi cũng khác người đàn bà thành thục, dịch nhờn tiết ra với vị nhàn nhạt không át được vị mằn mặn khai khai từ cái lổ tiểu bé tí đang bịn rịn rỉ ra nước đầy mê hoặc, cái âm hộ đung đưa thật kinh tâm động hồn phách tràn đầy cám dỗ dồn dập đánh cái mùi khai khai nhè nhẹ về phía lổ mũi cảm quan đang đói khát của Đinh Nhị Cẩu.
Ngay lúc hai người bất phân thắng bại, ngoài cửa lớn truyền tới tiếng xe hơi dừng lại, tiếng động này làm Khấu Oánh Oánh thoáng cái trở về nguyên hình, cô nhanh chóng rời khỏi Đinh Nhị Cẩu, khom người xuống hai tay kéo cái quần lót lên thật mau.
– Anh đi nhanh ra ngoài, ba của em đã về.
Vừa chỉnh sửa lại cái quần lót cùng với cái váy, vừa nhỏ giọng nói với Đinh Nhị Cẩu, dáng điệu rất là vội vàng, Đinh Nhị Cẩu thì ngược lại không cần gấp, dù sao Khấu Đại Bằng trở về thì cũng sẽ tìm đến mình, vì vậy thản nhiên đến trước bàn học Khấu Oánh Oánh, mở máy vi tính ra bắt đầu chơi game.
– Anh mới về.
Triệu Hinh Nhã thấy chồng mình trở về, lên tiếng chào hỏi.
– Ừ, có phải là Nhị Cẩu đến rồi.
– Vâng, ở bên trong đang hướng dẫn cho Oánh Oánh gì đấy. – Triệu Hinh Nhã thuận miệng nói.
– Há, thằng nhóc này còn có chút lương tâm, Đinh Nhị Cẩu … Đinh Nhị Cẩu, cút ra ngoài đây mau. – Khấu Đại Bằng rống lên.
– Anh làm gì mà la to quá vậy? – Triệu Hinh Nhã nhăn nhó.
– Anh tìm hắn có việc, em đi nấu cơm nhanh lên, chạy rong cả ngày giờ đói bụng rồi.
Khấu Đại Bằng đi đến phòng của Khấu Oánh Oánh gõ cửa, Đinh Nhị Cẩu mở cửa đi ra.
– Chú…. cháu đến chúc Tết, không có muộn nha.
– Ừ… không muộn … không muộn, ra đây… chú có chút việc muốn hỏi cháu một chút.
– Chuyện gì vậy chú, lại lên chức sao? – Đinh Nhị Cẩu nói đùa.
– Mau lại đây, chú muốn hỏi về chuyện làm đường quốc lộ, tình hình thế nào rồi mà không có nghe tin tức gì, lâu nay tại thị trấn Lâm Sơn trông mong chuyện làm đường như là kẻ khát nước đang tìm nguồn nước vậy, nhưng tới bây giờ lại chả biết gì, cháu có nghe lãnh đạo trên huyện có bàn gì về tình hình bao giờ mới làm đường không vậy?
– Việc này chỉ cần chú trực tiếp gặp bí thư huyện Trịnh thì biết ngay mà, cháu chỉ là một thư ký quèn, làm gì mà biết chuyện của các lãnh đạo.
– Hừ… bớt nói chuyện vớ vẩn đi, chú đang hỏi về việc chính sự, cháu phải nói rõ ràng cho chú biết. – Khấu Đại Bằng gằn giọng nói.
– Chú à, cháu thật sự là không biết việc này, nhưng mà có chuyện cháu cảm thấy rất kỳ quái, suy nghĩ thật lâu cũng vẫn chưa thông.
– Chuyện gì? – Khấu Đại Bằng đốt một điếu thuốc hỏi.
– Chú… con đường cái này sau khi làm xong, tầm quan trọng của thị trấn Lâm Sơn sẽ được nâng lên mấy cấp bậc?
– Đó là đương nhiên.
Khấu Đại Bằng không biết Đinh Nhị Cẩu muốn nói điều gì, nhưng tầm quan trọng của thị trấn Lâm Sơn Trấn đã bắt đầu hiển hiện, những chuyện khác không nói, hiện tại giá nhà đất và cho thuê nhà ở thị trấn Lâm Sơn giá cả đã bắt đầu tăng cao.
– Thế nhưng theo cháu được biết, con đường này lúc thành lập ban chỉ huy thì không có lãnh đạo nào của thị trấn Lâm Sơn, dựa theo suy nghĩ của cháu là không hợp lý, chú và và dì Vương Bách Lệ phải là thành viên nằm trong ban chỉ huy mới đúng, chú có cảm thấy trong chuyện này có điều bất bình thường không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, thật ra chuyện này hắn cũng muốn hỏi chủ tịch huyện Trọng Hải, nhưng vì theo nguyên tắc dạng nhân viên như hắn thay vì nhiều chuyện thì chi không bằng bớt đi một chuyện…
– Vậy thì theo ý cháu, chú cũng nên tham gia vào làm thành viên của ban chỉ huy?
Khấu Đại Bằng trong lúc bất ngờ, chưa có kịp suy nghĩ thấu đáo nên hỏi lại, khi nghe Đinh Nhị Cẩu nói rằng, ban chỉ huy này không phải ai cũng có thể tùy tiện vào, nghe nói rằng chính bí thư huyện Trịnh Minh Đường làm chỉ huy trưởng.
– Vâng đúng vậy, chú suy nghĩ đi, con đường này là thuộc về địa bàn của ai? Bắt buộc phải có người địa phương thổ địa ở đây chứ! Cho dù là bất cứ lãnh đạo nào ở trên phải hiểu được điều này, đây đâu phải là chuyện giỡn chơi đâu. – Đinh Nhị Cẩu nghiêm túc nói.