Chương 2 – Phần 130
Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe taxi dừng ở trước lối vào cách nhà khoảng tầm 50 mét, Triệu Tuyết Vân từ xe taxi kia bước xuốngsau khi cô trả tiền, xe taxi kia nghênh ngang rời đi, còn Triệu Tuyết Vân tựa hồ nghĩ tới điều gì, không có vội vã bước vào trong nhà, mà là đứng tại nơi đó, đôi mắt đẹp chuyển động, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Đinh Nhị Cẩu biết Triệu Tuyết Vân hiện tại đang làm trưởng ban văn hóa thông tin huyện, cô là một người đàn bà đàng hoàng, trước giờ chưa có tiếng tăm gì xấu xa cả, muốn cho cô ước hội với mình một cách tự nguyện, cũng là điều không quá thực tế, lúc này Triệu Tuyết Vân đang đứng ở nơi đó, chắc chắn là trong lòng tràn đầy mâu thuẫn, nếu mà bây giờ chính mình lại dùng sức mạnh khống chế cô đó là điều không thể, cho nên Đinh Nhị Cẩu núp trong bóng tối, len lén quan sát Triệu Tuyết Vân.
Hôm nay Triệu Tuyết Vân ăn mặc giống như là cố ý khoe ra đương cong thân thể của mình, một cái áo ngắn tay bó sát người, khiến cho nửa người trên đường cong duyên dáng của Triệu Tuyết Vân tận tình hiện ra ở trước mắt của Đinh Nhị Cẩu, còn cái váy ngắn quá gối bao vây phía dưới một cái mông rất tròn ngạo nghễ ưỡn lên, nỗ lực xông ra ngoài thân thật hấp dẫn, hai mảnh thịt đầy đặn xuyên thấu qua cái váy ngắn vải mỏng, khiến cho Triệu Tuyết Vân thoạt nhìn tràn đầy sức sống thanh xuân, tràn đầy ý nhị thành thục, càng thêm gợi cảm động lòng người, nhìn đến thân thể Triệu Tuyết Vân mạn diệu, Đinh Nhị Cẩu âm thầm nuốt từng ngụm nước bọt.
Nhìn chằm chằm một đôi bắp đùi đầy đặn tuyết trắng của Triệu Tuyết Vân lộ ở bên ngoài, nghĩ đến hết thảy trên người của Triệu Tuyết Vân sắp thành đồ chơi ở trong tay của mình tận tình hưởng thụ, Đinh Nhị Cẩu hưng phấn kích thích bốc lên, nhưng nhìn Triệu Tuyết Vân vẫn đứng bên ngoài hơn mấy phút về sau, mà không chịu đi vào, Đinh Nhị Cẩu trong lòng nóng nảy, dưới tình huống này, Đinh Nhị Cẩu trong đầu chợt lóe linh quang, nghĩ tới một chủ ý.
Thật ra Triệu Tuyết Vân đang đứng ở nơi đó, trong lòng tràn đầy mâu thuẫn, sau khi bàn luận với chồng Viên Phương, cô cũng thật sự muốn gặp Đinh Nhị Cẩu để nhanh chóng dứt điểm cho xong ân oán nợ nần, loại ý nghĩ này này rất là kiên định, nhưng khi nhận được điện thoại của hắn, Triệu Tuyết Vân lại không có tâm trạng dứt khoát như trước, trong lòng vấn đề mấu chốt đạo đức làm cô chần chừ, hiện tại làm loại chuyện như vậy chẳng khác nào là phóng túng buông thả bản thân mình, nghĩ tới Triệu Tuyết Vân không nhịn được, liền muốn rời khỏi nơi này, nhưng chuyện hẹn ước với gã trai trẻ Đinh Nhị Cẩu nhỏ hơn tuổi mình nhiều, lại cũng có sự cám dỗ kích thích kỳ lạ, làm trong lòng Triệu Tuyết Vân cũng không muốn kháng cự lại, trong tâm trí cứ nổi lên từng cơn sóng gió động trời, cho nên cô đứng lại chần chờ trong thời gian dài như vậy.
Trong lúc Triệu Tuyết Vân do dự, bên người cô tiếng chuông điện thoại lại đột nhiên vang lên, đang suy tinh ngẩm nghỉ Triệu Tuyết Vân giật mình, cầm điện thoại lên vừa thấy đúng là số của Đinh Nhị Cẩu đấy, Triệu Tuyết Vân không khỏi mím môi, cầm điện thoại nghe, thì đầu bên kia truyền đến tiếng Đinh Nhị Cẩu:
– Chị dâu, ngươi đã đến chỗ rồi, sao còn không đi vào nhà.
Triệu Tuyết Vân âm thầm nuốt nước bọt sau, rồi nói dứt khoát:
– Tôi đáp ứng yêu cầu của cậu với hai điều kiện: thứ nhất, sau này sẽ không gặp lại tôi nữa, thứ hai sẽ không đụng chạm gì đến chồng tôi Viên Phương mọi âm oán xem như là xóa sạch.
Triệu Tuyết Vân sở dĩ nói như vậy, đúng ra là cô hy vọng tìm cho mình một lý do để mình phóng túng, bởi vì chỉ có như vậy, vấn đề mấu chốt về đạo đức có một câu trả lời thỏa đáng hợp lý, như vậy thì cô mới có thể thản nhiên đi vào đem thân thể của mình vào trong căn nhà nhận lễ rửa tội mà bớt đi dằn vặt.
Nghe được Triệu Tuyết Vân vừa nói như vậy, Đinh Nhị Cẩu cười cười nói:
– Chị dâu, nếu chị đã đến chỗ này thì tôi cũng hiểu rồi, ngươi cũng chớ giả bộ, ngươi nói ra điều kiện, bất quá, tôi chỉ có thể đáp ứng với chị thế này: điều kiện thứ 1 sau cuộc gặp gỡ này không còn gặp mặt nữa thì còn tùy, nếu chị không còn muốn gặp tôi nữa thì chỉ có thể chứng minh là tôi không thể chinh phục được chị, không thể mang đến cho chị sự thích thú cho nên đành chịu, còn điều kiện thứ 2 thì chị yên tâm đi, tôi sẽ không làm thương tổn đến của chồng của chị đâu, khi hẹn chị đến đây thì tôi đã sẵn sàng bỏ qua cho hắn rồi.
Sở dĩ Đinh Nhị Cẩu nói ra điều kiện thứ 1 một cách nước đôi như vậy tại vì hắn không dễ dàng bỏ qua cho Triệu Tuyết Vân, hắn tin tưởng với năng lực của mình, nhất định là sẽ mang đến khoái cảm cho Triệu Tuyết Vân đấy, cho nên cũng không bức bách Triệu Tuyết Vân, mà là đưa ra điều kiện của mình.
Nghe được Đinh Nhị Cẩu vừa nói như vậy, Triệu Tuyết Vân như tìm được cho mình một lý do chính đáng rồi, nên Triệu Tuyết Vân thở phào nhẹ nhõm gật đầu nói:
– Được rồi, tuy rằng tôi chưa tiếp xúc nhiều với cậu, nhưng tôi hy vọng cậu nói sẽ giữ lời, bằng không nếu tôi có chết cũng sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.
Nói tới đây xong, Triệu Tuyết Vân muốn cúp điện thoại, lững thững hướng trong căn nhà đi tới.
Khi Triệu Tuyết Vân đi về hướng căn nhà, Đinh Nhị Cẩu thấy mục tiêu của chính mình càng ngày càng đến gần, bây giờ chỉ còn cách vài bước chân là có thể nhấm nháp thân thể tuyệt vời của Triệu Tuyết Vân rồi, lúc thấy cô muốn tắt điện thoại, Đinh Nhị Cẩu vội vàng nói:
– Chị dâu, đừng cúp điện thoại, trong nhà chị không biết đường đâu, hãy để tôi hướng dẫn chỉ đường cho chị bằng điện thoại.
Triệu Tuyết Vân nghe Đinh Nhị Cẩu nói vậy, lại đem điện thoại để lên bên tai, hắn lặng lẽ đi theo phía sau Triệu Tuyết Vân, dưới bóng đêm, ánh trăng nghiêng nghiêng soi sáng xuống tắm phủ lên người Triệu Tuyết Vân, thưởng thức bóng lưng xinh đẹp, lúc này hắn thấy cô giống như là một nữ thần, đang dụ dỗ lấy người phàm mắt thịt là hắn.
Không bao lâu Triệu Tuyết Vân cứ dựa theo lời hướng dẫn trong điện thoại Đinh Nhị Cẩu, đi tới trước căn nhà, nhìn thấy bên trong căn nhà đang mở cửa sẵn, bên trong chỉ có cái bóng đèn nhỏ sáng yếu ớt vàng vọt, xung quanh bao vây một màu u tối, Triệu Tuyết Vân trong lòng hoảng sợ muốn nhảy dựng lên, một loại cảm giác khác thường nảy lên trong đầu Triệu Tuyết Vân, làm cho Triệu Tuyết Vân trong lòng cũng không khỏi thẳng thắn thẳng nhảy dựng lên.
Nhưng ngoài dự đoán, Triệu Tuyết Vân lại mạnh dạn bước vào bên trong căn nhà kia, sau khi để hai mắt của mình thích ứng với màn đêm, Triệu Tuyết Vân lại phát hiện, bên trong căn nhà không có bóng một người, nhìn đến đây, Triệu Tuyết Vân không khỏi hơi sửng sốt, nói trong điện thoại :
– Câu… cậu đang ở đâu, sao tôi không thấy cậu..
Đinh Nhị Cẩu nghe được kia Triệu Tuyết Vân giọng nói mơ hồ có sự thất vọng, không khỏi trong lòng vui lên, dưới tình huống này, Đinh Nhị Cẩu liền nói:
– Chị dâu, tôi đang ở sau lưng chị, nhưng chị không nên quay đầu lại, nếu chị quay đầu là tôi sẽ đi ngay, mọi điều kiện xem như hủy bỏ, hiện tại, chị hãy ngoan ngoãn nghe lời, à đúng rồi… chị đi đến trên bệ cửa sổ có một miếng vải đen, chị cầm lấy nó, rồi tự bịt kín mắt mình lại.
Triệu Tuyết Vân vốn là cho rằng mình sẽ có thể nhìn trực tiếp đối diện nhìn thấy chân chính gã trai trẻ này, lại thật không ngờ hắn lại ra một chiêu như vậy, không muốn để cho chính mình nhìn thấy mặt hắn, với yêu cầu này của hắn, Triệu Tuyết Vân có chút không muốn, tuy rằng đầu cô không có quay lại, nhưng cũng không có dựa theo ý của Đinh Nhị Cẩu nói, mà lấy miếng vải đen Đinh Nhị Cẩu đã sớm bỏ vào trên bệ cửa sổ, cô chỉ lẳng lặng đứng im ở nơi đó.
Nhìn thấy Triệu Tuyết Vân có ý kháng cự lại chuyện này, đang lúc cô miên man suy nghĩ thì bất chợt cảm giác được trước mắt của mình tối sầm lại, một miếng vải đen đã trùm lên hai mắt của mình, khiến cho lập tức chung quanh không thấy được gì, nguyên lai là Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Triệu Tuyết Vân rơi vào trầm tư, hắn biết Triệu Tuyết Vân là sẽ không tự nguyện đem hai mắt của mình tự bịt kín, lập tức Đinh Nhị Cẩu một cái lắc mình, liền đi tới phía sau Triệu Tuyết Vân, thừa dịp cô không có phản ứng kịp, liền cầm lấy miếng vải đen trên bệ cửa sổ che lại trên mắt của Triệu Tuyết Vân.
Hành động này, lại làm cho thân thể Đinh Nhị Cẩu đến sát gần bên Triệu Tuyết Vân, cô mặc dù bị Đinh Nhị Cẩu bất ngờ bịt mắt nên hơi tức giận, nhưng vẫn đứng yên ở nơi đó, tùy ý Đinh Nhị Cẩu đem hai mắt của mình che lại, bây giờ Triệu Tuyết Vân trong lòng nghĩ là, mình đã tới nơi này, nếu như mình phản ứng chọc đến hắn, chỉ sợ sẽ có hậu quả không tốt, cô không khỏi âm thầm hối hận, bắt đầu tự trách mình, tại sao cứ như vậy mà nghe theo lời gã đàn ông này, vừa nghe hắn gọi điện thoại, liền chạy đến nơi này mà không suy nghĩ.
Đinh Nhị Cẩu đến rất gần kề bên thân thể của Triệu Tuyết Vân, từ trên người của cô phát ra mùi thơm nhàn nhạt, không biết Triệu Tuyết Vân trên người sử dụng loại nước hoa gì, nhưng sau khi Đinh Nhị Cẩu ngửi được vào trong lỗ mũi, lại có một cảm giác hưởng thụ không nói nên lời, Đinh Nhị Cẩu đem đầu của mình đưa tới sát cạnh cổ của Triệu Tuyết Vân hít vào ngửi lấy mùi thơm, thở dốc nói:
– Chị dâu dùng lại nước hoa gì, mà mùi thơm dễ chịu quá..