Phần 82
Lâm Nhất Đạo không giống với các lãnh đạo tỉnh khác, tuy rằng tỉnh văn phòng ủy ban tỉnh ủy phân nhà cho ông tại khu cư xá tỉnh ủy, nhưng ông chỉ là về đó để ngủ mà thôi, đến cấp bậc này, được trang bị cảnh vệ, nhưng ông không thích ở tại khu cư xá tỉnh ủy vì cho là ngột ngạt, bình thường ăn uống thì đến khu Thúy Hoa sơn trang là nhà khách của tỉnh…
Nơi này non xanh nước biếc, hơn nữa mấu chốt nơi này an tĩnh, nơi này vốn là sắp xếp cho lãnh đạo tỉnh, cho nên không có mở cửa kinh doanh, nhưng có thể nói là lúc nào cũng chuẩn bị sẵn để tiếp đó cho những lãnh đạo cấp cao, về phần tiêu phí, có bộ phận bên ủy ban chi.
Hôm nay ông lại đến nơi này, còn có cái nguyên nhân, do Trần Bình Sơn gọi điện thoại, nói là có một số việc cùng với ông thương lượng, sự tình không đơn giản, Trần Bình Sơn ngữ khí trầm thấp, bộ dạng có vẻ có vấn đề trĩu nặng…
Trong căn biệt thự có các cửa sổ thủy tinh đều là kiếng chống đạn, cho nên mức độ an toàn như thế nào thì có thể nghĩ, văn phòng nhận được điện thoại, lãnh đạo muốn tới dùng cơm, nên bảo nhà bếp chuẩn bị sẵn.
Nhân viên phục vụ đi lên hỏi:
– Thưa lãnh đạo, bắt đầu mang thức ăn lên chưa?
Lâm Nhất Đạo nhìn nhìn đồng hồ tay của mình, nói:
– Chờ một lát đi.
Trần Bình Sơn còn chưa đến, không biết có chuyện gì mà trì hoãn?
Mấy ngày nay Lâm Nhất Đạo trong lòng không yên, giống như luôn cảm thấy có chuyện gì sắp phát sinh, cho nên, khi đến giờ ước định mà Trần Bình Sơn không tới, ông bắt đầu lo lắng.
Đang suy nghĩ, từ bên ngoài cổng chính xuất hiện chiếc Audi a8, tâm tình Lâm Nhất Đạo lúc này mới buông lỏng xuống.
– Anh Trần, như thế nào đến trễ như vậy…
Lâm Nhất Đạo nghênh tiếp đến cửa thang lầu, nói.
– Có chút kẹt xe, tới đây mới chậm trễ.
Trần Bình Sơn mặt không biểu cảm nói.
– Đã xảy ra chuyện gì sao?
Lâm Nhất Đạo hỏi.
Trần Bình Sơn nhìn chung quanh, Lâm Nhất Đạo hiểu ý, nói:
– Nhân viên phục vụ… bắt đầu mang thức ăn lên đi…
Mỗi người mang một món ăn, rất nhanh, bảy, tám người liền đem đồ ăn lên hết rồi, nhưng chưa có mang rượu, thì Lâm Nhất Đạo đã bảo tất cả mọi người xuống lầu một, nếu không gọi thì không ai lên đây quấy rầy bọn họ.
– Tôi cảm thấy sự tình đang không thích hợp, giám thị trại giam Kỳ Phượng Trúc báo cho tôi biết, thái độ Kỳ Phượng Trúc mấy ngày nay so với trước kia hoàn toàn khác nhau, giám thị trại giam cũng nói không rõ vì sao khác trước, nhưng nhìn thấy bộ dạng tinh thần diện mạo thì tốt hẳn lên, khác với mấy năm trước buồn bực sầu não, tôi chuẩn bị đi đến trại giam, nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trần Bình Sơn rất giỏi về suy nghĩ từ các chi tiết vấn đề, trại giam Kỳ Phượng Trúc thì cách xa, nhưng là Trần Bình Sơn có thể từ nơi này dựa vào chi tiết mà phát hiện vấn đề, thật là loại người không đơn giản.
– Anh tự mình đi sao?
Lâm Nhất Đạo không cho là đúng nói.
– Tôi định tự mình nhìn xem thì yên tâm, còn có việc, chúng ta lúc trước phỏng đoán đã đúng vậy, Diêm Bồi Công đắp cầu dắt mối dẫn các xí nghiệp kia rời khỏi tỉnh Trung Bắc, tuy rằng trải qua quá trình đóng gói phức tạp, nhưng có thể nhận định bọn họ đem các xí nghiệp kia xẻ nhỏ hoặc đứng hoạt động, sau đó thành lập các công ty mới, chậm rãi như chuột chuyển nhà dời đến tỉnh Trung Nam, Diêm Bồi Công người này là kẻ cầm đầu giật dây…
Trần Bình Sơn thông qua mấy tháng điều tra, rốt cuộc thì đã tra được trên đầu Diêm Bồi Công.
– Um… trong sự việc này không thể thiếu tên gia hỏa Đinh Trường Sinh, tôi đã chú ý tới hắn, nhưng vừa điều tra, thì phát hiện thân phận của tên này có bối cảnh thực phức tạp, hắn vốn là thư ký của Trọng Hải của Trọng gia, Trọng Hải bây giờ là phó bí thư thành ủy Hồ Châu, không biết vì sao, lúc Đinh Trường Sinh đến Hồ Châu, lại đầu nhập làm môn hạ của chủ tịch Thạch Ái Quốc thành phố Hồ Châu, Thạch Ái Quốc bây giờ là thường ủy tỉnh ủy, chủ tịch mặt trận tổ quốc tỉnh, đã vậy còn có quan hệ hoặc sâu hoặc cạn với bí thư Lương Văn Tường hòa cùng phó bí thư tỉnh Chu Minh Thủy, cũng không dễ…
Lâm Nhất Đạo gắp thêm đũa thức ăn, nói…
– Nếu bối cảnh của Đinh Trường Sinh phức tạp như vậy, nếu như không có lý do thích hợp mà xuống tay, chỉ sợ có rất nhiều người không phục.
– Anh nói không sai, tôi đang tìm cơ hội, chỉ là chưa có tìm được mà thôi, cho nên đối với tên gia hỏa này phải tiến hành cẩn thận điều tra.
Lâm Nhất Đạo nói.
– Được, việc này để tôi an bài a, nhưng có một việc mà tôi không được rõ ràng, Đinh Trường Sinh làm như thế nào mà lại cùng Diêm Bồi Công dựng lên chung một chiến tuyến? Một ở tại tỉnh Trung Bắc, một ở tại tỉnh Trung Nam, trước đó bọn họ không có bất kỳ dấu hiệu gì cùng xuất hiện, làm sao có khả năng liên quan đến cùng nhau, tôi tra xét, khai phát khu Hồ Châu, đại bộ phận xí nghiệp đều là do Đinh Trường Sinh lúc còn đảm đương chức vụ chủ nhiệm khu khai phát mời đến, mà Diêm Bồi Công cũng là tiến đến vào giai đoạn đó.
Trần Bình Sơn nói.
– Nếu là như vậy, có khả năng ở giữa Đinh Trường Sinh và Diêm Bồi Công nhất định là có một người giật dây, đây là điều chắc chắn, hơn nữa người này còn được hai người bọn họ tín nhiệm rất sâu…
Lâm Nhất Đạo nói đến đây, hai đầu lông mày kiếm nhíu nhanh, tại nơi mi tâm dính cùng một chỗ, nhìn chằm chằm Trần Bình sơn.
– Ý cậu nói là Vũ Văn Linh Chi? Điều này… có khả năng sao?
– Tôi vẫn luôn truy tìm người đàn bà này, nhưng thời gian trôi qua, vẫn không bất kỳ tiến triển nào, tôi có cảm giác nàng có thể ẩn nấp ở tại Hồ Châu hoặc là Bạch Sơn…
Lâm Nhất Đạo vỗ vỗ bắp đùi của mình nói.
– Nếu nói như vậy, chúng ta liền có phần thắng rồi.
Trần Bình Sơn nhàn nhạt nói.
– Ừ… phải nhìn chằm chằm vào Đinh Trường Sinh cùng Diêm Bồi Công hai người này…
Lâm Nhất Đạo nói còn chưa dứt lời, từ ngoài cửa thang lầu truyền đến tiếng bước chân nhanh cấp bách lên lầu t.
– Xảy ra chuyện gì, không quy củ, ai cho cậu chạy lên đây?
Lâm Nhất Đạo nhìn thấy có người đi lên, phẫn nộ quát.
– Lãnh đạo… có điện thoại khẩn…
Người tới cũng không có bởi vì Lâm Nhất Đạo gầm lên mà dừng lại bước chân, vài bước tới, đem điện thoại đưa đến trong tay Lâm Nhất Đạo.