Phần 226
Từ trước đến giờ Hứa Gia Minh đi gặp Để Khôn Thành thì chưa bao giờ cần phải chờ đợi, cũng không cần thư ký vào trong thông báo, nếu đã tới thì liền trực tiếp đi vào, thời điểm hôm nay đi vào thì nhằm lúc Để Khôn Thành đang nói chuyện cùng lãnh đạo một ban ngành, vừa nhìn thấy Hứa Gia Minh tiến vào, thì biết gia hỏa kia có việc, cho nên đem lãnh đạo ban ngành kia đuổi đi.
– Chuyện gì, nhìn cậu cấp bách như vậy?
Để Khôn Thành ném cho Hứa Gia Minh một điếu thuốc, hỏi.
– Chuyện gì? Đại ca… anh không biết sao, lửa cháy đến lông mày rồi, Quan Thắng Hòa anh định xử lý như thế nào đây?
Hứa Gia Minh hỏi.
Để Khôn Thành mồi điếu thuốc, hỏi:
– Hắn có phải đang ở chỗ của cậu?
– Đúng vậy, tôi đang giữ hắn, nhưng không thể quản đến hắn cả đời a, nếu hắn ở chỗ đó của tôi làm phiền, chỉ cần hắn đi ra ngoài thì liền bị cảnh sát bắt lấy, bị đưa đến tỉnh kỷ ủy, tôi cam đoan gia hỏa kia một ngày cũng không qua nỗi, anh và hắn có chuyện gì liên quan không?
Hứa Gia Minh hỏi.
Để Khôn Thành lắc đầu, nói:
– Giữa tôi và hắn không có việc liên quan gì, nhưng chị dâu của cậu thì có việc không nhỏ, chắc cậu cũng biết Nam Nhã Bình là chết như thế nào, bằng không chị của nàng cũng không có đi khiếu oan như vậy, tất cả đều là từ chỗ Nam Nhã Bình mà ra, cả đời này của tôi bị hủy tại trong tay nữ nhân này, nếu để cho tôi chọn lựa lại, tôi tuyệt đối sẽ không làm cái chuyện đó, đúng là khi ấu đầu óc thật mê muội rồi.
– Đại ca, là nam nhân ai mà không dính vào sai lầm như vậy chứ, tôi minh bạch ý của anh, chỉ là tôi muốn hỏi ý kiến của anh một chút, Quan Thắng Hòa lưu lại có còn gì hữu dụng hay không? Anh có vấn đề có gì này nọ nằm tại bên trong tay hắn không? Bởi vì chúng ta chuẩn bị đem hắn đưa ra nước ngoài, còn nếu như anh có sự việc liên quan gì đến với hắn, tôi có thể hỏi hắn một chút.
Hứa Gia Minh nói.
– Đưa ra nước ngoài? Hắn buộc phải đi ra nước ngoài sao?
Để Khôn Thành hỏi.
– Nếu hắn không đi ra nước ngoài, mà còn ở lại quốc nội chính là đi tìm cái chết, hiện tại tỉnh kỷ ủy đã theo dõi hắn rồi…
Hứa Gia Minh nói.
Để Khôn Thành lắc đầu, nói:
– Tôi không có cái gì nằm tại bên trong tay hắn, các người muốn an bài hắn thế nào, thì cứ an bài thế đó a, không cần hỏi tôi nữa.
Hứa Gia Minh gật đầu, nói:
– An công tử mấy ngày nữa sẽ trở về, có nói đến lúc đó chúng ta cùng một chỗ tụ tập, vì bước tiếp theo của công ty mà ngồi tính toán lại một chút, đúng rồi, sự tình giải tỏa di dời anh phải thúc giục cho mau lên đi, tiến độ hiện nay quá chậm, cứ theo đà này, đến cuối năm cũng giải tỏa không xong, hiện tại phát triển kinh tế là một ngày chạy ngàn dặm, làm chậm như vậy, làm sao có thể hấp dẫn đầu tư bên ngoài chứ, nói cho cùng, hiện tất cả các nơi chính sách đầu tư đều tương tự không sai biệt lắm, chính là so đấu ai có hiệu suất cao, đừng có để luôn phải chờ đợi, đợi một ngày, tiền sẽ tổn thất rất nhiều, cứ kéo dài chúng ta mệt mỏi không chịu nổi.
– Tôi biết, sẽ thúc đẩy bọn họ tăng nhanh tiến độ, đợi lúc An công tử trở về hẵng nói, được rồi…
– Vậy được, tôi đi trước đây, Quan Thắng Hòa tên gia hỏa này còn ở tại quốc nội một ngày, chính là tai họa ngầm, sớm một chút đi ra ngoài, cũng tốt cho chúng ta yên tâm…
Hứa Gia Minh đứng dậy rời đi, Để Khôn Thành đưa đến cửa.
– Cái gì, đi đến Ấn Độ? Một nơi rách nát như vậy, tôi không đi đâu…
Quan Thắng Hòa vừa nghe liền giãy nảy lên, cự tuyệt nói.
– Đi Ấn Độ chỉ là trạm trung chuyển, lão bản chúng ta tại Âu châu có công ty, anh theo ngã từ Ấn Độ đi đường hàng hải đến Âu châu để quản lý cái công ty đó, coi như là làm giám đốc, so tại quốc nội lo lắng hãi hùng thì tốt hơn nhiều.
Hứa Gia Minh nói.
– Vậy chừng nào thì đi?
Quan Thắng Hòa hỏi.
– Ngày mai tôi có mấy bằng hữu lái xe đi Tây Tạng, hiện tại các cửa khẩu đều nghiêm ngặt truy tìm anh, nếu đi bằng con đường bình thường thì không ra được, anh theo cùng bọn họ đi đến Tây Tạng, theo hướng Tây Tạng – Nepal, một đường đi đến Ấn Độ, bên đó cửa khẩu quản lý rời rạc, anh hóa trang thành người hành hương dân vùng biên giới Nepal, theo bên trong đó đi ra ngoài là được, đây là lộ phí, năm vạn nhân dân tệ và năm vạn đô la, đủ để anh đến Pháp quốc được rồi.
Hứa Gia Minh đem hai chồng tiền bày ở trước mặt Quan Thắng Hòa.
Đinh Trường Sinh trở lại Giang Đô, nơi nào cũng chưa đi, liền đi thẳng đến văn phòng công an tỉnh, bởi vì Lâm Lâm tổn thương sau khi bình phục, vẫn luôn là người văn phòng công an tỉnh phụ trách giam giữ thẩm vấn nàng…
– Lâm Lâm vừa mới lại khai báo không ít, dính đến một số lãnh đạo tại Giang Đô, cho nên, hiện tại sở trưởng đang đau đầu.
Lưu Chấn Đông nói.
– Vậy sở trưởng của anh đâu rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đi gặp lãnh đạo hồi báo, sự tình lớn như vậy, không hội báo làm sao được…
Lưu Chấn Đông nói xong, mang theo Đinh Trường Sinh đến phòng thẩm vấn, bên trong còn đang dò hỏi, Lâm Lâm cũng đang khai…
– Các người có đánh nàng không vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không có, nhưng thủ đoạn thì vẫn là phải có, cậu yên tâm, nơi này là văn phòng công an tỉnh, bây giờ nàng đang khai ra, toàn bộ chúng ta đều có ghi âm ghi hình.
Lưu Chấn Đông nói.
– Nàng nếu khai ra nhiều người như vậy, có thể mặt sau còn phải đối mặt thêm những vấn đề nghiêm trọng, nhưng nàng cũng chỉ là một thư ký, biết được cũng có hạn, Chu Bội Quân không có khả năng nói cho nàng biết nhiều, cho nên chuyện của nàng khai ra cũng chỉ là một phần của tảng băng nổi mà thôi…
Đinh Trường Sinh nói.
– Ừ… Chu Bội Quân ở ngay tại một cái huyện thành nhỏ của Nhật Bản, Lâm Lâm phụ trách chính là đem một số đồ vật mà Chu Bội Quân chưa kịp mang đi, chuyển dần dần ra ngoài cho Chu Bội Quân, còn có, chồng của Lâm Lâm hiện tại đang ở cùng với Chu Bội Quân, Lâm Lâm cũng một mực muốn đi ra ngoài, nhưng những đồ vật kia chưa có di dời xong, nên nàng d8i chưa được.
Lưu Chấn Đông nói.
– Vậy bây giờ Chu Bội Quân đã biết chưa? Nếu Chu Bội Quân đã biết chuyện này, thì Chu Bội Quân khẳng định lại sẽ bỏ chạy, đến lúc đó cố gắng chúng ta bây giờ liền trở thành bọt nước.
Đinh Trường Sinh nói.
Lưu Chấn Đông lắc lắc đầu, nói:
– Không biết…
Nói xong, lập tức cầm ống nói lên cùng người đang tra hỏi câu thông, bảo bọn họ hỏi một chút về chuyện này.
Đinh Trường Sinh bên trong tầm một giờ, liền vội vã chạy về tỉnh kỷ ủy, chính mình đã trở về, đương nhiên là đưa tin cho Lý Thiết Cương, đây là quy củ.
– Cậu trở về là bởi vì vụ án Chu Bội Quân à?
Vừa nhìn Đinh Trường Sinh tiến đến, Lý Thiết Cương liền hỏi.
– Vâng, Lưu Chấn Đông nói cho cháu biết vụ án Chu Bội Quân đã có đột phá, cháu liền cấp bách quay trở về.
Đinh Trường Sinh nói.
– Lúc này cậu không nên trở về, Quan Thắng Hòa còn không tìm được, hiện tại đang là thời khắc mấu chốt, cậu lại trở về, làm như thế thì áp lực tại Hồ Châu sẽ bị giảm bớt đi, vụ án Chu Bội Quân này tuy rằng hiện tại có manh mối, nhưng chủ yếu là do Lâm Lâm khai ra, còn chuyện đi bắt Chu Bội Quân còn quá sớm, Lâm Lâm chỉ là thư ký nên cũng chỉ khai ra những việc không quan trọng, khai ra những người kia cũng chỉ là tiểu nhân vật, đứng sau lưng Chu Bội Quân mới là đại nhân vật, cho nên, hiện tại cho dù là đã biết nơi Chu Bội Quân ở, nhưng cách xa chúng ta biết bao nhiêu ngàn dặm đường…
Lý Thiết Cương nói.
– Vậy ý của lãnh đạo là cháu quay lại Hồ Châu sao? Còn vụ án Chu Bội Quân này thì làm sao bây giờ?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Cậu vẫn chưa hiểu ý của tôi, hiện tại vụ án tại Hồ Châu so với vụ án Chu Bội Quân thì trọng yếu hơn, cậu hiểu chưa? Chu Bội Quân này thì sớm muộn gì chúng ta cũng bắt, nhưng bây giờ nàng đã đi ra ngoài, cho dù chúng ta có cấp bách cũng không được, nhưng chuyện của Để Khôn Thành thì phi thường trọng yếu, phải có kết quả ra…
Lý Thiết Cương hỏi.
Đinh Trường Sinh cảm thấy có chút nghi hoặc, Lý Thiết Cương mấy câu nói đều nhấn mạnh nhiều lần vụ án Để Khôn Thành hiện tại rất trọng yếu, điều này làm cho Đinh Trường Sinh có chút không rõ ràng cho lắm.
Vì thế hắn gật đầu, nói:
– Được rồi… cháu về thăm nhà một chút, sau đó liền quay lại Hồ Châu…
Lý Thiết Cương gật đầu, nói:
– Ừ… về thăm nhà, rồi mau đi đến Hồ Châu đi, sự tình Để Khôn Thành nếu không giải quyết được, sẽ làm ảnh hưởng đến đại cục.
Đinh Trường Sinh muốn hỏi một chút cái đại cục này là cái gì, nhưng rốt cuộc vẫn là không có hỏi, bởi vì hắn hiểu được, mình không nên biết cái đáp án này, nếu Lý Thiết Cương không có nói cho mình, thì mình có hỏi cũng là như không, không có ý nghĩa gì…
Thạch Ái Quốc hôm nay không có đi ra ngoài, huyết áp có chút cao, ông đang ở phía dưới cái cây trong nhà chơi đùa cùng Thạch Đậu Đậu, thì nhìn thấy Đinh Trường Sinh, Thạch Đậu Đậu la lên chạy tới nghênh đón, bổ nhào vào trong lòng Đinh Trường Sinh.
Thạch Mai Trinh nghe được cũng đi ra, Đinh Trường Sinh hướng về phía Thạch Mai Trinh nháy mắt, Thạch Mai Trinh liền ôm lấy Thạch Đậu Đậu đi vào trong phòng.
– Ba, con còn phải quay về Hồ Châu, chỉ có thể ở trong nhà chơi một chút, ăn bữa cơm…
Đinh Trường Sinh nói.
– Đứa nhỏ nhớ con, không thể ở tại trong nhà qua đêm rồi hãy đi sao?
Thạch Ái Quốc hỏi.
Đinh Trường Sinh không trả lời, lại hỏi:
– Ba, con mới mới vừa từ chỗ Lý Thiết Cương trở về, ông ta lần nữa cường điệu tầm quan trọng vụ án của Để Khôn Thành, nhưng vẫn không nói vì sao trọng yếu, ngay cả vụ án Chu Bội Quân đã có đầu mối mới, ông ta cũng đẩy về phía sau sau, ý của con là nếu biết được Chu Bội Quân đang ở tại Nhật Bản, thì phải phái người đi đến Nhật Bản, con là chủ nhiệm bộ phận truy tìm, lẽ ra con phải đi, nhưng ông ta lại bảo con tiếp tục quay về Hồ Châu, vẫn là muốn tra vấn đề của Để Khôn Thành, trong này, có tiếng gió gì sao?
Thạch Ái Quốc gật đầu, sau đó nói:
– Tiếng gió là có, cũng đang làn truyền An Như Sơn muốn tiến thêm một bước, hiện tại thì phải nhìn vào hắn có thể vững vàng đi về phía trước hay không rồi, An Như Sơn rất coi trọng về tiếng tăm, cho nên hầu như không có lưu lại bất cứ điều gì để mà bị người công kích, nhưng hắn lại có một đứa con mắt cao hơn đầu, Để Khôn Thành hiện tại lưu lại Hồ Châu, cơ hồ trở thành nơi thí điểm công việc của con hắn, hiện tại Để Khôn Thành hoàn toàn hõm vào, nếu không có bất kỳ chứng cứ nào mà đi thăm dò, Để Khôn Thành sẽ không thừa nhận, cho nên, Lý Thiết Cương bị ai sai khiến, trong thời điểm mấu chốt muốn hạ ngáng chân An Như Sơn, chỉ cần là Hồ Châu gặp chuyện không may, An Như Sơn sẽ gặp khó khăn, đây là có người bước tiếp theo đang sắp đạt một ván cờ lớn, cho nên, Lý Thiết Cương mới cấp bách như vậy.
– Vậy con đây phải làm sao bây giờ, cứ như vậy cam tâm làm tay chân cho ông ta? Phá án là phải chú ý chứng cứ, không có chứng cứ thì muốn làm cái gì cũng không được a…
Đinh Trường Sinh nói.
– Cho nên, ba muốn có một đề nghị, không biết Lý Thiết Cương có thể đáp ứng cho con hay không.
Thạch Ái Quốc nói.
– Cái đề nghị gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Đinh Trường Sinh nghiêng tai đi qua, nhưng Thạch Ái Quốc suy nghĩ một hồi, lắc lắc đầu, nói:
– Um… ba cảm thấy Lý Thiết Cương sẽ không đồng ý, ba muốn Lý Thiết Cương nhất định phải kéo con lên, nhưng Lý Thiết Cương sẽ không kéo nổi, hắn thúc giục con, cho dù là con có kết quả, con cũng phải giữ chặt đỉnh đầu đồ vật đó trong tay, không thể giao cho Lý Thiết Cương, bởi vì Lý Thiết Cương ở tại tỉnh Trung Nam không còn được bao lâu, con cũng phải vì tương lai của mình mà suy nghĩ, Lý Thiết Cương đi còn có thể mang theo con cùng đi sao? Cho nên, con phải rõ ràng cái đạo lý này.
Thạch Ái Quốc đa mưu túc trí nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Đinh Trường Sinh không lên tiếng, Thạch Ái Quốc cho rằng Đinh Trường Sinh vẫn chưa hiểu lời nói của mình, tiếp lấy:
– Con cũng không phải là lần đầu tiên tiến vào quan trường, nên biết, lợi dụng cùng bị lợi dụng ở trong quan trường là bình thường, nếu không có sự việc lợi dụng cùng bị lợi dụng, đó là do mình không có bản sự, hoặc là lăn lộn quá kém, người khác muốn dùng mình cũng dùng không được…
– Ba, ý của ba là Lý Thiết Cương cấp bách muốn con đi Hồ Châu nhìn chằm chằm Để Khôn Thành, muốn đem Để Khôn Thành bắt, nhưng Để Khôn Thành lại không phải là cuối mục tiêu cùng, có phải vậy không?
Thạch Ái Quốc gật đầu, nói:
– Đúng vậy, hiện tại thì thế nào, An Như Sơn rốt cuộc có thể đi lên hay không, vẫn không có bao nhiêu người biết, nhưng nhìn cách hắn vận tác, chỉ cần là con của hắn không xảy ra vấn đề gì, cho dù là Để Khôn Thành có xảy ra vấn đề, đối với sự ảnh hưởng đến hắn cũng không có bao lớn, cho nên đến cuối cùng Lý Thiết Cương tính toán nếu không có tốt, thua thiệt vẫn là con một tên tiểu nha dịch, con phải hiểu được dụng ý Lý Thiết Cương đem con gọi về đây, hắn cố ý muốn tại tỉnh Trung Nam xé mở một lỗ hổng, nhưng lại tìm không thấy miệng đột phá tốt, cho nên mới đem vụ án Chu Bội Quân xách lên, sự tình Để Khôn Thành chính là một chuyện xảy ra sau này, trước kia Lý Thiết Cương cũng không có nhìn chằm chằm vào Để Khôn Thành, lần trước con nói Lương Văn Tường đem thư tố cáo chuyển cho Lý Thiết Cương, vậy đã nói rõ Lương Văn Tường và Lý Thiết Cương có cái gì ăn ý rồi, cho nên, con càng là phải thận trọng…
Đinh Trường Sinh gật đầu, nói:
– Tình huống hiện tại là có một người rất trọng yếu đã bỏ chạy, đó là cục phó công an thành phố Hồ Châu, là người của Để Khôn Thành, cứ như vậy không hiểu được đã biến mất rồi, sống không thấy người, chết không thấy xác, còn có người tố cáo thì bị mất trí nhớ, cho nên đầu mâu chỉ vào Để Khôn Thành đã bị đứt đoạn, trong thời gian ngắn chỉ sợ là không có hy vọng tra ra được gì…
– Không hy vọng thì mới tốt, có hy vọng thì mới là sinh sự, để ba có thời gian đi gặp mặt Lý Thiết Cương, lão già kia đừng có xem ba là ngốc tử, con là con rể của ba, không thể cứ để cho con không minh bạch bị kẻ xấu kia làm hại.
Thạch Ái Quốc nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Đinh Trường Sinh không nghe theo lời Lý Thiết Cương đi ngay về Hồ Châu, hắn ở tại trong nhà ăn bữa tối, cũng không đi ra ngoài đi dạo, bồi tiếp Thạch Mai Trinh cùng đứa bé…
– Hay là để em đi Hồ Châu cùng anh a, mang theo đứa nhỏ, đứa nhỏ ngày nào cũng nhắc tới anh, anh trở về nàng rất cao hung.
Thạch Mai Trinh mặc một bộ đồ ngủ gợi cảm rúc vào bên người Đinh Trường Sinh, nói.
– Tạm thời không nên đi đâu, anh ở đó cũng không được bao lâu, chính là đi ứng phó một chút, anh tra chuyện này cũng là chuyện sống còn, em đi theo thì làm phân tâm anh, anh sợ các người gặp nguy hiểm, kỳ thật nếu không phải là vì chuyện quan trường này, anh cũng không muốn mẹ con em trở về đây, em cũng biết hiện tại anh đang làm chính chuyện gì, chẳng những là hất đổ bát cơm của người, mà còn là muốn lấy cả đầu người, cho nên bọn họ không tiến hành trả thù anh sao?
Đinh Trường Sinh hai tay khoanh ở sau ót, dựa đầu giường nói.
– Có đôi khi em không rõ, chúng ta tại nước ngoài cuộc sống thật tốt, tại sao lại phải trở về, hiện tại nhìn thấy anh hăng hái như vậy, em xem như rõ ràng, nam nhân đều thích tranh đấu, quan trường này lại là nơi tràng diện giác đấu của nam nhân, có phải tại bên trong, các người mới có thể tìm được cảm giác thỏa mãn của mình, đúng không?
Thạch Mai Trinh hỏi.
Đinh Trường Sinh nhìn nàng liếc nhìn một cái, duỗi tay lột xuống váy ngủ của nàng, nói:
– Cái váy ngủ này anh chưa thấy qua a, mua khi nào vậy?
– Dễ nhìn không?
– Ừ… rất dễ nhìn.
Nói xong, Đinh Trường Sinh ôm lấy Thạch Mai Trinh lăn lên giường, bắt đầu tiết mục đêm nay.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
– Tại trong nhà chăm con cho tốt, không có việc gì thì em đừng đi ra ngoài, hiện tại sự tình đang phức tạp, bởi vì có hai mẹ con tại trong nhà, anh thật đúng là không yên lòng, ngoài trừ ba và Đỗ Sơn khôi, những người khác thì không nên tin ai…
Đinh Trường Sinh nói.
– Em biết, yên tâm đi…
Thạch Mai Trinh sửa sang lại quần áo cho Đinh Trường Sinh, đưa hắn đến cổng, Đỗ Sơn Khôi lái xe đang chờ…
Hai nhân lên xe, Đỗ Sơn Khôi hỏi:
– Như thế nào vừa về lại liền rời đi, tôi còn cho rằng cậu sẽ ở tại Giang Đô mấy ngày, có muốn tôi đi cùng với cậu đến Hồ Châu không vậy?
– Không cần, tôi nói với Thạch Mai Trinh rồi, nàng có việc gì muốn đi ra ngoài thì anh lái xe đưa nàng đi ra ngoài, hiện tại tình hình Giang Đô cũng không yên ổn.
Đinh Trường Sinh nói.
– Tốt, không thành vấn đề, đúng rồi, cậu nói tôi đi điều tra lão đầu Kiều Dương kia, lão thật đúng là không chịu ngồi yên, hiện tại rất bận rộn, chạy khắp nơi, mấy ngày nay lão đi Bạch Sơn rồi, thời điểm tại tỉnh thành tôi có thấy được vài người, đây là hình tôi chụp, cậu nhìn xem, đây là vài người mà mấy ngày nay Kiều Dương bận bịu đi gặp.
Đỗ Sơn Khôi vừa lái xe, vừa cầm điện thoại đưa cho Đinh Trường Sinh.
Bắt đầu nhìn mấy tấm hình, Đinh Trường Sinh cũng không nhận ra Kiều Dương đang gặp ai, bất quá một tấm cuối cùng lại khiến cho Đinh Trường Sinh giật mình, bởi vì ngoại trừ Kiều Dương, Đinh Trường Sinh nhận thức được hai người, một là Tiếu Hàn, một là Trần Hoán Cường, Đinh Trường Sinh lông mày nhéo tại cùng một chỗ, bọn họ như thế nào lại đến cùng một chỗ?
Chu Hồng Kỳ nói Tiếu Hàn cùng anh trai của nàng ly hôn, gả cho một lão bản, Tiếu Hàn muốn làm cho Chu gia không ngóc đầu lên được, chẳng lẽ Tiếu Hàn gả đúng là Trần Hoán Cường này?
– Tấm hình này, anh giúp tôi tra một nam một nữ này có quan hệ như thế nào?
Đinh Trường Sinh đối với Đỗ Sơn Khôi nói.