Phần 218
Chu Hồng Kỳ sửng sốt, không ngờ Đinh Trường Sinh bất cận nhân tình như vậy, tuy rằng mình không nói chuyện, nhưng nếu Hứa Gia Minh cùng mình đều có mặt tại đây, ngươi cũng nên cho chút mặt mũi a, nào đâu Đinh Trường Sinh một ngụm liền cho cái kết quả như thế này, điều này làm cho Chu Hồng Kỳ cảm thấy phiền muộn.
Nàng vừa muốn nói, thì Hứa Gia Minh nói trước rồi…
– Đinh chủ nhiệm, nếu cậu đã cho tôi mặt mũi này, tối nay tôi xin làm chủ, mời cậu ăn một bữa cơm, như thế nào, để tôi gọi Quan Thắng Hòa, cùng đến nhé?
– Buổi cơm xem như là đã xong, tôi nói rất rõ ràng rồi, Quan Thắng Hòa tên hỗn đản này cút khỏi Hồ Châu đi, thì sau này còn dễ nói…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vậy cứ quyết định vậy, sau khi trở về tôi sẽ chuyển cáo đến hắn.
Hứa Gia Minh nói.
– Vâng… cảm ơn hai người về bữa sáng, nếu không có việc gì, tôi đi trước…
Nói xong, Đinh Trường Sinh đứng dậy rời đi.
Hứa Gia Minh tiễn hắn ra cửa, Chu Hồng Kỳ liền đứng lên chào hỏi cũng không có, đợi cho Hứa Gia Minh sau khi trở về, Hứa Gia Minh sắc mặt âm trầm.
– Nếu việc đơn giản như vậy liền xong, anh kêu tôi tới đây làm gì?
Chu Hồng Kỳ tức giận hỏi.
Hứa Gia Minh nói:
– Tên Đinh Trường Sinh này thật đúng là không bình thường, người tỉnh kỷ ủy đang trên đường tới đây bắt Quan Thắng Hòa, hắn vẫn còn cùng chúng ta tại nơi này trò chuyện vui vẻ, tôi vừa mới nhận điện thoại An công tử, tang chứng của Quan Thắng Hòa chắc Đinh Trường Sinh đã giao cho tỉnh kỷ ủy rồi, không nghĩ tới người tỉnh kỷ ủy tốc độ mau như vậy…
– Đang trên đường tới đây?
Chu Hồng Kỳ hỏi.
– Đúng vậy, nếu tôi không có nhận được tin tức này đến kịp, thì chúng ta đã bị Đinh Trường Sinh lừa gạt, cho nên, tên này quá Ngoan độc, Chu tổng, tôi biết cô và hắn là bằng hữu, người này về sau quan hệ qua lại cô nên cẩn thận hơn một chút a, nói không chừng ngày nào đó cũng đem chúng ta bán đi…
Chu Hồng Kỳ cười lạnh, nói:
– Trải qua chuyện này, bằng hữu này của chúng ta, tình cảm chỉ sợ cũng đã là chấm dứt, các người đã thành công rồi đấy…
Nói xong, Chu Hồng Kỳ đứng dậy rời khỏi quán cà phê, để lại Hứa gia minh gương mặt buồn bực.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Đinh Trường Sinh trên đường trở về, càng nghĩ hôm nay việc này càng cảm thấy quỷ dị, Chu Hồng Kỳ và Hứa Gia Minh cùng xuất hiện, bọn họ muốn mình buông tha Quan Thắng Hòa thì sẽ xong việc sao?
Tuy rằng cảm thấy trong việc này có chút quỷ dị, nhưng lại không nghĩ ra, nên hắn không suy nghĩ đến nữa.
Thời điểm điện thoại di động reo vang thì Đinh Trường Sinh đang đợi đèn xanh đèn đỏ.
– Này, mấy ngày nay em chạy đi đâu vậy, tuy rằng Hồ Châu thì em quen thuộc không ít người, nhưng em không thể luôn lang thang như vậy a, như thế nào, tối nay có tới nhà của chị không?
– Chị à… lời này của chị nói, nếu như bị người biết được lúc đang làm việc mà lại gọi cho một nam nhân như thế, nhân dân Hồ Châu sẽ có ý kiến đấy…
Đinh Trường Sinh nói.
– Tối tối hôm qua chị hầm canh cách thủy bổ dưỡng, nghĩ em sẽ đến, cuối cùng thì em không có đến, như thế nào, nằm ôm người đàn bà nào khác mà không chịu đến vậy?
Đường Linh Linh hỏi.
– Nào có người đàn bà nào đâu a, được rồi… đêm nay sớm muộn gì, em cũng sẽ đến…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vậy thì tốt, quyết định vậy đi…
Đường Linh Linh nói xong liền cúp điện thoại.
Sáng hôm nay điện thoại gọi tới hơi nhiều, vừa mới cúp điện thoại Đường Linh Linh, thì Lan Hiểu San lại gọi điện thoại đến.
– Ai, điện thoại của em đã thành điện thoại đỏ rồi, có chuyện gì vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Em đến cục cảnh sát thành phố một chuyến a, đã xảy ra chuyện rồi…
Lan Hiểu San nói.
– Đã xảy ra chuyện, xảy ra chuyện gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Trong điện thoại khó mà nói, đến rồi sẽ biết.
Lan Hiểu San nói.
Đinh Trường Sinh không hiểu ra sao, nhưng Lan Hiểu San nói rất đơn giản, không có một câu dư thừa…
Đinh Trường Sinh quay đầu xe, chạy đến cục cảnh sát…
– Xảy ra chuyện gì?
Đinh Trường Sinh đi vào phòng làm việc Lan Hiểu San, bất ngờ phát hiện ngồi ở trên ghế sofa trong văn phòng Lan Hiểu San còn có một người, làm Đinh Trường Sinh cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
– Hà chủ nhiệm, ông như thế nào lại đến tại nơi này?
Đinh Trường Sinh còn chứng kiến Hà Phong mang đến hai người, nên hỏi.
– Đinh chủ nhiệm, lần này cậu có chiến quả rõ rệt a, chúng ta đến để bắt người đây, Lý bí thư tự mình hạ mệnh lệnh, chúng ta có thể không nhanh tới đây sao, như thế nào, Lan bí thư, hiện tại có thể đi bắt người chưa?
Hà Phong hỏi.
– Để tôi gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn đến cục họp…
Lan Hiểu San cầm lấy điện thoại bàn gọi ra ngoài, nhưng bên trong điện thoại truyền đến âm thanh khiến cho Đinh Trường Sinh liền thấy không tốt rồi.
– Điện thoại của hắn đã khóa máy…
Hà Phong cùng Đinh Trường Sinh đối diện nhìn lẫn nhau…
– Lan cục trưởng, hắn bình thường cũng tắt máy như vậy sao?
Hà Phong hỏi.
– Không có a, bình thường đều gọi được, lần này… như thế nào…
Lan Hiểu San cũng bắt đầu xao động lên.
Hà Phong nói:
– Từ lúc nhận nhiệm vụ từ Lý bí thư, ba người chúng ta vẫn luôn ở cùng một chỗ, nếu không có người mật báo, tin tức này không có khả năng đã bị lộ ra…
Đinh Trường Sinh hỏi:
– Hà chủ nhiệm, các người đến đây là để bắt Quan Thắng Hòa sao?
– Không phải là hắn thì là ai chứ?
Hà Phong có chút căm tức nói.
– Tiếp tục gọi thử xem, còn có phương thức liên lạc nào khác không? Với lại hắn ở tại Hồ Châu nhà cửa ở đâu, lập tức phái người đi tìm, tìm được thì bắt về đây…
Hà Phong nói.
– Tôi lập tức đi sắp xếp.
Lan Hiểu San nói.
Lúc này điện thoại Đinh Trường Sinh lại lần nữa vang lên, hắn không có đi ra ngoài nghe điện thoại, mà là ở tại nơi này, ai cũng có khả năng trở thành người tiết lộ bí mật, Đinh Trường Sinh đương nhiên biết đến quy củ này.
– A lô… Lý bí thư… cháu Đinh Trường Sinh đây…
– Cậu đang ở đâu, đã gặp Hà Phong chưa?
– Gặp rồi, đang ở tại cùng một chỗ, ở cục cảnh sát thành phố, bên trong văn phòng Lan cục trưởng…
Đinh Trường Sinh nói.
– Đã bắt được người chưa? Sau khi bắt người, thì tất cả cùng một chỗ trở về tỉnh đi…
Lý Thiết Cương nói.
– Vẫn chưa bắt được, không có liên hệ được với hắn, không biết là đã đi đâu, đang phái người đi tìm, điện thoại của hắn đã khóa máy.
Đinh Trường Sinh nói.
– Xảy ra chuyện gì, tại sao có thể như vậy được? Hay là để lộ bí mật rồi, hắn đã biết trước?
Lý Thiết Cương lập tức liền phát hỏa, hỏi.
– Tạm thời vẫn chưa biết…
– Trường Sinh, dù như thế nào, người này nhất định phải tìm được, tôi có cảm giác người này là một đường dẫn rất tốt, có thể thông qua hắn mà dẫn dắt ra đến, cho nên, hắn không thể chết được, không thể trốn chạy, hiểu chưa?
Lý Thiết Cương hỏi.
– Cháu minh bạch, đang cố gắng tra tìm…
– Ừ… tôi ra quyết định bắt hắn mà không thông báo cho cậu biết trước, chính là không muốn để cho cậu chịu tiếng xấu thay cho người khác, vì để tránh cho có người đem loại tội danh này giá họa đến phía trên đầu của cậu, tôi không có nói cho cậu biết thời gian hành động cũng là vì bảo hộ cho cậu đấy…
Lý Thiết Cương nói.