Phần 212
Bỏ qua một bên đề tài vụ án Để Khôn Thành, hai người nói chuyện vẫn là rất cao hứng, nhớ lại trước kia rất nhiều việc, nói chuyện liền đến hơn mười một giờ đêm, Đinh Trường Sinh nhìn nhìn đồng hồ, nói:
– Trời không còn sớm, chị cũng nên nghỉ ngơi đi…
Chu Hồng Kỳ không nói gì, nhưng Đinh Trường Sinh không đi không được, nói chuyện tiếp nữa, hắn cũng không biết đêm nay mình có thể đi được hay không khi nhìn thấy thân thể Chu Hồng Kỳ như là trái cây chín mọng nước, thừa dịp phía còn còn sót lại một chút thanh tỉnh, vẫn là sớm một chút rút lui cho thỏa đáng, hắn đang sợ chính mình cầm giữ không được chính mình.
Sai lầm như vậy bây giờ không thể phạm, sự sai lầm này nếu phạm vào, thì mình liền thật không có bất kỳ đường lui nào, chẳng những vụ án Để Khôn Thành tra không nổi nữa, còn liên quan mình cũng có thể mình bị người khống chế, mục đích mình trở về liền không có khả năng thực hiện, mình bây giờ không thể để cho bị bất luận kẻ nào khống chế, cũng chính là mình cũng không hướng bất luận kẻ nào cúi đầu.
– Được rồi, dù sao em đã trở về, về sau còn có nhiều dịp gặp mặt, đi thong thả, chị không tiễn.
Chu Hồng Kỳ thấy Đinh Trường Sinh đã biến thành cái bộ dạng này, cẩn thận kỹ lưỡng, so với trước kia không hề giống, đối với hắn cũng không có còn cái gì để mà chờ đợi, cho nên, bây giờ hắn đi cũng tốt.
Tình cảnh của Đinh Trường Sinh giờ đây Chu Hồng Kỳ không lý giải được, nhưng hắn cũng không lý giải được nỗi khổ trong lòng Chu Hồng Kỳ, đêm dài nàng phải uống rượu mạnh, hoặc là thuốc ngủ, thì Chu Hồng Kỳ mới có thể đi vào giấc ngủ được, trước kia khi còn trong quân đội chảy nhảy cả ngày, mệt mỏi nên giấc ngủ đến rất nhanh, nhưng hiện tại sống an nhàn sung sướng, ngược lại là không ngủ được.
Cho nên, lúc Đinh Trường Sinh đi, chỉ còn sót một mình Chu Hồng Kỳ, để chậm rãi vượt qua một đêm này, trước kia còn có khả năng uống thuốc rồi đi ngủ, nhưng hôm nay nhìn thấy Đinh Trường Sinh, nàng khó tránh khỏi nhớ tới trước kia không ít chuyện, cho nên càng thêm không ngủ được…
Đinh Trường Sinh ra cửa, đi vào bên trong thang máy, cô nhân viên phục vụ thang máy đang gọi điện thoại, nhìn thấy Đinh Trường Sinh tiến đến, vẫn như cũ gọi điện thoại, chỉ là âm thanh nhỏ hơn rất nhiều.
– Chị Lý, em không muốn đi, không phải là chị không biết, tên cục trưởng biến thái em không chịu nỗi, hôm nay trong người em không thoải mái, chị phái người khác đi, em thật…
Đinh Trường Sinh nghiêng tai lắng nghe, tuy rằng không phải là rất rõ ràng, nhưng cũng có thể hiểu được…
– Em không đi thì ai đi, hôm nay em trực, chị cho em biết, em thành thành thật thật đi thì không thành vấn đề, còn nếu không đi, thì bắt đầu từ ngày mai, khỏi cần tới đây làm nữa.
Trong điện thoại một giọng nói đàn bà khó chịu nói.
Cô gái cúp điện thoại, sắc mặt rất khó nhìn, liếc mắt nhìn Đinh Trường Sinh, thấy Đinh Trường Sinh không có chú ý tới nàng, lúc này mới hơi chút thở phào, bỗng nhiên, Đinh Trường Sinh ôm bụng chậm rãi ngồi xuống, biểu cảm rất là đau đớn, một tay vịn đỡ lấy bức tường thang máy, một tay đưa về phía nhân viên phục vụ, giống như là hắn thở không ra hơi, điện thoại của hắn cũng rơi xuống…
– Tiên sinh, anh làm sao vậy, anh không sao chứ, tiên sinh, tiên sinh…
Nữ nhân viên phục vụ vẫn rất có đạo đức nghề nghiệp, ít nhất là thấy chết mà không cứu, cũng nhờ chính vì nàng cứu Đinh Trường Sinh, cho nên Đinh Trường Sinh mới cứu nàng, Đinh Trường Sinh được nàng nâng đỡ đứng lên, Đinh Trường Sinh ấn thang máy chuyển xuống tầng kề bên dưới…
– Anh… anh… đây là muốn làm gì?
– Tôi… bị chóng mặt thang máy, tôi có này khuyết điểm, nhanh chút đỡ tôi đi ra ngoài.
Đinh Trường Sinh nói.
Vì thế thang máy xuống đến tầng dưới, sau khi cửa mở nhân viên phục vụ đỡ lấy Đinh Trường Sinh bước ra khỏi thang máy, Đinh Trường Sinh đặt mông ngồi ở trên đất, dựa vào chân tường thở hổn hển.
– Anh không sao chứ, chờ chút, để tôi giúp anh liên hệ với quầy tiếp tân…
– Không cần… không cần, nơi này cách phía dưới cũng chỉ có vài tầng, nếu cô không có gì cấp bách, đỡ giúp tôi đi cầu thang bộ xuống dưới đi.
Đinh Trường Sinh nói.
– Nhưng tôi còn có việc, tôi muốn đi…
– Cô gái à… chỉ cần giúp đỡ tôi xuống lầu mà thôi, tôi có thể cho cô ít tiền, hoặc là tôi sẽ viết lại ý kiến khen ngợi cô giúp đỡ người cho nơi làm của cô…
Đinh Trường Sinh biểu cảm thống khổ hỏi.
– Không phải… tôi không có ý tứ này, thôi được… để tôi đỡ anh… được rồi…
Cô gái bất đắc dĩ nói nói.
Lúc cô gái đỡ lấy Đinh Trường Sinh xuống cầu thang bộ, đoạn đường này đi tương đương gian nan, cuối cùng đến đầu cầu thang, tuy rằng nơi này cũng có đèn sáng, nhưng là góc khuất…
– Tôi không sao rồi, cô gái… cô vừa mới nói đến cục trưởng kia, tên là gì vậy, ở gian phòng nào?
Đinh Trường Sinh cùng cô phục vụ viên vào đầu cầu thang bộ, Đinh Trường Sinh chớp mắt khôi phục bình thường, nhân viên phục vụ lúc này mới biết được là mình bị lừa.
– Anh… anh không có việc gì…
Nói xong, xoay người rời đi, nhưng liền bị Đinh Trường Sinh kéo tay lại.
– Anh… xảy ra chuyện gì, nếu còn như vậy tôi sẽ gọi người.
Nhân viên phục vụ nói.
– Cô kêu người, điều này có thể ngăn cản cô không đi đến cái chỗ cục trưởng chó má gì đó bán mình ư, cô có nói, hắn biến thái, tôi chỉ muốn muốn biết hắn đang ở cái gian phòng nào, để xem biến thái như thế nào, nói không chừng tôi còn có khả năng cứu cô một lần đấy.
Đinh Trường Sinh nói, đem giấy chứng minh công tác của mình cầm ra đưa cho cô nhân viên phục vụ nhìn.
– Tỉnh kỷ ủy…
– Ừ… vì thế bây giờ nếu cô không nói cho tôi biết, thì cứ như vậy đi đến gian phòng cục trưởng kia hầu hạ hắn đi, còn nếu cùng tôi hợp tác, tôi cam đoan cô sẽ không có chuyện gì.
Đinh Trường Sinh nói.
– Nhưng làm như vậy tôi liền bị mất đi công tác rồi, tôi cũng tìm không được công việc ở đâu tốt như ở đây…
Nhân viên phục vụ có chút tâm động, nói.
– Nếu như bọn hắn khai trừ cô, tôi sẽ giúp cô tìm việc, làng du lịch hồ Thiên Nhất Sắc so với nơi này còn tốt hơn, chỗ đó tôi nhận thức lão bản, chút chuyện này vẫn có thể giúp cô được…
Đinh Trường Sinh nói.
– Nhưng là… nhưng là…
Lúc này điện thoại của nàng lại vang lên.
– A lo, chủ quản, tôi đi xuống ngay, nơi này có khách nhân…
– Cô chết ở đâu rồi, nhanh chút, xuống cầm lấy thẻ rồi đi lên, hắn đang nóng nảy chờ cô kìa…
– Vâng, em xuống ngay đây…
Cúp điện thoại, nhớ tới một đêm này có thể lại bị tra tấn, cô gái liền hướng Đinh Trường Sinh gật đầu, nói:
– Gian phòng tại 701, hắn tên gì thì tôi không biết, nhưng nghe những người khác đều gọi hắn là Quan cục, vậy anh chừng nào thì đi tìm hắn?
– Ừ… như vậy đi… nếu là hợp tác, chúng ta thương lượng một chút phương thức hợp tác, cô cứ đi đến quầy tiếp tân cầm thẻ mở cửa phòng 701, lúc vào cửa, đem thẻ mở cửa phòng để ở bên ngoài cửa, tôi chờ lúc hai người bắt đầu làm cái chuyện kia thì sẽ xông vào, cô nhớ kỹ, tôi muốn bắt là phải có bằng chứng, nếu như lúc đó hai người còn mặc quần áo chỉnh tề ngồi tại bên trong gian phòng, tôi có đi vào cũng không giải quyết được gì, cô hiểu ý của tôi không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Hả… vậy còn muốn tôi cùng hắn…
Nhân viên phục vụ có chút uể oải hỏi.
– Cô yên tâm, rất nhanh tôi sẽ vào, bởi vì nếu không có hình thành chứng cứ thì tôi sẽ không hội báo được…
Đinh Trường Sinh tận lực áp dụng phương thức ôn hòa, hướng dẫn từng bước nói.