Phần 211
– Thôi em không đi lên đâu, ngủ ngon.
Đến dưới lầu nhà hàng khách sạn Hồ Châu, Đinh Trường Sinh xuống xe, nói.
– Trễ rồi, vậy em trở về bằng cái gì? Giờ này cũng không tiện gọi taxi rồi, hay là chị đưa em trở về, em ở đâu đây?
Chu Hồng Kỳ hỏi.
– Không cần đâu, Dương Lộ lát nữa chạy đến đón em…
– Nàng hiện tại chưa có đến, đi lên phòng chị ngồi một chút, đợi nàng đến đây thì em đi cũng không muộn a.
Chu Hồng Kỳ hỏi.
Đinh Trường Sinh có chút hơi khó xử, nếu đi lên gian phòng của nàng, lại bị một ít người dùng chuyện bé xé ra to, nhưng nếu không đi lên, như vậy Chu Hồng Kỳ sẽ còn thêm suy nghĩ.
– Như thế nào, Đinh Trường Sinh, chị thấy trước kia em có lá gan tử thật lớn, không có chuyện gì mà không dám làm, cũng không phải là em không dám trêu chọc đến đàn bà, lần này sao vậy? Em sợ chị ăn thịt em sao?
Chu Hồng Kỳ hỏi.
– Không phải, mấu chốt bây giờ chị đã là đàn bà có chồng, em không muốn bị tị hiềm, vạn nhất có người lấy chuyện này ra làm văn chương dựng chuyện thì sẽ không tốt, có phải không?
Đinh Trường Sinh nói.
– Đừng có nói chuyện với chị theo kiểu này, trước kia em đối với đàn bà có chồng cũng đã xuống tay không ít a, như thế nào, hiện tại theo chị lên phòng ngồi một chút cũng không dám, còn là nam nhân sao?
Nói xong, Chu Hồng Kỳ cũng không để ý đến hắn nữa, lập tức đi vào bên trong.
Đinh Trường Sinh lúc này ngoan ngoãn đi theo sau, vào thang máy, Đinh Trường Sinh nói:
– Vị An công tử kia không có ở Hồ Châu sao?
Chu Hồng Kỳ quay đầu liếc nhìn hắn, nói:
– Em thật cứ như vậy sợ hãi hắn à?
– Không phải là sợ hãi, chỉ là vì muốn tốt cho chị, vạn nhất dẫn tới cái gì hiểu lầm thì sẽ không tốt, em cũng không muốn không cần thiết phải nhận lấy phiền toái, chị cũng biết, lần này em trở về là thực sự muốn làm ra chút chuyện gì, cho nên…
Đinh Trường Sinh muốn giải thích một chút, nhưng bị nàng trừng mắt nên nhịn nói thu trở về.
– Hừ… trước mặt chị đừng có diễn trò nữa, em lần này trở về là muốn tham chính, vẫn là vì muốn lật lại bản án của Kỳ gia mà thôi, chị nói cho em biết, dù cho em tính toán như thế nào về chuyện Kỳ gia, thì cũng phải cần đến sự giúp đỡ của chị, đều cần phải có An gia giúp đỡ, nếu em tra xét hắn, thì em thật không có đường lui, nếu không muốn bị người khác giương súng, thì phải biết hồi sự, hiểu chưa, chị khuyên em, lúc nào rảnh thì đi với chị một chuyến lên Bắc Kinh, cha của chị cũng nhắc tới em nhiều lần đấy…
– Em không dám đi đâu, chị không sợ An Tĩnh ghen sao? Dạng người này em quá hiểu rõ, tâm nhãn nhỏ như cái lỗ kim vậy, em nếu chết thì cũng muốn biết mình bị chết như thế nào, nhưng là cùng chị thân cận quá gần, em sợ chính mình chết mà không biết vì sao mà chết.
Đinh Trường Sinh làm ra một bộ sợ hãi, nói.
Chu Hồng Kỳ vừa muốn nói gì, thì thang máy đến.
Chu Hồng Kỳ ở tại nơi này thuê nguyên căn hộ làm phòng làm việc cùng làm nơi ở của mình trong một tầng lầu.
– Bọn họ chưa có tan tầm, đi đến gian phòng của chị ngồi đi…
Chu Hồng Kỳ đi phía trước dẫn đường.
Đinh Trường Sinh cảm giác chính mình như là con bò bị dắt mũi, đang từng bước đi đều bị dắt đến bên trong một cái bẫy, nhưng hắn không có biện pháp, trong sự việc này có nhân tình, cũng có tự tôn của nam nhân cùng với sự hiếu kỳ…
– Ngồi đi, uống chút gì không? Lát nữa em đi đâu? Đến bệnh viện tìm người đàn bà điên kia hay là đến nơi nào khác… À… quên đi, coi như chị không có hỏi, em ở tại Hồ Châu lâu như vậy, tại nơi này còn có mấy người hồng nhan tri kỷ, cho nên, buổi tối dừng chân ở địa phương nào, cũng không phải là sự tình cần chị quan tâm đến, uống chút cà phê đi, sẽ trợ giúp em buổi tối lên tinh thần đấy…
Chu Hồng Kỳ nói.
– Chị có thể đừng có nói tổn hại em nữa được không? Trong suy nghĩ của chị, em cứ tệ như vậy sao?
Đinh Trường Sinh bất mãn nói.
Chu Hồng Kỳ không nói thêm, khuấy cà phê cho hắn, sau đó đưa tới tay hắn, nói:
– Đinh Trường Sinh, chị nói oan cho em hả, em hãy nhìn ánh mắt của chị rồi nói thật, mấy ngày nay em đến Hồ Châu mà không có đi tìm đến mấy hồng nhan tri kỷ của em đi? Chị tin rằng, vô luận bất cứ lúc nào em đi tìm các nàng, các nàng đều sẽ hoan nghênh em, mặc dù là các nàng đã có người gả làm vợ người ta, thậm chí có người đánh có tình nhân, Đinh Trường Sinh, chị vẫn luôn tin tưởng mị lực này của em mà…
Đinh Trường Sinh uống một ngụm cà phê, nhìn Chu Hồng Kỳ, hỏi:
– Cũng bao gồm chị sao?
Chu Hồng Kỳ cười cười, hỏi:
– Em có dám không? Nơi này chỉ có hai người chúng ta, em dám đối với chị làm ra một chút chuyện gì quá mức hay không?
Đinh Trường Sinh chứng kiến, bởi vì Chu Hồng Kỳ ngồi ở đối diện với mình, đã vậy nói xong nàng còn liền hướng làn váy kéo lên, cái kéo này liền thối lui đến bắp đùi gốc của nàng, khiến cho cặp đùi ngọc, tại trước mặt hắn gần như hoàn mỹ hiện ra ra đẫy đà mê người, nhưng làm cho nhất Đinh Trường Sinh kinh ngạc không phải chuyện này, mà là vì ngồi tại đối diện hai cái đùi ngọc vậy mà có chút phân ra, trong khi làn váy lại thối lui đến bắp đùi gốc, bởi như vậy, theo trên vị trí hắn nhìn sang, dễ dàng xem tới được phong cảnh giữa hai chân Chu Hồng Kỳ…
Dưới loại tình huống này, cái quần lót trắng của nàng đang hãm vào thật sâu trên cái âm hộ, làm cho cái bộ vị đó cao cao phồng lên, trước mặt Đinh Trường Sinh tận tình thể hiện ra rồi, vẫn là no đủ, duyên dáng động lòng người đường cong, hắn đã có thể rõ ràng nhìn thấy được giữa trung tâm làn vải quần lót trắng kia hãm vào khe thịt khiên cho hai mảnh da thịt mềm mại màu mỡ chia ra phình lên rõ ràng thậm chí từ nơi bên dưới có chút thấm ướt chất lỏng, nhìn đến đây, Đinh Trường Sinh nhớ lại từ nơi bộ vị thần bí này của Chu Hồng Kỳ, hắn đã từng đưa sâu vào khám phá, nhưng tình huống lúc đó là do hoàn cảnh đẩy đưa nổi lên dục tính, chứ không phải thực chất là tình yêu nam nữ, cũng may đối mặt với chính giữa hai chân mê người của Chu Hồng Kỳ, hắn lại rất nhanh ổn định tâm tình, dưới loại tình huống này, Đinh Trường Sinh nhìn nàng, chậm rãi lắc đầu, nói:
– Không dám, em vẫn còn nhớ rõ chị lúc làm giảng viên huấn luyện trừng phạt em, hiện tại nhớ tới vẫn là rõ mồn một trước mắt.
Đối với câu Đinh Trường Sinh trả lời, Chu Hồng Kỳ thấy rất thất vọng, nàng thực muốn Đinh Trường Sinh bị chính mình chọc giận, rồi bị mê hoặc sau đó đem mình ấn tại phía trên cái ghế sofa này giáo cấu tại chỗ, bất kỳ chỗ nào đối với chính mình không kiêng nể gì lăng nhục, mình cũng sẽ không trách hắn, nhưng hiện tại hắn ở trước mặt mình lại khiêm tốn như vậy, làm nàng cảm thấy điều mình làm thật là đần độn vô vị.
– Nơi này không có người khác, em nói cho chị biết, em không phải vì vụ án Kỳ gia mà trở về sao?
Chu Hồng Kỳ hỏi.
Đinh Trường Sinh nói:
– Lời này chị đã hỏi em nhiều lần rồi, em đã nói với chị, vụ án Kỳ gia đã định án rồi, hiện tại muốn lật lại, cơ hồ là không có khả năng, em sẽ vì một cái vụ án không còn có khả năng mà mạo hiểm như vậy sao?
– Lâm Nhất Đạo đã ngã, vụ án này không hẳn không thể lật lại, như thế nào? Em sợ cái gì, nếu em thực sự muốn vì Kỳ gia mà lật lại bản án, chị có thể giúp em, vô luận nói như thế nào, chúng ta vẫn là bằng hữu phải không?
Chu Hồng Kỳ hỏi.
Đinh Trường Sinh gật đầu, nói:
– Tại chị suy nghĩ nhiều, vụ án Kỳ gia không phải là dễ lật lại như vậy, em biết, Lâm Nhất Đạo ngã, nhưng Lâm Nhất Đạo vẫn chưa chết, hắn tuy rằng đang ở tại bên trong ngục giam, nhưng thế lực bên ngoài vẫn còn, những thế lực kia hoặc ẩn hoặc tàng, nhưng không hề nghi ngờ, vụ án của Lâm Nhất Đạo bây giờ không thể đụng vào thêm được, nếu ai huých vụ án này lên, thế lực còn sót lại của Lâm gia khẳng định sẽ không để cho em yên, bởi vì nếu vụ án Kỳ gia lật lại, thì có ý nghĩa là Lâm Nhất Đạo phải chồng thêm án, bọn họ sẽ đối với em tính toán sao đây?
– Nếu như đẩy lên đến trên cao tầng lên tiếng, thì có khả năng đối với vụ án Kỳ gia lại lần nữa thẩm vấn lại?
Chu Hồng Kỳ hỏi.
Đinh Trường Sinh sửng sốt, hắn chợt nghĩ đến, Chu Hồng Kỳ vì sao đối với vụ án Kỳ gia quan tâm đến như vậy, trong này có phải là còn có cái bí mật gì mà không thể nói cho người khác biết?
– Sự tình không có đơn giản như vậy, việc này không phải là mục đích việc em quay trở lại bên trong cơ chế, nếu thật sự muốn lật lại vụ án Kỳ gia này, em thấy nên hỏi lại người của Kỳ gia, bọn họ nếu muốn cứ tiếp tục, thì em không có biện pháp, còn nếu như bọn họ không muốn giằng co thêm nữa, thì em ép buộc vụ án này để làm cái gì đây này?
Đinh Trường Sinh nói.
Đối với Đinh Trường Sinh trả lời, Chu Hồng Kỳ cảm thấy thật bất ngờ, hơn nữa hiện tại Đinh Trường Sinh cũng làm cho nàng cảm thấy thật bất ngờ, nàng có cảm giác bây giờ hắn đã thay đổi thâm trầm rồi, trước kia mình có thể đoán được trong lòng hắn đang suy nghĩ gì cái gì, nhưng hiện tại Đinh Trường Sinh, nàng thật là đoán không ra được, điều này cũng làm cho nàng cảm thấy thực là uể oải.