Phần 19
Một mặt là lôi điện sinh ra bão táp, một bên là tình thế hạn hán đã lâu khát vọng thèm muốn mưa móc dễ chịu, cho nên hai người va chạm, tất cả đều trở nên phù hợp.
– Anh đã bao lâu không chạm vào đàn bà vậy?
Từ Kiều Kiều cười hỏi, còn một bên kéo lấy hàm râu Đinh Trường Sinh.
– Công tác bận rộn mệt chết, làm gì mà có thời gian chứ…
Đinh Trường Sinh ai thán nói.
– Vậy tôi đến Bạch Sơn gặp anh được không, tại Bạch Sơn tôi mua căn hộ là được, tôi sẽ giúp anh nấu cơm, ngươi tan tầm trở về liền có thể ăn cơm, bên ngoài cơm làm không sạch sẽ đâu.
Từ Kiều Kiều phảng phất là phát hiện ra tân đại lục vậy, bởi vì nàng phát hiện hôm nay Đinh Trường Sinh dũng mãnh phá lệ, mình cũng mau hưởng ứng mà vẫn không có thể thỏa mãn được hắn.
– Quên đi, tôi sống một mình cũng đã rất tốt rồi… À… Hà Tình bên này thế nào rồi?
– Anh không có nghe nói sao? Vương Sâm Lâm cũng đã bị bắt, tài sản Triệu gia cơ bản bây giờ đều truy được trở về, Hà Tình bây giờ rất ngưu bức tại thủ phủ Hồ Châu rồi…
Từ Kiều Kiều chua chua nói.
– Như thế nào? Có vẻ cô không thích?
Đinh Trường Sinh nhìn bộ dạng Từ Kiều Kiều, hỏi.
– Không có, chính là bây giờ tôi cảm thấy Hà Tình chỉ thích tiền, lối nói chuyện, làm việc đều khác trước, tôi không quen cách sống của nàng như vậy, cho nên cũng đã lâu rồi không có gặp nàng, thôi quên đi, dù sao chúng ta cũng không phải là chung một con đường, nàng hiện tại đã là hào môn rộng rãi quá rồi, còn tôi thì vẫn chỉ là một cuộn chỉ nhỏ mà thôi.
Từ Kiều Kiều chua xót nói.
– Trâu buộc thì ghét trâu ăn, cô ở tại Vệ Hoàng trang viên lâu như vậy, Hà Tình bị bao nhiêu đau khổ thì cô cũng biết, như thế nào, hiện tại cô thấy người ta hái trái ngọt thì liền ghen tị?
– Ừ… nói cũng phải, nhưng tôi cũng phải nói rõ ra, dù như thế nào, Hà Tình gả vào Triệu gia, thì cũng là con dâu của Triệu gia, nào có chuyện cha chồng mỗi đêm đều đến giao hoan cùng con dâu kia, tôi cũng không biết Hà Tình nghĩ như thế nào, bất quá về sau, tôi thấy Hà Tình hình như cũng đã thành thói quen, thỉnh thoảng tôi còn vô tình nghe được tiếng rên rỉ sung sướng lúc Hà Tình cùng với cha chồng lúc chung giường…
Từ Kiều Kiều đỏ mặt nói.
– Cho nên, Hà Tình người đàn bà này, cô cách xa thì vẫn tốt hơn, lúc mới đầu tôi cũng chỉ là cho là nàng là vì chồng của nàng mà báo thù, ai biết nàng lại có tính toán lớn như vậy…
Đinh Trường Sinh than thở nói.
– Này… còn không phải là do anh giúp đỡ nàng, đúng rồi, như thế nào mà Hà Tình đều nghe theo đối với ý tứ của anh không làm sai nữa phần, thành thật nói ra đi, có phải anh và nàng đã làm cái chuyện kia rồi?
Từ Kiều Kiều không có dấu hiệu nào lại bất ngờ bão nổi, dùng sức vặn chặt lỗ tai Đinh Trường Sinh…
– Làm gì mà có chứ, nàng ngoại trừ cùng cô ở cùng một chỗ, thì cô cũng cùng tôi một chỗ, chúng ta làm gì mà có thì thời gian? Càn rỡ, nhanh chút buông ra, đau…
Đinh Trường Sinh hít hà bốc lên khí lạnh, thì phía dưới nghe được dưới lầu có tiếng ô tô bóp còi.
Hắn đứng lên nấp sau rèm cửa nhìn, đúng dịp thấy Tần Mặc đã quay trở về, bất quá Tần Mặc sau khi xuống xe, đứng nhìn ở trước căn biệt thự Từ Kiều Kiều chiếc xe của Đinh Trường Sinh, nàng nhíu mày, ngẩng đầu nhìn vào nhà mình, điều này làm cho Đinh Trường Sinh lo lắng, chiếc xe này của hắn thì Tần Mặc nhận thức, chính mình mục đích đến đây chính là tìm gặp Tần Mặc, việc này bây giờ đã nháo lên rồi.
– À… thì ra là anh đến tìm hồ ly tinh này a, mỗi ngày nàng đều có một bộ dạng băng sơn mỹ nhân, Trường Sinh, chẳng lẽ anh yêu thích loại nữ nhân như vậy? Ai, đúng rồi, chinh phục được nữ nhân như vậy thì mới có cảm giác thành tựu phải không?
Từ Kiều Kiều hỏi liên tiếp mấy vấn đề, làm Đinh Trường Sinh ứng phó không nổi.
– Cái gì… trong công tác tôi đang gặp phiền toái, tôi đến tìm đến nàng để xem nàng có thể giúp gì được cho tôi hay không…
Đinh Trường Sinh vừa mặc quần vừa nói.
– Chuyện gì vậy? Tôi cũng có thể giúp được cho anh a, hiện tại tôi có tiền, anh nói đi, phải cần bao nhiêu tiền mới có thể hoàn thành?
Từ Kiều Kiều lấy tiền từ trong túi xách của mình, tạch tạch tạch… rút ra mấy tờ nói.
– Kiều Kiều, đây không phải là sự tình về tiền, đây là sự tình trong quan trường thượng, có một số việc cho dù có tiền cũng là vô dụng, nhà Tần Mặc ở kinh thành có chút quan hệ, tôi đến vì việc này, trước cô cứ ở chỗ này đi, đợi một chút tôi quay lại, còn cô muốn đi, thì cứ đi trước, đến lúc đó tôi sẽ liên hệ với cô…
Đinh Trường Sinh thần sắc mặt ngưng trọng nói.
Từ Kiều Kiều tuy rằng muốn dính vào Đinh Trường Sinh, hơn nữa đã lâu không gặp hắn, đã vậy cái cảm giác sướng khoái đê mê của nàng vừa rồi càng làm thêm thể xác tinh thần của nàng đều thật sâu mê luyến hắn, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy thần sắc Đinh Trường Sinh ngưng trọng như vậy, nàng biết Đinh Trường Sinh quả thực có khả năng là đang gặp vấn đề phiền toái.
Tuy rằng tính tình nàng vẫn tùy hứng như trước, nhưng sau này Từ Kiều Kiều đã thật sâu minh bạch, muốn nắm lấy tâm một nam nhân, thì không thể lúc nào cũng bám theo người nam nhân này không dứt, bởi vì sẽ càng gây thêm phiền toái cho hắn, dễ làm cho nam nhân có khả năng chán ghét, bởi vì nam nhân đối mặt bên ngoài xã hội vốn đã khó khăn nhiều rồi, lại có thêm nhiều hơn nữa phiền toái do nữ nhân gây ra như vậy, chỉ có thể là khiến cho hắn cao chạy xa bay mà thôi…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Tần Mặc nhận ra xe của Đinh Trường Sinh, sau khi lầu trong căn biệt thự của mình, liền một mực nhìn sang động tĩnh bên biệt thự của Từ Kiều Kiều, quả nhiên, chỉ trong chốc lát Từ Kiều Kiều đi ra, theo sau chính là Đinh Trường Sinh, Tần Mặc nhìn thấy, tại trong lòng thầm mắng một câu cẩu nam nữ…
Đinh Trường Sinh không có đi cùng chung Từ Kiều Kiều, mà đi bộ đến trước cổng biệt thự Tần Mặc, bấm chuông…
Không lâu, là Diêm Lệ mở cổng, nhìn thấy người đàn bà này là biết người Tần gia rồi, nàng vẫn luôn bảo vệ Tần Mặc, còn chưa thấy qua Tần Mặc đi đâu một mình…
– Sao cậu lại tới đây? Tìm ai?
Diêm Lệ khẩu khí rất lãnh đạm, khả năng nàng cũng biết sự tình Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc, cho nên này thái độ coi như là ra mặt bênh vực Tần Mặc.
– Đương nhiên là tìm Tần Mặc rồi, như thế nào, nàng có ở đây không? Tôi vừa nhìn thấy nàng mới quay về…
Đinh Trường Sinh nói.
– Có trở về cũng không gặp anh đâu, như thế nào… anh còn dám xông vào vào sao?
Diêm Lệ tiến lên trước một bước, thủ thế ra bộ cùng với Đinh Trường Sinh quyết đấu.
Đinh Trường Sinh há là người dễ chọc, nhìn đến tư thế của Diêm Lệ, không giận mà cười, hơn nữa hắn cười vô cùng quỷ dị, Diêm Lệ tiến lên trước một bước, hắn liền lui về phía sau từng bước, sau đó, nhìn Diêm Lệ lắc đầu rồi nói.
– Ách… này Diêm Lệ, tôi có thể hỏi cô một chuyện được không?
– Có chuyện gì mà hỏi, nơi này không chào đón anh…
Diêm Lệ lạnh lùng nói.
Diêm Lệ không nói thêm, nhưng ánh mắt nhìn Đinh Trường Sinh vẫn là lãnh khí sát nhân, Đinh Trường Sinh mỉm cười, thấp giọng hỏi:
– Diêm Lệ, có phải là cô yêu thích Tần Mặc? Như thế nào sự tình tôi cùng Tần Mặc mà cô cứ xen vào phản đối vậy? Nơi này không có ngoại nhân, cô cứ nói thật, nếu thật cô yêu thích nàng, tôi có thể rời khỏi…
– Vô sỉ.
Diêm Lệ vừa nghe Đinh Trường Sinh nói lời này, nàng liền nhấc chân cao lên thành một chữ mã, thẳng tắp theo từ trên đỉnh đầu Đinh Trường Sinh ép xuống, một cước này nếu như bị nàng đá trúng, đầu của hắn không nở hoa thì cũng không xê xích gì nhiều…
Vì thế Đinh Trường Sinh liền nghiêng đầu, tiến về phía trước một bước, dùng bả vai của mình đỡ lấy chân dài của Diêm Lệ đang ép xuống, hơn nữa Đinh Trường Sinh hai tay còn ôm chặt lấy chân của nàng, khiến nàng muốn rút về đi thì cũng không thể nào, cứ vậy tư thế của Diêm Lệ đôi chân thẳng hàng, mà nàng thì mặc cái váy jean ngắn, cho nên toàn bộ hạ thể đều lồ lộ ra…
– Hỗn đản, mau buông… buông.
Diêm Lệ mắng.
Chính giữa hai chân nàng trong lúc đó cái gì cũng thấy rõ ràng, dưới loại tình huống này, Đinh Trường Sinh điều chỉnh thoáng cái góc độ, hắn liền chứng kiến, hai chân nàng phân ra, chính giữa cặp đùi ngọc là cái quần lót ren màu hồng ôm lấy cái bánh bao thịt phồng lên, chứng kiến cái xinh đẹp này một màn, Đinh Trường Sinh hít vào một hơi, bánh bao thịt Diêm Lệ phảng phất cảm giác được có người đang liếc nhìn xem, bắt đầu có chút không an phận, phảng phất là cái quần lót ren màu hồng quá chật nhỏ, bên trong cái âm hộ có chút màu tối của thảm lông ẩn hiện cũng rơi vào trong mắt Đinh Trường Sinh, còn có mấy sợi lông đen chui ra khỏi đường viền quần lót đón gió run rẩy, và đây là lần thứ hai hắn lại nhìn thấy cái âm hộ của nàng…
Dương dương đắc ý, Đinh Trường Sinh vốn là cho rằng chính mình nắm chặt phần thắng, thì phát hiện Diêm Lệ bỏ qua cùng hắn phân cao thấp, một tay của nàng duỗi đụng đến bờ eo mình, rút ra một cây súng ngắn, sợ tới mức Đinh Trường Sinh vội vàng đem đùi của Diêm Lệ buông ra, hai tay giơ lên đầu hàng.
– Dừng tay, các người ăn no rỗi việc à? Tại nơi này làm cái gì vậy?
Ngay tại thời khắc mấu chốt này, Tần Mặc theo từ bên trong căn biệt thự xuất hiện, Diêm Lệ đem súng thu hồi, sau đó hung dữ nói:
– Nếu anh còn nói như vậy lần thứ hai, tôi sẽ nhất định giết anh…
Nói xong liền bỏ đi quay vào trong nhà…
Lời này theo Diêm Lệ trong miệng nói ra, làm cho Tần Mặc cũng bị dọa nhảy dựng, nhìn nổi giận đùng đùng Diêm Lệ quay trở về biệt thự, Tần Mặc xoay người hỏi Đinh Trường Sinh:
– Anh nói cái gì mà chọc cho nàng nổi lửa phát lớn như vậy hả?
– Chỉ nói đùa một chút, nếu như cô không ngại, chúng ta đi ra ngoài hồ một chút đi, tôi có việc muốn nói.
Đinh Trường Sinh chân thành nói.
– Được rồi, để tôi đổi đôi giày.
Nói xong Tần Mặc xoay người trở về nhà, Đinh Trường Sinh đứng tại cổng chờ đợi nàng.
Hai người đến bên hồ, đoạn đường này không ai nói lời nào, trên bờ hồ trồng đầy cây liễu rủ, gió nhè nhẹ lay động cành lá, hơi nước từ hồ bốc lên mát rượi, làm cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái.
– Anh không ở Bạch Sơn làm công tác cho tốt để cho dân chúng được nhờ, lại bỏ việc chạy đến đây tìm tôi, có chuyện gì?
Tần Mặc thấy Đinh Trường Sinh không nói lời nào, nàng cho rằng hắn có việc khó mở miệng, vì thế hỏi.
Mặc kệ nói như thế nào, mặc kệ Đinh Trường Sinh thích hay không thích mình, cũng không sao cả, chỉ cần chính mình không thấy thẹn với lương tâm của mình là được rồi, có người nói vừa gặp đã yêu là khó quên quên, kỳ thật khó quên nhất chính là tình cảm dần dần nảy sinh, cái loại này theo năm tháng thấm vào đến tận trong xương cốt mới là dứt bỏ khó nhất.
Cho nên, tuy rằng Đinh Trường Sinh muốn lảng tránh, hơn nữa hắn cũng đã hướng Tần Chấn Bang nói rõ ý tứ, nhưng Tần Mặc lại đối với Đinh Trường Sinh không có oán hận gì, có lẽ tại bên trong tiềm thức của nàng, vẫn còn giữ lại như vậy một chút hy vọng, vừa rồi mặc dù là hắn mới vừa cùng với một người đàn bà khác từ trong căn nhà đi ra, thậm chí trên người hắn còn có cái mùi vị của người đàn bà kia, những Tần Mặc đều vẫn là giả vờ không quan tâm đến.
– Tình huống trên tỉnh chắc cô biết a, Lâm Nhất Đạo từ tỉnh Trung Bắc sẽ tới tỉnh Trung Nam làm chủ tịch, tôi cũng vừa mới biết tin tức này…
Đinh Trường Sinh nói.
– Tôi cũng có nghe nói, làm sao vậy?
Tần Mặc nội tâm chấn động, phảng phất ý thức được cái gì, nếu bình thường thì Đinh Trường Sinh không sẽ bỏ công từ Bạch Sơn tới đây để hỏi vấn đề này…
– Tôi muốn biết, Lâm gia cùng Tần gia có quan hệ như thế nào đây? Lần này ông ta đến tỉnh Trung Nam, đối với cái hạng mục Px có ảnh hưởng gì không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Anh còn quan tâm cái hạng mục này sao?
Tần Mặc đối với lý do Đinh Trường Sinh thật là hoài nghi, nếu đã rời khỏi Hồ Châu, thì hỏi đến cái hạng mục này có ý nghĩa gì? Mặc kệ như thế nào, hạng mục này là không có khả năng dời đến Bạch Sơn được, bởi vì hoàn cảnh giao thông tại Bạch Sơn không có thuận tiện như Hồ Châu…
– Đúng vậy, mấy ngày hôm trước bí thư Chu có gọi điện thoại cho tôi, nói cái hạng mục này có thể sắp khởi động, còn có rất nhiều công tác phải làm, cô đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
– Ừ… tôi biết, còn anh vừa mới hỏi mối quan hệ Tần gia với Lâm gia, nói như thế nào đây… đã nhiều năm qua không có lui tới, bây giờ Lâm gia cùng Tần gia đều đã là thuộc về tiểu gia tộc rồi, tuy rằng Lâm gia lần này tranh thủ được một chức vụ chủ tịch tỉnh, bất quá là nỏ mạnh hết đà thôi, Tần gia thì càng không cần phải nói, kỳ thật nói cho cùng, bất quá bên nào cũng có trận doanh, từng người tự chiến thôi.
Tần Mặc chậm rãi nói.
– Um… chẳng qua là tôi có người bằng hữu tại tỉnh Trung Bắc đắc tội với Lâm Nhất Đạo, nên bị kết cuộc vô cùng thê thảm, cửa nát nhà tan, đến bây giờ còn ngồi trong nhà tù, không biết khi nào thì mới giải oan được đây.
Đinh Trường Sinh thở dài nói.
– Nếu là như vậy thì không dễ làm rồi, Lâm Nhất Đạo thì tôi không quen thuộc, nhưng cha tôi rất có thể nhận thức hắn, hắn rất là thủ đoạn và ngông cuồng, lần này đến tỉnh Trung Nam, thì tỉnh Trung Nam sẽ không yên lặng được rồi, chuyện này không phải là tôi nói, mà là do chú Chu nói.
Tần Mặc gật đầu nói.
– Nếu như sắp tới cô qua trở lại kinh thành, thì nhờ cô trao đổi qua với cha cô về chuyện này, để tôi lắng nghe một chút ý kiến của cha cô…
Đinh Trường Sinh cuối cùng nói.
– Ừ… được rồi… còn anh… ở tại Bạch Sơn như thế nào rồi?
Tần Mặc mặc dù nội tâm nói cho chính mình, không nên hỏi cũng đừng hỏi về chuyện của hắn, phải bày ra một bộ tư thái không quản đến, nhưng khi đối mặt với Đinh Trường Sinh, nàng lại không giữ được thái độ như vậy.
– Cũng tạm được, nếu có thời gian, cô có thể đến Bạch Sơn chơi, chỗ đó thắng cảnh cũng không ít…
Đinh Trường Sinh nói.
– Cảm ơn.
– Sao lại khách sáo như vậy? Thay tôi gửi lời thăm chú Tần, nếu có thời gian, tôi sẽ đến thăm ông ấy…
Đinh Trường Sinh cũng cảm giác được vấn đề ở giữa hai người, giống như ngoại trừ trao đổi về chính sự, còn nói về những chuyện khác đều lúng túng.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Tuy rằng phong cảnh tuyệt đẹp, nhưng tâm tư của người không ở nơi này, cho nên cứ như vậy một đường đi, Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc đều cảm giác là lạ.
– Anh…
– Cô…
Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc hai người cơ hồ cùng lúc mở miệng, rồi đồng thời đều ngậm miệng lại.
– Cô nói trước đi.
– Anh nói trước đi.
Đinh Trường Sinh cười cười, nói:
– Cô cứ nói trước đi a, ưu tiên cho phụ nữ mà…
– Hạng mục này nếu làm xong, có khả năng tôi sẽ không ở lại trong nước nữa, tôi muốn mang cha tôi ra nước ngoài sinh sống, cũng có lợi cho cha tôi trị liệu bệnh tình, hoàn cảnh trong nước làm chô cha tôi suy nghĩ vất vả vô cùng, nằm bên trong bệnh viện mà vẫn quan tâm đến chuyện kinh doanh mua bán, từ lúc cha tôi gặp anh thì sau đó tư tưởng đã xảy ra biến hóa rất lớn, cũng không còn bắt buộc tôi nhận lấy trọng trách gánh vác Tần gia nữa…
Tần Mặc phi thường nhẹ nhàng thoải mái nói.
– Vậy sau này… cái hạng mục này có thể không đơn thuần chỉ là của Tần gia?
Đinh Trường Sinh kinh ngạc nói, chẳng lẽ Tần gia hiện tại đã bị bức vua thoái vị sao?
– Cha tôi bây giờ cho là tôi một phụ nữ, không thích hợp trộn lẫn vào các chuyện này nữa, Tần gia cũng không phải chỉ có một mình cha tôi, tuy rằng cha tôi trước đó từng nghĩ tới việc tôi thay thế cho mình, nhưng anh nói đúng, đem một cái gánh nặng như vậy ép lên trên người một phụ nữ thì thật là quá tàn khốc, có lẽ là những lời này đã đánh động đến cha tôi, tóm lại… tôi cũng rất cảm ơn anh…
Tần Mặc Tiếu Tiếu nói, bất quá Đinh Trường Sinh nhìn ra được, thời điểm Tần Mặc nói đến đây, nàng có vẻ quả thực vui vẻ.
– Vậy cô còn có khả năng ở tại Hồ Châu đến bao lâu?
– Tôi cũng chưa biết, có lẽ chờ cái hạng mục này làm xong rồi, hoặc là vài ngày sau thì tôi ra đi cũng không chừng, tôi đang đợi tin tức của bọn họ, chỉ cần bọn họ tuyển chọn ra được người thích hợp thì tốt, trên đời này không có gia tộc nào vĩnh viễn không ngã xuống, Tần gia cũng vậy, phú bất quá tam đại, đây là quy luật, cho dù tính toán trăm phương ngàn kế đi nữa, miệng thì nói là vì đời sau, kỳ thật vẫn là vì chính mình, đời sau chân chính cần gì? Đo là vấn đề giữa bọn họ, cùng đời sau chúng ta không có quan hệ.
– Không thể tưởng được, tư tưởng của cô biến hóa rất lớn a.
Đinh Trường Sinh tự đáy lòng nói, Tần Mặc bây giờ không phải là Tần Mặc mà trước kia hắn nhận thức, trước kia nàng tranh cường háo thắng, giống như nàng nói mãi mãi nàng không thể thay đổi tình tình, trên cái thế giới này không có cái gì làm cho nàng thay đổi được, nhưng là hiện tại, nàng đã bẻ lái rất nhiều…
– Sự tình kinh doanh buôn bán, kỳ thật so với quan trường cũng không sai biệt lắm, anh cũng nên biết cách tự mình giải quyết cho tốt a.
Tần Mặc không nói nhiều với Đinh Trường Sinh về con đường làm quan của hắn, nhưng nàng trong lòng rất rõ, Đinh Trường Sinh có thể đi đến ngày hôm nay, cũng là nhờ gặp phải mấy người tốt.
Ngày trước nàng nghĩ sẽ cùng Đinh Trường Sinh đi gần từng bước, cho nên cũng đã điều tra sơ bộ về Đinh Trường Sinh, tuy rằng không rõ chi tiết, nhưng cũng có được kết luận là tên gia hỏa này vận khí cực kỳ tốt, đầu tiên gặp được Trọng Hải, là người có căn cơ gốc gác từ trên tỉnh, tiện đà tùy tùng Trọng Hải theo đến Hồ Châu, nhưng rồi lại không có tiếp tục làm thư ký cho Trọng Hải, mà là được bí thư thành ủy Thạch Ái Quốc chọn trúng làm thư ký, tại nói đến tiền nhiệm bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, trong quá trình bên trong, người khác thì không biết, nhưng Tần Mặc điều tra lại rất rõ ràng, gia hỏa kia công lao hàng đầu hạ bệ Tưởng Văn Sơn, cho nên được Thạch Ái Quốc tín nhiệm tuyệt đối, bắt đầu từ lúc đó, Đinh Trường Sinh cũng chưa từng mất đi cơ hội của mình, mỗi một lần cơ hội hắn đều nắm chặt bắt lấy, thế cho nên dù tuổi còn trẻ lại rất được coi trọng.
Nhưng cơ hội dù sao cũng là cơ hội, trong này trước sau gì cũng có vấn đề tỷ lệ, người không có khả năng cả đời gặp vận may, Tần Mặc có thể rõ ràng cảm giác được hắn đối với chủ tịch Lâm Nhất Đạo mới đến có một loại tâm tình mâu thuẫn mãnh liệt, thậm chí có một loại xúc động muốn diệt trừ Lâm Nhất Đạo thì mới thống khoái, điều này làm cho Tần Mặc rất là lo lắng.
Lâm gia không phải là con hổ giấy, tuy rằng mặt trời sắp lặn, nhưng lạc đà gầy vẫn còn mạnh mẽ hơn ngựa, chỉ dựa vào thế lực của Đinh Trường Sinh hiện tại, muốn lật đổ một chủ tịch tỉnh chỉ là ảo tưởng, đây mới là nguyên nhân mà Tần Mặc lo lắng, nàng không biết Đinh Trường Sinh cùng Lâm gia có ân oán cái gì, nhưng nếu Đinh Trường Sinh không nói, nàng cũng không hỏi.
– Tôi biết, cảm ơn cô, bất quá tôi có một yêu cầu, thời điểm nếu cô rời đi khỏi tỉnh Trung Nam, nhất định phải nói cho tôi biết, tôi sẽ đến đưa tiễn cô, nói thật, nếu như… À… thôi quên đi, là do tôi không tốt, toàn bộ vấn đề là tự tôi, sự kiện kia thì cô làm đúng đấy…
Đinh Trường Sinh vốn muốn nói chuyện của mình và Tần Mặc, nhưng khi lời nói đến bờ môi, hắn vẫn không có dũng khí nói tiếp.
– Ha ha, trên đời này có gì mà anh không nói nên lời? Quên đi, không nói cũng không sao, tôi tin rằng anh sẽ có cơ hội nói ra, đúng không?
Tần Mặc cười dài nhìn Đinh Trường Sinh, nói.
Nhìn bóng lưng Tần Mặc lặng lẽ rời đi, Đinh Trường Sinh trong lòng ảm đạm, hắn thầm nghĩ, có lẽ một chút nói, đời này cũng không có cơ hội nói với nàng rồi, nam nhân đối với nữ nhân muốn chiếm giữ, trời sinh ra đã là thế, nữ nhân về vấn đề này thì cũng không kém chút nào.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Cảnh Trưởng Văn sau khi bị nắm đi, cục công an thành phố Hồ Châu vẫn luôn là do Lan Hiểu San chủ trì công tác, hơn nữa nàng còn làm chỉnh ủy kiêm nhiệm cục trưởng, trải qua thời gian lâu như vậy, thành ủy Hồ Châu cũng một mực không nói gì, cho nên rốt cuộc thực tế cục công an thành phố Hồ Châu Lan Hiểu San đều một tay nàng nắm lấy…
Lúc này trời xanh mây thưa sáng sủa vô cùng, một ngày này Đinh Trường Sinh cũng không có rời khỏi hồ Thiên Nhất Sắc, mà là gọi điện thoại cho Lan Hiểu San và Lưu Chấn Đông gọi, nói cho bọn họ biết mình đã đến Hồ Châu, muốn mời bọn họ ăn cơm, tiệm cơm đều đã đặt trước xong rồi.
Màn đêm buông xuống, hồ Thiên Nhất Sắc ánh sáng chiếu dạt trên song vẫn còn lăn tăn, Đinh Trường Sinh chạy xe dừng ở phía trên đầu bờ hồ, cách làng du lịch tầm một cây số thỏa thích vẫy vùng bơi lội, chợt có ánh đèn xe chạy đến bờ hồ, Đinh Trường Sinh liền cảnh giác, bởi vì anh đèn xe giống dừng lại tại bên cạnh xe mình.
Đinh Trường Sinh bắt đầu bơi trở về, lúc đến gần thì phát hiện, thì ra là Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông đến, hai người đứng ở bên cạnh xe nhìn cái đầu lấp ló trên hồ, cùng nhau lắc lắc đầu, thằng này đã lớn rồi, mà vẫn thích chơi đùa trên nước như một đứa bé, không thấy một chút đứng đắn gì cả…
– Chấn Đông, cậu có suy nghĩ kỹ chưa? Nếu đi theo Đinh Trường Sinh, thì khả năng sau này muốn quay lại Hồ Châu cơ hội không lớn đâu, cậu là người Hồ Châu, tại nơi này công tác đã nhiều năm như vậy, cậu cứ như vậy bỏ được sao?
Lan Hiểu San đã nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh, cũng biết đêm nay hắn kêu mình và Lưu Chấn Đông Lai ra đây ăn cơm là có ý gì, nhưng nàng thì vừa mới tiếp nhận chức vụ cục trưởng cục công an thành phố, nếu như không ngoài suy đoán, khả năng mình sẽ không còn làm chỉnh ủy nữa mà tập trung đảm nhiệm chức vụ mới, từ trước đến giờ, nàng sẽ là người đàn bà đầu tiên nắm lấy chức vụ cục trưởng cục công an thành phố Hồ Châu…
– Chị Lan, tôi minh bạch ý tứ của chị, nhưng tôi ở tại Hồ Châu cũng làm đủ rồi, cũng đã đắc tội không ít người, ha ha… quan trọng hơn là tôi sẽ lên làm phân cục trưởng, Lan cục trưởng, đến lúc đó chị phải gọi tôi là Lưu phân cục trưởng đấy, xưng hô như thế, tôi thích nghe.
Lưu Chấn Đông cợt nhả nói…
– Không đứng đắn, kỳ thật việc này phải trách tôi, vốn là chức vụ phân cục trưởng khu Tân Hồ thì cậu hoàn toàn có thể đảm nhiệm, nhưng lão Đường này rất quái lạ, lão quá coi trọng khu Tân Hồ không chịu rời đi, tôi cũng cảm thấy kỳ quái, lão được thăng quan mà lại không muốn đi, cho nên về việc này tôi cũng không có biện pháp nào khác, bây giờ cậu muốn ra đi, tôi cũng có thể lý giải được, chỉ là thủ hạ còn lại của tôi, thật đúng là không có người nào đáng tín nhiệm như cậu đây…
Lan Hiểu San ai thán nói.