Phần 165
Lý Thiết Cương nói thì dễ nghe, nhưng có thể chế trụ mới là chuyện lạ, những người này đã ăn đầy bụng, không chạy ra nước ngoài ở lại quốc nội chờ chết à? Chạy, khả năng còn có một đường sinh cơ, không chạy từng phút giây đồng hồ có thể bị bắt đi ngồi tù, bọn họ thà rằng ra ngoại quốc chết, cũng không chịu còn mạng tại tại quốc nội.
Đinh Trường Sinh quay trở lại văn phòng không bao lâu, thì phòng làm việc đã đến đây bốn, năm người trẻ tuổi người, ngoại trừ Triệu Lỵ, còn có một cô gái khác, sau khi những người này tự giới thiệu về mình, Đinh Trường Sinh phân phó bọn họ tự tìm chỗ ngồi.
– Họp ngắn, sau đó bắt đầu hành động, dưới sự chi thị của lãnh đạo, muốn chúng ta trong thời gian ngắn hạn phải đột phá vụ án Chu Bội Quân này, mọi người cùng tôi đều là người trẻ tuổi, chúng ta đều không sai biệt lắm về tuổi tác, cho nên, chịu khó vất vả một chút, còn Triệu Lỵ, sao cô không đi về nhà nghỉ ngơi? Nàng tối hôm làm tăng ca suốt đêm tại nơi này để đem tài liệu làm xong cho tôi, đi về nghỉ ngơi đi, đã có nhiều người như vậy, có người giúp tôi làm việc rồi…
Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh vì thấy cô gái trẻ này nhiệt tình nên trong lòng cảm thấy rất ấm hòa, bọn họ ít nhiều đều biết một chút Đinh Trường Sinh trải qua quá khứ như thế nào, với lời đồn tương truyền, Đinh Trường Sinh là một nhân vật truyền kỳ tồn tại.
– Không cần, hiện tại tôi cũng không mệt, đến giữa trưa tôi sẽ trở về, buổi chiều hôm nay nghỉ cũng được…
Triệu Lỵ nói.
– Vậy thì tốt, nếu mọi người đã bước vào cái cửa này, chúng ta sẽ chính là người một nhà, về sau vô luận là công tác hay là chuyện gia đình, chỉ cần tôi có thể giúp được, tôi nhất định giúp mọi người giải quyết, phải có hậu viện vững chắc, thì các người mới có yên tâm làm việc, đúng không?
Đinh Trường Sinh nữa đùa nữa thật, rồi nói tiếp…
– Mọi người dù sao cũng là đã có công tác lâu năm trong kỷ ủy rồi, tôi biết đều là tinh binh cường tướng, bây giờ hãy đem người này mang đến đây cho tôi, chúng ta đầu tiên chính diện tiếp xúc với người này, trước mắt cứ đem nước quấy cho đục lên, sau đó mới nói đến chuyện bắt cá.
Đinh Trường Sinh nói xong, đem tập hồ sơ vụ án mở ra, chỉ lấy vào hồ sơ một người nói.
– Đinh chủ nhiệm, người này chúng ta trước kia cũng đã từng tiếp xúc qua, nhưng không phải là dễ nói chuyện đâu, tuy rằng rất phối hợp, nhưng cơ bản không có tra ra được cái gì, lần này lại đem nàng dẫn đến, với tính chất là song quy hay là hợp tác?
– Không, là gọi đến hợp tác, chỉ là mời đến để tìm hiểu tình huống, đến lúc đó tùy cơ ứng biến a.
Đinh Trường Sinh nói.
– Được… chúng ta lập tức liền đi.
– Ừ… Để tôi đi đến viện kiểm sát tỉnh cùng sở cảnh sát tỉnh tiếp xúc một chút, xem nhóm bên đó là ai phụ trách, vụ án này không thể thiếu phải đi công tác hải ngoại, đến lúc đó còn phải lấy danh nghĩa của bọn họ đi qua, kỷ ủy ở nước ngoài là là nhân vật không ai biết, viện kiểm sát cùng cảnh sát thì ai cũng biết đến nên dễ trao đổi hơn…
Đinh Trường Sinh, nói.
Đinh Trường Sinh đi thì có hai người đi cùng vào thang máy.
– Đinh chủ nhiệm, hai chúng ta là người mới chưa tự giới thiệu, tôi gọi Tiền Nhất Chu, nàng kêu Tôn Phỉ Phỉ.
Tại bên trong thang máy, nam nhân tự giới thiệu mình.
– Tôi nhớ tên hai người rồi, có nữ đồng chí thì cũng tốt lắm, có một số việc làm cũng thuận tiện hơn, hiện đang phá án, trước mắt hãy tự bảo vệ cho mình thật tốt, nếu không lời nói, mất nhiều hơn được đấy.
Đinh Trường Sinh nói.
– Chúng ta biết rồi, cảm ơn Đinh chủ nhiệm.
Tôn Phỉ Phỉ cười nói.
Đinh Trường Sinh đi đến viện kiểm sát tỉnh, nhưng được cho biết tổ chuyên án vụ án này đã hủy bỏ, thời gian dài không có tin tức của Chu Bội Quân, nên có lưu lại cái tổ chuyên án này thì vừa lãng phí nhân lực vừa lãng phí vật lực, cho nên liền giải tán…
– Khưu kiểm sát trưởng có ở đây không? Tôi muốn gặp ông ấy có việc.
Đinh Trường Sinh nói.
– Xin lỗi, Kiểm soát trưởng đến Tỉnh ủy họp rồi, bây giờ chưa trở về, anh nếu muốn gặp ông ấy, xin chờ một chút…
Nhân viên phòng làm việc nói.
Đinh Trường Sinh gật đầu, lấy ra tấm danh thiếp:
– Đây là số của điện thoại tôi, tôi là chủ nhiệm văn phòng truy nã hải ngoại Đinh Trường Sinh, nhờ cô báo lại giùm, tôi có tới đây nhưng không gặp Khưu kiểm sát trưởng, nếu ông ấy có thời gian thì gọi điện thoại cho tôi nhé…
Đinh Trường Sinh lên tiếng nói.
Bên viện kiểm sát tỉnh thì hắn không có người quen, nhưng bên sở cảnh sát tỉnh thì khác, Lưu Chấn Đông đã được điều đến sở cảnh sát nhậm chức, bây giờ đang công tác ở văn phòng, tạm thời chưa có định làm chức vụ gì, đây là do Đinh Trường Sinh yêu cầu, bởi vì Đinh Trường Sinh cũng chưa có xác định tại kỷ ủy mình sẽ nhậm chức vụ gì, Lưu Chấn Đông chính là trợ lực rất lớn cho hắn, cho nên phải sắp xếp an bài như thế nào, Đinh Trường Sinh trước đó đã chào hỏi với Lý Thiết Cương, Lưu Chấn Đông có thể lên sở cảnh sát tỉnh công tác, cũng là do Lý Thiết Cương nể mặt mũi.
– Đinh cục, uống trà, nơi này tôi có chút trà ngon, nếm thử xem sao…
Lưu Chấn Đông nói.
– Anh công tác tại nơi này như thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Cũng tạm được, bởi vì nhờ cậu chào hỏi trước, hiện tại công tác tạm thời tại văn phòng cũng nhàn rỗi, vừa vặn nghỉ ngơi một chút, An sở trưởng cũng không quản tôi, bây giờ là tự tại vô cùng.
Lưu Chấn Đông nói.
– Ừ… An sở trưởng có ở đây không? Tôi muốn gặp ông ấy một chút…
Đinh Trường Sinh nói.
– Có ở đây, để tôi đi tìm xem, cậu đến đây bởi vì việc của tôi sao?
Lưu Chấn Đông hỏi.
– Um… cũng có sự tình của anh, cũng có sự tình vụ án, mới nhận công tác thì tôi đụng phải một vụ án chẳng khác gì cây đinh to rồi, Lý bí thư muốn trong thời gian ngắn nhất định phải có đột phá, tôi phải nhờ vả dựa vào nhiều người khác rồi, bằng không thì làm sao bây giờ?
Đinh Trường Sinh nói.
– Được… cậu chờ chút…
Mấy phút sau, Lưu Chấn Đông quay trở về, nói Đinh Trường Sinh đến, sở trưởng An Như Mặc đang đợi hắn…
– Chào An sở trưởng…
Đinh Trường Sinh vừa vào cửa, liền nhanh đi vài bước, duỗi tay cách bàn làm việc cùng An Như Mặc nắm tay, An Như Mặc không hề động, nhưng đứng lên, sau đó đợi cho Đinh Trường Sinh ngồi xuống, ông cũng cũng ngồi xuống.
– Đinh chủ nhiệm có chuyện gì, cứ nói thẳng.
An Như Mặc cười cười, nói.
– Tôi gặp phải một vụ án khó giải quyết, đó là vụ án của cựu chủ tịch thành phố Chu Bội Quân lẩn trốn, hiện tại Lý bí thư đem vụ án này ép xuống trên đầu của tôi, đây là vụ án đầu tiên của tôi, khai hỏa đánh có vang không thì phải nhìn vào An sở trưởng có thể hay không ủng hộ.
Đinh Trường Sinh nói đùa.
An Như Mặc nghe nói chuyện đến công tác, sắc mặt liền nghiêm túc lên.
– Chu Bội Quân vụ án này tôi biết, đến bây giờ sở cảnh sát thành phố còn treo vụ án này, cậu nói đi, cần bên đây phối hợp như thế nào thì chúng ta sẽ phối hợp, Lý bí thư có chỉ thị, chúng ta nhất định làm theo.
An Như Mặc bán cho Đinh Trường Sinh một cái nhân tình, cũng bán cho Lý Thiết Cương một cái nhân tình.